Gia Linh vẫn ngây thơ gật gật đầu với câu hỏi của anh.
-“Được…vậy kết hôn với tôi…” Anh vẫn lạnh lùng nói.
Gia Linh mắt chữ o miệng chữ a, cô không tin vào tai mình.
-“Chú út…chú đang nói gì vậy.?” Gia Linh hỏi lại.
-“Kết hôn với tôi. Trong vòng 2 năm, khi em tròn 20 tuổi chúng ta sẽ kết thúc cuộc hôn nhân.” Anh giải thích.
-“Chú đừng giỡn như vậy mà.” Gia Linh vẫn không tin lời anh.
-“Vậy thôi. Uyên Nhi vẫn cấm túc.” Anh lạnh lùng quay đi.
-“Cháu đồng ý.” Gia Linh vội nói theo.
-“Được. Mai gặp ở cục dân chính.” Anh nói rồi đi xuống phòng khách.
Gia Linh vẫn không tin vào tai mình, cô lủi thủi quay lại phòng Uyên Nhi.
Nhìn thấy Gia Linh mở cửa đi vào, Uyên Nhi vui vẻ chạy lại cạnh cô.
-“Sao…sao rồi…được chứ.”
Gia Linh không trả lời chỉ gật gật đầu trước câu hỏi của Uyên Nhi.
Uyên Nhi vui vẻ nhảy khắp vòng, Uyên Nhi bỏ mặc Gia Linh đi vào phòng thay đồ để chuẩn bị đi mua sắm cùng cô.
Trung tâm thương mại lớn nhất Thành Đô.
Uyên Nhi đưa Gia Linh đi cửa hàng này đến cửa hàng, nào là quần áo, giày dép, túi xách rồi mỹ phẩm. Tay cả hai toàn những túi xách hàng hiệu.
Đi hết cái trung tâm thương mại, Uyên Nhi rủ Gia Linh vào quán trà sữa để tìm đồ uống.
-“Chú út của cậu có yêu ai chưa.?” Gia Linh hỏi.
Nghe câu hỏi của Gia Linh, Uyên Nhi muốn sặc cả ngụm trà sữa trong miệng. Ngơ ngác nhìn Gia Linh.
-“Sao cậu lại quan tâm chú út vậy.?”
-“Không tớ hỏi thôi à.!” Gia Linh đánh trống lảng nói.
-“Tớ nghe ba kể năm chú út 18 tuổi có thầm thương 1 cô gái nhưng không biết vì sao mà không thành. Từ đó chú út chả quen ai cả. Có nhiều cô gái đeo bám theo chú út nhưng chú chả quan tâm.” Uyên Nhi kể.
-Cậu biết người chú út thích không.?” Gia Linh hỏi tiếp.
Uyên Nhi lắc đầu trước câu hỏi của Gia Linh.
-“Nghe đâu chú út rất thương người con gái đó. Ở dinh thự riêng của chú út có nguyên 1 căn phòng chú út chuẩn bị cho cô gái đó nữa á.” Uyên Nhi kể tiếp.
Nhìn thấy Gia Linh đang suy tư, Uyên Nhi nghi vấn hỏi.
-“Sao nay cậu hứng thú về chú út vậy.?”
-“Đâu có. Tại tớ thấy lạ nên hỏi thôi.!” Gia Linh vội giải thích.
-Chúng ta về thôi. Cũng tối rồi.” Gia Linh lảng tránh sang chuyện khác.
Uyên Nhi gật đầu đồng ý rồi cả hai cùng nhau đem đóng đồ mới mua về nhà.
07:00AM - Dinh Thự Trần Gia.
-“Tiểu thư. Có người tìm tiểu thư ạ.” Giọng quản gia Vương vọng từ cửa phòng vào.
-“Ai mà kiếm tôi sớm vậy.?” Gia Linh mơ màng hỏi.
-“Dạ là thiếu gia Hà. Chủ tịch tập đoàn Hà Gia ạ.” Quản gia Vương đáp vọng vào.
-“Hà…Hà Kiến Phong.” Gia Linh bật ngồi dậy.
-“Anh ta không nói giỡn…là thật sao…” Cô lèm bèm nói.
Cô vội vệ sinh cá nhân rồi thay bộ đồ chạy xuống phòng khách.
Từ trên lầu đi xuống cô đã nhìn thấy bóng dáng của anh đang ngồi ở phòng khách trò chuyện cùng ba cô.
-“Sao anh đến sớm vậy.?” Gia Linh lên tiếng hỏi.
-“Con bé này. Sao lại vô phép như vậy. Phải kêu bằng chú út chứ.” Trần lão gia lên tiếng dậy cô.
-“Trần lão gia đừng la Gia Linh. Cô ấy muốn kêu sao cũng được.” Kiến Phong lên tiếng bênh vực cô.
-“Để cậu cười chê rồi. Do vợ chồng tôi cưng chiều con bé quá.” Trần lão gia nói.
-“Không sao đâu.” Anh vẫn lạnh lùng nói.
-“Phiền Trần lão gia cho tôi đưa Gia Linh ra ngoài một chút.”
-“Dạ được ạ.” Trần lão gia nói.
Gia Linh lễ phép cúi đầu chào tạm biệt ba cô rồi đi theo sau lưng anh ra ngoài.
Anh mở cửa cho cô ngồi lên ghế phụ, anh ngồi bên ghế lái. Anh chồm người qua phía cô, theo quán tính cô né sang 1 bên.
-“Anh làm gì vậy.?” Cô ngạc nhiên hỏi.
-“Thắt dây an toàn.” Anh lạnh lùng nói rồi thắt dây an toàn cho cô.
-“À…cảm ơn anh.” Gia Linh bẽn lẽn nói.
Chuẩn bị xong, anh lái xe đưa cô đến cục dân chính để đăng ký giấy kết hôn.
-“Hai người ngồi sát lại với nhau đi.” Người ở cục dân chính hướng dẫn để chụp hình cho hai người.
Sau hơn 30 phút, Gia Linh và Kiến Phong rời khỏi cục dân chính trên tay mỗi người cầm cuốn sổ màu đỏ với dòng chữ Giấy Kết Hôn.
Updated 32 Episodes
Comments
Huê Nguyễn
ba mẹ em ấy biết được xíu chết
2025-04-14
0