"Đi bộ giảm cân, tốt mà"
Câu nói ngây ngô của Gia Dương ám ảnh tâm trí tôi cả buổi chiều. Chẳng lẽ trong mắt cậu ấy tôi mập đến vậy sao? Hic, đau lòng quá.
Uổng công tôi thích cậu mà cậu nở đối xử với tôi như thế. Con tim mỏng manh này thực sự đã tan vỡ rồi.
Chắc tối nay tôi sẽ không ngủ được vì nghĩ về nó. Cậu rời đi, tôi đau lòng đến dường nào.
Tôi vào nhà, em tôi thấy chạy đến nắm lấy tay tôi.
"Hai, anh ấy tên gì vậy? Đẹp trai quá"
Tôi đơ người trả lời: "Ừ, đẹp, tên Gia Dương"
Tôi không còn tâm trạng gì nữa, tôi muốn nghỉ ngơi trên chiếc giường thân yêu của mình. Trả lời xong tôi thất thần bước vào phòng thả mình nằm ủ rũ.
"Gia Dương, ông có cần nói thật như vậy không?Chẳng phải ông thích những đứa con gái mũm mĩm sao?"
Sau khi nghĩ kĩ lại tôi nhận thấy. Tại sao mình phải buồn? Tôi biết thừa Gia Dương sẽ không thích tôi. Một người học giỏi lại đẹp trai, ai lại thích đứa vừa cọc cằn vừa đàn ông chứ.
Dẹp bỏ suy nghĩ viễn vong tiếp tục hành trình viết tiểu thuyết còn đang dang dở. Để tập trung hơn tôi lấy tấm hình tôi chụp chung với cậu ấy trong hình tập thể lớp.
Thật nực cười, dẫu biết xin chụp riêng với Gia Dương rất dễ. Tôi và cậu không biết từ khi nào trở nên thân nhau, chơi với nhau, nói chuyện đùa giỡn với nhau nhiều hơn.
Không biết đây là một tín hiệu tốt chứng tỏ cậu yêu tôi hay cậu đang phân rõ ranh giới, tôi với cậu ấy là bạn.
Mỗi lần nhìn mặt Gia Dương qua tấm hình tim tôi lại rộn nhịp. Hai má đỏ phừng phừng như con say rượu.
Đúng là ngắm crush làm tâm hồn tươi trẻ trở về tuổi cởi trần tắm mưa. Chữ nghĩa bắt đầu tuôn ra ào ạt.
Bình thường mỗi chương tôi phải tốn ba tiếng đồng hồ mới xong nhưng hôm nay chỉ cần ba mươi phút.
Vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, tôi nhìn đồng hồ cũng đã bốn giờ. Đi dọn dẹp, nấu bữa tối là xong.
Mỗi ngày của tôi cứ như vậy mà trôi qua. Nhận thấy mình làm vất vả mà thằng em lại ngồi chơi cũng hơi bực bực phải giao việc để nó làm cho vui mới được.
Tôi gọi lớn: "Liz...xuống phụ chị cái coi"
"Dạ"
Tôi vừa gọi là nó chạy xuống liền, mặt vui như trẩy hội hí hửng.
"Chị muốn em làm gì nào?"
"Bây chị rửa chén, em đi rửa trái cây"
"Vừa rửa vừa ăn được không chị?"
"Rửa chanh đấy, em ăn được không?"
"Chanh mà là trái cây á, chị gạc em" Phụng phịu.
Nhìn nó tôi lại thấy thương mỉm cười xoa đầu nó.
"Chị đùa đấy, rửa táo, món em thích"
Nghe tới táo hai mắt nó sáng rực lên nhảy chân sáo chạy ngay tới tủ lạnh lôi táo ra.
"Hôm nay táo nhiều thế, nhìn là biết ba mua rồi"
Rửa táo thì rửa đi còn bày đặt làm thám tử thật hết nói nổi ông cụ non này. Tôi tiếp tục công việc rửa chén, tôi rửa xong nó cũng rửa xong.
Công nhận nó rửa hay thật, rửa xong đi luôn nữa rổ táo. Kiểu này tối không ăn cơm, mẹ không tét mông là đen.
Công việc xong xuôi cơm nước cũng đã tươm tất. Đúng lúc đó mẹ và ba tôi cùng nhau về nhà, vừa đặt chân tới cửa bà đã gọi.
"Linh Đan, Liz, ba mẹ về rồi đây"
Em tôi ở đó nghe thấy tiếng mẹ gọi kéo tay tôi ra ngoài mừng. Vừa thấy mẹ nó chạy tới ôm lấy chân bà ngay.
"Mẹ về rồi, hôm nay mẹ có mệt không? Con mệt lắm đó. Chị hai bắt con làm nhiều việc lắm"
Nó nhìn tôi bằng đôi mắt rưng rưng, thằng ranh con này. Lúc nãy nhờ nó, nó còn thân thiện đồng ý, đã vậy còn ăn hết nửa rổ táo.
"Linh Đan, ở nhà ăn hiếp em không à. Tối nay biết tay mẹ"
Nghe lời nó nói mẹ tôi bênh vực nó ngay mắng, không phải là mắng chửi mà mắng tôi cho em vui thôi mà. Nó tưởng mình thắng còn lè lưỡi trêu chọc tôi nữa chứ.
"Cốc...Con đổ lỗi cho chị hai chứ gì?"
Ba tôi cú đầu nó bênh vực tôi, mẹ tôi đánh lại ông ấy.
"Anh này, đánh vào đầu thằng bé học ngu đấy"
"Nó có học giỏi bao giờ đâu, học một câu mấy ngày cũng chưa xong"
Nó mếu máo nhìn mẹ tôi: "Ba nói con học ngu kìa"
"Xin lỗi, vấn đề này mẹ không cãi lại được"
Nhìn mặt ngu ngu của nó tôi cảm thấy hả dạ gì đâu á. Cười tủm tỉm tôi mà cười to nó phản biện lại cho mà coi. Dù gì tôi cũng có học giỏi gì đâu.
"Con nấu cơm xong rồi, ba mẹ tắm rửa rồi ăn cơm"
"Anh đi tắm trước đi, em tắm cho Liz"
"Được rồi"
Ba tôi vào phòng của mình tắm còn mẹ tôi dẫn em vào nhà vệ sinh chung. Tôi cũng phải lên phòng mình tắm rửa thoải mái mới được.
Bữa cơm thương ngày cũng chẳng có gì cao sang. Cơm, canh cá, rau xào và chén nước mắm.
Vừa ăn vừa kể cho nhau nghe những chuyện vui trong ngày. Tôi thì chả có gì để kể, chỉ học rồi về. Tôi cũng muốn hỏi ba mẹ trong việc tình cảm nhưng rất ngại.
Tôi không biết ba mẹ tôi quen nhau trong hoàn cảnh nào? Lần đầu gặp đã yêu chưa hay qua tiếp xúc nhiều lần rồi mới yêu. Ai là người tỏ tình trước. Một câu tôi cũng không mở miệng ra được, đúng là thất bại.
Updated 54 Episodes
Comments
Thúy Sino
hihi
2022-01-31
2
Thanh Khoa Nguyen
giống em tụi á
2022-01-28
0
Bò Kho
Thằng em thật...
2020-03-05
25