Chương 2

Sau nửa tiếng chiếc xe buýt dừng trước cổng trường,Hà Mỹ Thanh thường đi trước 30 phút để ghé thư viện mượn sách.Đối với cô bằng mọi giá,dù khó khăn như nào vẫn ráng phải học vì đó là con đường duy nhất giúp cô thay đổi cuộc sống khốn khó hiện tại.

Tiết học kết thúc lúc 4h chiều,cô lại vội vã bắt xe đi đến chỗ làm.4h15 phút cô đứng trước một nơi đèn điện rực rỡ,bên trong nhạc đã bắt đầu nổi lên,nơi cô làm đó là một quán bar.Đúng quán bar là một trong những nơi phức tạp của xã hội,nơi hội ngộ diễn ra những cuộc chơi bời thâu đêm suốt sáng của những anh chị cô cậu nhà giàu,nơi phê pha trong làn khói thuốc,bay lắc các kiểu.Nhưng đối với cô đây là nơi đã giúp cô kiếm những đồng tiền nuôi sống bản thân.Tiền lương cho phục vụ quán bar không nhiều mà nhờ vào tiền khách bo mà có thể sống không lo thiếu tiền nhưng đổi vào đó bạn phải tiếp rượu,vui vẻ niềm nở với khách có khi là tiếp xúc da thịt hoặc qua đêm với khách nếu bạn muốn có thêm nhiều tiền.Còn cô chỉ dừng lại ở viẹc tiếp rượu,tuy nghèo và cần tiền nhưng cô chưa tới mức bán thân mình.

Thay đồng phục xong cô ra gặp quản lí để nghe phân chia công việc.Cô hôm nay sẽ tiếp rượu và phục vụ cho khách phòng Vip mà khách phòng Vip thì chắc chắn tiền khách thưởng sẽ rất cao.Cô làm việc nơi này đã được 8 năm nên vì thế mà quản lí có phần ưu ái cho cô,cứ có khách Vip thì chắc chắn hôm đó người phục vụ cũng chính là cô.Mà việc này thì lại khiến các cô gái khác có ý ganh ghét đố kị,cô thì chẳng mấy để ý các cô đó cứ làm tốt công việc của mình thôi,còn ai đối tốt với cô cô tốt lại,ai chơi xấu cô thì cô chơi lại thế thôi.

...

Trước khi đến chỗ khách,quản lí đã gọi cô lại nhắc nhở,giọng có vẻ rất lo lắng vì sợ một lỗi nhỏ khiến người kia phật lòng thì quán bar này có thể sẽ đi luôn.

-Thanh,em ráng phục vụ khách cho tốt nhé.Anh ta là chủ tịch tập đoàn giải trí Star World nổi tiếng đó.Khiến anh ta phật ý cả anh và em sẽ mất việc và cái quán bar này sẽ đóng cửa luôn.

Cô nhàn nhạt gật đầu đáp.

-Vâng em biết rồi ạ.

Cô bưng chai rượu tiếng đến phòng Vip,thở nhẹ ra một cái rồi nặn một nụ cười giả tạo gõ cửa.

Bên trong một giọng nói lãnh đạm phát lên.

-Vào đi.

Cô mở cửa bước vào,bên trong khác xa với không khí ồn ào náo nhiệt bên ngoài,nơi đây cực kì yên tĩnh vì hệ thống cách âm cực xịn.Trong phòng chỉ có 5 người nam mặc đồ vest đen chỉnh tề sang trọng trông ai cũng cực kì đẹp trai mà người làm cô chú ý nhất là người ngồi ở giữa bốn người kia,khí chất toát ra ngút trời.Dường như họ đang bàn công việc nên cô cũng chỉ đặt chai rượu lên bàn rồi nói.

-Dạ rượu của anh gọi.

Một người trong số họ cất giọng nói.

-Cảm ơn cô.Giờ cô ra ngoài đi có gì thì chúng tôi sẽ gọi.

-Vâng.

Cô ôm mâm lặng lẽ đi ra ngoài đóng cửa lại.Cô ngồi trên chiếc ghế đặt ở trước cửa phòng nhìn xuống phía dưới,tiếng nhạc ầm ầm,ánh sáng đảo lộn,người nhảy nhót,ôm nhau hôn hít,người thì đang phê trong những ống shisha.Cô lắc đầu ngán ngẩm,nếu như cô mà sinh ra trong gia đình giàu có thì tự hứa với cuộc đời mình chắc chắn sẽ không đến những nơi như thế này để ăn chơi xả stress,hỗn tạp quá hỗn tạp.

Khoảng chừng nửa tiếng sau cánh cửa phòng mở ra,cô vội đứng dậy nở nụ cười.Có bốn người bước ra,một người nói với cô.

-Chủ tịch gọi cô vào.Hôm nay cô tiếp chủ tịch cho tốt nhé!

-Vâng.

Cô cúi đầu chào họ,bốn người đó bước đi thì cô cũng gõ cửa phòng đi vào.

Thì ra người mà cô chú ý vừa nãy là chủ tịch,trông rất đẹp trai và phong độ.Nhưng dường như trên khuôn mặt lại hiện ra vẻ mệt mỏi ưu tư chứ không có vẻ thoải mái.Cô tiến lại trước mặt anh hỏi.

-Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho anh không?

Anh vẫn nhắm mắt tựa ngả đầu ra sau tựa vào ghế nhưng miệng lại nói.

-Cô mát-xa đầu giúp tôi.

-Vâng.

Cô tiến ra phía sau anh,đôi tay mềm mại bắt đầu xoa xoa thái dương rồi mát xa nhẹ da đầu.Thực ra trước giờ cô chưa từng mát-xa cho khách và đây là lần đầu tiên,cô chỉ có thể làm những động tác đơn giản giống như lúc tự mát-xa cho mình vậy thôi.Còn muốn thoải mái hơn nữa thì đi spa.

Anh vẫn nhắm mắt hưởng thụ không có vẻ gì gọi là chê tay nghề của cô.

-Cô làm ở đây lâu chưa?

Anh hỏi.

-Em làm lâu rồi ạ!

-Mấy tháng?

-Dạ 8 năm.

-Tám năm.Đúng là lâu thật đấy!Bình thường em tiếp khách vẫn ít nói như thế này à!

Cô im lặng một lúc rồi trả lời: Vâng!

Cũng phải cô lúc tiếp khách ai hỏi thì cô sẽ trả lời không thì thôi,họ bảo cô uống rượu thì cô sẽ uống,họ cho tiền thì cô nhận.Còn không thì chỉ im im làm việc chứ không như những cô gái khác dùng lời ngon ngọt để dỗ ngọt khách mà moi thêm tiền.Tính ra tính cô như vậy mà vẫn làm được trong nghành này thì đúng là đỉnh rồi.

Anh mở mắt,ngồi dậy cô cũng ngừng tay.Anh chỉ vào chỗ ghế kêu cô.

-Ngồi xuống đi.

-Vâng.

-Cô năm nay bao nhiêu?

-Dạ hai hai.

-Vậy vào đây từ năm mười lăm tuổi?

-Vâng!

-Quán bar này cũng gan gớm nhỉ,cô chưa đủ tuổi mà vẫn nhận vào làm.

Cô bỗng cười,mà nụ cười có phần chua chát đáp.

-Em cũng nhờ nơi này mà mới còn tồn tại tới ngày hôm nay chứ không thì đã chết đói ở một xó xỉnh nào rồi đó anh à.

-Khổ vậy sao.

Cô cười một cái không trả lời.Anh cầm ly rượu mạnh trên tay lắc lắc rồi nhìn cô hỏi tiếp.

-Cô tên gì.?

-Hà Mỹ Thanh.

-Tôi là Trương Đình Phong,cô biết tôi chứ.

-Dạ không!

Câu trả lời khiến anh bất ngờ bởi với sự nổi tiếng của anh không ai là không biết đến mà cô gái này lại không sợ anh mất mặt mà trả lời thẳng thừng từ "không" như vậy nhưng anh vẫn cười nhìn cô nói.

-Vậy từ hôm nay em biết tôi rồi đó.Uống với tôi.

Anh rót một ly rượu rồi đưa cho cô.Cô nhận lấy cạn với anh rồi uống một ngụm hết sạch.Rượu đi xuống cổ nóng rực nhưng đối với cô cũng chẳng hề hấn gì,cô cứ ngồi uống với anh cho đến khi quán đóng cửa.Trông anh có vẻ vẫn tỉnh như sáo còn cô thì có hơi loạng choạng xíu thôi vẫn có thể quật ngã hai tên đàn ông được.

Hot

Comments

Ngân

Ngân

truyện hay truyện hay

2021-05-21

3

trúc:)(:

trúc:)(:

{^^}

2021-05-14

2

OneeSan

OneeSan

uho nè

2021-02-24

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play