Cô đặt phần cơm lên chiếc bàn cạnh đó.
" Tôi đến đưa cho anh phần cơm trưa."
Đình Đình, cô ta không ngồi yên ở đó đứng dậy nói.
" Cô tưởng cuộc hôn nhân này hạnh phúc sao mà còn bày đặt mang cơm đến cho anh ấy. Cô sung sướng vì mình đạt được mục đích phải không ?"
Tử Hạ không muốn đôi co với cô ta nên chỉ nói một câu.
" Tôi biết cô rất khó chịu với tôi nhưng bây giờ người đang cướp chồng người khác chính là cô chứ không phải là tôi !!"
" Cô..."
Tử Hạ mở cửa bước ra ngoài, Đình Đình vẫn nói cho bằng được.
" Nhưng tôi có tình cảm của anh ấy, cô chỉ giống như vật thừa thãi mà thôi."
Tử Hạ không thèm đếm xỉa đến lời nói của Đình Đình , vì cô đã biết rằng cuộc hôn nhân này vốn dĩ là vậy, là cuộc hôn nhân không có tình yêu.
Tử Hạ đi rồi Hạo Hiên mới nói.
" Đình Đình ...Lần sau em không được phép nói như vậy nữa. Dù sao thì cô ta cũng là Vương phu nhân rồi, em làm như vậy là không tôn trọng Vương Gia."
" Em biết nhưng mối quan hệ của chúng ta cứ mãi thế này sao ? Lần trước tại sao anh không đồng ý cưới em luôn nên cô ta mới ra tay trước đó"
Hạo Hiên dừng lại không ăn nữa anh ta nhìn Đình Đình rồi nói :
" Cô ta sẽ cảm thấy chán ghét cuộc sống này sớm thôi. Từ giờ đến đó cũng không xa đâu, em hãy cố gắng đợi đi"
Hạo Hiên nói xong còn vuốt tóc Đình Đình một cách âu yếm, còn cô ta vẫn giữ điệu bộ khó chịu.
Cốp..cốp... tiếng giày cao gót nện mạnh xuống sàn nhà đủ để biết lúc này cô đang bực mình như thế nào.
" Ơ sao Vương phu nhân vừa vào lại chở ra sớm vậy ? Nhìn mặt còn rõ cơn tức giận nữa...."
Mọi người trong công ty đang để ý hành động của cô nên cô phải kiềm chế lại, dù gì cô cũng là Vương phu nhân, nhất động nhất cử đều bị thiên hạ nhìn vào và đánh giá.
Cô bước vào xe, trong đầu cô cứ hiện lên cảnh Đình Đình và Hạo Hiên bên nhau thì cô lại không chịu nổi.
" Bình tĩnh nào Tử Hạ, sao mày lại phải bực mình vì cái chuyện không đâu này chứ..."
Nói vậy chứ trong lòng cô vẫn thấy bức bối nhưng làm thế nào được cô không thể ép anh ở bên cạnh cô.
Sau khi Đình Đình đi khỏi, Hạo Hiên cầm lấy phần cơm cô để ở trên bàn nhìn một hồi lâu nhưng anh không đụng đến. Anh đem phần cơm đó đưa cho một thư kí.
" Tôi không muốn ăn cái đó nên cô đem đi đâu thì đi."
Nhưng khi cô thư ký chưa đi khỏi anh đã chạy đến lấy lại hộp cơm.
" Tôi đổi ý rồi."
Anh không hiểu tại sao mình lại hành động như vậy, anh ghét tất cả mọi thứ về cô nhưng lại không nỡ bỏ chúng.
Cạch... Anh mở hộp cơm ra rồi ăn ngon lành, anh cứ nghĩ hộp cơm đó cô đặc biệt dành cho anh.
" Hạo Hiên...Anh đang ăn gì vậy ?"
" Khụ..khụ..." Anh ho sặc sụa khi Đình Đình đi vào.
" Anh đang ăn phần cơm, cô ta chuẩn bị sao ?"
Hạo Hiên uống miếng nước trên bàn rồi nhìn Đình Đình nói.
" Sao em vào không gõ cửa vậy ?"
" Anh sao vậy mọi ngày em vào cũng đâu cần phải gõ cửa."
" Nhưng dù sao đây cũng là công ty em nên giữ ý tứ một chút."
Đình Đình gạt hộp cơm anh đang ăn sang một bên rồi đặt lên món cô ta đã chuẩn bị.
" Đây là món ăn đặc biệt dành cho anh, em đã làm cả ngày hôm qua đấy."
Đình Đình gắp một miếng đưa lên miệng Hạo Hiên, anh cố gắng mở miệng rồi ăn miếng đó.
" Ngon không ?"
Mặt Đình Đình háo hức trông chờ, cô ta nghĩ anh sẽ khen.
Updated 66 Episodes
Comments
Nguyễn Ngọc Huyền
ăn cũng không xong nữa hahaha
2021-02-23
0