Sau khi trở về cô nhi viện những bé gái khác liền vây xung quanh tiểu Lạc vì đây là lần đầu chúng thấy một chiếc váy đẹp như vậy.
" Chiếc đầm này đẹp quá, cậu làm sao có được thế ? "
Một đứa bé cất giọng hỏi.
Tiểu Lạc vui vẻ kể lại cho mọi người nghe câu chuyện của mình, đôi mắt cô bé sáng lên khi kể về dinh thự đẹp đẽ và những món bánh ngon tuyệt mà cô đã được ăn.
Nhưng cô không biết rằng ở cạnh mép cửa có một cô bé đang nhìn Lạc Lạc với ánh mắt đầy ganh tỵ, đó chính là bạn thân của tiểu Lạc tên là Mục Như
Tuy ngoài mặt Mục Như đối với Lạc Lạc là bạn bè thân thiết nhưng cô thật sự luôn ganh ghét với tiểu Lạc. Cô bé ganh tỵ vì mọi người trong cô nhi viện và các cô giáo luôn thích tiểu Lạc hơn.
Tiểu Lạc lúc nào cũng xinh xắn, đáng yêu, nổi bậc nhất trong đám trẻ. Hôm nay còn được bộ đầm công chúa xinh đẹp, được ăn bánh và làm bạn với thiếu gia nhà giàu càng khiến Mục Như bực tức siết chặt nắm tay.
Lý do cô làm bạn với Lạc Lạc là muốn mọi người không chú ý đến mình mà thôi, ấy vậy tiểu Lạc ngu ngốc không biết gì còn luôn đối xử tốt với cô.
Từ ngày hôm đó Mục Như vẫn bám theo tiểu Lạc để xem gia đình giàu có Lạc Lạc nhắc đến ở đâu.
Mục Như cũng muốn làm bạn với thiếu gia con nhà giàu vì biết đâu gia đình đó sẽ nhận nuôi cô và tiểu Lạc sẽ ganh tị ngược lại với cô. Suy nghĩ đến đây Mục Như hai mắt sáng rực ngày nào cũng lén bám theo tiểu Lạc.
Hôm đó Mục Như biết Tiểu Lạc sẽ bận rộn dọn dẹp sân vườn với mọi người, cô bé đã lén đến nhà Vũ Ngọc Thiên.
Cô ta rón rén chui qua hàng rào đi đến chỗ Vũ Thiên đang ngồi, cậu luôn đợi Lạc Lạc, nghe tiếng bước chân đã vui vẻ kêu lên :
" Tiểu Lạc em đến đấy à?! "
Mục Như nhẹ nhàng đáp lại:
" Em chào anh, em là Mục Như là bạn của tiểu Lạc, hôm nay bạn ấy bận nên nói em qua đây chơi cùng anh "
Sau khi biết người trước mặt không phải tiểu Lạc anh giận dữ kêu lên:
" Cô là ai tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn gặp tiểu Lạc, cô mau cút đi cho tôi "
Nhìn thấy sự tức giận của Vũ Thiên, Mục Như sợ hãi mà quay đầu bỏ đi trong lòng vô cùng bực bội.
" Con nhỏ đó có gì hơn mình chứ còn tên thiếu gia kia cũng đáng ghét không kém !! "
Ngày hôm sau Lạc Lạc lại đến tìm Ngọc Thiên nhưng khi bước gần đến nơi cô đã nghe Ngọc Thiên cất giọng hỏi:
" Lại là ai đến nữa đấy ?!"
Trong giọng nói có vài phần bực bội nếu là cô Mục gì đó dám đến nữa thì chết với cậu.
" Anh Vũ Thiên em là tiểu Lạc đây, sao anh có vẻ không vui vậy, em làm anh tức giận sao ?!"
Tiểu Lạc nhìn Ngọc Thiên ngạc nhiên hỏi rõ ràng mấy hôm trước còn rất dễ chịu mà.
Xác nhận được đây là giọng tiểu Lạc khuôn mặt Ngọc Thiên đã vui vẻ trở lại, cậu cứ tưởng là cô bé hôm qua lại đến.
" Không có gì đâu, em không làm gì khiến anh giận hết, do có một con muỗi làm phiền nên anh hơi tức giận thôi"
( Mục Như được so sánh với con muỗi luôn á )
" Cho anh này!! "
Tiểu Lạc vui vẻ chìa tay đưa cho Vũ Ngọc Thiên nắm dâu tằm mà cô bé mới hái được.
"Anh yên tâm tiểu Lạc đã rửa sạch cho anh rồi"
" Đây là thứ gì vậy ?!"
Cậu đưa tay sờ nhưng chưa biết là cái gì.
" Đây là trái cây em đặc biệt hái cho anh, sân sau cô nhi viện mọc nhiều lắm, em rất thích ăn "
Tiểu Lạc mỉm cười đáp
Vũ Ngọc Thiên vốn là thiếu gia được sinh ra trong nhung lụa nhưng chưa bao giờ ăn thử loại quả dại này, tất cả những thứ trái cây cậu ăn đều là hàng nước ngoài vô cùng mắc tiền và thơm ngon, đây là lần đầu cậu nghe đến quả dại. Chừng chừ mãi rồi cậu cho một quả vào miệng ăn thử nhưng không ngờ đó lại là quả còn chưa chín, vị chua khiến cậu nhăn mặt.
" Dâu tằm có ngon không ạ ?!"
Tiểu Lạc háo hức mong chờ, tuy vị rất chua nhưng cậu không muốn Lạc Lạc thất vọng nên gượng cười đáp :
" Vị cũng khá ngon".
" Vậy anh ăn thêm đi ở đây còn nhiều lắm!! "
Tiểu Lạc vui vẻ đem cả túi dâu tằm ra.
" Nếu anh Vũ Thiên thích Lạc Lạc ngày nào cũng hái dâu dại cho anh "
Tiểu Lạc cười khúc khích.
Tuy dâu hơi chua nhưng Vũ Thiên lại cảm giác có chút ngọt ngào, có lẽ vì nghe thấy tiếng cười của tiểu Lạc chăng...
Từ ngày xảy ra sự cố xảy ra ở hồ bơi tiểu Lạc hay thường xuyên đến tìm cậu nói chuyện, có khi đem quả dại đến, khi lại đem ra mấy thứ đồ chơi cô bé tự làm.
Tuy Vũ Ngọc Thiên thấy khá phiền và cậu không thiếu thứ gì cả nhưng nhờ có Lạc Lạc cuộc sống của cậu không còn tăm tối nữa, cô bé như ánh sáng chiếu sáng tâm hồn cô đơn của cậu. Vũ Ngọc Thiên qua những lời kể của tiểu Lạc biết được cô nhỏ hơn cậu 5 tuổi, là trẻ mồ côi sống ở cô nhi viện từ bé xíu.
" Tiểu Lạc em có việc gì muốn thực hiện không?! "
Vũ Thiên mong muốn làm chút gì đó để cảm ơn tiểu Lạc.
" Lạc Lạc chỉ mong có một ngày ba mẹ đến đón em và em sẽ có một gia đình như những đứa trẻ trong thị trấn "
Nghe đến đây Tiểu Thiên cảm thấy chua xót cho cô bé, tuy ba mẹ anh không quan tâm đến anh lắm nhưng ít nhất anh không phải trẻ mồ côi như tiểu Lạc.
"Tuy anh không thể thực hiện ước mơ của em nhưng tương lai anh có thể cho em một gia đình "
Ngọc Thiên giọng điệu chắc chắn với tiểu Lạc.
" Em sẽ là người thân của anh Ngọc Thiên sao? "
Cô bé chớp mắt hỏi lại.
" Sau này lớn lên anh sẽ cưới em để em trở thành cô dâu của anh, chúng ta sẽ là một gia đình "
Ngọc Thiên đỏ mặc ấp úng.
" Vậy sau này em sẽ là cô dâu của anh Ngọc Thiên sao?! Chắc là vui lắm"
Lạc Lạc háo hức nói dù cô bé vẫn không hiểu cô dâu là gì nhưng trở thành người thân của Ngọc Thiên chắc chắn là rất hạnh phúc.
……………
Thời gian thấm thoát trôi qua, đã sắp đến lúc Ngọc Thiên phải trở về thành phố.Tuy không muốn rời xa tiểu Lạc nhưng cậu buộc phải quay lại thành phố X để tiếp tục việc học. Một buổi chiều như thường lệ tiểu Lạc chạy đến chơi với Ngọc Thiên. Hôm nay cậu đã chuẩn bị cho cô một món quà nhỏ.
" Tại sao tất cả mọi người đều không thích anh nhưng em vẫn đến chơi với tôi vậy?! "
Ngọc Thiên rất tò mò về vấn đề này
" Vì anh Ngọc Thiên rất tốt, rất dễ thương a "
Ngọc Thiên rất bất ngờ với câu trả lời của tiểu Lạc.
" Sao em lại nói anh dễ thương?! "
Trước giờ chưa ai nói cậu dễ thương cả chỉ có cô bé.
" Vì cô giáo nói với em cô yêu thương e vì e rất dễ thương nên em cũng thấy anh dễ thương!! "
Ngọc Thiên Cười khúc khích đã lâu rồi cậu mới vui vẻ như vậy...
"Lạc Lạc em lại đây!! "
Vũ Ngọc Thiên lấy ra một chiếc vòng cổ có hình nửa trái tim đeo cho tiểu Lạc.
Đây là chiếc dây chuyền bà cố tặng cậu lúc sinh nhật nói là nếu sau này cậu thích ai hãy tặng cho người đó.
" Sợi dây chuyền đẹp quá đi
Tiểu Lạc thích sợi dây chuyền này lắm. "
"Đây là món quà anh tặng em trước khi về lại thành phố nó cùng cặp với dây chuyền của a, sau này e hãy giữ nó cẩn thận nhé ".
" Vậy e cũng muốn tặng cho anh một món quà, nhưng e chẳng có gì cả "
Cô buồn bã cúi mặt phụng phịu.
" Em xuất hiện bên cạnh anh chính là món quà lớn nhất rồi "
Ngọc Thiên xoa đầu Lạc Lạc...
❤ Hết chap
... Em là hoa búp măng non, là công chúa của anh...
Updated 66 Episodes
Comments
Iu em vaiz Eiden của toi❤
văn phong khá ổn nè, truyện bạn vt hay lắm nha 👉👈
2022-03-10
1
Inuyasha
còn nhỏ đã biết hai mặt rồi đấy
2022-01-07
1
Ái Quyên
Truyện mới đọc 2 chap nmà thấy truyện hay nhẹ nhàng nhưng kh bt mốt có ngược kh ta
2021-12-18
1