CHƯƠNG 3 - Động tâm

Anh Quân cầm trên tay tập hồ sơ đã điều tra được về chủ của tấm thẻ, tên tuổi đều chính xác như hồ sơ cô để lại ở quá cafe của chị gái anh. Nhưng về số tiền trong đó lại vẫn làm anh lấn cấn suy nghĩ thêm.

Anh biết cô bé chỉ có mẹ nuôi, là chủ một phòng tranh có tiếng trong thành phố. Nếu cho rằng năm trăm triệu đó là tiền tiết kiệm bà dành được cho con mình thì đối với điều kiện của họ cũng không được tính là quá nhiều. Chỉ là nhìn cô bé không phải kiểu cậu ấm cô chiêu thích thể hiện mình bằng cách tiêu tiền. Cô là sinh viên khoa thiết kế thời trang đương nhiên thẩm mỹ cũng sẽ tốt, thế nhưng đồ dùng trên người lại không quá phô chương. Như chị gái anh đã nói, nếu không phải người sành về thời trang sẽ không nhìn ra đó đều là những thương hiệu đắt đỏ phổ biến ở nước ngoài. Điều này có thể lý giải rằng do mẹ cô bé sắm cho. Vậy còn thái độ của cô với chiếc thẻ thì sao?

Ngày làm việc đầu tiên của Duy Mi suôn sẻ trôi qua, cô được phân vào bộ phận oder và bồi bàn. Quả nhiên khả năng học hỏi nhanh cùng sự nhạy bén giúp cô sớm quen va thể hiện công việc rất tốt. Duy Mi cũng nhận ca cố định từ hai giờ chiều đến mười giờ tối. Buổi sáng học xong cô vẫn có thời gian nghỉ ngơi rồi mới đến chỗ làm.

Tan ca, cô gặp anh bảo an thần hộ mệnh của mình ở chỗ cũ:

-  Công việc của anh có vẻ nhàn hạ nhỉ? Biết thế tôi cũng ứng tuyển vị trí này?

-  Cô muốn thử không?

Anh Quân vừa nói dứt câu đã lập tức dùng tay định khống chế Duy Mi nhưng cô bé cũng phản ứng tức thời tránh kịp. Đương nhiên là do anh chỉ định trêu đùa nên không dùng hết sức của mình, vậy mà không ngờ cô bé cũng có chút võ phòng thân. Trả trách đi làm về giờ này cô ấy vẫn rất thản nhiên, không lo lắng cũng không sợ phải đi một mình.

-  Anh như vậy mà dám lên mặt sao? Mấy miếng võ kiểu này tôi còn dạy anh tốt hơn đó. Gọi một tiếng sư phụ đi?

-  Không cần, dù sao người xấu cũng chỉ thích trêu hoa ghẹo nguyệt chứ có tên biến thái nào muốn động đến tôi chứ?

-   May quá tôi không phải hoa càng không phải nguyệt.

Hai người rất vui vẻ nói chuyện một chút, Anh Quân mới đưa ra tấm thẻ cho cô:

-  Cái này của cô phải không? tôi vô tình thấy được. May là đã nhìn tên nếu không cũng không nhặt lại.

-  Trong thùng rác?

-  Không, bên ngoài.

-  À, chắc tôi vứt không trúng.

-  Là cô cố tình vứt đi?

-  Phải, tôi không muốn dùng.

-  Có nhiều tiền không dùng, lại đi xin việc vất vả kiếm từng ít một?

-  Anh không hiểu được đâu.

-  Dù gì cũng không phải mất tiền, tôi chỉ vứt thẻ, anh có nhặt được cũng không thể rút được. Hoặc nếu rút được sẽ lập tức bị phát hiện.

Thấy thái độ của Duy Mi không vui, thậm trí là khó chiu khi nhắc đến chuyện này nên Anh Quân cũng không gặng hỏi. Có lẽ thói quen nghề nghiệp khiến anh đa nghi, việc riêng của gia đình ai dó lại giống như có liên quan đến tội phạm quốc gia?

Duy Mi đi rồi, anh còn tự cười bản thân mình. Không hiểu sao ý nghĩ Duy Mi chỉ là một cô bé bình thường, gia cảnh bình thường lại khiến anh nhẹ lòng và dễ chịu đến vậy?

Nhìn em trai đang ngẩn người suy nghĩ gì đó, Thiên Anh đứng bên cạnh một lúc anh mới phát hiện ra mà trở lại vẻ mặt nghiêm túc như thường lệ.

-  Từ bao giờ đồng chí bảo an lại bị mất cảnh giác như vậy? trừ lương?

-   Chị còn chút lương thiện nào không hả? chỉ muốn bóc lột em trai mình?

-   Ngày mai qua nhà chị ăn cơm? Chị làm lễ gửi lên chùa.

-  Chị cũng đừng buồn nữa, để anh ấy có thể an nghỉ.

-  Chị biết.

Hôm sau Anh Quân chỉ làm hết giờ hành chính đã về trước, cho nên khi tan ca Duy Mi không nhìn thấy anh đâu. Cô thoáng nghĩ, anh ta vậy mà lại để ấn tượng trong mình nhiều đến thế sao? Mới gặp ba ngày đã có cảm giác như quen ba năm? Thật lạ!

Anh Quân mang theo bó hoa cúc trắng đến để lên ban thờ cùng vài lời gửi cho người đã mất. Thiên Anh đã chuẩn bị xong mọi thứ, cô chờ ba mẹ đưa con gái về sẽ cùng dùng bữa. Trong lúc chờ đợi hai chị em lại cùng tâm sự.

Anh Quân vào đơn vị đặc nhiệm đã được bốn năm, thường xuyên tham gia huấn luyện đặc biệt, khi phá án đều chưa từng lộ mặt. Anh là một trong những tay súng bắn tỉa suất sắc nhất toàn ngành. Cho nên những việc như bí mật bảo vệ các Nguyên Thủ quốc gia hay nằm vùng, công an mật anh đều hoàn thành rất tốt.

Khi anh rể hi sinh, Anh Quân đã vô cùng đau lòng, nhưng nghĩ đến chị gái và cháu gái mới chưa được ba tuổi đời. Anh lại nhanh chóng nhận nhiệm vụ, thay anh rể tiếp tục điều tra, tìm cơ hội bắt gọn tên cầm đầu. Vừa là trách nhiệm với nghề, với sự an bình của đất nước, cũng là bắt hắn phải quỳ gối trước vong linh của anh rể, quỳ gối trước chị gái và cháu mình mà tạ tội.

Cho nên khi biết tin kẻ tình nghi đã về nước để an bài chuyện làm ăn, Nhà hàng Wz là nơi hắn thường lui tới giao dịch, ông chủ nhà hàng cũng là bạn cũ, cùng mối làm ăn hiện tại của hắn. Anh Quân nhập vai bảo an cho quán cafe của chị gái chính là để tiện theo dõi phía đối diện mà thôi.

Khi tiếp nhận nhiệm vụ, có một chi tiết mà Anh Quân để ý rồi cố gắng truy tin. Đó là Lão Ba ( Lão Ba là biệt danh của Nhất Sơn trong tổ chức ngầm) còn có một cô con gái tầm hai mươi tuổi.  Nhưng mấy tháng nay thông tin anh thu về cũng vẫn chưa thêm được chữ nào. Điều này càng cho thấy hắn đã tính toán và bưng bít thông tin ra sao?! Điểm yếu trí mạng của hắn chính là đây, nếu như tìm được cô bé thì khả năng thu phục hay khi cần đều có thể mang ra trao đổi, nước cờ này chưa đánh khả năng thắng đã là quá nửa. Bởi vậy khi gặp Duy Mi và chuyện tấm thẻ đen đã làm anh có liên kết trong suy nghĩ. Vậy mà khi điều tra lí lịch của cô bé lại không có gì khác thường? Cũng như gắn với Lão Ba thật chẳng thấy có sự liên quan.? Có điều kinh nghiệm nghề nghiệp, phản ứng nhạy bén của bản thân vẫn thôi thúc anh phải tiếp cận Duy Mi, trong thâm tâm anh vẫn thấy ở cô bé có điều đặc biệt.

Mấy ngày sau Duy Mi vì bài sát hạch vẽ phong cảnh nên cô phải xin nghỉ nửa buổi, thời gian làm việc sẽ thay đổi từ bảy giờ tối đến mười hai giờ đêm, cũng là khi quán đóng cửa. Anh Quân lại vì đơn vị triển khai kế hoạch tác chiến mới nên đồng thời nghỉ làm.

Ngày cuối cùng kết thúc bài khảo sát  không may gặp mưa, cho nên nhóm của cô ở trong phòng của resort mà vẽ theo tưởng tưởng. Mọi người đều vò đầu vì nguồn cảm hứng bỗng dưng không còn, nhưng Duy Mi lại miệt mài với bức hoạ chân dung của mình. Là ngóc nghiêng của một chàng trai, rất tuấn tú và nam tính. Cũng vì quá tập trung nên đã bị Hạ Triệu và Bảo Trâm phát hiện ra, họ tin rằng cô bạn khó tính của mình đã biết yêu rồi. Thế nhưng Duy Mi vẫn dơ tay thề rằng chỉ là tự nhiên nghĩ đến và tiện tay vẽ chơi thôi.

Anh Quân đến làm việc sau vài ngày nghỉ cũng mới biết Duy Mi lại về muộn như vậy. Vừa đúng lúc anh tan ca, nên cố tình đi chậm phía sau, chỉ muốn xem cô bé về nhà có an toàn không. Với tính cách của Duy Mi chắc chắn không cần người đưa về.

Qua một đoạn đường khá vắng vẻ, có hai tên choai choai tạt đầu xe của cô ý muốn trêu ghẹo. Duy Mi đúng thật rất bình tĩnh, cô không bị mất lái nhưng chiếc xe vespa cũng loạng choạng một chút. Hai tên kia thấy khó động chạm được thì quay qua giật đồ. Anh Quân nhìn ra sự nguy hiểm nhưng khi anh vừa dừng xe thì đã có một người đàn ông đội mũ đeo khẩu trang chỉ hở hai con mắt xuất hiện. Vấn đề là người đó lại bảo vệ cho Duy Mi, cô bé cũng bị bất ngờ mà không kịp phản ứng, đến khi người đi khỏi mới hoàn hồn. Rút cuộc thì ba người là đồng bọn hay hai phe, không lẽ đều cùng nhắm đến cô mà quay ra đánh lộn. Nghĩ nghĩ Duy Mi cũng chỉ có thể giải thích được như vậy mà thôi.

Anh Quân tiến đến nhặt giúp cô những bức vẽ bị rơi khắp nơi trên đất, Duy Mi mải gom đồ nên còn chưa biết đến sự xuất hiện của người khác. Cho đến khi cô nhận ra có người đang nhìn chằm chằm bức hoạ của mình cô mới vội vàng lên tiếng:

-   Ây ây, cái đó rất quan trọng xin nhẹ tay một chút a.

-   Quan trọng lắm sao?

Anh Quân vừa nói vừa dơ bức tranh lên trước mặt cô, Duy Mi nhận ra người quen thì càng thêm ngượng. Chẳng phải người cầm tranh và nhân vật trong đó chính là một sao?

-  À, cái này chỉ là tiện tay vẽ, vẽ chơi chơi mà không ngờ lại giống … giống người như vậy?

-  Không lẽ cô định vẽ con gì?

-  Không có, ý em là có chút giống anh.

-  Tặng tôi đi.

-  Tặng… tặng được được, anh cầm đi. Cảm ơn anh, em đi trước.

Duy Mi lắp bắp cũng không rõ mình nói những gì rồi phóng xe đi thẳng. Người đã đi khuất dạng, Anh Quân mới rì rì nổ máy. Nghĩ đến người đàn ông giấu mặt đúng là cần điều tra? Thế nhưng là người cố tình bảo vệ cô bé, hay chỉ tiện tay hoặc có khi cũng là kẻ xấu nhưng gặp bọn xấu hơn thì không đành chia sẻ con mồi? Suy nghĩ thêm một chút anh quyết định sẽ để ý cô bé nhiều thêm một chút.

Lại nhìn qua bức hoạ chân dung, có thể khách quan khen một câu : “rất đẹp, rất có hồn”. Duy Mi quả thật đã rất dụng tâm mới vẽ được như thế? Tại sao cô lại vẽ anh, có đúng là không có ý gì hay không? Tuổi mới lớn bây giờ dễ dàng động tâm như thế sao?!

********--------********

Hot

Comments

Mật Ong Chanh Đào

Mật Ong Chanh Đào

mấy chap đầu tác giả wên viết hoa trong dấu đấy

2021-05-10

0

Mật Ong Chanh Đào

Mật Ong Chanh Đào

viết hay thật

2021-05-10

0

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1 - Duy Mi
2 CHƯƠNG 2 - Thần hộ mệnh
3 CHƯƠNG 3 - Động tâm
4 CHƯƠNG 4 - Tự mình ăn dấm
5 CHƯƠNG 5 - Chỉ mây trời mới biết
6 CHƯƠNG 6 - Anh không thích em
7 CHƯƠNG 7 - Hôn
8 CHƯƠNG 8 - Bắt cóc
9 CHƯƠNG 9 - Lấy oán trả ơn
10 CHƯƠNG 10 - Đừng sợ
11 CHƯƠNG 11 - Hổ phụ sinh hồ tử
12 CHƯƠNG 12 - Đối lập
13 CHƯƠNG 13- Không thể ngừng yêu anh
14 CHƯƠNG 14 - Lạc lõng giữa thế giới này
15 CHƯƠNG 15 - Con gái của tội phạm
16 CHƯƠNG 16 - Tịnh tâm
17 CHƯƠNG 17 - Trở về vì anh
18 CHƯƠNG 18 - Anh đã rất hèn nhát
19 CHƯƠNG 19 - Yêu
20 CHƯƠNG 20 - Có em, mọi sự đánh đổi đều xứng đáng.
21 CHƯƠNG 21 - Lâu ngày không gặp
22 CHƯƠNG 22 - Mộng đêm xuân
23 CHƯƠNG 23 - Tuỳ em chọn nhưng phải đúng ý tôi
24 CHƯƠNG 24 - Trái tim em để lại cho anh
25 CHƯƠNG 25 - ích kỉ
26 CHƯƠNG 26 - Bạch mẫu đơn
27 Chương 27 - Hoán đổi
28 CHƯƠNG 28 - Mật thất
29 CHƯƠNG 29 - Ba ba
30 Chương 30 - Bắc Sở
31 Chương 31 - Tina
32 Chương 32 - Lòng tin
33 Chương 33 - Dấu ấn
34 Chương 34 - Thâm tình
35 Chương 35 - Mỗi ngày
36 Chương 36 - 215
37 Chương 37 - Chạy trốn
38 Chương 38 - tàng hình
39 Chương 39 - Xin lỗi… em yêu anh!
40 Chương 40 - Bình Yên
Chapter

Updated 40 Episodes

1
CHƯƠNG 1 - Duy Mi
2
CHƯƠNG 2 - Thần hộ mệnh
3
CHƯƠNG 3 - Động tâm
4
CHƯƠNG 4 - Tự mình ăn dấm
5
CHƯƠNG 5 - Chỉ mây trời mới biết
6
CHƯƠNG 6 - Anh không thích em
7
CHƯƠNG 7 - Hôn
8
CHƯƠNG 8 - Bắt cóc
9
CHƯƠNG 9 - Lấy oán trả ơn
10
CHƯƠNG 10 - Đừng sợ
11
CHƯƠNG 11 - Hổ phụ sinh hồ tử
12
CHƯƠNG 12 - Đối lập
13
CHƯƠNG 13- Không thể ngừng yêu anh
14
CHƯƠNG 14 - Lạc lõng giữa thế giới này
15
CHƯƠNG 15 - Con gái của tội phạm
16
CHƯƠNG 16 - Tịnh tâm
17
CHƯƠNG 17 - Trở về vì anh
18
CHƯƠNG 18 - Anh đã rất hèn nhát
19
CHƯƠNG 19 - Yêu
20
CHƯƠNG 20 - Có em, mọi sự đánh đổi đều xứng đáng.
21
CHƯƠNG 21 - Lâu ngày không gặp
22
CHƯƠNG 22 - Mộng đêm xuân
23
CHƯƠNG 23 - Tuỳ em chọn nhưng phải đúng ý tôi
24
CHƯƠNG 24 - Trái tim em để lại cho anh
25
CHƯƠNG 25 - ích kỉ
26
CHƯƠNG 26 - Bạch mẫu đơn
27
Chương 27 - Hoán đổi
28
CHƯƠNG 28 - Mật thất
29
CHƯƠNG 29 - Ba ba
30
Chương 30 - Bắc Sở
31
Chương 31 - Tina
32
Chương 32 - Lòng tin
33
Chương 33 - Dấu ấn
34
Chương 34 - Thâm tình
35
Chương 35 - Mỗi ngày
36
Chương 36 - 215
37
Chương 37 - Chạy trốn
38
Chương 38 - tàng hình
39
Chương 39 - Xin lỗi… em yêu anh!
40
Chương 40 - Bình Yên

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play