Nơi Hoa Phượng Đỏ Hóa Tro Tàn
Ở một ngôi trường cấp ba cũ kỹ ven một dòng sông lặng lẽ, nơi mỗi mùa hè, những bông hoa phượng đỏ rực như máu, có một tình yêu non dại nhưng lại mãnh liệt giữa hai cô gái: An và Hạ. An, dịu dàng và t
0
2
[VATANIM SENSIN] " Nếu rách, em sẽ vá."
Tôi không biết tình yêu bắt đầu từ đâu. Tôi chỉ biết hôm gặp lại đằng ấy, tôi đã suýt bật ra câu: “Ồ, đồ cổ về lại bảo tàng à?” Tôi là Nuriye. Con út nhà Cevdet. Gia đình tôi sống sót qua chiến tranh
0
3
Biển sâu
Ở một thành phố cảng sầm uất, nơi những con tàu lớn ngày đêm cập bến và những ngọn hải đăng vẫn miệt mài soi sáng giữa đêm đen, có hai người con trai mà số phận đã trót buộc chặt vào nhau: Minh và Pho
0
1
[Ngôn Tình Đô Thị] Vết Cắt Định Mệnh
Mưa đêm Sài Gòn luôn mang theo một sự lạnh lẽo khó tả, thấm đẫm vào từng góc phố, từng ô cửa kính phản chiếu ánh đèn vàng vọt. Trong căn penthouse sang trọng nằm chót vót trên tầng 30 của tòa nhà chọc
0
3
Chẳng thể chạm đến
Trước đây mình đã từng bỏ lỡ một người.Là một cô bạn có vẻ ngoài xinh xắn đáng yêu. Cậu ấy đứng giữa đám đông nhưng vẫn rất nổi bật. Và giữa đám đông ấy cậu ấy vô tình chú ý đến mình. Một con nhỏ nhạt
0
3
Khoảng trời có em
Trường Vân Phong những ngày đầu hạ, nắng đổ vàng cả sân bóng rổ. Tiếng ve kêu ran bên những tán phượng già, từng cánh hoa rơi đỏ rực một góc sân, cứ thế gợi ra vô số hồi ức khó nói thành lời. Kỳ Vân
0
14
Em biết mà em không ngốc chỉ là...
Chị ta bước vào phòng của chị ta và y nhìn mọi thứ quen thuộc trước mắt chị ta chứ nghĩ không có y chị ta sẽ sống tốt nhưng không chị ta sai rồi nước đi này của chị ta thất bại chị ta chứ nghĩ mình th
0
5
Sau khi ta trở thành hệ thống
Chương 1: mình làm hệ thống sao? Ta là hệ thống. Chào, một cuộc sống "mới" sau khi tôi chết, thật trống rỗng và mệt... Tôi mất trí rồi. Ý là mất trí nhớ, giờ tôi không nhớ mình đã chết thế nào, cu
0
0
Tâm sự cùng nyi
Hé lô mn! Nyi là một người nếu mà nhìn về bề ngoài thì sẽ thấy nyi là một con người rất hài hước, vui vẻ tươi vui, ko bao giờ buồn rầu! Nhưng chẳng ai bt đc tui là một người như thế nào! Nyi rất giỏi
2
4
Hồi ức của Đông Lào 🪡
Ánh trăng vằng vặc chiếu rọi xuống con đường đất ngoằn ngoèo xuyên qua cánh rừng tĩnh mịch. Tiếng côn trùng râm ran, gió lùa qua tán cây rì rào như những lời thì thầm cổ tích. Trên lối mòn hẹp, hai bó
0
1
Nhật Kí Đơn Phương
Xin chào! Tôi là Quỳnh, tôi đơn thuần là một cô gái bình thường, học lực khá hoặc dưới trung binh, nhan sắc của tôi cũng chỉ ở mức bình thường hoạt xuất hơn. Sự khờ khạo của tôi có thể sẽ khiến tôi lú
0
5
Hành trình thiếu niên
Gió giữa tháng bảy phả hơi nóng vào khung cửa kính phòng Jimmy, để lại những vệt mờ nhòe vì hơi ẩm. Cậu ngồi lặng bên bàn học, mắt dõi qua ô cửa sổ chật hẹp nhìn xuống con đường trước nhà. Ở đó, Sea
0
1
Vua của lục địa tàn tích
Marc sinh ra giữa lòng Hario cổ kính, nơi sa mạc không chỉ là cát mà còn là nghĩa địa của bao đế chế huy hoàng. Hắn là hậu duệ đời thứ chín của gia tộc Immara - chủ nhân vùng đất gần cổng của nghĩa đị
0
2
Tình yêu đơn phương đau đớn đến nhường nào?
Zianna, một người bạn thân của Kristina. Hai người họ đi đâu cũng có nhau, ăn ngủ hay làm gì cũng có nhau, những lúc có chuyện buồn vui cũng đều sẽ chia sẽ cho nhau nghe. Họ đôi lúc có chút vượt mức
0
1
Mười một ngày với quỷ
Căn hộ số 1344 của tòa nhà Pencil cũ kỹ nằm lặng lẽ giữa trung tâm Bangkok như một hộp sọ trống rỗng nằm tách biệt khỏi cơ thể người, không ai dọn vào đó kể từ khi Mark treo cổ trên trần nhà bằng sợi
0
1
Tình yêu chốn quê mùa
Xóm Jimmysea nằm khuất sau những cánh đồng lúa trải dài, nơi tiếng chim cu gáy mỗi sáng sớm vẫn len lỏi trong từng mái nhà tranh. Cuộc sống nơi đây bình dị đến mức thời gian như chậm lại. Trong khung
0
3
Kẻ buồn thầm
Ở trung tâm Bangkok, khu phố ForceB tấp nập xe cộ và tiếng người, có một cửa tiệm lớn chuyên bán đồ Âu cao cấp. Biển hiệu bằng đồng sáng loáng treo trên cửa kính có khắc dòng chữ "JOSS WY". Ở đó có mộ
2
14
Tôi Là Con Gái Mà...!
CHƯƠNG 5 VÌ MỘT NGƯỜI CON GÁI Chiều thứ Bảy, sân thể thao trường nhộn nhịp chưa từng thấy. Tin đồn về trận đấu 1 chọi 1 giữa Kai và Kenzi lan khắp trường như lửa gặp gió. Đám học sinh kéo tới kín chỗ,
0
1
TÁC GIẢ MẤT NGỦ/4
Căn phòng số 407 ----- Bệnh viện trung ương vào tháng Mười hai đặc quánh mùi thuốc sát trùng và không khí lạnh. Những ánh đèn huỳnh quang lặng lẽ treo trên trần, soi bóng những chiếc giường bệnh xếp
0
2
Do Em Lỡ Tin Sai Một Người.
Do em lỡ tin sai một người, Nên bầu trời cũng trở nên gian dối. Mắt em khô như đá sỏi, Khi tim mềm như nhánh cỏ non. Em đã trao cả sớm mai son, Đổi lấy một chiều mưa dối trá. Ngỡ lòng người như làn h
0
6