Chương 2

Chỉ qua đưa vài hôm, khi tâm trạng của Cầm Y Y đã vơi chút nặng nề, Liễu Liễu hẹn cô ra ngoài. Địa điểm là quán nước quen thuộc của hai người thường đến. Đôi mắt nhỏ đảo quanh tìm bóng dáng của Liễu Liễu. Cầm Y Y nuốt thầm nước miếng, ánh mắt sợ sệt nhìn dưới đất. Vô số giác quan lúc này như rung chuông báo động. Vô vàn ánh mắt của mọi người lại hướng vào cô.

“Y Y à, tớ ngồi ở ngay đây này!” Liễu Liễu vui vẻ vẫy tay chào.

Thở phào một chút, cô nhanh nhẹn chạy đến bàn mình.

“ Cậu chờ mình đã lâu chưa?"

Chẳng quan tâm cô đang luyên thuyên điều gì, Liễu Liễu kéo tay Cầm Y Y lại thích thú bảo:

“Cậu nhanh ngồi lại đây đi nào! Tớ có chuyện vui này muốn nói!"

Hiếm khi nhìn thấy người bạn này phấn khởi đến vậy. Cầm Y Y ngước mắt nhìn lên, giả làm điệu bộ trịnh trọng lắng nghe. Thấy dáng vẻ của bạn mình thế này, Liễu Liễu phì cười bảo:

" Chuyện là, bà cố đã từng kể với mình một chuyện rất hay ho. Trên núi Thái Sơn có một ngôi chùa vừa thanh tịnh lại rất linh thiêng. Cầu gì được đấy, chỉ cần thành khẩn cầu nguyện thì điều mà mình mong ước sẽ biến thành sự thật. Y Y à! Hay là hai ta lên đấy một chuyến nha..." Liễu Liễu hai mắt phát sáng, miệng cười khì khì bảo.

Cô nghe xong thì có chút ão não, leo núi sao, với thân hình này? Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt vụt sáng của Liễu Liễu, cô lại chẳng nhẫn tâm từ chối. Nghĩ nghĩ một chút thì thời gian sắp tới đây cô chẳng có việc gì để làm, thôi thì đi chơi một chuyến vậy. Gật đầu cười cười, Cầm Y Y giả vờ than phiền trêu chọc:

" Ây za! Liễu Liễu của chúng ta chắc là muốn lên chùa cầu duyên đây mà \~\~\~"

Chẳng ngờ sau khi nghe cô chọc ghẹo như vậy, hai gò má Liễu Liễu nhanh chóng hồng rực lên. Lúc này cô có chút bừng tỉnh, ngắn nhìn người bạn trước mắt thật lâu. Cũng đúng, Liễu Liễu đâu phải chỉ riêng của riêng một mình cô. Cô ấy cũng có một cuộc sống riêng của bản thân mình. Nghĩ đến cuộc sống sau này của bản thân, Cầm Y Y thầm cười khổ.

Cô với Liễu Liễu là hàng xóm chơi với nhau từ lúc nhỏ. Mẹ cô lúc còn sống là một người sống chan hoà và quan tâm mọi người xung quanh. Bà thường xuyên giúp đỡ và quan tâm đến mẹ Liễu Liễu. Cũng chính nhờ vậy mà hai cô gái càng thêm thân thiết. Sau khi bà Cầm qua đời thì cũng chỉ còn mẹ con Liễu Liễu quan tâm đến cô. Lén lút dấu mọi người cho cô đồ ăn để sống qua ngày. Có thể nói là Cầm Y Y sống đến bây giờ cũng nhờ có người bạn tri kỉ này.

Trong xe khách, tiếng của cô và Liễu Liễu càng rộn ràng hơn.

" Xe khách chỉ chạy đến chân núi rồi dừng lại, quãng đường còn lại ta sẽ trèo lên ngaaaaa..." nói đến đây Liễu Liễu bắt đầu than thở.

Thấy vậy, cô phì cười chọc ghẹo:

“Đồ lười biếng, béo như tớ còn chưa than mà cậu còn dám than gì nữa hả?"

Nghe vậy Liễu Liễu liền biễu môi chun mũi lại tỏ vẻ:

"Tới lúc đó rồi xem cậu còn dám mạnh miệng không!”

Quả đúng như lời nói lúc nãy, khi leo lên ngọn núi, cô mới thấy khó khăn như thế nào. Cầm Y Y mệt lã ngồi tựa vào gốc cây.

" Liễu Liễu à, cậu chắc là ta sẽ lên chùa trước tối không vậy?" cô tiếng được tiếng mất hỏi.

Liễu Liễu khó nhọc kéo tay Cầm Y Y lên.

"Nếu cậu cứ ngồi nghỉ thế này thì mùa thu năm sau cũng chẳng xong."

Chán nản đi theo đuôi bạn mình, cô mệt mỏi nói bâng khuâng:

“Sao hôm nay thời gian trôi nhanh thế nhở…”

Bây giờ, Liễu Liễu thật sự hối hận vì đã quyết định đến ngôi chùa này rồi. Mệt chết đi được! Hai người các cô tiếp túc men theo lối mòn một hồi lâu. Đi được một lúc nữa, hai người nhìn thấy một tấm bảng cũ kĩ chỉ dẫn đường lên chùa.

Nhìn từ xa, ngôi chùa và khung cảnh ở đây như bức tranh kỳ vĩ giữa thế gian. Khi đến gần hơn thì càng hiện rõ lên các dấu tích lịch sử. Thấy có dáng người cao gầy, mặt cúi gầm xuống dưới đất đứng trước cổng chùa, cô và Liễu Liễu chạy đến chào hỏi.

“Chào hai vị thí chủ, chẳng hay hai vị đến có việc gì?” Vị ni cô chắp tay cúi đầu đáp.

“Chúng con đã từ đường xa lặn lội đến đây thăm chùa, nhưng không may khi đến nơi thì mặt trời đã lặn. Sa di ni có thể nào cho chúng con tá túc ở đây một đêm được không ạ?" Liễu Liễu kính cẩn nói.

“Hai vị thí chủ có thể vào chùa nghỉ ngơi một lát, nhưng còn việc tá túc qua đêm thì phải hỏi ý kiến của sư thầy..." vị ni cô tỏ vẻ khó xử đáp.

Đi vào ngôi chùa, điều khiến cô càng kinh diễm hơn chính là cảm giác như đi lạc vào một thế giới tràn ngập không khí linh thiêng. Tuy đã cũ theo năm tháng nhưng có thể thấy đây là một di sản to lớn của nền Phật giáo và thế giới này. Chùa như được xây dựng trước Công Nguyên. Giữa chùa là thượng điện, trong đấy đặt sừng sững một pho tượng Phật Di Lạc được làm bằng vàng. Đối diện bên phải thượng điện là nhà bái đường. Tiếp đến là nhà thiêu hương, nơi dành cho các sư làm lễ. Phía trước sân đặt một tượng bà Quan Âm cao khoảng ba mét. Điều đặc biệt của ngôi chùa chính là những nét hoa văn trang trí đầy bí ẩn. Những hình thù kì dị tượng trưng cho thần linh, con người, động vật và cây cối. Như là một dạng ký tự ghi chép lại một lịch sử đầy vĩ đại nào đấy. Tất cả đều khiến ngôi chùa càng thêm nét bí ẩn hoang mị giữa chốn rừng nguyên âm u này.

Đi vào chính điện, họ thấy một vị hoà thượng trọc đầu, trên đỉnh đầu có mười hai chấm sẹo đen tròn. Khuôn mặt hồng hào trắng trẻo nhưng đầy nếp nhăn và vết đồi mồi theo năm tháng. Cùng với đó là bộ râu trắng bạc phơ dài đến ngang ngực . Cô và Liễu Liễu cúi đầu chào kính cẩn chào xong thì liền ngỏ ý đến việc muốn tá túc tại đây.

Sau khi được sự đồng ý của vị hoàng thượng già kia thì vị ni cô liền dẫn Liễu Liễu đến gian phòng nghỉ. Có điều gì đấy luôn thôi thúc Cầm Y Y đi theo vị hoà thượng để tìm hiểu thêm về nơi này.

“Thưa thầy, những hoạ tiết trên đây có nghĩa là gì vậy ạ?"

Cô chạm tay lên các hình vẽ trên tường với vẻ mặt thích thú. Vị hoà thượng trầm tĩnh đáp:

" Đây chính là những câu chuyện của thế thái nhân tình, những quy luật mà vẫn lặp đi lặp lại ở trần thế này...." nghĩ nghĩ rồi ông nói tiếp:

"Cũng là một câu chuyện xưa của một con hồ ly ngốc nghếch..." thần sắc càng ảm đạm dần.

Chẳng nghe ra giọng điệu khác lạ của sư thầy, cô tiếp tục nói:

"Xin thưa, con thấy tượng Phật và tượng Bà ngoài kia sao còn lắm bụi bẩn. Chẳng lẽ chùa mình không có ai dọn dẹp hay sao thầy?”

Đây chính là điều mà cô rất thắc mắc, nơi này cứ như là ngôi chùa hoang. Xung quanh bụi bẩn và mạng nhện bám lấy thành đống, cây cỏ khắp nơi mọc lên um tùm. Ở đâu cũng có mùi ẩm mốc thoang thoảng bên mũi. Và nếu không lầm thì lúc vào chùa đến giờ cô chỉ thấy vị hoà thượng già và vị ni cô kia. Thật quá kì lạ! Vị sư chẳng buồn đáp trả câu hỏi, ông lại tiếp tục dẫn cô đến phía sau thượng điện. Tại đây, Cầm Y Y thật sự ngỡ ngàng bởi khung cảnh đầy kinh hỉ trước mắt. Mặc kệ thời gian và khí hậu trái mùa ngoài kia. Ở đây cây hoa anh đào vẫn tung bay phủ kín khắp nơi. Phía dưới gốc cây là một bức khắc hoạ tinh xảo. Bức đồ văn chẳng xuất hiện dấu hiệu nào của sự bào mòn thời gian. Dưới ánh mặt trời, càng lộ rõ lấp lánh ra bức hoạ của một thiếu nữ yêu kiều đang nằm dưới gốc cây hoa anh đào. Điều khiến cô càng hoảng hốt là phía sau lưng nàng ta có chín đuôi trắng to dài mọc ra. Cầm Y Y như bị hút hồn vào sâu trong đấy, mãi chìm đắm ngắm nhìn vẻ đẹp huyền bí này.

Hot

Comments

Cherry không giống ai...

Cherry không giống ai...

Au viết mượt ghê á <3

2021-08-10

0

Lăng Song Vy

Lăng Song Vy

bl 2 nè nhưng truyện rât ok nha

2021-08-09

0

Kim Trúc

Kim Trúc

Vui ghê giành đc ghế đầu nè 🤭

2021-07-27

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play