#2 Người quen

Ra khỏi bệnh viện cô đành phải đi bộ về nhà vì nhà cô khá gần với bệnh viện với cả bây giờ cô phải tiết kiệm tiền để trả cho Tiểu Như.

Sau gần mười lăm phút đi bộ thì Châu Minh Nguyệt cũng về tới nhà. Căn nhà cô thuê ở trong một khu trọ rẻ tiền, không quá to nhưng đối với cô thì vừa ổn để cô sống. Mở chìa khóa vào nhà, cô cất túi xách của người phụ nữ kia vào một góc rồi lại tủ lấy một gói mì ăn liền nấu rồi ăn. Ăn xong thì cô đi tắm, với điện thoại gọi cho cửa hàng xin nghỉ vì chuyện hôm qua mà Châu Minh Nguyệt chưa được ngủ, bây giờ mà còn đi làm nữa chắc cô xĩu mất, sau đó lại leo lên giường cài báo thức vào 2h30 rồi chợp mắt ngủ.

Hai giờ rưỡi chiều, tiếng chuông điện thoại vang lên, Châu Minh Nguyệt khẽ mở mắt dậy, đội chân nhỏ đặt xuống sàn nhà,đứng dậy bước vô nhà vệ sinh. Hôm nay cô mặc một cái đầm hai dây màu trắng dài tới gót chân, đi một đôi giày búp bê, trông cô rất dễ thương.

Đúng ba giờ Mộc Tuyết Như đến đón cô, hai người là bạn thân mà phong cách ăn mặc rất khác nhau, Minh Nguyệt dịu dàng bấy nhiêu thì Tuyết Như lại cá tính bấy nhiêu, hôm nay nhỏ mặc quần jean đen dài với cả áo phông to.

Hai người ngồi lên chiếc siêu xe rồi chạy thẳng vào trung tâm thành phố, đến trung tâm thương mại của Hoàng thị. Hai cô gái bước xuống xe khiến cho mọi người ở đây trầm trồ vì quá đỗi xinh đẹp, không biết bao nhiêu chàng trai lẫn các cô gái ngngoái đầu lại mà nhìn.

Bảo vệ trung tâm thấy Tuyết Như vội đến lấy chìa khóa xe mà Tuyết Như giao rồi nói "Vũ thiếu phu nhân."

Đám người ở đây liền được một phen trầm trồ lần thứ hai, thì ra đây chính là Vũ thiếu phu nhân, vợ của Vũ tổng, là một người đàn ông vừa có tài vừa sắc, chủ tịch của công ty lớn nhì nước A này chỉ đứng sau Hoàng thị.

Châu Minh Nguyệt thấy Tuyết Như cưới được một người chồng như vậy, cô rất vui. Người đàn ông đó cưng chiều Tiểu Như như thế nào cô biết rất rõ, vì thế cũng cảm thấy yên tâm. Chỉ là cảm thấy Tuyết Như bây giờ cũng đã có một người chồng tốt như vậy, còn cô thì chỉ mong sau này cười được một người yêu thương cô là được.

Tuyết Như và cô kéo nhau đi vào trung tâm thương mại, hai người kéo nhau đi hàng shop này tới shop khác. Số đồ thì càng lúc càng nhiều, nhưng chắc hẳn hầu hết đều là của Tiểu Như. Châu Minh Nguyệt thì chỉ mua qua một vài món rẻ tiền vì số tiền hôm bữa cô mượn của Tuyết Như, một số mọn còn lại là Tiểu Như mua cho.

Hai cô gái đi tới khi chân mỏi nhừ mới quyết định ghé vào một nhà hàng ở đó để ăn tối. Đang ăn thì bỗng tiếng chuông điện thoại của Châu Minh Nguyệt vang lên. Cô bắt máy.

"Alo!"

"Cô có phải là Châu Minh Nguyệt hay không?" Cô nghe bên đầu dây có một giọng nữ hỏi thế cũng không chần chờ gì mà đáp lại.

"Đúng là tôi đây, mà cô có chuyện gì hay không, sao lại biết số điện thoại của tôi ?"

" À thật là ngại quá, chỉ là hai người bệnh nhân được cô đưa vào bệnh viện hôm trước họ đã tỉnh, còn có một người đàn ông khá là đẹp trai, có vẻ là con của họ, cậu ấy muốn gặp cô."

"Vâng làm phiền chị đợi tôi một lát tôi tới ngay."

Nói xong Minh Nguyệt liền cúp máy, sau đó quay qua nói với Tuyết Như.

"Tiểu Như à, bây giờ tớ phải tới bệnh viện gấp, hẹn cậu hôm khác nha."

Tuyết Như nghe cô nói thế thì liền bảo.

"Để tớ đưa cậu đi, dù sao thì bây giờ tớ cũng đang rảnh"

Đến bệnh viện, cô và Tuyết Như vội chạy lên phòng bệnh. Từ xa Minh Nguyệt đã thấy có một người đàn ông ăn bận rất sang trọng và lịch lãm ngồi trước cửa phòng, có vẻ là đang đợi ai đó. Cô và Tiểu Như đi ngang qua người đó, nhưng không thấy mặt vì anh đang cúi đầu xuống chắc là rất mệt mỏi. Định đưa tay lên gõ cửa phòng thì một giọng nói trầm lạnh lẽo cất lên.

"Cô là Châu Minh Nguyệt ?"

Lúc này người đàn ông đó ngước mặt lên. Minh Nguyệt bị hớp hồn vì vẻ ngoài đẹp trai của anh ta, đôi mắt chim ưng, cái mũi cao thẳng, đôi mỗi mỏng cộng với làm da màu mật ong nhìn anh trông rất đẹp, không biết từ nào để diễn tả hết vẻ đẹp này.

Mải nhìn anh mà cô không để ý Tiểu Như bên cạnh đang há hốc mồm vì kinh ngạc.

"Hoàng tổng, anh đi đâu đây?"

Anh nghe có người biết tên mình mới nhìn qua cô gái đứng bên cạnh Minh Nguyệt. A thì ra là cô vợ của thằng bạn thân chí cốt, Vũ Minh Dương.

"Ồ ra là cô à, người trong phòng bệnh là ba mẹ tôi."

"Thế chẳng phải bạn thân tôi là người cứu ba mẹ anh à?"

Minh Nguyệt đứng nghe cô bạn thân của mình và Hoàng Minh Hạo nói chuyện thì cũng đoán ra được là hai người có quen biết.

"À...ùm...Tiểu Như đó là ai vậy ?" Minh Nguyệt ngây ngốc hỏi.

"À Hoàng tổng đây chính là bạn thân của chồng tớ và là con trai của hai người mà cậu đã cứu."

Minh Nguyệt nghe nói thế thì cũng kinh ngạc lên vài phần liền lên tiếng.

"Chào anh!"

Lúc này Hoàng Minh Hạo lại nhìn đến cô một lần nữa, sau đó anh đứng dậy, tay đưa ra một tấm danh thiếp về phía cô rồi nói.

"Cô hãy nhắn số tài khoản của mình vào số điện thoại trên danh thiếp, sẽ có người trả lại tiền viện phí cho cô."

Nói rồi anh đi thẳng vào trong phòng bệnh. Châu Minh Nguyệt sau khi nhận xong tấm danh thiếp thì còn có chút hoảng. Người gì mà lạnh lẽo thấy sợ, cô rùng mình một cái rồi kéo Mộc Tuyết Như đi.

Sau khi cả hai ngồi ổn định trên xe thì khi ấy Minh Nguyệt quay sang hỏi Tuyết Như.

"Này Tiểu Như, cái người Hoàng tổng gì đó đáng sợ thật nhỉ ?"

"Ui là trời, bà cô ngốc của tớ ơi, cậu lo học mãi đến nối tin tức trong nước cũng không biết một xíu gì hay sao? Anh ta là tổng tài của Hoàng thị, tên là Hoàng Minh Hạo, chỉ mới 27 tuổi liền là người nắm 40% mạch kinh tế của nước ta. Một người đàn ông tài giỏi, đẹp trai như vậy nhưng tiếc là anh ta rất đào hoa, ong bướm và đặc biệt là rất máu lạnh đó."

Tuyết Như nghe cô hỏi thì liền nói ra một tràng lai lịch của anh. Cô nghe xong thì mắt chữ O, mồm chữ A, có một sự bất ngờ không hề nhẹ trong người cô ngay bây giờ 'Ồ thế ra hai người mà mình cứu lại là ba mẹ của anh ta.'

Minh Nguyệt và Tiểu Như theo sau anh để xem ba mẹ của anh bây giờ như thế nào rồi,  sau khi thấy ổn thì hai cô mới tạm biệt anh sau đó liền rời đi. Đi tầm khoảng mười phút thì cuối cùng cũng đã tới khu trọ của Châu Minh Nguyệt.

"Hmm, Tiểu Như à, câu đợi tớ một xíu."

Nói rồi Châu Minh Nguyệt nhanh chân chạy vào nhà, tầm ba phút sau cô quay lại với cái túi xách của mẹ anh mà hôm qua viên cảnh sát đã nhờ cô giữ hộ.

"Tiểu Nguyệt cậu đem cái túi xách này đến cho Hoàng tổng gì đó dùm tớ nhé, của mẹ anh ấy."

"Được rồi, tớ sẽ đưa cho anh ấy giúp cậu."

"Cậu về cẩn thận nhé."

Tới nhà, cô gội đầu, sấy tóc xong xuôi liền lấy ra tấm danh thiếp mà hồi chiều Hoàng Minh Hạo đã đưa. Nhìn kĩ lại số điện thoại một lần nữa, với tay lấy điện thoại sau đó nhấn số tài khoản để gửi cho số điện thoại kia.

Leo lên giường nằm ngủ, thế là một ngày mệt mỏi nữa lại trôi qua.

Chuyện tình của nữ chính và nam chính bắt đầu tại đây, mọi người vote để mình có động lực ra chap nhé ạ. Cảm ơn rất nhiều 🥰.

Hot

Comments

Nhu Ngoc 22

Nhu Ngoc 22

hay quá hóng tiếp nữa nè🥰

2023-03-27

0

Hồng Vân

Hồng Vân

15

2022-02-06

0

Nekoshi Amane

Nekoshi Amane

có sự thu hút

2022-01-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 #1 Cứu người
2 #2 Người quen
3 #3 Gặp lại
4 #4 Tối nay em là của tôi
5 #5 Tôi sẽ chịu trách nhiêm với em cả đời này (H++)
6 #6 Em vừa chê tôi, bây giờ lại chê tiền của tôi
7 #7 Sau này, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa
8 #8 Hoàng tổng, anh đừng có quá đáng
9 #9 Ngất xỉu
10 #10 Khác phòng thì làm ăn được gì
11 #11 (H++)
12 #12 Ai bắt nạt em à?
13 #13 Bà chủ sắp có con dâu
14 #14 Em không ăn cơm thì ăn tôi
15 #15 Tôi không muốn ăn cơm, tôi muốn ăn em
16 #16 Bác gái
17 #17Thế bây giờ muốn làm tình nhân hay muốn làm bạn gái đây, Tiểu Nguyệt Nguyệt ?
18 #18 Uống rượu
19 #19 Chứng minh anh ta không liệt dương có khác nào mình bị liệt giường
20 #20 H+++
21 #21 Động vào em ấy thì chỉ có chết
22 #22 Cảm thấy có anh thật tốt
23 #23
24 #24 Đi bar
25 #25 Châu Minh Nguyệt gặp nguy hiểm
26 #26 Xử lí
27 #27 Đi công viên
28 #28 Khương Tiểu Bình
29 #29 Quá khứ
30 #30 Tôi hỏi em không cần ai cơ?
31 #31
32 #32 Phát hiện
33 #33 Rời đi
34 #34 Gặp chuyện xấu trong bar
35 #35 H
36 #36 Hoàng Bảo Nhi
37 #37 Chị Như
38 #38 Gặp lại Khương Tiểu Bình
39 #39 Rung động
40 #40 Ghen
41 #41 Em thích anh ấy (Nhi-Bình)
42 #42 Kế hoạch tán tỉnh (Nhi-Bình)
43 #43 Quan hệ(Nhi-Bình)
44 #44. Em gái cậu ngủ với tôi rồi (Nhi-Bình)
45 #45 Tức giận (Nhi-Bình)
46 #46
47 #47
48 #48
49 #49
50 #50
51 #51
52 #52
53 #53
54 #54
55 #55
56 #56
57 #57
58 #58
59 #59
60 #60
Chapter

Updated 60 Episodes

1
#1 Cứu người
2
#2 Người quen
3
#3 Gặp lại
4
#4 Tối nay em là của tôi
5
#5 Tôi sẽ chịu trách nhiêm với em cả đời này (H++)
6
#6 Em vừa chê tôi, bây giờ lại chê tiền của tôi
7
#7 Sau này, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa
8
#8 Hoàng tổng, anh đừng có quá đáng
9
#9 Ngất xỉu
10
#10 Khác phòng thì làm ăn được gì
11
#11 (H++)
12
#12 Ai bắt nạt em à?
13
#13 Bà chủ sắp có con dâu
14
#14 Em không ăn cơm thì ăn tôi
15
#15 Tôi không muốn ăn cơm, tôi muốn ăn em
16
#16 Bác gái
17
#17Thế bây giờ muốn làm tình nhân hay muốn làm bạn gái đây, Tiểu Nguyệt Nguyệt ?
18
#18 Uống rượu
19
#19 Chứng minh anh ta không liệt dương có khác nào mình bị liệt giường
20
#20 H+++
21
#21 Động vào em ấy thì chỉ có chết
22
#22 Cảm thấy có anh thật tốt
23
#23
24
#24 Đi bar
25
#25 Châu Minh Nguyệt gặp nguy hiểm
26
#26 Xử lí
27
#27 Đi công viên
28
#28 Khương Tiểu Bình
29
#29 Quá khứ
30
#30 Tôi hỏi em không cần ai cơ?
31
#31
32
#32 Phát hiện
33
#33 Rời đi
34
#34 Gặp chuyện xấu trong bar
35
#35 H
36
#36 Hoàng Bảo Nhi
37
#37 Chị Như
38
#38 Gặp lại Khương Tiểu Bình
39
#39 Rung động
40
#40 Ghen
41
#41 Em thích anh ấy (Nhi-Bình)
42
#42 Kế hoạch tán tỉnh (Nhi-Bình)
43
#43 Quan hệ(Nhi-Bình)
44
#44. Em gái cậu ngủ với tôi rồi (Nhi-Bình)
45
#45 Tức giận (Nhi-Bình)
46
#46
47
#47
48
#48
49
#49
50
#50
51
#51
52
#52
53
#53
54
#54
55
#55
56
#56
57
#57
58
#58
59
#59
60
#60

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play