Tổng Tài Cũng Quá Bá Đạo Rồi

Tổng Tài Cũng Quá Bá Đạo Rồi

#1 Cứu người

Hôm nay, Châu Minh Nguyệt vì phải làm thêm ở cửa hàng tiện lợi nên về hơi trễ. Đang đi trên con đường quen thuộc để trở về nhà thì bỗng cô nghe tiếng xe rất lớn phát ra, giật mình cô liền quay ra sau để nhìn xem, vì bây giờ cũng đã tầm 12h đêm rồi nên Minh Nguyệt có chút đề phòng. Khi quay lại cô thấy có một chiếc xe hạng sang đang lao trên con đường vắng vẻ với một vận tốc rất nhanh và "Rầm" Một tiếng động rất lớn phát ra làm cho cô giật mình. Nhìn vào nơi phát ra tiếng động kinh, Minh Nguyệt hoảng hốt:

"Trời ơi sao lại thế kia."

Cô vội chạy lại ngay chiếc xe đã bị đâm vào cái cây cổ thụ to lớn đó, trời thì cũng đã tối, chỉ có ánh sáng yếu ớt của trụ đèn bên đường phảng phất làm cho Minh Nguyệt không thể nào thấy được khung cảnh bên trong chiếc xe. Minh Nguyệt liền lấy trong túi ra chiếc điện thoại đã cũ bật flash lên và xem. Minh Nguyệt giật mình khi thấy trong xe là một người đàn ông và một người phụ nữ tầm tuổi trung niên, trên người họ có rất nhiều vết thương vì vụ va chạm vừa rồi. Thấy thế, cô liền gọi cho cảnh sát và báo.

Không bao lâu sau, cuối cùng cảnh sát cũng đã tới, có vẻ cảnh sát biết rõ hai người này là ai vì Minh Nguyệt thấy cảnh sát trưởng có số điện thoại của người nhà để gọi báo, cô không biết người trong điện thoại là ai vì khi nghe cảnh sát trưởng nói chuyện trông rất là cung kính, họ cho người đưa người đàn ông và người phụ nữ trong xe về bệnh viện để cấp cứu và Minh Nguyệt cũng có đi theo.

Đến bệnh viện, Minh Nguyệt ngồi trước phòng cấp cứu để đợi hai người họ ra rồi cô sẽ hỏi bác sĩ xem tình hình họ thế nào rồi mới an tâm ra về. Cô làm như thế không phải cô muốn họ đền ơn cứu mạng, chỉ là vì khi bé ba mẹ cô cũng đã mất trong một vụ tai nạn thế nên cô mới có cảm giác bất an khi chưa biết được tình hình của hai người ở trong kia.

Lúc cô đang ngồi đợi thì có một viên cảnh sát lại đưa cho cô túi xách của ngưòi phụ nữ khi nãy và nói "Đây là túi xách của bà ấy, cô đợi khi nào bà ấy tỉnh lại thì hãy đưa cho bà ấy giúp tôi nhé."

Cô nghe thế thì cũng chỉ gật đầu, Minh Nguyệt nhìn chiếc túi xách có chút đắt tiền kia mà nỗi lên sự tò mò. Thế là cô liền mở túi xách ra để xem thử bên trong có gì. Không ngoài dự đoán của cô, bên trong chỉ có vài cái thẻ ATM, một ít tiền mặt và cái điện thoại xịn đã hết pin thì chẳng còn gì khác. Châu Minh Nguyệt bỏ lại những thứ đó và túi và tiếp tục ngồi đợi.

Sau 10 tiếng đồng hồ thì phòng cấp cứu cũng đã mở ra. Châu Minh Nguyệt vội chạy lại và hỏi:

"Bác sĩ ơi, hai người họ sao rồi ạ ?"

Bác sĩ thấy cô gấp gáp hỏi thế thì cứ nghĩ cô là con gái của họ nên liền đáp:

"Họ bị va chạm mạnh phần đầu nhưng được đưa tới đây kịp thời nên không vấn đề gì cả chỉ là không biết họ sẽ tỉnh lại khi nào thôi. Còn bây giờ cô đi theo tôi để nộp tiền viện phí nhé."

Minh Nguyệt nghe bác sĩ nói vậy thì định lên tiếng giải thích rằng cô không phải người thân nhưng cô thầm nghĩ

'Bây giờ không trả tiền có phải là khó coi quá hay không. Nhưng mà cấp cứu nặng thế kia số tiền cũng không quá nhỏ làm sao mà mình có thể trả.'

Minh Nguyệt chỉ đơn giản là một cô sinh viên nghèo. Từ bé sau khi cha mẹ qua đời thì cô được đưa tới cô nhi viện để sống, đến năm 15 tuổi thì ra ngoài tự lập. Nên con người Minh Nguyệt có hơi hướng nội. Nội tâm có chút mạnh mẽ và cứng rắn. Nhưng không có nghĩa vì thế mà cô không giúp người.

Minh Nguyệt không suy nghĩ nữa liền đi vội theo cô bác sĩ khi nãy. Khi thanh toán tiền viện phí tất cả cũng khoảng hai mươi mấy triệu. Châu Minh Nguyệt bây giờ không biết làm cách nào để trả. Tiền mặt thì chỉ có vỏn vẹn vài trăm, thẻ của cô cũng chỉ còn có hai triệu mấy để đóng tiền nhà. Cô suy nghĩ một lúc thì quyết định mượn tiền của bạn cô là Mộc Tuyết Như. Mộc Tuyết Như vốn là bạn thân từ bé ở cùng cô nhi viện với Châu Minh Nguyệt. Ai ngờ vừa vào đại học liền rước được một anh chồng vừa đẹp trai, vừa có tiền sau đó liền không đi học nữa mà bị chồng nhốt ở nhà đem đi mà sủng hạnh cưng chiều. Từ đó, cô có muốn có muốn hẹn Tuyết Như ra ngoài chơi cũng khó. Chỉ là hôm nay có chút chuyện nên mới phải nhờ tới, nhìn lại đồng hồ thì thấy bây giờ cũng đã 5 giờ sáng, gọi điện cũng có chút phiền thôi thì đành đợi thêm hai tiếng nữa vậy. Mình Nguyệt ngồi xuống băng ghế để chờ nhưng có lẽ là quá mệt vì cả đêm qua không ngủ nên cô liền ngủ quên.

"Cô ơi, cô..."

Minh Nguyệt nghe có người kêu mình liền mở mắt ra. Khi này trước mặt cô là một anh chàng bác sĩ khá trẻ.

"Anh.."

"À không có gì, tôi thấy cô ngủ quên từ khi nãy, bây giờ cũng gần vào giờ làm việc nên đành pphải lại đánh thức cô vì chút nữa bệnh nhân đến khá dông, cô ngủ ở đây cũng không hay cho lắm."

Minh Nguyệt nghe nói thế thì liền cười cho qua.

"Cảm ơn anh, bây giờ tôi có chút việc phải đi, tạm biệt."

Trong nhà vệ sinh của bệnh viện, cô lấy nước để rửa mặt, nhìn mình trong gương, ôi mẹ ơi thật là ngại quá đi mất.

-------------------------------------------

"Alo, Tuyết Như à." Đầu dây bên kia Tuyết Như nghe giọng cô liền vui mừng đáp lại "Ôi Tiểu Nguyệt ơi, tớ nhớ cậu chết mất. Hay là hôm nay chũng ta đi chơi với nhau đi."

Minh Nguyệt nghe Tuyết Như nói thế, liền giả giọng có chút hoảng sợ mà nói.

"Ôi thôi cho tớ xin xin đi bà cô của tớ ơi, hẹn cậu ra ngoài chơi chả khác nào hẹn cái tên chồng đáng ghét của cậu, chưa kể tớ mà hẹn cậu ra thế nào cũng bị tên đó dọa cho một trận."

"Thôi nào, tớ sẽ có cách để đi với cậu mà. Thế 3h chiều nhé ?"

Minh Nguyệt nhớ cô chưa nói với Tuyết Như về vẫn đề kia nên liền nói "À mà Tiểu Như, cậu có thể cho tớ mượn hai mươi lăm triệu được không ?"

Tiểu Như bên đầu dây nghe cô nói thế thì liền không vấn đề gì liền đáp "Này Tiểu Nguyệt à, tớ thì không vấn đề gì với cậu cả, chỉ cần cậu cần tớ sẽ giúp nhưng mà cậu làm gì mà phải mượn số tiền lớn tới như vậy ?"

Châu Minh Nguyệt nghe Tiểu Như hỏi xong thì liền kể những chuyện vừa xảy ra. Mộc Tuyết Như nghe xong hết tất cả các chuyện thì liền nói "Tớ sẽ cho cậu mượn nhưng mà cậu không sợ người ta sẽ không trả lại tiền cho cậu hay sao ?"

Minh Nguyệt nghe thế liền nghĩ 'Sao cô không nghĩ tới chuyện đó nhỉ ?'

"Nhưng mà bây giờ cũng không thể không trả, cậu cứ cho tớ mượn, tớ sẽ cố gắng xoay sở trả cho cậu nhanh thôi." Mộc Tuyết Như nghe thế thì nói "Được rồi không cần phải ngại thế thế đâu, tớ chuyển cho cậu liền. Chiều nay hẹn cậu 3h nhé."

Nói xong Tuyết Như liền cúp máy, Minh Nguyệt bên đầu đây khẽ cười 'Tuyết Như vốn bướng bỉnh bây giờ lại sợ chồng đến thế.'

Đứng ở quầy thanh toán tầm năm phút nữa thì điện thoại cô reo lên " Ting ting " Minh Nguyệt nhìn vào biết là Tiểu Như đã chuyển tiền liền thanh toán tiền viện phí rồi rời đi.

Hot

Comments

💞🌸Yumi🌸💞

💞🌸Yumi🌸💞

lúc bị tai nạn là 12h khuya mà thời gian phẫu thuật là 10 tiếng mà khi nữ9 định gọi điện mượn tiền là 5h sáng à?

2022-02-22

3

Ngoc Nguyen

Ngoc Nguyen

.....

2022-01-28

0

hiuwni

hiuwni

mới chương đầu mà cuốn z

2022-01-28

0

Toàn bộ
Chapter
1 #1 Cứu người
2 #2 Người quen
3 #3 Gặp lại
4 #4 Tối nay em là của tôi
5 #5 Tôi sẽ chịu trách nhiêm với em cả đời này (H++)
6 #6 Em vừa chê tôi, bây giờ lại chê tiền của tôi
7 #7 Sau này, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa
8 #8 Hoàng tổng, anh đừng có quá đáng
9 #9 Ngất xỉu
10 #10 Khác phòng thì làm ăn được gì
11 #11 (H++)
12 #12 Ai bắt nạt em à?
13 #13 Bà chủ sắp có con dâu
14 #14 Em không ăn cơm thì ăn tôi
15 #15 Tôi không muốn ăn cơm, tôi muốn ăn em
16 #16 Bác gái
17 #17Thế bây giờ muốn làm tình nhân hay muốn làm bạn gái đây, Tiểu Nguyệt Nguyệt ?
18 #18 Uống rượu
19 #19 Chứng minh anh ta không liệt dương có khác nào mình bị liệt giường
20 #20 H+++
21 #21 Động vào em ấy thì chỉ có chết
22 #22 Cảm thấy có anh thật tốt
23 #23
24 #24 Đi bar
25 #25 Châu Minh Nguyệt gặp nguy hiểm
26 #26 Xử lí
27 #27 Đi công viên
28 #28 Khương Tiểu Bình
29 #29 Quá khứ
30 #30 Tôi hỏi em không cần ai cơ?
31 #31
32 #32 Phát hiện
33 #33 Rời đi
34 #34 Gặp chuyện xấu trong bar
35 #35 H
36 #36 Hoàng Bảo Nhi
37 #37 Chị Như
38 #38 Gặp lại Khương Tiểu Bình
39 #39 Rung động
40 #40 Ghen
41 #41 Em thích anh ấy (Nhi-Bình)
42 #42 Kế hoạch tán tỉnh (Nhi-Bình)
43 #43 Quan hệ(Nhi-Bình)
44 #44. Em gái cậu ngủ với tôi rồi (Nhi-Bình)
45 #45 Tức giận (Nhi-Bình)
46 #46
47 #47
48 #48
49 #49
50 #50
51 #51
52 #52
53 #53
54 #54
55 #55
56 #56
57 #57
58 #58
59 #59
60 #60
Chapter

Updated 60 Episodes

1
#1 Cứu người
2
#2 Người quen
3
#3 Gặp lại
4
#4 Tối nay em là của tôi
5
#5 Tôi sẽ chịu trách nhiêm với em cả đời này (H++)
6
#6 Em vừa chê tôi, bây giờ lại chê tiền của tôi
7
#7 Sau này, chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau nữa
8
#8 Hoàng tổng, anh đừng có quá đáng
9
#9 Ngất xỉu
10
#10 Khác phòng thì làm ăn được gì
11
#11 (H++)
12
#12 Ai bắt nạt em à?
13
#13 Bà chủ sắp có con dâu
14
#14 Em không ăn cơm thì ăn tôi
15
#15 Tôi không muốn ăn cơm, tôi muốn ăn em
16
#16 Bác gái
17
#17Thế bây giờ muốn làm tình nhân hay muốn làm bạn gái đây, Tiểu Nguyệt Nguyệt ?
18
#18 Uống rượu
19
#19 Chứng minh anh ta không liệt dương có khác nào mình bị liệt giường
20
#20 H+++
21
#21 Động vào em ấy thì chỉ có chết
22
#22 Cảm thấy có anh thật tốt
23
#23
24
#24 Đi bar
25
#25 Châu Minh Nguyệt gặp nguy hiểm
26
#26 Xử lí
27
#27 Đi công viên
28
#28 Khương Tiểu Bình
29
#29 Quá khứ
30
#30 Tôi hỏi em không cần ai cơ?
31
#31
32
#32 Phát hiện
33
#33 Rời đi
34
#34 Gặp chuyện xấu trong bar
35
#35 H
36
#36 Hoàng Bảo Nhi
37
#37 Chị Như
38
#38 Gặp lại Khương Tiểu Bình
39
#39 Rung động
40
#40 Ghen
41
#41 Em thích anh ấy (Nhi-Bình)
42
#42 Kế hoạch tán tỉnh (Nhi-Bình)
43
#43 Quan hệ(Nhi-Bình)
44
#44. Em gái cậu ngủ với tôi rồi (Nhi-Bình)
45
#45 Tức giận (Nhi-Bình)
46
#46
47
#47
48
#48
49
#49
50
#50
51
#51
52
#52
53
#53
54
#54
55
#55
56
#56
57
#57
58
#58
59
#59
60
#60

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play