Chương 9: Nếu anh là con gái tôi nhất định sẽ lấy anh

Đúng như lời chú Lý nói hơn 2 giờ chiều trời bắt chuyển mưa, hắn vừa ôm về 1 bó củi to thì cũng là lúc trời đổ cơn mưa. Cậu ngồi trong phòng nhìn qua khe cửa sổ nhìn xa xa phía biển khơi, gió khá lớn nên cậu cuộn tròn mình ở trong chăn ngồi ngay ngắn trên giường. Hắn cười cười nhìn cậu như con thỏ nhỏ sợ trời mưa cuộn tròn lại thành 1 đống nhỏ trông rất đáng yêu, cậu xù lông nhìn hắn:

- Nghiêm, anh cười cái gì chứ?.

Mấy ngày rảnh rỗi hắn có đế nhờ chú Lý dạy mình đan sọt, đan những thứ linh tinh, lúc rảnh rỗi sẽ bày ra đan chơi. Hắn ngồi dưới đất đan 1 cái giỏ nhỏ bằng lá dừa, nghe cậu nói hắn cười cười trả lời:

- Lâm Lâm, cậu có biết bây giờ cậu rất đáng yêu hay không?.

Cậu leo xuống dưới ngồi cạnh hắn, cậu để ý hắn có vẻ rất có thiên phú về nữ công gia chánh đi, nấu cơm cũng biết, giặc đồ cũng làm được, đan đồ mĩ nghệ cũng không tồi lại còn có thể ra ngoài làm việc. Cậu có chút cảm thấy mình quá vô dụng, nhưng dù sao cũng không thể trách cậu được, từ nhỏ sống trong nhung lụa có kẻ bưng người hầu, cậu biết giặc đồ, rửa chén đã là may mắn lắm rồi. Thấy cậu đi đến hắn dũi tay ra kéo cậu ngồi vào lòng mình, vì không có đèn điện lại còn gặp trời mưa giông nên trong căn phòng nhỏ chỉ có ánh đèn dầu nhỏ đang cháy yếu ớt thắp sáng 1 khoảng của căn phòng. Đèn dầu là vợ chồng dì Vương tốt bụng thấy trời sắp mưa không thể sử dụng nến được nên đã đem sang cho cậu 1 cây đèn dầu cũ, cậu bất chợt bị hắn kéo vào lòng có chút bất ngờ không kịp phòng bị cứ như vậy bị ép ngồi trong lòng hắn. Thân người hắn cao lớn ôm trọn cậu trong lòng, trên gương mặt mang ý cười, hắn vừa đan nói với cậu:

- Lâm Lâm, để tôi đan cho cậu 1 cái giỏ xách nhỏ để đi chợ nhé...

Cậu thực sự khâm phục tài năng của hắn, lúc trời bắt đầu đổ mưa hắn đã mang 1 bó củi to từ trong cánh rừng nhỏ phía Tây đi ra còn mang về 1 nhánh dừa đã tách gân ra vát trên lưng đem về. Cậu nhìn hắn điêu luyện đan từng vòng, từng vòng lá dừa kết thành 1 cái giỏ nhỏ trong rất đẹp mắt, cậu cũng không quan tâm bản thân đang bị hắn ôm lấy mà dùng tay sờ lên chiếc giỏ đang đan dở, vui vẻ khen ngợi hắn:

- Nghiêm, anh thật là giỏi nha.

Hắn cười híp mắt nhìn cậu:

- Tôi còn có thể làm nhiều thứ giỏi hơn như vầy nữa đấy...

Cậu ngây thơ không để ý trong lời nói của hắn có ẩn chứa những ý nghĩa sâu xa, cậu dựa vô lòng hắn bắt đầu học hắn đan:

- Nghiêm, anh chỉ tôi đan đi, tôi cũng muốn đan 1 cái...

Ngoài trời mưa tuông xối xả, lâu lâu sẽ xuất hiện vài tia chóp xẹt qua. Ở trong phòng cậu lại đang miệt mài học hắn cách đan giỏ nhưng cuối cùng cậu chẳng đan ra được hình dạng gì cả, cậu ủ rũ than thở:

- Sao anh đan đẹp như vậy còn tôi thì chẳng được tích sự gì cả...

Hắn xoa đầu cậu, nhẹ giọng nói:

- Học đan cần phải kiên nhẫn... Lâm Lâm cậu không cần phải tự trách mình đâu...

Cậu xoay người nhìn hắn, nghi hoặc hỏi hắn:

- Nghiêm, lúc trước nhà anh làm nông sao?. Nếu không tại sao những công việc này anh lại làm rất thuần thục vậy?.

Hắn sỏ lá dừa cuối cùng tạo nên 1 cái quai xách cho chiếc giỏ, xong xuôi liền cúi người xuống mỉm cười với cậu:

- Lâm Lâm, tôi mất trí nhớ rồi làm sao biết được trước kia mình làm nghề gì chứ...

Cậu nhớ lại trên lưng hắn có hình xăm, không ai làm nông mà có hình xăm to như vậy, nói hắn làm xã hội đen may ra cậu còn tin, nhưng mà xã hội đen nào lại thành thạo nữ công gia chánh, biết làm những công việc tay chân này chứ?. Cậu đành cười trừ cho qua, lúc hắn đan xong chiếc giỏ kia cũng là lúc ngoài trời tạnh mưa, cậu đi đến mở cửa sổ ra ngoài trời đã sáng hơi đôi chút, cậu đi thổi tắt đèn dầu để tiết kiệm dầu đốt. Cuối cùng lại vòng ra sau bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối, ăn uống xong ngoài trời lại bắt đầu đổ mưa tuy không lớn như lúc chiều nhưng cũng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo. Cũng may quần áo đã khô nếu không cậu sợ e rằng ngày mai không có đồ thay mất, cậu ngồi trên giường đong đưa chân mình chán nản chả biết làm gì. Hắn ngồi dưới đất lại tiếp tục đan vài thứ linh tinh, cậu thấy hắn làm 1 cái chong chóng bằng vỏ sò, làm vài cái sọt nhỏ đựng dụng cụ hằng ngày, đan hẳn 1 cái sọt lớn đựng quần áo bẩn. Cậu tự cảm thấy mình may mắn, nếu như hắn là con gái chắc chắn sau khi trở về cậu sẽ cưới hắn mất, nhưng tiếc thay hắn lại cùng giới tính với mình, cậu lắc đầu chán nản với suy nghĩ vớ vẩn của mình.

Thấy cậu thẩn thờ như vậy hắn liền gọi cậu:

- Lâm Lâm, cậu sao vậy?. Không khỏe sao?.

Cậu buột miệng nói ra suy nghĩ trong đầu mình:

- Phải chi anh là con gái nhỉ, nếu như vậy tôi nhất định sẽ lấy anh...

Hắn bỏ cái giỏ đan dở trên tay xuống, nghiêm túc nhìn cậu:

- Không sao, đợi tôi khôi phục trí nhớ tôi sẽ lấy cậu...

Cậu bất ngờ nhìn hắn, có chút buồn cười:

- Nghiêm, anh đang nói bừa cái gì vậy?. Tôi là con trai đấy, tôi với anh không tạo ra được con cháu đời sau đâu, anh đừng đùa như thế chứ...

Hắn nghiêm túc nhìn cậu, ánh mắt kiên định:

- Tôi nói được thì nhất định sẽ làm được, tôi lấy hình xăm của mình ra thề với cậu...

Cậu phì cười xua tay, hình xăm của hắn có liên quan gì mà dùng nó thề hẹn chứ, cậu cười cho qua:

- Được được, tôi tin anh rồi...

Dù gì cậu cũng chỉ xem lời hắn nói là vui đùa nhất thời thôi nhưng cậu lại không biết tương lai chính vì lời thề này mà cậu và hắn bị trói buộc với nhau.

Cuộc sống của cậu và hắn cứ thế bình lặng trôi qua vài tháng, trong mấy tháng đó cậu và hắn rong ruổi khắp hòn đảo để tìm kiếm tung tích của mẹ ruột cậu nhưng vô vọng vì chẳng có ai biết người cậu muốn tìm là ai, cậu cũng chỉ biết bất lực mà tìm kiếm trong mông lung. Có những lúc cậu tuyệt vọng muốn từ bỏ thì hắn luôn ở bên cổ vũ cậu, động viên và khuyên nhủ cậu khiến cậu cảm nhận được sự ấm áp của tình thân, dần dần cậu và hắn thân thiết như đôi tri kỉ nhưng trong mắt mọi người dân trên đảo thì đã xem cậu và hắn là 1 cặp vợ chồng. Cậu cũng lười giải thích với họ, dù sao có giải thích thì họ cũng không nghe họ chỉ nhìn vào hành động của 2 người mà phán đoán mối quan hệ của cậu và hắn.

Hot

Comments

🍿༺🄷ạ•🅅🅈•🅅🅈•✿🍿

🍿༺🄷ạ•🅅🅈•🅅🅈•✿🍿

vậy là Hạ nhi ngầm thừa nhận rồi đó

2021-11-08

17

~☆ Tiểu Miu ☆~

~☆ Tiểu Miu ☆~

úi là trời 🤣

2021-11-05

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Tìm mẹ
2 Chương 2: Hòn đảo hoang vu
3 Chương 3: Mất trí nhớ - Nghiêm
4 Chương 4: Những chuyện nhỏ nhặt
5 Chương 5: Lấy thân báo đáp cậu có đồng ý hay không ?
6 Chương 6: Hình xăm và 'hủ giấm chua'.
7 Chương 7: 'Cặp vợ chồng trẻ'
8 Chương 8: Rất giống một người
9 Chương 9: Nếu anh là con gái tôi nhất định sẽ lấy anh
10 Chương 10: Tiểu Viễn
11 Chương 11: Diệp An Viễn
12 Chương 12: Say rượu 1
13 Chương 13: Say rượu 2
14 Chương 14: Cha của cậu là Hạ Khánh Hào?
15 Chương 15: Câu chuyện cũ đau lòng
16 Chương 16: Người đàn ông trong khu rừng phía Tây
17 Chương 17: Mời cơm
18 Chương 18: Bi kịch của quá khứ 1
19 Chương 19: Bi kịch của quá khứ 2
20 Chương 20: Bi kịch của quá khứ 3
21 Chương 21: Bi kịch của quá khứ 4
22 Chương 22: Bi kịch của quá khứ 5
23 Chương 23: Bi kịch của quá khứ 6
24 Chương 24: Bi kịch của quá khứ 7
25 Chương 25: Người đó vẫn còn sống sao?.
26 Chương 26: Người đàn ông kỳ lạ - Diệp An Viễn
27 Chương 27: Hạ Kính Đằng
28 Chương 28: Báo ứng
29 Chương 29: Diệp Gia đoàn tụ
30 Chương 30: Diệp Gia
31 Chương 31: Sự thật năm xưa 1
32 Chương 32: Sự thật năm xưa 2
33 Chương 33: Sự thật năm xưa 3
34 Chương 34: Sự thật năm xưa 4
35 Chương 35: Chấp nhận sự thật
36 Chương 36: Nghiêm Hạo Tường
37 Chương 37: Hôn ước với Nghiêm Gia
38 Chương 38: Tiểu Hào
39 Chương 39: Tiếp quản Hạ Thị
40 Chương 40: Nghiêm Gia bàn sính lễ
41 Chương 41: Chào em, phu nhân của tôi
42 Chương 42: Âm thầm dõi theo
43 Chương 43: Chạm mặt 1
44 Chương 44: Chạm mặt 2
45 Chương 45: Anh ấy chết rồi
46 Chương 46: Nếu không phải tôi em vẫn đồng ý kết hôn sao?.
47 Chương 47: Tiệc đính hôn
48 Chương 48: Một màn kịch hay
49 Chương 49: Là ai đã thay đổi?
50 Chương 50: Nhói lòng
51 Chương 51: Ngủ lại thư phòng
52 Chương 52: Quên đi quá khứ sẽ tốt hơn
53 Chương 53: Chọn trường cho Tiểu Hào
54 Chương 54: Bữa tiệc thương mại
55 Chương 55: Gây sự
56 Chương 56: Hắn không phải Nghiêm
57 Chương 57: Đưa Tiểu Hào đến trường
58 Chương 58: Đến Hạ Lãm
59 Chương 59: Miệng chó không mọc được ngà voi
60 Chương 60: Hôm nay Tiểu Hào rất vui
61 Chương 61: Sinh thêm cho Tiểu Hào một em nhỏ
62 Chương 62: Một nhà 3 người đi chơi
63 Chương 63: Âm mưu đen tối
64 Chương 64: Êm đềm trước sóng gió
65 Chương 65: Sóng gió bắt đầu
66 Chương 66: Bữa tiệc của quỷ bắt đầu
67 Chương 67: Dữ liệu mật nằm trong tay cậu
68 Chương 68: Lên đảo
69 Chương 69: Bắt sống Nghiêm Phóng
70 Chương 70: Quỷ đội lốt người
71 Chương 71: Rơi xuống vực
72 Chương 72: Đi tìm hắn
73 Chương 73: Tìm thấy hắn
74 Chương 74: Tổn thương
75 Chương 75: Khôi phục trí nhớ
76 Chương 76: Happy Ending
77 Ngoại truyện
Chapter

Updated 77 Episodes

1
Chương 1: Tìm mẹ
2
Chương 2: Hòn đảo hoang vu
3
Chương 3: Mất trí nhớ - Nghiêm
4
Chương 4: Những chuyện nhỏ nhặt
5
Chương 5: Lấy thân báo đáp cậu có đồng ý hay không ?
6
Chương 6: Hình xăm và 'hủ giấm chua'.
7
Chương 7: 'Cặp vợ chồng trẻ'
8
Chương 8: Rất giống một người
9
Chương 9: Nếu anh là con gái tôi nhất định sẽ lấy anh
10
Chương 10: Tiểu Viễn
11
Chương 11: Diệp An Viễn
12
Chương 12: Say rượu 1
13
Chương 13: Say rượu 2
14
Chương 14: Cha của cậu là Hạ Khánh Hào?
15
Chương 15: Câu chuyện cũ đau lòng
16
Chương 16: Người đàn ông trong khu rừng phía Tây
17
Chương 17: Mời cơm
18
Chương 18: Bi kịch của quá khứ 1
19
Chương 19: Bi kịch của quá khứ 2
20
Chương 20: Bi kịch của quá khứ 3
21
Chương 21: Bi kịch của quá khứ 4
22
Chương 22: Bi kịch của quá khứ 5
23
Chương 23: Bi kịch của quá khứ 6
24
Chương 24: Bi kịch của quá khứ 7
25
Chương 25: Người đó vẫn còn sống sao?.
26
Chương 26: Người đàn ông kỳ lạ - Diệp An Viễn
27
Chương 27: Hạ Kính Đằng
28
Chương 28: Báo ứng
29
Chương 29: Diệp Gia đoàn tụ
30
Chương 30: Diệp Gia
31
Chương 31: Sự thật năm xưa 1
32
Chương 32: Sự thật năm xưa 2
33
Chương 33: Sự thật năm xưa 3
34
Chương 34: Sự thật năm xưa 4
35
Chương 35: Chấp nhận sự thật
36
Chương 36: Nghiêm Hạo Tường
37
Chương 37: Hôn ước với Nghiêm Gia
38
Chương 38: Tiểu Hào
39
Chương 39: Tiếp quản Hạ Thị
40
Chương 40: Nghiêm Gia bàn sính lễ
41
Chương 41: Chào em, phu nhân của tôi
42
Chương 42: Âm thầm dõi theo
43
Chương 43: Chạm mặt 1
44
Chương 44: Chạm mặt 2
45
Chương 45: Anh ấy chết rồi
46
Chương 46: Nếu không phải tôi em vẫn đồng ý kết hôn sao?.
47
Chương 47: Tiệc đính hôn
48
Chương 48: Một màn kịch hay
49
Chương 49: Là ai đã thay đổi?
50
Chương 50: Nhói lòng
51
Chương 51: Ngủ lại thư phòng
52
Chương 52: Quên đi quá khứ sẽ tốt hơn
53
Chương 53: Chọn trường cho Tiểu Hào
54
Chương 54: Bữa tiệc thương mại
55
Chương 55: Gây sự
56
Chương 56: Hắn không phải Nghiêm
57
Chương 57: Đưa Tiểu Hào đến trường
58
Chương 58: Đến Hạ Lãm
59
Chương 59: Miệng chó không mọc được ngà voi
60
Chương 60: Hôm nay Tiểu Hào rất vui
61
Chương 61: Sinh thêm cho Tiểu Hào một em nhỏ
62
Chương 62: Một nhà 3 người đi chơi
63
Chương 63: Âm mưu đen tối
64
Chương 64: Êm đềm trước sóng gió
65
Chương 65: Sóng gió bắt đầu
66
Chương 66: Bữa tiệc của quỷ bắt đầu
67
Chương 67: Dữ liệu mật nằm trong tay cậu
68
Chương 68: Lên đảo
69
Chương 69: Bắt sống Nghiêm Phóng
70
Chương 70: Quỷ đội lốt người
71
Chương 71: Rơi xuống vực
72
Chương 72: Đi tìm hắn
73
Chương 73: Tìm thấy hắn
74
Chương 74: Tổn thương
75
Chương 75: Khôi phục trí nhớ
76
Chương 76: Happy Ending
77
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play