Chapter 3

Lời nói của Nhan Khống rất chân thành, không có ý chế giễu Cố Thiên Băng . Nhưng Cố Thiên băng không khỏi không khó chịu, lúc trước không phải là quan hệ hai người tốt lắm sao. Tự nhiên thành ra thế này làm cô không tài nào thích ứng kịp. Đưa mắt nhìn về người kia, như thể không có một biểu tình mất tự nhiên nào. Cứ như đó là điều hiển nhiên mà nhìn mình, điều này làm cô không khỏi thở dài một hơi.

Đôi mắt to tròn mọng nước kia, đôi môi lấp lánh ẩm ướt của Nhan Khống tạo nên một vẻ mềm mại yếu đuối. Như thể người khác tổn thương cô, cô cũng không tài nào đáp trả, ngược lại còn bao dung tha thứ cho người làm tổn thương cô. Nhưng cớ sao, cớ sao người người được tha thứ không phải là cô đây.

"Chị còn gì nữa sao?" Nhan Khống bỏ hai chân mình xuống, đưa tay gỡ lấy ruy băng trên tóc lắc lắc đầu xõa ra.

Mái tóc nâu suôn mượt của cô xõa xuống, như thời gian trôi chậm mà đập vào mắt Cố Thiên Băng. Nhìn người con gái cùng nhau lớn lên này ngày càng xinh đẹp, yết hầu kết động từ khi nào chính mình không hay.

Nhan Khống nhanh nhẹn đưa tay chạm lấy tóc, cột đuôi ngựa đơn giản phía sau. Không chờ Cố Thiên Băng trả lời, cô tiến vào trong bếp, đưa tay nhướn người lấy hạt cà phê trên kệ tủ.

Theo như những gì cô đọc qua tiểu thuyết, những người lạnh lùng như này, còn là tổng tài thì chắc chắn sẽ thích cà phê đen nha. Trước tiên đối tốt với người ta một chút, về sau còn tốt, biết đâu khi gặp khó khăn cũng rũ lòng thương mà tiếp nhận hỗ trợ cô.

Cố Thiên Băng nhìn về phía nhà bếp, thân ảnh nhỏ nhắn nảy nảy tìm kiếm thứ gì. Người con gái tưởng như không thể động tay vào bất cứ thứ gì, nhưng sự nhanh nhẹn, quen thuộc của Nhan Khống làm cô có cái nhìn khác nhau hoàn toàn với lúc trước. Cô không khỏi nghĩ thầm, là do cô từ chối Nhan Khống nên mới biến đổi như thế sao, lúc trước không đời nào Khống Khống thèm động đến những vật dụng trong nhà huống chi là vào bếp.

Nhan Khống để cốc cà phê lên dĩa nhỏ được làm bằng gỗ nhẹ có màu ngọc thạch, đầu tiên là đặt lên chiếc khay cô chuẩn bị sẵn, còn có thêm một cốc sữa nhỏ và đá viên bên cạnh, chắc chắn hơn cô sẽ thêm để thêm một chút đường viên. Mặt dù biết những người này thích cà phê, nhưng uống theo cách nào thì có trời mới biết, tốt nhất là nên chuẩn bị đầy đủ thì hơn.

Trong khi không biết cô đang làm gì, Cố Thiên Băng lần nữa nhìn về đơn xin việc trên bàn, mày cau không đọng tựa như không nhút nhích lần nữa hướng về Nhan Khống. Lúc này Nhan Khống cũng đã hoàn tất công việc của mình, còn lại chỉ cần đem ra cho cô thưởng thức, bưng lấy chiếc khay chậm rãi đi đến, cô vòng qua sofa đến trước mặt Cố Thiên Băng, một tay cầm lấy dĩa nhỏ bên dưới cốc đặt trên bàn, tiếp theo là ly cà phê nóng và hủ đường nhỏ cùng ly sửa đặt, đá viên.

Đây là thói quen của cô a, lúc trước làm việc đại khái qua loa trong một gia đình quý tộc bên Pháp, tuy chỉ là làm cho vui nhưng về sau cảm thấy nó quá cầu kì liền không học nữa, trực tiếp trở thành một con nét ở nhà đọc tiểu thuyết.

Cô Thiên Băng bị một màn thuần thục của cô làm cho sợ, hành động quý phái này của cô, cứ như một người hầu thật sự vậy, nhìn bóng lưng người đi vào bếp. Đây không phải lần đầu cô được phục vụ, nhưng chuẩn bị như này quả thật rất chu đáo. Còn có...Từ lúc nào Khống Khống lại có thể làm được như này?

Cố Thiên Băng đưa tay cầm lấy cốc cafe, nhìn một hồi lâu cũng quyết định uống nó, nhấm nháp một chút sắc mặt liền đổi. Thứ này đắng a, cô vốn không thích gì loại nguyên chất này, nhưng nhìn thấy Nhan Khống tận tình như vậy, không uống có phải quá có lỗi với em ấy hay không đây.

Cố Thiên Băng quyết định không phụ lòng Nhan Khống, nhưng lần nữa để lên miệng thì cô làm một nghi thức quái lạ. Gấp gấp gấp, gấp đến nổi những hạt đường trên đó không còn trong cái ly nhỏ xinh xắn kia, nhưng vị đắng vẫn còn đó không hề phai đi. Lần nữa nhìn về cốc sữa, lần này chơi lớn luôn, cô bỏ một cốc đầy sữa vào trong mà không hề nghĩ ngợi. Không biết Nhan Khống đã bỏ gì vào cà phê mà lại đắng như thế đây.

Thật ra! Nhan Khống học 1 hiểu 10, nhưng đó là trong phong thái làm việc. Chứ chưa từng pha cà phê đâu, chỉ là nhìn người ta làm mà bắt chước theo là cùng, công việc của cô chỉ nhỏ nhoi là bưng ra và bưng vào giống tạp dịch ấy. Chính cô còn chưa bao giờ tự nếm thử tác phẩm trù nghệ của mình huống chi pha cho người khác.

Nhan Khống sau khi rửa tay trở lại, nhìn thấy cảnh Cố Thiên Băng bỏ hết đống trên bàn vào ly cà phê chút xíu làm cô mở tròn hai mắt mà kinh ngạc, không phải là đắng đến thế chứ. Nhưng điều này không phải tổng tài đại nhân rất thích sao, không lẽ lại sai?.

"Đắng lắm sao?"Nhan Khống đến gần, ngồi cạnh Cố Thiên Băng nhìn cái ly trên bàn đã uống được phân nửa, sau đó nhìn cô hỏi.

Cố Thiên Băng không biết nên trả lời thế nào, nếu cô nói có thì chắc chắn Khống Khống sẽ giận mất. Nếu nói không không phải là nói dối đi, cô không muốn lừa dối em ấy chút nào . Cả hai câu trả lời cứ ấm úng trong miệng cô cả buổi cũng không nói ra.

Nhan Khống thấy cô không trả lờ cũng không nói gì, đưa nâng lấy ly cà phê của cô uống thử, Cố Thiên Băng thấy cô uống vừa ngay chính cô chạm qua liền đỏ mặt, tim cô đột nhiên đập liên hồi không thể dừng lại được. Đến khi người kia buôn thì trong lòng lại thấy lưu luyến, đường chỉ nhỏ khó có thể thấy, nhưng cô lại nhìn rất rõ. nó đứt quảng còn động lại trên miệng ly làm cô như thể tim ngừng đập mà xấu hổ. Cô nhìn chầm chầm vào miệng ly chỗ Nhan Khống đã uống, tự nhiên có một suy nghĩ kỳ quái hiện lên trong đầu cô làm cho xấu hổ không dám nhìn mặt người ta.

Nhan Khống không để ý hành động quái lạ kia, cô chỉ bĩu môi đảo đảo con mắt cảm nhận hương vị. Ngọt ngọt đắng đắng a. Cái này quá ngọt rồi đi, không lẽ người này không thích đắng, ngược lại rất thích ngọt hay sao? Bao nhiêu năm đọc tiểu thuyết xuyên không tổng tài của cô đi đâu mất rồi. Kiến thức cô học tập bấy lâu nay sao lại không đúng, đừng nói đây là vị tổng tài đầu tiên trên thế giới không thích cà phê nguyên chất nha.

Hot

Comments

Fuki Shiokami

Fuki Shiokami

vâng, tôi nghĩ cái cảnh quay này, các tổng tài khi quay uống cà phê đắng rồi nói: " cậu nói tiếp đi, ...". thì CẮT! Được rôi cậu làm tốt lắm!
ẹo! ôi lấy dùm ly nước đắng quá!!,
bạn có nghĩ giống tôi không, liệu mà có cảnh đấy có lẽ tôi sẽ cười phá lên mất /Facepalm//Curse/

2024-05-22

1

Sindy🥟

Sindy🥟

Ỏww

2022-02-21

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play