Chương 12: Chú điên rồi.

Bệnh viện thôn Vạn Xuân.

Tô Hiểu Lam theo sau Chu Trình , từ trước đến nay cô rất ít khi phải vào bệnh viện . Nhưng anh lại kiên quyết ép cô đi , còn mách mẹ hại cô bị dạy bảo một trận, lớn rồi còn lẻo mép như vậy . Chỉ cần uống thuốc là ổn không phải sao" Chú cũng thật biết cách làm lớn chuyện"

- Em nói xấu sau lưng tôi đều nghe được cả đó .

- Đâu có ! Haha .. Haha ..

Bác sĩ xử lí xong vết thương , dặn dò với Chu Trình :

- Anh cũng thật bất cận , sau một tiếng mới chịu xử lí vết thương cho bạn gái . Nhưng cũng không nghiêm trọng lắm , uống thuốc đều đặn . Sau khi vết thương kết vẩy , thì bôi thuốc này vào mỗi buổi tối .

- Bác sĩ , tôi không ..

Bác sĩ bận rộn ,dặn dòn xong liền ra ngoài . Tô Hiểu Lam còn chưa nói xong ," tôi không phải là bạn gái của chú già khó tính này đâu ". Chu Trình xách thuốc , nhìn cô một lúc :

- Ai làm em bị bỏng?

- Do tôi sơ ý , chúng ta về thôi .Mùi khử trùng thật khó chịu .

Tô Hiểu Lam tươi tắn trở lại, chạy nhảy ngắm nghía xung quanh , Chu Trình cũng không để tâm mấy hành động trẻ con đó chỉ lặng lẽ theo sau . Cô đang bao che cho Lâm Vân Du trước mặt anh sao? Nhìn thấy Hiểu Lam bỗng dừng lại, anh cũng nhướn mày nhìn theo tầm mắt của cô .

Đàm Vận ngồi trên xe lăn, chân quấn băng gạc trắng , khóc thút thít . Lâm Vân Du dịu dàng ngồi xuống, nắm tay cô an ủi . Đàm Vận òa khóc , ôm chầm lấy Lâm Vân Du , anh vỗ về nhè nhẹ liên tục bảo " Không sao đâu , có anh đây "

Lòng Tô Hiểu Lam cực kì khó chịu , thẫn thờ nhìn lén lút . Chu Trình tính đi qua để ra khỏi cửa chính , liền bị cô níu lại .

- Chú , đợi một lát .

- Làm sao?

- Tôi .. tôi cảm thấy đau chân không đi được . Hay chúng ta quay lại phòng khám..

- Đau chân ? Được ..

Chu Trình trực tiếp xốc người Hiểu Lam , bế cô lên . Tô Hiểu Lam giật mình ôm lấy cổ của anh , sửng sốt một lúc lâu . Anh đã bế cô đi qua chỗ hai người họ. Tô Hiểu Lam giật mình , đè giọng nhỏ xuống .

- Chú thả tôi xuống , làm gì vậy. Chú điên rồi.

"- Hiểu Lam? Sao em lại ở đây? "

- Sao lại ở đây? Cả hai đều bị bỏng , anh lại để em ấy ở lại. Tôi cũng rất tò mò đó .

Đàm Vận nhìn thấy một người đàn ông lịch lãm bế Hiểu Lam , liền tỏ ra ghét bỏ . Không những câu dẫn học trưởng của cô mà còn thả lưới biết bao người đàn ông khác , đúng là không nên đánh giá thấp Tô Hiểu Lam.Trong lòng là vậy nhưng ngoài mặt liền sụt sịt , nước mắt ngắn dài ,tỏ ra vô cùng áy náy.

- Hiểu Lam , do mình bất cẩn mới liên lụy cậu . Cậu có cần tiền bồi thường đến bệnh viện tĩnh dưỡng không?

- Chỉ là vết thương nhỏ , không cần lo lắng . Cậu mới là người cần tịnh dưỡng , chúc cậu mau lành lại .

Lâm Vân Du nhìn thấy Tô Hiểu Lam được Chu Trình bế , có chút khó chịu trong lòng . Nhưng anh vẫn nhẹ nhàng xin lỗi cô .

- Xin lỗi em , Hiểu Lam . Lúc nãy anh nhìn thấy vết thương Đàm Vận nguy hiểm quá , nên chẳng nghĩ được gì hơn .

- Em không sao.

- Nhưng anh ôm em ấy như vậy , hình như nhìn không được tốt cho lắm .

- A! Chú còn không bỏ tôi xuống đi .

Chu Trình liếc mắt nhìn Lâm Vân Du , lại nhìn sang cô . Nói chuyện với người khác thì nhẹ nhàng , nói chuyện với anh lại trống không như vậy . Chu Trình chẳng nghe lọt tai nữa , anh trực tiếp bế cô xoay người rời đi . Tô Hiểu Lam tức giận , đấm vào lưng anh liên tục , anh vẫn thẳng lưng đem cô ra ngoài mà không một chút bận tâm .

Lâm Vân Du nhìn theo bóng lưng Chu Trình , thấy Hiểu Lam khán cự, muốn chạy theo cản lại . Đàm Vận thấy vậy, liên tục than đau , khiến anh lo lắng không thể rời đi,chạy đi gọi bác sĩ đến .

- Chú điên rồi .

Chu Trình ném thẳng cô vào trong xe , đóng mạnh cửa lại , lái xe rời đi . Trên xe Tô Hiểu Lam trách móc , chửi bới anh , nhưng anh vẫn giữ thái độ trầm mặt .

Đến cửa nhà họ Tô , Tô Hiểu Lam nhấn mạnh với anh , trực tiếp vạch ra ranh giới :

- Chú đừng tùy tiện chạm vào người tôi . Tôi và chú chẳng có một chút quan hệ nào với nhau cả .

Chu Trình vẫn giữ nguyên thái độ , chỉ nhìn ra cửa xe , không nói câu nào . Tô Hiểu Lam tức giận , kéo cổ áo của anh lại .

- Tôi nói chú đó .Chú điếc à?

Chu Trình bị ép xoay mặt lại , nhìn cô một lúc lâu , thấy cô vẫn luyên thuyên không ngừng chỉ trích mình . Anh nâng cầm cô, nhanh chóng hôn xuống .Hiểu Lam trừng mắt , tai như ù đi , mọi vật dường như đang chậm lại . Một lúc sau, mới đẩy anh ra , cho anh một cái bạt tai thật mạnh.

- Chú thật sự điên rồi.

Tô Hiểu Lam tức giận bỏ xuống xe , đóng sầm cửa, Chu Trình sờ mặt , dấu tay còn in đậm , đỏ và sưng tấy lên . Khả năng là dùng hết sức ! Anh cười lạnh một tiếng , đem xe cất vào gara.

Mẹ Hiểu Lam thấy cô về , chạy đến cầm tay cô , hỏi nhiều vô kể . Tô Hiểu Lam trả lời cho có lệ rồi bỏ lên phòng . Cô đóng mạnh cửa phòng , hét thật to , vùi đầu vào gối . Bị điên à? Còn dám làm vậy với cô . Anh ta nghĩ mình là ai chứ .

Cô phủ chăn kín đầu , từng việc cứ lặp lại trong đầu cô . Lần đầu gặp mặt,Chu Trình đã từ sau che tầm mắt cô . Lúc cá cược thắng , anh chỉ nở một nụ cười nhẹ . Hôm nay cô bị bỏng , anh đã dịu dàng như vậy , cẩn thận xử lí sơ vết thương của cô qua nước lạnh . Anh còn bế cô ở bệnh viện , bây giờ lại hôn cô nữa?

Cả tai và mặt Tô Hiểu Lam đỏ bừng lên ,tim đập nhanh một nhịp , lại phủ chăn kín đầu. Chẳng lẽ cô cũng điên rồi sao?

Chapter
1 Chương 1: Chạm mặt 1
2 Chương 2: Chạm mặt 2
3 Chương 3: Chạm mặt 3
4 Chương 4: Tranh chấp
5 Chương 5 : Giáo sư Chu
6 Chương 6: Tình yêu?
7 Chương 7: Tâm tư
8 Chương 8: Chú dám cá cược với tôi không?
9 Chương 9 : Cậu nói cũng phải ..
10 Chương 10: Món quà đặc biệt .
11 Chương 11: Em bị ngốc à?
12 Chương 12: Chú điên rồi.
13 Chương 13: Thalassemia
14 Chương 14: Không nỡ tổn thương em .
15 Chương 15: Nghi ngờ .
16 Chương 16:Em tính dụ dỗ tôi à?
17 Chương 17 : Sao mẹ lại tin tưởng người ngoài.
18 Chương 18: Không phải cô.
19 Chương 19: Trái đắng.
20 Chương 20: Bắt cóc.
21 Chương 21: Đáng thương.
22 Chương 22: Tột cùng của đau đớn
23 Chương 23: Ngôi sao nhỏ trên bầu trời bao la.
24 Chương 24: Ý thức bị kìm hãm.
25 Chương 25: Bố cô chết rồi.
26 Chương 26: Đêm giáng sinh
27 Chương 27: Chú đừng trốn tôi nữa.
28 Chương 28: Đừng gọi anh là chú nữa
29 Chương 29: Em có thích anh không?
30 Chương 30: Đàm Vận.
31 Chương 31: Tự sát
32 Chương 32: Em lại không ngoan rồi
33 Chương 33: Lấy lòng mẹ vợ
34 Chương 34: Em muốn biết gì về anh?
35 Chương 35: Nơi này mới đúng
36 Chương 36: Âm mưu
37 Chương 37: Anh tin em
38 Chương 38: Tô Hiểu Lam chủ động
39 Chương 39: Nụ hôn đầu
40 Chương 40: Lời hứa
41 Chương 41: Mập mờ nơi đông người
42 Chương 42: Nguy hiểm cận kề
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Chạm mặt 1
2
Chương 2: Chạm mặt 2
3
Chương 3: Chạm mặt 3
4
Chương 4: Tranh chấp
5
Chương 5 : Giáo sư Chu
6
Chương 6: Tình yêu?
7
Chương 7: Tâm tư
8
Chương 8: Chú dám cá cược với tôi không?
9
Chương 9 : Cậu nói cũng phải ..
10
Chương 10: Món quà đặc biệt .
11
Chương 11: Em bị ngốc à?
12
Chương 12: Chú điên rồi.
13
Chương 13: Thalassemia
14
Chương 14: Không nỡ tổn thương em .
15
Chương 15: Nghi ngờ .
16
Chương 16:Em tính dụ dỗ tôi à?
17
Chương 17 : Sao mẹ lại tin tưởng người ngoài.
18
Chương 18: Không phải cô.
19
Chương 19: Trái đắng.
20
Chương 20: Bắt cóc.
21
Chương 21: Đáng thương.
22
Chương 22: Tột cùng của đau đớn
23
Chương 23: Ngôi sao nhỏ trên bầu trời bao la.
24
Chương 24: Ý thức bị kìm hãm.
25
Chương 25: Bố cô chết rồi.
26
Chương 26: Đêm giáng sinh
27
Chương 27: Chú đừng trốn tôi nữa.
28
Chương 28: Đừng gọi anh là chú nữa
29
Chương 29: Em có thích anh không?
30
Chương 30: Đàm Vận.
31
Chương 31: Tự sát
32
Chương 32: Em lại không ngoan rồi
33
Chương 33: Lấy lòng mẹ vợ
34
Chương 34: Em muốn biết gì về anh?
35
Chương 35: Nơi này mới đúng
36
Chương 36: Âm mưu
37
Chương 37: Anh tin em
38
Chương 38: Tô Hiểu Lam chủ động
39
Chương 39: Nụ hôn đầu
40
Chương 40: Lời hứa
41
Chương 41: Mập mờ nơi đông người
42
Chương 42: Nguy hiểm cận kề

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play