Chú À! Đừng Như Vậy

Chú À! Đừng Như Vậy

Chương 1: Chạm mặt 1

Thị trấn Vạn Xuân _ Trung Quốc.

Ngày 27 tháng 7 năm 2008 .

Tô Hiểu Lam sinh ra trong một gia đình chẳng mấy khá giả, trình độ văn hóa cũng không cao. Bố cô bốc hàng ở huyện cũng coi như là đủ ăn, nhưng sức khỏe ông cũng không tốt, thường xuyên ra vào bệnh viện. Mẹ cô từng là nhà kế toán ở xưởng may, nhưng đã bị đình chỉ hoạt động nên đành phải ở nhà làm nội trợ.

Mọi chi phí đều nằm trên vai của bố Hiểu Lam. Nên mẹ cô đặc biệt quan tâm đến việc học của cô. Điểm số, thứ hạng đều được mẹ Hiểu Lam quản lí sát sao . Mẹ Hiểu Lam không muốn cô giống với bà, không có công việc ổn định sẽ bị khi dễ .

Nên Tô Hiểu Lam luôn chăm chỉ học hành và nhiễm nhiên giữ vị trí đứng đầu lớp học. Đó chính là niềm kiêu hãnh lớn nhất của cô và sự tự hào của bố mẹ.

Hiểu Lam nhìn qua khung cửa sổ, tán Tử Đằng tim tím giữa cái dịu nhẹ mùa thu, những bông hoa nhỏ xíu nát đi vì trận gió, rơi xuống mặt đất . Cô mỉm cười cặm cuội viết một dòng chữ trên tấm giấy note :" Tô Hiểu Lam hạng 1". Phải, ngày mai chính là ngày cô khai giảng nhập học năm 12-năm cuối cấp. Hiểu Lam cười ngây ngốc vẽ 1 chú gấu mũm mĩm, tròn tròn, nhẹ nhàng dán lên vách cạnh nơi cô ngồi .

Giữa không khí dịu nhẹ, mây mù che đi ánh nắng, chỉ xót lại vài tia nắng.

" Bípp "

Tiếng kèn xe làm Hiểu Lam nhíu nhíu mày, chồm người qua khung cửa sổ. Một người đàn ông sải chân, khoanh thai kéo chiếc vali ra khỏi ô tô đứng trước hàng rào của ngôi nhà đã rao bán từ trước. Dáng rất cao, mái tóc đen xõa trước trán bay bay trong gió, môi nhàn nhạt hơi mím lại.

Hiểu Lam ngẩn ra một lúc, đúng là có mười phần khí chất. Nhận ra được là hàng xóm mới cô vẫy vẫy cánh tay, cười tươi như hoa. Người đàn ông lười biếng ngước nhìn, liếc mắt nhìn Hiểu Lam như nhìn vật lạ, Hiểu Lam vẫy càng nhiệt tình, nhưng chỉ nhận được cái liếc mắt khinh khỉnh và bỏ đi.

Nụ cười trên môi cũng cứng lại :

- Anh ta vừa giả vờ như không thấy mình?

Cô tức giận lập tức cầm tờ giấy note khác, vò lại và ném qua. Nhưng anh ta đã vào trong nhà. Tô Hiểu Lam nghiến răng, dậm chân bỏ xuống nhà.

Mẹ đang nấu súp cua bách thảo, món cô thích ăn nhất. Thấy Hiểu Lam xị mặt, bố liền cười hỏi:

- Con gái bố không vui sao?

Mẹ cũng cười cười đặt nồi súp đặt ở giữa bàn, khói ngu ngút, thơm phức, cũng tò mò hỏi:

- Hay là có bài nào con làm không được?Bố Hiểu Lam cũng thấy đó, con nó cần thuê gia sư riêng mới giữ được vị trí tốt trong lớp.

Bà liền quay đầu chất vấn ông. Bởi lẽ, dạo gần đây bố Hiểu Lam đau lưng, làm việc cũng trì trệ hơn, nên lương có phần ít hơn là lẽ hiển nhiên. Không ít lần bố và mẹ đã mặt nặng, mày nhẹ với nhau.

Hiểu Lam liền cau mày, chu môi lên :

- Con không cần thuê gia sư vẫn có thể hoàn thành tốt.

Bà liền cau có bưng ra một bát súp lớn:

- Hoàn thành tốt có ích gì, chính là hạng nhất. Nhất định phải có gia sư. Tô Tử Nguyệt cũng thuê gia sư, gia đình ta sao có thể để thua nó.

Tô Tử Nguyệt chính là em họ của cô, hai gia đình vẫn luôn không vừa ý nhau. Về mặt kinh tế, bố Hiểu Lam không thể xoay xở bằng, nhưng mẹ cô luôn tự hào về học lực của Hiểu Lam xếp trên Tử Nguyệt một bậc. Dù Tử Nguyệt có cố đến đâu, cũng chưa từng một lần vượt mặt Hiểu Lam. Nên mẹ cô Tử Nguyệt thuê gia sư riêng cũng không có gì là lạ .

Mẹ Hiểu Lam canh cánh trong lòng chuyện gia đình Tử Nguyệt luôn ra oai vì bố Tử Nguyệt nghe đâu được thăng cấp trong công việc. Mẹ cô ta liền hả hê khoe mẽ với hàng xóm trên dưới mười lần.

Nhắc đến công việc, bố cô thở dài thườn thượt, kinh tế luôn bấp bênh vì chứng đau lưng nhiều năm của mình. Không thể thuê cho con một gia sư riêng để bằng bạn bằng bè. Bởi vì ở nông thôn phải tranh nhau từng điểm, mới được vào thành thị tiếp tục học. Nếu không có học bổng năm nay, gia đình Hiểu Lam nhất định sẽ đóng một khoảng tiền lớn đầu vào của trường đại học.

Tô Hiểu Lam đỡ lấy bát lớn từ mẹ, đầy ắp súp, mẹ Hiểu Lam liền dặn dò:

- Nghe nói hàng xóm mới là một người có điều kiện, con đem biếu lấy lòng, có dịp nhờ vả chút ít.

Bố Hiểu Lam liền chau mày, nâng cốc trà chầm chậm:

- Bà cho rằng người khác cần kết thân với gia đình ta sao.

- Sao có thể nói như vậy được. Ông thật là .. Con cứ đi đi.

Tô Hiểu Lam vâng vâng dạ dạ làm theo, bước qua cửa hàng rào mở sẵn, đến cánh cửa. Hai tay đều đã bận đỡ bát lớn, không biết cách nào nhấn chuông. Loay hoay một lúc, cánh cửa được một người mở ra, người đàn ông chững chạc, áo quần rất phẳng phiu, hơi bất ngờ:

- Có việc gì?

Hiểu Lam chép miệng "Anh ta không nhìn thấy gì sao?", anh kéo từ xe ô tô ra thêm hai chiếc vali khác vào trong. Hiểu Lam cũng chầm chậm theo sau, liếc mắt đảo quanh căn nhà.

Ngôi nhà khá đơn giản , nhưng phụ kiện trang trí lại vô cùng tinh xảo, nhìn ra được rất mắc tiền đi. Hiểu Lam cũng hiểu được, một phần kiêu ngạo chính là vì có tiền. Cô đặt bát súp lên trên bàn, liền giật mình khi bắt gặp một thứ rất bắt mắt.

Hồ cá to, có rất nhiều thực vật mà cô chưa từng thấy qua ở đâu. Đặc biệt, một con cá to hơn rất nhiều so với những con cá thường, màu sắc có trắng, có cam, đuôi bơi xòe rất đẹp. Tô Hiểu Lam chăm chú nhìn, đột nhiên giật mình vì một mảng tối đen.

- Chú làm gì vậy?

Hóa ra là người đàn ông này, dùng tay che đi tầm nhìn của cô, hại cô giật cả mình. Người đàn ông khoanh tay dựa vào tường, ra vẻ lạnh nhạt :

- Không được có ý đồ với nó .

Hiểu Lam liền mở miệng nhưng miệng hoàn toàn cứng lại. Ý đồ với một con cá? Cô sao? Nói gì vậy chứ. Cô quay phắt người :

- Mẹ tôi bảo tôi bảo đem quà qua biếu, xem như xong rồi. Tạm biệt chú.

Hiểu Lam ghét bỏ đi thật nhanh và dùng sức đóng mạnh cửa. Âm thanh cực kì chói tai, nhưng anh vẫn không may mảy, chỉ là một đứa nhóc chưa dậy thì, ngực còn chưa phát triển thì chẳng thể ảnh hưởng gì tới cuộc đời anh.

Anh nhìn vào bát súp lớn, bước đến gần liền nhíu mày, nhanh chóng lùi xa ra hai ba bước. Trứng bách thảo cực kì thối bốc ra, quá khó ngửi. Trực tiếp không chần chừ đổ toàn bộ đi, còn không quên xịt nước hoa như xịt khuẩn, động tác ghét bỏ quạt đi không khí hôi thối.

Anh soạn lại chút đồ đạc vừa mang vào, anh đến đây để mở rộng thị trường, mở thêm chi nhanh cho công ty. Hẳn là một thời gian dài, nhấp một điếu thuốc, nhè nhẹ xoay người nhìn đám hoa bay bay vì một trận gió.

"Thu nhẹ, không khí trong lành, gió thổi nhẹ vào lòng, một chút an yên hay chính là một chút thổn thức ".

Chapter
1 Chương 1: Chạm mặt 1
2 Chương 2: Chạm mặt 2
3 Chương 3: Chạm mặt 3
4 Chương 4: Tranh chấp
5 Chương 5 : Giáo sư Chu
6 Chương 6: Tình yêu?
7 Chương 7: Tâm tư
8 Chương 8: Chú dám cá cược với tôi không?
9 Chương 9 : Cậu nói cũng phải ..
10 Chương 10: Món quà đặc biệt .
11 Chương 11: Em bị ngốc à?
12 Chương 12: Chú điên rồi.
13 Chương 13: Thalassemia
14 Chương 14: Không nỡ tổn thương em .
15 Chương 15: Nghi ngờ .
16 Chương 16:Em tính dụ dỗ tôi à?
17 Chương 17 : Sao mẹ lại tin tưởng người ngoài.
18 Chương 18: Không phải cô.
19 Chương 19: Trái đắng.
20 Chương 20: Bắt cóc.
21 Chương 21: Đáng thương.
22 Chương 22: Tột cùng của đau đớn
23 Chương 23: Ngôi sao nhỏ trên bầu trời bao la.
24 Chương 24: Ý thức bị kìm hãm.
25 Chương 25: Bố cô chết rồi.
26 Chương 26: Đêm giáng sinh
27 Chương 27: Chú đừng trốn tôi nữa.
28 Chương 28: Đừng gọi anh là chú nữa
29 Chương 29: Em có thích anh không?
30 Chương 30: Đàm Vận.
31 Chương 31: Tự sát
32 Chương 32: Em lại không ngoan rồi
33 Chương 33: Lấy lòng mẹ vợ
34 Chương 34: Em muốn biết gì về anh?
35 Chương 35: Nơi này mới đúng
36 Chương 36: Âm mưu
37 Chương 37: Anh tin em
38 Chương 38: Tô Hiểu Lam chủ động
39 Chương 39: Nụ hôn đầu
40 Chương 40: Lời hứa
41 Chương 41: Mập mờ nơi đông người
42 Chương 42: Nguy hiểm cận kề
Chapter

Updated 42 Episodes

1
Chương 1: Chạm mặt 1
2
Chương 2: Chạm mặt 2
3
Chương 3: Chạm mặt 3
4
Chương 4: Tranh chấp
5
Chương 5 : Giáo sư Chu
6
Chương 6: Tình yêu?
7
Chương 7: Tâm tư
8
Chương 8: Chú dám cá cược với tôi không?
9
Chương 9 : Cậu nói cũng phải ..
10
Chương 10: Món quà đặc biệt .
11
Chương 11: Em bị ngốc à?
12
Chương 12: Chú điên rồi.
13
Chương 13: Thalassemia
14
Chương 14: Không nỡ tổn thương em .
15
Chương 15: Nghi ngờ .
16
Chương 16:Em tính dụ dỗ tôi à?
17
Chương 17 : Sao mẹ lại tin tưởng người ngoài.
18
Chương 18: Không phải cô.
19
Chương 19: Trái đắng.
20
Chương 20: Bắt cóc.
21
Chương 21: Đáng thương.
22
Chương 22: Tột cùng của đau đớn
23
Chương 23: Ngôi sao nhỏ trên bầu trời bao la.
24
Chương 24: Ý thức bị kìm hãm.
25
Chương 25: Bố cô chết rồi.
26
Chương 26: Đêm giáng sinh
27
Chương 27: Chú đừng trốn tôi nữa.
28
Chương 28: Đừng gọi anh là chú nữa
29
Chương 29: Em có thích anh không?
30
Chương 30: Đàm Vận.
31
Chương 31: Tự sát
32
Chương 32: Em lại không ngoan rồi
33
Chương 33: Lấy lòng mẹ vợ
34
Chương 34: Em muốn biết gì về anh?
35
Chương 35: Nơi này mới đúng
36
Chương 36: Âm mưu
37
Chương 37: Anh tin em
38
Chương 38: Tô Hiểu Lam chủ động
39
Chương 39: Nụ hôn đầu
40
Chương 40: Lời hứa
41
Chương 41: Mập mờ nơi đông người
42
Chương 42: Nguy hiểm cận kề

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play