Một Đời Ngọt Ngào

Một Đời Ngọt Ngào

Chương 1: Nhập học

Sáng sớm bà Đỗ Kiều Hân đã lục đục trong bếp làm đồ ăn sáng cho cả nhà, tính bà rất thích nấu ăn nên tự tay mình nấu sẽ vui hơn, dù là nhà có quản gia thì bà vẫn tranh làm.

" Quản gia Lê, lên phòng gọi Thanh Thanh giúp tôi, sắp muộn giờ học rồi "

" Vâng bà chủ "

Quản gia Lê nhanh chân đi lên phòng gọi cô dậy, ông đứng trước cửa phòng đưa tay lên gõ cửa, định cất giọng gọi nhưng chưa gì đã nghe âm thanh trong trẻo phát ra.

" Con đang thay đồ, chú xuống trước đi ạ "

" Vâng tiểu thư "

Bên trong căn phòng là một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, thân hình nhỏ nhắn, trên người còn khoác lên bộ đồng phục của trường rất vừa vặn với cô, trông cô càng ra dáng thiếu nữ.

Doãn Đông Thanh chính thức bước chân vào lớp 11 và cô cũng vừa tròn 17 tuổi, hôm nay là ngày cô nhập học, nên Đông Thanh đã thức khá sớm để chuẩn bị tất cả.

Cô thay đồ xong và soạn tập vở đầy đủ sau đó bước chân xuống lầu, đồ ăn đã được quản gia dọn sẵn lên hết, ba mẹ cô đang ngồi chờ.

" Ba mẹ buổi sáng vui vẻ " cô cất giọng nói êm tai của mình lên.

" Con gái mau ngồi đi, hôm nay là ngày nhập học con không nên đến trễ, con đi học nhớ cẩn thận đấy, biết chưa? " mẹ cô Đỗ Kiều Hân nói.

" Ăn đi, lát ba kêu tài xế đưa con đi " Doãn Đông Vinh ba cô tiếp lời.

" Vâng ạ "

Cô mỉm cười nhìn ba mẹ mình, hai người lúc nào cũng căn dặn, chăm sóc cô như một đứa trẻ vậy, dù sao cô cũng đã 17 tuổi rồi còn gì.

Cũng phải thôi vì ông bà Doãn chỉ có cô là con một, không lo cho cô thì lo cho ai đây, nên mọi sự yêu thương của ông bà đều dành hết cho Đông Thanh, từ nhỏ cô đã sống trong sự bao bọc của hai người, Đông Thanh có tất cả những thứ mà cô thích.

Nhưng từ nhỏ tới bây giờ tính tình cô đều rất ngoan hiền, cô không ỷ lại vào gia đình mình mà kiêu ngạo, cô luôn luôn tôn trọng người khác.

Đến giờ thì tài xế đưa cô đi học, Đông Thanh nhìn ngôi trường rộng lớn trước mắt mình mà không khỏi trầm trồ, đúng là trường nổi tiếng có khác nhỉ?

Lúc trước cô không học ở đây, trường cũ cô phải cách nhà hiện tại của cô tầm hai tiếng, nên khi đó cô phải ở ký túc xá của trường, thời gian rãnh mới về nhà. Hết năm học thì ông bà Doãn chính thức chuyển trường cho con gái mình, và Đông Thanh nghe nói trường này dành cho các gia tộc có tiếng, với chi phí đắc đỏ.

Đối với Doãn gia mà nói thì những điều này không quan trọng mấy, vì gia tộc cô cũng có tiếng trong thành phố Tứ Xuyên này, chủ yếu là ông bà Doãn muốn con gái mình học trong môi trường tốt nhất.

Đông Thanh vừa đi vừa nhìn xung quanh, cô không rành đường ở đây lắm, với lại trường rất lớn, còn chia ra ba khu, khu A cho các học sinh cấp hai, khu B cho cấp 3 và khu C là dành cho đại học, vì thế học sinh, sinh viên nhiều vô kể. Đặc biệt là phân chia ra những lớp chuyên cho học sinh nữa.

Với năng lực học của cô thì Đông Thanh đã được chọn vào lớp chuyên cho các học sinh giỏi nhất, cô vừa đi vừa để ý nhìn mọi người xung quanh, biết vậy cô đi cùng bạn thân mình rồi để mất công phải tìm lớp.

" Này cậu, cho tớ hỏi lớp 11a1 ở đâu vậy? " cô nhìn mãi vẫn không thấy lớp của mình, nên đã chạy lên hỏi một cậu bạn học nam đi trước mình không xa.

Doãn Đông Thanh ngước lên nhìn thì khuôn mặt yêu nghiệt của anh xuất hiện ngay trước mắt cô, Đông Thanh bị vẻ đẹp của anh làm cho ngẩn người, cô không ngờ anh lại điển trai như thế, đã thế còn rất cao nữa, ôi trái tim cô chết mất.

Mắt cô thấy bảng tên và lớp của anh ' Lục Hoàng Nam 11a1 ' vậy là anh chung lớp cô sao? Anh và cô bằng tuổi nhưng sao anh lại cao như vậy nhỉ? Khi nãy cô cứ tưởng Hoàng Nam là đàn anh trên khóa mình không đấy.

Lục Hoàng Nam nghe tiếng cô gọi thì đứng lại, khuôn mặt lạnh lùng của anh nhìn cô, đôi mày anh chợt nhíu lại khi thấy cô cứ dán mắt vào mình, anh chỉ liếc cô một cái sau đó quay lưng đi mà không nói năng câu nào.

Tính anh là vậy, càng lớn thì càng ít nói, khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng, hầu như anh chẳng cười, Hoàng Nam không khác gì ba anh lúc còn trẻ.

Đông Thanh đứng ngây ngốc nhìn anh, người gì lạnh lùng vậy chứ, cô chỉ hỏi thôi mà, ít ra cũng phải đáp lại một câu, thế mà anh liếc nhìn một cái rồi bỏ đi. Nếu cô không dễ tính thì cô đã mắng anh một trận rồi.

Cô nhanh chóng đi theo chân anh, khó khăn cô mới tìm được người cùng lớp, không lâu sau đó Đông Thanh cũng tới nơi, cô bước vào trong thì thấy ngay bạn thân mình ngồi đó, Đông Thanh vội vàng đi đến.

" Này cậu làm gì mà lâu quá vậy? " Đường Giản Châu bày khuôn mặt giận dỗi với cô.

Nhà cô và Giản Châu cạnh nhau, từ lúc cô chuyển đến biệt thự mới thì cô cũng thân với cô bạn này, Giản Châu là người khá gần gũi nên cả hai nhanh chóng trở thành bạn của nhau.

" Tớ khó khăn lắm mới lên được tận đây đấy "

Cô phải công nhận một điều là ngôi trường này rộng và nhiều lớp thật, cô đi theo anh tận lầu 2 mới vào được đến đây, toát hết cả mồ hôi.

" Hôm qua tớ bảo đi cùng tớ đi không chịu "

" Được rồi, ngày mai chúng ta đi cùng nhau, chịu không? " nghe cô nói vậy thì Giản Châu gật đầu đồng ý.

Thú thật tính cô hay lề mề, chỉ sợ bạn mình đợi lâu nên mới từ chối đi chung, nhưng may mắn cô lại gặp được anh.

Nhắc đến anh mới nhớ, Đông Thanh đưa mắt nhìn xung quanh lớp thì thấy bóng lưng anh ngồi dãy bên trái và trên cô một bàn, mắt cô cứ chăm chăm nhìn vào thân hình cao lớn của anh, lúc nãy gặp anh thì không hiểu sao tim cô đập liên hồi, có ai giải thích cho cô biết là lý do vì sao như vậy không?

" Này cậu nhìn gì thế? " Giản Châu thấy cô cười tủm tỉm một mình thì xoay qua khều tay cô hỏi.

" Hả? Không gì " cô giật mình liền lắc đầu lia lịa.

Giản Châu nhìn Đông Thanh cười, cô thấy hết đấy nhưng muốn hỏi để xem Đông Thanh nói gì, cô chắc rằng Đông Thanh phải lòng anh rồi.

" Cậu ấy là lớp trưởng đấy, Hoàng Nam có rất nhiều theo đuổi nhưng cậu ấy chẳng để mắt ai cả " Giản Châu nói.

" Vậy à "

Cũng đúng thôi, anh đẹp trai vậy mà, gia cảnh lại giàu có, chỉ nhìn anh qua một lần thôi cũng đã say mê, giống cô vậy, cô trước giờ không như thế, có rất nhiều người tỏ tình với cô nhưng cô lại chẳng rung động bởi ai, nhưng vừa gặp anh thì khác, Đông Thanh chắc đã phải lòng anh rồi đúng không?

Lục Hoàng Nam ngồi im lặng đọc sách, anh biết là cô đang nhìn mình nhưng anh lại chẳng quan tâm gì tới, anh trước giờ không hứng thú với phụ nữ, với lại trong đầu anh suy nghĩ rằng bọn họ tiếp cận anh cũng chỉ vì gia thế của mình và cô cũng không ngoại lệ.

Lúc này Cố Trạch bạn thân anh bước vào, khuôn mặt hậm hực đi tới chỗ anh, hắn đợi anh để đi cùng nhưng rốt cuộc anh lại có mặt tại lớp trước hắn.

" Này cậu đi học sao không rủ tôi " Cố Trạch đi tới giọng trách móc hỏi anh.

" Chẳng phải cậu đợi em gái tôi sao? " anh liếc mắt nhìn hắn, sau đó nhàn nhạt lên tiếng.

Cố Trạch bị nói trúng tim đen thì liền cười trừ, hắn và anh cùng tuổi nhau, chỉ là nhỏ tháng hơn anh thôi, từ nhỏ hai người đã chơi cùng nhau và hắn còn có tình cảm với Nghiêm Nhiên em gái anh.

" Này bạn mới sao? " hắn nhìn qua Đông Thanh một cái, rồi lên tiếng hỏi anh.

" Không biết " anh không nhanh không chậm nói.

Hắn bĩu môi để anh, tuy là chơi chung thật nhưng tính tình hắn khá cởi mở, còn anh thì luôn một bộ mặt lạnh như băng đó.

" Chào cậu, tôi là Cố Trạch, cậu là học sinh mới à? " hắn bỏ mặc anh ngồi đó, còn mình thì nhanh chân đi tới bàn cô chào hỏi.

" Phải, chào cậu, tớ là Doãn Đông Thanh " cô cười dịu đáp.

" Tiểu thư Doãn gia sao? Hân hạnh, hân hạnh, sau này chúng ta là bạn "

Hắn cũng từng nghe nói tiểu thư của Doãn gia rất xinh đẹp, lại học giỏi, không ngờ lại được cùng lớp với cô, vậy mà cái tên mặt lạnh kia lại nói không biết gì.

" Được a " cô gật đầu đồng ý.

Đông Thanh thấy hắn có quen biết anh, nếu cô đi cùng với hắn thì sẽ được gặp anh thường xuyên, như vậy quá tốt còn gì.

Và tiếng chuông thông báo giờ học bắt đầu, mỗi người đều yên vị chỗ ngồi của mình, cô thì ngồi cùng Giản Châu vì mới tới nên cô vẫn chưa quen biết ai nên từ từ sẽ làm quen sau vậy.

Đông Thanh ngồi học lâu lâu lại liếc nhìn qua anh, thấy Hoàng Nam tập trung vào bài giảng thì cô cười nhẹ, anh cũng quá chăm học đi.

" Học đi, đừng nhìn người ta nữa " Giản Châu lên tiếng trêu chọc.

" Tớ đâu có nhìn ai đâu " cô có chút ngại nhanh miệng phản bác lại.

" Khỏi giấu, để tớ tạo cơ hội cho cậu "

Đông Thanh nghe thế liền xoay mặt qua bạn mình, hai mắt cô sáng lên, cô chỉ muốn tiếp xúc với anh nhiều hơn một chút, đến khi thân rồi thì mọi việc cũng dễ dàng hơn.

" Cảm ơn cậu, chỉ có cậu là tốt với tớ "

Giản Châu mỉm cười, cô thấy Hoàng Nam và Đông Thanh nếu thành một cặp chắc là rất hợp với nhau, với lại tính Đông Thanh vô cùng tốt nên cô mới giúp một tay.

Sau 5 tiết học căng thẳng thì cũng đến giờ ra về, hiện tại đã là 11h30 trưa, cô và Giản Châu cùng nhau bước đi, Đông Thanh đằng xa đã thấy có một cô gái nào đó đang nói chuyện với anh, hành động hai người cũng khá thân mật, trong đầu cô nghĩ người này là ai vậy nhỉ?

" Là em gái của cậu ấy đấy " Giản Châu biết nên đã nhẹ giọng nói.

Đông Thanh gật đầu như đã hiểu, làm cô cứ tưởng là ai, may thay chỉ là em gái thôi.

Lục Nghiêm Nhiên và anh trai mình cùng học chung trường nên rất tiện, thời gian trôi nhanh Nghiêm Nhiên chưa gì đã là một cô gái 13 tuổi rồi, tính cách hồn nhiên của cô khiến bao người yêu quý.

Nghiêm Nhiên một tay nắm lấy tay anh, tay còn lại nắm tay của Cố Trạch, Hoàng Nam cũng không nói gì vì anh trước giờ rất sủng em gái mình, còn Cố Trạch thì khác hắn vô cùng thích điều đó, hắn cũng đã nói với ba mẹ mình là đợi Nghiêm Nhiên đủ 18 tuổi sẽ đính hôn với cô, và tất nhiên cả hai bên đều đồng ý.

" Tiểu Nhiên đi chậm thôi, em bước nhanh như vậy nhỡ hụt chân thì sao? " Cố Trạch lên tiếng nhắc nhở.

" Không sao, chẳng phải còn anh và anh hai em à " Nghiêm Nhiên cười đáp.

Anh chỉ biết im lặng vì anh quá hiểu tính cách của em gái mình, Nghiêm Nhiên cũng đã 13 tuổi vậy mà tính cách cô cứ vô lo vô nghĩ, đứa em gái này của anh bao giờ mới trưởng thành được đây.

Cố Trạch đưa tay lên xoa đầu Nghiêm Nhiên, lần đầu gặp Nghiêm Nhiên lúc đấy cô chỉ mới 3 tuổi thì hắn đã đem lòng thích cô, khi nhỏ trông cô rất đáng yêu, càng lớn dần thì tình cảm hắn đối với cô càng tăng, và Nghiêm Nhiên cũng thế.

Đông Thanh và Giản Châu cùng về chung với nhau vì nhà hai người sát bên nên rất dễ, lúc sáng cô đã dặn tài xế khỏi đón mình, cô đi nhờ xe của Giản Châu về luôn.

Hot

Comments

Melody jina

Melody jina

.

2024-03-20

1

Nguyễn Bích Phượng

Nguyễn Bích Phượng

/Heart//Heart/

2024-03-20

0

Pb

Pb

🙆‍♀️❤️

2023-10-26

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nhập học
2 Chương 2: Tình cờ gặp
3 Chương 3: Chị thích anh hai em à!
4 Chương 4: Hình nền điện thoại.
5 Chương 5: Học nhóm
6 Chương 6: Tiểu Nam!
7 Chương 7: Con có thích con bé không?
8 Chương 8: Cô ta cũng thích Hoàng Nam đấy!
9 Chương 9: Tôi thách cậu dám đụng vào cô ấy đấy
10 Chương 10: Muốn thử không?
11 Chương 11: Hồ ly tinh
12 Chương 12: Nắm tay
13 Chương 13: Nụ hôn đầu
14 Chương 14: Chẳng phải muốn hôn sao?
15 Chương 15: Hộp cơm tình yêu
16 Chương 16:
17 Chương 17: Đồ dơ bẩn
18 Chương 18: Lương thị phá sản.
19 Chương 19: Đưa ra quyết định.
20 Chương 20: Đồng ý đi du học.
21 Chương 21: Hối hận muộn màng.
22 Chương 22: Tạm biệt mối tình đầu
23 Chương 23: Nhớ nhung
24 Chương 24: Năm năm sau
25 Chương 25: Về nước
26 Chương 26: Chị có thể cho anh ấy thêm một cơ hội nữa, được không?
27 Chương 27: Ngắm cô từ xa
28 Chương 28: Gặp lại nhau.
29 Chương 29: Tôi rất nhớ em
30 Chương 30: Tiểu Thanh
31 Chương 31: Ăn tối cùng nhau
32 Chương 32: Ra mắt ba mẹ vợ.
33 Chương 33: Gặp lại Đặng Quốc Siêu
34 Chương 34: Lục Hoàng Nam ghen
35 Chương 35: Triền miên ( H+ )
36 Chương 36: Dọn về sống chung
37 Chương 37: Đi hỏi vợ
38 Chương 38: Muốn ăn em
39 Chương 39: Quấn quýt lấy nhau
40 Chương 40: Nước Anh
41 Chương 41: Em có hạnh phúc không?
42 Chương 42: Cãi nhau
43 Chương 43: Giản hòa.
44 Chương 44: Trần Quỳnh Chu
45 Chương 45: Ngu dốt
46 Chương 46: Vì anh lo cho em
47 Chương 47: Đính hôn
48 Chương 48: Nguy hiểm
49 Chương 49: Mang thai
50 Chương 50: Hạnh phúc viên mãn ( END )
51 Ngoại truyện
52 Pr truyện mới
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chương 1: Nhập học
2
Chương 2: Tình cờ gặp
3
Chương 3: Chị thích anh hai em à!
4
Chương 4: Hình nền điện thoại.
5
Chương 5: Học nhóm
6
Chương 6: Tiểu Nam!
7
Chương 7: Con có thích con bé không?
8
Chương 8: Cô ta cũng thích Hoàng Nam đấy!
9
Chương 9: Tôi thách cậu dám đụng vào cô ấy đấy
10
Chương 10: Muốn thử không?
11
Chương 11: Hồ ly tinh
12
Chương 12: Nắm tay
13
Chương 13: Nụ hôn đầu
14
Chương 14: Chẳng phải muốn hôn sao?
15
Chương 15: Hộp cơm tình yêu
16
Chương 16:
17
Chương 17: Đồ dơ bẩn
18
Chương 18: Lương thị phá sản.
19
Chương 19: Đưa ra quyết định.
20
Chương 20: Đồng ý đi du học.
21
Chương 21: Hối hận muộn màng.
22
Chương 22: Tạm biệt mối tình đầu
23
Chương 23: Nhớ nhung
24
Chương 24: Năm năm sau
25
Chương 25: Về nước
26
Chương 26: Chị có thể cho anh ấy thêm một cơ hội nữa, được không?
27
Chương 27: Ngắm cô từ xa
28
Chương 28: Gặp lại nhau.
29
Chương 29: Tôi rất nhớ em
30
Chương 30: Tiểu Thanh
31
Chương 31: Ăn tối cùng nhau
32
Chương 32: Ra mắt ba mẹ vợ.
33
Chương 33: Gặp lại Đặng Quốc Siêu
34
Chương 34: Lục Hoàng Nam ghen
35
Chương 35: Triền miên ( H+ )
36
Chương 36: Dọn về sống chung
37
Chương 37: Đi hỏi vợ
38
Chương 38: Muốn ăn em
39
Chương 39: Quấn quýt lấy nhau
40
Chương 40: Nước Anh
41
Chương 41: Em có hạnh phúc không?
42
Chương 42: Cãi nhau
43
Chương 43: Giản hòa.
44
Chương 44: Trần Quỳnh Chu
45
Chương 45: Ngu dốt
46
Chương 46: Vì anh lo cho em
47
Chương 47: Đính hôn
48
Chương 48: Nguy hiểm
49
Chương 49: Mang thai
50
Chương 50: Hạnh phúc viên mãn ( END )
51
Ngoại truyện
52
Pr truyện mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play