Sở Kỳ Ân cùng với Lục Thiệu đến trường mầm non thành phố. Dừng trước cổng trường Sở Kỳ Ân mở điện thoại nhìn vừa kịp giờ, nhìn mấy đứa trẻ xếp hàng lần lượt ra ngoài Sở Kỳ Ân mở cửa xe đi xuống.
Thấy Sở Kỳ Ân không đi vào trường mà đứng bên ngoài cửa xe nhìn về phía cổng trường, theo hướng nhìn của Sở Kỳ Ân Lục Thiệu thấy hai đứa trẻ dắt tay nhau vừa đi vừa nói chuyện.
"Bên đó là con trai em sao?" Lục Thiệu nghiêng người qua hỏi.
Sở Kỳ Ân im lặng không trả lời câu hỏi của Lục Thiệu. Vợ nhỏ không nói Lục Thiệu cũng không nói nữa.
Đang mải mê nói chuyện bé con lúc sau mới phát giác ra có người vẫn chăm chăm nhìn mình, quay qua liền nhìn thấy Sở Kỳ Ân bé vui sướng vẫy vẫy tay với cậu rồi kéo theo cả bạn bé qua cùng.
"Tiểu Lục, đây là bạn con sao?" Sở Kỳ Ân nhìn sang đứa trẻ bên cạnh vẫn luôn nắm tay Sở Lục im lặng :"Chào cháu, chú là baba của tiểu Lục!"
"Baba đây là Quan Lam là bạn của con!" Sở Lục kéo Quan Lam đến trước mặt Sở Kỳ Ân giới thiệu. Quan Lam cũng không nói nhiều chỉ khẽ chào lại Sở Kỳ Ân.
Lục Thiệu nhìn ba người bên ngoài nhịn không được liền mở cửa xe ra.
"Tiểu Lục, chào cháu!" Lục Thiệu nhìn Sở Lục dịu dàng nói.
Nhìn người lạ trước mặt Sở Lục khẽ lùi lại lén trốn ra phía sau lưng Quan Lam. Thấy nhóc con sợ Sở Kỳ Ân liền lên tiếng.
"Tiểu Lục, qua đây với baba!" Nghe Sở Kỳ Ân gọi tiểu Lục liền chạy qua chỗ cậu nhưng vẫn nắm tay Quan Lam :"Baba, đây là ai vậy?"
"Gọi chú Lục, từ giờ chúng ta sẽ là người một nhà con không phải lo sợ đâu!" Sở Kỳ Ân xoa xoa đầu bé, bé con này từ bé đã rất ít khi tiếp xúc với người lạ nên dần dần liền trở thành sợ tiếp xúc với người lạ.
Sở Lục nhìn Lục Thiệu trước mặt khẽ lên tiếng :"Chú Lục!"
"....." Lục Thiệu nhìn Sở Kỳ Ân thấy cậu vẫn như cũ không để ý đến mình liền thôi, đổi xưng hô có thể nói sau.
Sở Lục thấy Lục Thiệu không nói gì liền quay qua Sở Kỳ Ân :"Baba, hôm nay Quan Lam đến nhà chúng ta được không?"
"Vậy đã nói với cha mẹ bạn ấy chưa? Con đâu thể tự ý như vậy, Quan Lam phải báo với cha mẹ bạn ấy một tiếng chứ!"Sở Kỳ Ân nhìn Quan Lam lại quay sang hỏi Sở Lục.
Quan Lam thấy vậy nói :"Con đã nói trước rồi!"
Sở Kỳ Ân nhìn nhóc có vẻ hơi khó sử liền thôi, cậu biết mẹ của Quan Lam nên báo lại sau cũng không sao. Để hai bé lên xe trước rồi Sở Kỳ Ân mới lên. Lục Thiệu nhìn ba người ngồi phía sau trong lòng có chút không thoải mái.
"Lục Thiệu, tôi phải về nhà nữa, còn có em trai tôi tôi phải nói với thằng bé một tiếng!"
"Được, anh biết rồi!" Lục Thiệu lên tiếng rồi nói lại với Tần Dương đang lái xe.
Bốn người trở về nhà Sở Kỳ Ân, Sở Nam vừa đi học về thấy cửa mở liền nhanh chóng chạy vào. Nhìn thấy Sở Lục cùng hai người một lớn một nhỏ ngồi trong phòng khách liền ngơ.
"A, Nam Nam về rồi sao?" Sở Lục chạy qua chỗ Sở Nam nói.
Nhéo má mập của Sở Lục rồi nhìn hai người bên trong đang nhìn mình :"Sở Lục, hai người đó là ai vậy?"
"Là chú Lục với Quan Lam!"
Lục Thiệu nhìn Sở Nam cúi đầu chào cậu rồi vẫy vẫy tay gọi Sở Lục vào tiếp tục xem album mà Sở Lục lôi ra. Sở Nam thấy vậy cũng không nói gì đi vào phòng thay đồ rồi đi ra.
"Người đó là em trai của baba con sao?" Lục Thiệu vừa lật album đều là hình của Sở Lục hỏi nhóc.
"Ừm, Nam Nam là em trai của baba là cậu nhỏ của con!"
Lục Thiệu gật đầu ậm ừ rồi tiếp tục cùng bé con xem album. Xem hết cuốn album của Sở Lục lại đến cuốn album của Sở Kỳ Ân. Đến khi xem hết album Sở Kỳ Ân mới kéo hai vali từ trên tầng xuống.
"Để anh cầm cho!" Lục Thiệu lấy vali từ tay Sở Kỳ Ân kéo xuống :"Em nhận nuôi Sở Lục từ bao giờ vậy, ảnh của thằng bé nhiều như vậy!"
"Anh quản cái gì, nhận cũng là tôi nhận!" Sở Kỳ Ân lạnh nhạt nói. Con trai cậu cậu thích thì chụp thôi.
Hai người xuống dưới nhà vừa lúc Sở Nam từ trong phòng đi ra. Thấy Sở Kỳ Ân kéo theo vali thì ngạc nhiên.
"Tiểu Nam, vào phòng anh có chuyện muốn nói với em!" Sở Kỳ Ân đem vali đặt lên tay Lục Thiệu rồi vào phòng với Sở Nam. Lục Thiệu cũng không nói gì chỉ kéo vali ra ngoài phòng khách.
Vào trong phòng Sở Kỳ Ân đóng cửa lại chưa kịp nói gì Sở Nam đã nói trước :"Người đó là cha của tiểu Lục sao?"
"S,Sao em biết?"
"Giống nhau như thế mà, nhìn qua cũng biết hai người đó là cha con rồi!" Sở Nam thản nhiên nói, cậu không ngờ anh trai mình lại kém nhìn như vậy :"Anh ta tin tiểu Lục là anh nhận nuôi sao?"
"Ừm!"
Hai người nói xong ra ngoài liền nhìn thấy Sở Lục đang ngồi xem TV cạnh Quan Lam. Sở Kỳ Ân đi qua nhéo má bé hỏi Lục Thiệu rồi kêu hai đứa trẻ ra ngoài xe.
Lục Thiệu nghe điện thoại xong quay ra đã thấy Sở Kỳ Ân đang đứng ngoài xe.
"Có chuyện gì sao?" Sở Kỳ Ân nhìn Lục Thiệu cười nhìn mình không thoải mái lên tiếng.
Lục Thiệu lắc đầu tỏ ý không có gì sau đó cùng Sở Kỳ Ân lên xe. Trên đường đi Sở Lục cứ cuốn lấy Sở Kỳ Ân xong lại cuốn lấy Quan Lam vì không được Sở Kỳ Ân để ý.
Nhà Lục Thiệu nằm ở khu đô thị thành phố F, nơi này cậu nghe nói muốn mua một căn nhà ở đây không phải là muốn mà được, chỉ những người có địa vị mới có thể mua được. Xe đi qua ngoại khu vào đến bên trong nội khu mới đến nhà của Lục Thiệu. Sở Kỳ Ân nhìn cảnh quan bên ngoài căn biệt thự cũng hơi chút vừa ý, Lục Thiệu kéo vali đi phía sau vào trong nhà quản gia liền ra tiếp lấy đồ.
"Thiếu gia, hôm nay Lưu tiểu thư đến tìm ngài!"
Lục Thiệu đưa hai vali to nhỏ đưa cho người làm, xong quay sang nói vài câu với quản gia mới quay qua chỗ Sở Kỳ Ân với Sở Lục.
"Em để Sở Lục với bạn thằng bé để chú La đưa về phòng thằng bé đi, chúng ta về phòng trước!" Lục Thiệu ôm lấy Sở Kỳ Ân bế lên đi vào nhà trước để hai đứa nhỏ cùng quản gia đứng sau nhìn.
Sở Lục nhìn baba bị ôm đi không thân thuộc gì liền chốn phía sau Quan Lam. Quản gia thấy tiểu thiếu gia như vậy cảm thấy rất dễ thương bước qua ôn nhu nói.
"Tiểu thiếu gia, chúng ta về phòng của cậu thôi, thiếu gia đã rất cẩn thận nói chúng tôi phải chuẩn bị phòng thật tốt cho cậu!"
Sở Lục nghe vậy càng nắm chặt tay Quan Lam, bé muốn baba ở với bé.
"Lục Lục, không sao có mình ở đây rồi, đừng sợ chúng ta cùng đi!" Quan Lam xoa xoa tay Sở Lục trấn an bé.
Sở Kỳ Ân bị Lục Thiệu ôm lên phòng vừa đứng được xuống liền phát cáu đánh Lục Thiệu.
"Anh bị cái gì vậy, tiểu Lục không quen ở với người lạ, anh tránh ra tôi đi xem con trai tôi!"
Lục Thiệu nhìn vợ nhỏ đánh mình xong lại chạy đi thật không biết phải như thế nào nữa, nhóc con kia đúng là phá chuyện mà. Nói thì nói vẫn chạy theo Sở Kỳ Ân. Nhìn Sở Lục ngồi trong phòng vẫn như cũ nắm chặt tay Quan Lam vừa thấy Sở Kỳ Ân liền khóc lên chạy qua ôm lấy cậu.
Mất một lúc lâu mới dỗ được bé con thôi khóc, Sở Kỳ Ân lườm người đứng ngoài cửa.
Lục Thiệu bị lườm vẫn mặt dày không đi :"Ăn tối!" Nói rồi xoay người đi xuống.
Không giống như Sở Lục Quan Lam từ đầu đến cuối vẫn luôn nữa bước không rời Sở Lục không phải vì nhóc không quen mà vì nhóc biết Sở Lục không muốn ở một mình. Lúc nhìn thấy Sở Lục khóc trong lòng nhóc rất khó chịu, nhóc không thích Sở Lục khóc. Đợi đến khi Sở Lục hết khóc nhóc liền đi qua nắm lấy tay Sở Lục xoa xoa.
"Lục Lục, tớ sau này sẽ bảo vệ cậu sẽ không cho bất cứ ai làm cậu khóc đâu!"
Sở Kỳ Ân nghe nhóc nói như vậy liền bật cười xoa xoa đầu nhóc nói :"Vậy sau này chú giao tiểu Lục cho cháu chăm sóc được không Quan Lam?"
"Ưm!" Khuôn mặt non nớt tỏ ra nghiêm túc gật gật đầu cam kết với Sở Kỳ Ân.
Sau khi ăn tối xong Sở Kỳ Ân giúp Sở Lục cùng Quan Lam tắm rửa thay đồ rồi về phòng tắm rửa, lúc ra khỏi phòng tắm nhìn Lục Thiệu ngồi trên giường nhìn mình liền ngơ ra.
"Anh làm gì vậy? Chưa ngủ sao?"
"Em hỏi như vậy là có ý gì? Hôm nay là tân hôn mà em định để chồng em ngủ một mình sao?" Lục Thiệu vừa nói vừa đi qua ấn Sở Kỳ Ân lên cửa phòng.
Khuôn mặt trắng trẻo thêm hơi nước tỏa ra từ trên cơ thể Lục Thiệu nhịn không được cúi xuống hôn lên môi Sở Kỳ Ân. Ban đầu Sở Kỳ Ân còn né tránh dần dần lại theo Lục Thiệu đáp lại nụ hôn ấy.
Triền miên một hồi Sở Kỳ Ân cảm thấy khó thở đẩy Lục Thiệu ra cả người không chút khí lực tựa vào người Lục Thiệu. Đưa tay ôm ngang hông Sở Kỳ Ân đi về phía giường.
"Kỳ Ân!" Lục Thiệu ghé vào tai Sở Kỳ Ân âm thanh khàn khàn đầy dục vọng len lỏi vào cơ thể khiến Sở Kỳ Ân vô cùng khó chịu.
Vươn tay ôm lấy cổ Lục Thiệu rướn người lên hôn nhẹ lên môi anh, như đạt được mong muốn Lục Thiệu ôm lấy cậu hôn lên.
"Ưm....k.không thở được...khoan đã...!" Sở Kỳ Ân vô lực không cách nào đẩy Lục Thiệu ra.
Không để ý đến Sở Kỳ Ân nói, bàn tay anh kéo khăn tắm của Sở Kỳ Ân cởi ra ném sang một bên. Nhìn cảnh xuân trước mặt Lục Thiệu nhếch khóe miệng cúi xuống ghé vào tai Sở Kỳ Ân thì thào.
"Vợ à, em đẹp lắm!"
Sở Kỳ Ân thấy mình đã không mảnh áo che thân lại nhìn Lục Thiệu trên dưới vẫn kín đáo như ban đầu liền đưa bàn tay hơi run run mở từng cúc áo.
Nhìn cậu như vậy Lục Thiệu cười nói :"Vợ, em không cần vội như vậy đâu! Anh chiều em hết mà!"
"Anh cởi hết đồ của tôi rồi!" Sở Kỳ Ân lườm Lục Thiệu rồi tiếp tục công việc đang dở dang.
Cúi đầu hôn xuống cổ cậu rồi dần dần xuống dưới Sở Kỳ Ân bị hôn như vậy không còn sức lực đành buông tay mặc cho Lục Thiệu làm loạn trên người mình.
Cả đêm hôm đó căn phòng ngập tràn hoan ái từng tiếng rên đầy dục vọng đến từng âm thanh khiêu mỹ vang lên hết đêm khuya cho đến sáng hôm sau.
Updated 75 Episodes
Comments
Út Xịn
cp trong tương lai nha 🥰
2023-02-21
1
Noona Jeon
nhanh quá rồi
2023-02-02
0
Chillinh
tình tiết nhanh vậy
2022-10-25
1