Chương 12

Cả người Phí Dạ lạnh đi, anh cụp mắt, cố gắng bình tĩnh:

- Là… đồ chơi tình thú thôi, thật ngại quá… để anh trông thấy.

Đối phương vẫn không biểu hiện cảm xúc gì. Có lẽ người khác sẽ nghĩ cậu ấy lạnh lùng nhưng thực ra trong đôi mắt kia không hề có chút tạp vị, sạch sẽ đến mức khiến người ta nghĩ rằng cậu ấy từ trên trời rơi xuống, chưa từng trông thấy những thứ đen tối trên cuộc đời.

Người đó nghe lời giải thích của Phí Dạ, không ngờ còn hỏi tới:

- Vậy đeo vào sẽ vui hơn?

- Đại khái… cũng vui hơn một chút.

Đối phương không hỏi nữa, đổi chủ đề:

- Rau củ hôm qua tôi cho cậu có ngon không? Cậu đã thử món súp rau củ tôi chỉ chưa?

Phí Dạ nhớ đến mùi vị sáng nay, đúng là rất ngon, cũng rất lành mạnh. Cho nên Phí Dạ vui vẻ hỏi thêm vài công thức, đối phương cũng tặng anh thêm một giỏ rau củ nữa, nói là dưới thôn gửi lên, rất nhiều, ăn không hết. Phí Dạ ngại ngùng nhận lấy, thật sự là hết tiền rồi, nếu không anh cũng sẽ tặng lại đối phương cái gì đó, haizz…

Phí Dạ chào tạm biệt đối phương sau đó đóng cửa. Cậu ấy đi về nhà của mình, vừa về đến nhà đã kéo chú chó Shiba nhà mình lại, cướp dây đeo cổ của nó. Shiba giận dỗi nằm trong góc đưa mông ra ngoài. Cậu ấy còn cố gắng giải thích với Shiba:

- Tao chỉ mượn một chút xíu thôi, tao sẽ trả lại cho mày nhanh thôi.

Nói rồi cậu đeo nó lên cổ, chạy vào hỏi người đàn ông đang tất bật ở trong bếp:

- Bạch Lãng! Anh xem có đẹp không?

Người đàn ông gọi là Bạch Lãng đang nếm thử thức ăn trên chảo, hỏi:

- Đợi anh một chút… đâu đâu? Anh xem…

Lời nói còn chưa hết đã chảy máu mũi, hình ảnh này dọa cho cậu trai hết hồn. Bạch Lãng dùng khăn giấy ngăn máu mũi, sau đó vội vàng trấn an cậu. Cuối cùng vứt cái chảo xuống, tắt bếp, ôm bảo bối đi ra phòng khách. Người trong lòng còn sợ, liên tục nhìn vào mũi đối phương, kể lại toàn bộ chuyện vừa rồi, không thêm không bớt nửa chữ.

Bạch Lãng nghe xong nghi hoặc hỏi:

- Bảo bối, em nói người nào? Cái người sống ở nhà đối diện chúng ta?

Người trong lòng gật đầu, Bạch Lãng cười:

- Không thể nào, Vu mặt đen kia làm sao có thể đeo vòng thú cưng được, mà trong nhà hắn… hình như…

Nói đến đây Bạch Lãng chợt nhớ đến hắn đã đọc được ở đâu đó, tin tức nói rằng Vu Quân đã thần không biết quỷ không hay cưới một mỹ nam. Hắn tưởng đó là tin lá cải? Thật sự có mỹ nam sao? Còn chơi cái trò tình thú như vậy?

Cũng may Phí Dạ liệu việc như thần, cho nên khi Bạch Lãng dẫn bảo bối đến “thăm” thì anh đã thay bộ đồ bình thường, tất nhiên là vòng thú cưng cũng đã tháo xuống rồi. Chỉ là không ngờ cậu hàng xóm trở lại còn dẫn theo một người đàn ông khổng lồ! Không hề nói quá, rất khổng lồ! Chiều cao này nhất định là gần hai mét!

Người đàn ông ngược lại với cậu trai mặt lạnh, vừa xuất hiện đã thân thiện giới thiệu:

- Xin chào, tôi là Bạch Lãng, người quen của Vu mặt… Vu Quân. Tôi đã sống ở đây khá lâu rồi, chỉ là dạo trước đi du lịch nên không gặp cậu, hôm qua chúng tôi mới trở về. Có lẽ cậu cũng biết rồi nhưng tôi giới thiệu thêm, em ấy tên Phỉ, là bạn đời của tôi.

Phí dạ ngạc nhiên, không ngờ người này là người quen của Vu Quân, anh không hề biết người này. Trong lòng có chút tiếc nuối, trong bốn năm qua anh đã bỏ lỡ quá nhiều thứ về Vu Quân.

Phí Dạ mời họ vào nhà, pha cho họ hai tách trà, Phỉ có vẻ không thích đồ có vị đắng, Phí Dạ mỉm cười đẩy về phía cậu một ít đường. Qua vài phút giao lưu, Phí Dạ mới biết thì ra Bạch Lãng từng là ảnh đế, anh đã từ lâu, sau khi anh giải nghệ thì Vu Quân trở thành ảnh đế tiếp theo. Bọn họ còn gặp nhau trong một câu lạc bộ, sau này cũng vô tình ở cùng khu với nhau, từ đó quen biết nhiều hơn.

Bạch Lãng khẽ nhìn xuống chiếc nhẫn nơi ngón áp út của Phí Dạ, đổi chủ đề:

- Chắc hẳn cậu là người hạnh phúc nhất, phải biết ngoài ra có rất nhiều người ao ước được nhìn thấy dung mạo của mỹ nam đang nắm giữ Vu ảnh đế.

Từ sâu trong đôi mắt của đối phương, Bạch Lãng nhìn ra được Phí Dạ rất vui vẻ, cũng rất hạnh phúc. Nhưng nhìn đến làn da vàng vọt và thể trạng gầy yếu của đối phương, vết bầm nơi cổ. Nhớ đến những lời Phỉ nói, Bạch Lãng cảm thấy nó giống như bị ai đó nắm lấy vòng cổ kéo đi, đáy mắt hắn toát lên tia lạnh lẽo. Nếu như hắn nhớ không lầm thì Vu Quân không có biểu hiện gì cho thấy hắn đã quên được Minh Dạ. Dù là vì lí do gì thì lần này Vu mặt đen sai quá rồi.

Phí Dạ rất muốn mời họ ở lại ăn cơm trưa, nhưng ngặt nỗi anh không làm chủ tài chính nên đành tiếc nuối tiễn họ. Bạch Lãng vừa ôm bảo bối vừa nói:

- Sau này có thời gian rảnh em cứ đến chơi cùng cậu ấy, có vẻ như cậu ấy… rất cô đơn.

Phỉ không nghĩ nhiều, cậu cũng rất thích người hàng xóm này.

Vu Quân đang cầm cơm hộp vừa ăn vừa lướt web đột nhiên nhận được thông báo tin nhắn mới từ nhóm chat:

“Vu mặt đen, nghe nói cậu là một tên khốn nạn, ăn trong bát nhìn trong nồi? Không đúng, không những ăn trong bát nhìn trong nồi mà còn ngược đã thức ăn trong bát nữa?”

Chapter
1 Chương 1
2 Chương 2
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9
10 Chương 10
11 Chương 11
12 Chương 12
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25
26 Chương 26
27 Chương 27
28 Chương 28
29 Chương 29
30 Chương 30
31 Chương 31
32 Chương 32
33 Chương 33
34 Chương 34
35 Chương 35
36 Chương 36
37 Chương 37
38 Chương 38
39 Chương 39
40 Chương 40
41 Chương 41
42 Chương 42
43 Chương 43
44 Chương 44
45 Chương 45
46 Chương 46
47 Chương 47
48 Chương 48
49 Chương 49
50 Chương 50
51 Chương 51
52 Chương 52
53 Chương 53
54 Chương 54:
55 Chương 55
56 Chương 56
57 Chương 57
58 Chương 58
59 Chương 59
60 Chương 60
61 Chương 61
62 Chương 62
63 Chương 63
64 Chương 64
65 Chương 65
66 Chương 66
67 Chương 67
68 Chương 68
69 Chương 69
70 Chương 70
71 Chương 71
72 Chương 72
73 Chương 73:
74 Chương 74
75 Chương 75
76 Chương 76
77 Chương 77
78 Chương 78
79 Chương 79
80 Chương 80
81 Chương 81
82 Chương 82
83 Chương 83
84 Chương 84
85 Chương 85
86 Chương 86
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129
130 Chương 130
131 Chương 131:
132 Chương 132
133 Chương 133
134 Chương 134
135 Chương 135
136 Chương 136
137 Chương 137
138 Chương 138
139 Chương 139
140 Chương 140
141 Chương 141
142 Chương 142
143 Chương 143
144 Chương 144
145 Chương 145 (END)
Chapter

Updated 145 Episodes

1
Chương 1
2
Chương 2
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9
10
Chương 10
11
Chương 11
12
Chương 12
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25
26
Chương 26
27
Chương 27
28
Chương 28
29
Chương 29
30
Chương 30
31
Chương 31
32
Chương 32
33
Chương 33
34
Chương 34
35
Chương 35
36
Chương 36
37
Chương 37
38
Chương 38
39
Chương 39
40
Chương 40
41
Chương 41
42
Chương 42
43
Chương 43
44
Chương 44
45
Chương 45
46
Chương 46
47
Chương 47
48
Chương 48
49
Chương 49
50
Chương 50
51
Chương 51
52
Chương 52
53
Chương 53
54
Chương 54:
55
Chương 55
56
Chương 56
57
Chương 57
58
Chương 58
59
Chương 59
60
Chương 60
61
Chương 61
62
Chương 62
63
Chương 63
64
Chương 64
65
Chương 65
66
Chương 66
67
Chương 67
68
Chương 68
69
Chương 69
70
Chương 70
71
Chương 71
72
Chương 72
73
Chương 73:
74
Chương 74
75
Chương 75
76
Chương 76
77
Chương 77
78
Chương 78
79
Chương 79
80
Chương 80
81
Chương 81
82
Chương 82
83
Chương 83
84
Chương 84
85
Chương 85
86
Chương 86
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129
130
Chương 130
131
Chương 131:
132
Chương 132
133
Chương 133
134
Chương 134
135
Chương 135
136
Chương 136
137
Chương 137
138
Chương 138
139
Chương 139
140
Chương 140
141
Chương 141
142
Chương 142
143
Chương 143
144
Chương 144
145
Chương 145 (END)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play