Cải Mệnh: Hào Quang Vạn Trượng

Cải Mệnh: Hào Quang Vạn Trượng

Chương 1: Quay về quá khứ.

[Ting… Tìm thấy mục tiêu phù hợp! Đang trong quá trình kiểm trắc độ tương thích…]

[Độ tương thích 100%, bắt đầu quá trình trói buộc linh hồn…]

[Ting! Trói buộc thành công! Bắt đầu dịch chuyển.]

[Đếm ngược 3…2…1…0…]

Một đạo lưu quang bắn ra từ thân thể cô gái xinh đẹp đang nằm bất động trong vũng máu, ở góc độ không ai nhìn thấy vụt biến vào hư không.

Trong một căn phòng tràn ngập những vật dụng màu hồng vang lên tiếng chuông báo thức từ điện thoại.

Trên chiếc giường được buông tấm màn mỏng màu hồng nhạt, một thiếu nữ đang say giấc, khuôn mặt xinh đẹp mang nét an tĩnh. Nhưng chẳng được bao lâu, thiếu nữ đã bị tiếng điện thoại đánh thức, lông mày lá liễu nhăn lại, lông mi rung động tựa như cánh bướm hỗ động.

Liễu Khuynh Tuyết khó khăn nhấc lên mí mắt nặng trĩu, mơ màng nhìn thẳng trần nhà. Cơn buồn ngủ quanh quẩn khiến cô không tài nào tỉnh táo được.

Mà khoan… Hình như có gì đó khác thường…

Buồn ngủ? Không phải cô đã chết rồi hay sao?!

Nhất thời Liễu Khuynh Tuyết tỉnh táo hẳn. Cô vội vàng ngồi dậy, hai mắt cảnh giác nhìn quanh. Khung cảnh quen thuộc đập vào mắt lập tức gợi lên kí ức xưa cũ của cô.

“Đây… chẳng phải là phòng của mình sao?!”

Nói chính xác hơn là phòng riêng của cô khi còn ở Liễu gia. Liễu Khuynh Tuyết vẻ mặt bất khả tư nghị, tự nhéo vào tay mình một cái khiến bản thân đau đến mức kêu lên ai ui.

Không phải là mơ.

Thế nhưng khoảnh khắc bị xe đâm kia cô cảm nhận được rất rõ cái chết cận kề, không thể là giả được!

[Thỉnh kí chủ phân rõ hiện thực, đây không phải là mơ.]

Một giọng nói máy móc vang lên. Liễu Khuynh Tuyết bị dọa không nhẹ, vội vàng ôm lấy gối ôm bên cạnh, cảnh giác nhìn quanh phòng, cơ hồ muốn đào móc mọi ngóc ngách trong căn phòng này.

“ Ai vậy?! Rốt cuộc đã làm gì tôi?!”

[Kí chủ bình tĩnh, tôi chính là ân nhân cứu mạng của cô đấy.]

Giọng nói kia tiếp tục vang lên, lần này Liễu Khuynh Tuyết phát hiện nó không có độ vang, nguyên lai là phát ra từ trong đầu của cô.

Cô biểu cảm tức thì trở nên cổ quái.

“Ân nhân cứu mạng? Nhưng tôi rõ ràng đã chết rồi cơ mà?! Cũng đừng nói là đằng ấy có khả năng hồi sinh người chết đấy? Hơ, coi tôi là đứa trẻ lên ba à?!”

[Kí chủ nói đúng, tôi không có khả năng hồi sinh người đã chết, nhưng tôi có thể dịch chuyển linh hồn người khác về quá khứ.]

Thứ kia vẫn bình tĩnh trả lời, giống như đây là một chuyện hết sức bình thường. Liễu Khuynh Tuyết không biết nó lấy ra đâu tự tin để nghĩ rằng cô sẽ tin tưởng vào đôi ba lời nói vô căn cứ phát ra từ kẻ lạ mặt nữa.

Bất chợt một trận đau nhói từ đại não truyền tới khiến cô thống khổ ôm lấy đầu, mồ hôi thấm ướt cả trán. Kí ức trước khi chết lần lượt hiện lên như những thước phim sinh động đầy màu sắc, nhắc cô nhớ lại quá khứ tồi tệ ấy.

“Tưởng Nam, Triệu Phương… Đáng chết!”

Liễu Khuynh Tuyết đáy mắt hận ý phun trào, phẫn uất nghiến răng. Tưởng Nam là chồng của cô ở kiếp trước, cả hai quen nhau khi còn học cấp ba, trải qua gần 7 năm yêu đương âm thầm thì kết hôn.

Khi ấy gia đình cô vì làm ăn thua lỗ mà từ vị trí gia tộc giàu có nhất rơi xuống vũng bùn lầy, không thể gượng dậy nổi. Để tránh đi sự trả thù của những công ty đối địch, ba mẹ chỉ có thể lựa chọn đưa cô và anh trai xuất ngoại, sau này an ổn thì tìm cách gây dựng lại.

Thế nhưng cô lúc ấy đã bị tình yêu làm mù mắt, sẵn sàng cãi lại người nhà cũng không nguyện ý rời xa Tưởng Nam, mà hắn cũng thâm tình níu kéo khiến cô càng thêm kiên quyết.

Kết quả thì sao?

Ba mẹ và anh trai đều thất vọng về cô, từ đó một đi không trở lại, còn cô thì như ý nguyện kết hôn với Tưởng Nam. Nhưng những ảo mộng về một ngôi nhà ấm áp tràn đầy tình yêu thương đã nhanh chóng bị đánh tan sau khi cô bước chân vào Tưởng gia.

Mẹ chồng cô – Triệu Phương là một người đàn bà nhà quê chanh chua, luôn coi cô như người hầu mà sai bảo, từ việc nhà đến bếp núc. Mà cô vốn là thiên kim cành vàng lá ngọc của Liễu gia, mười ngón tay đều chưa dính nước mùa xuân, làm gì biết làm những chuyện tay chân này.

Vì vậy hơn một năm lấy về không thấy cô mang thai, hễ cô làm sai gì đều bị bà ta lôi ra đánh mắng, thân thể gầy guộc đã chằng chịt những vết thương không thể phai mờ.

Chuỗi ngày bị bạo lực về cả thể xác lẫn tinh thần cuối cùng cũng kết thúc khi cô đồng ý kí vào tờ giấy ly hôn. Khoảnh khắc tất cả mộng tưởng tan thành mây khói, con người ta cũng sớm lộ ra bản chất thật sự.

Tưởng Nam là một tên rác rưởi mang trên mình vỏ bọc quý ông lịch lãm. Bên ngoài không biết hắn đã kết hôn nên đã phong cho hắn cái danh “Người đàn ông độc thân hoàng kim”, nữ nhân không ngừng vờn quanh ý đồ câu dẫn hắn. Hắn luôn miệng nói yêu cô, thế nhưng vẫn dây dưa không dứt với bọn họ!

“Tra nam kinh tởm…!” – Chỉ cần nhớ đến khuôn mặt của hắn ta thôi cũng đủ khiến cô buồn nôn.

Nói không chừng tai nạn của cô có liên quan đến hắn cũng nên!

Trong khi Liễu Khuynh Tuyết còn đang vắt óc suy nghĩ thì cửa phòng đột ngột vang lên tiếng gõ theo nhịp, truyền vào giọng nói nữ nhân trầm ấm.

“Tiểu thư, sắp đến giờ đi học rồi, mau dậy thôi nào!”

Liễu Khuynh Tuyết lý trí nói rằng cô phải nâng cao cảnh giác, thế nhưng trái tim lại đang không ngừng run lên từng hồi khi nghe thấy giọng nói quen thuộc kia. Cô bụm lấy miệng, nghi ngờ mở miệng hỏi:

“Ai vậy?”

Người ngoài cửa dường như không hiểu tại sao cô lại hỏi câu này, bất đắc dĩ lại cưng chiều đáp:

“Là tôi – thím Trương đây. Tiểu thư thật là, ngủ nhiều đến mức quên luôn giọng nói của tôi rồi!”

Không, tôi không hề quên! Liễu Khuynh Tuyết muốn thốt ra suy nghĩ trong lòng, may mắn cô đã kiềm chế lại.

“T…Con ra ngay, thím cứ xuống trước đi nhé.”

Liễu Khuynh Tuyết cố tỏ ra bình thường, nói vọng ra. Đợi thím Trương rời đi, cô vội vàng nhảy xuống giường rồi chạy thẳng vào nhà tắm soi mặt mình vào gương.

Trong gương hiện lên khuôn mặt thiếu nữ non nớt, đôi mắt to tròn ngây ngốc nhìn, đáy mắt linh động, long lanh tựa sao. Cô đưa tay véo má, làn da trơn nhẵn mềm mại lập tức bị hằn lên dấu ấn đỏ ửng.

“Đây chính là mình rồi! Vẻ đẹp này a, rõ ràng là năm mười sáu tuổi!”

[Giờ thì kí chủ đã tin tưởng lời của bản hệ thống chưa?]

Giọng nói kia có gì đó rất đắc ý. Liễu Khuynh Tuyết không thể phủ nhận rằng cô bắt đầu có chút tin tưởng lời nói của thứ này rồi. Cô hắng giọng, cố tỏ ra bản thân rất kiên định với suy nghĩ của chính mình:

“E hèm, chỉ dựa vào hai điểm này thì chưa thể chứng minh được điều gì! Tôi vẫn cần thêm thời gian để suy xét độ chính xác trong lời nói của đằng ấy.”

[Tùy kí chủ thôi, sớm hay muộn cô cũng phải thừa nhận, bản hệ thống chẳng cần phải lòng vòng giải thích làm chi cho mệt người.]

Liễu Khuynh Tuyết á khẩu, quyết định mặc kệ thứ kia.

Cánh cửa phòng màu hống phấn bật mở, Liễu Khuynh Tuyết thò đầu nhỏ ra, ngó trước ngó sau, phát hiện không có ai thì mới dám bước chân ra ngoài. Cô đã thay đổi quần áo thành một thân đồng phục học sinh.

Liễu Khuynh Tuyết khá hài lòng với thiết kế này. Áo sơ mi trắng mặc bên trong, tại ngực gắn lấy một chiếc nơ kẻ caro màu xanh rêu, cùng màu họa tiết với chân váy xếp dài qua gối, bên ngoài khoác thêm áo khoác đồng phục thuần túy một màu xanh.

Dựa vào lịch học của trường, cô đã cẩn thận xếp đầy đủ sách vở khiến chiếc cặp màu hồng phấn giờ đầy ắp, nặng trĩu. Vốn dĩ đây chỉ là cặp thời trang, không gian chứa đựng nhỏ đến đáng thương, nhưng đành chịu thôi, quá khứ cô đâu có thích học hành, lên lớp cũng chỉ là để đối phó, đồ dùng tự nhiên không đủ.

Hít vào một hơi thật sâu, Liễu Khuynh Tuyết siết chặt quai cặp, kiên định bước xuống cầu thang. Cô muốn nhìn xem rốt cuộc thế giới này là như thế nào!

Hot

Comments

Hoàng Cổ Phi Nguyệt

Hoàng Cổ Phi Nguyệt

ngược quá chị nha😢 em theo lối ngược mà chịu hổng hổi luôn

2022-04-20

1

Tu Đế

Tu Đế

cố chấp như chủ tôi, xấu mà tưởng mình đẹp

2022-04-18

4

Tu Đế

Tu Đế

Hồng quá hồng nha, còn hơn bộ tóc đỏ chót của chủ tôi nữa

2022-04-18

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Quay về quá khứ.
2 Chương 2: Hệ thống nghịch thiên cải mệnh.
3 Chương 3: Quà tân thủ.
4 Chương 4: Chuyển biến bước đầu.
5 Chương 5: Hội chị em "hư tình giả ý".
6 Chương 6: Nhiệm vụ đầu tiên.
7 Chương 7: Giải vây.
8 Chương 8: Tu luyện.
9 Chương 9: Nhiệm vụ thứ hai.
10 Chương 10: Khác thường.
11 Chương 11: Ba mặt một lời.
12 Chương 12: Muốn bái sư?
13 Chương 13: Gặp lại Tần Minh.
14 Chương 14: Hội thao đến rồi.
15 Chương 15: Thắng!
16 Chương 16: Tính năng mới.
17 Chương 17: Nạp tiền.
18 Chương 18: "1+1=3"?
19 Chương 19: Đánh chủ ý lên Hứa Di Di.
20 Chương 20: Hứa Di Di tỉnh?
21 Chương 21: Sự tồn tại của một hệ thống khác.
22 Chương 22: Chứng minh.
23 Chương 23: Hệ thống công lược nữ thần.
24 Chương 24: Biến cố giữa đường.
25 Chương 25: Bắt được rồi.
26 Chương 26: Hệ thống mất tích.
27 Chương 27: Hello kí chủ!
28 Chương 28: Bắt phao.
29 Chương 29: Phương hướng cho tương lai.
30 Chương 30: Nắm hạng nhất trong tay.
31 Chương 31: Hãy gọi tôi là Tinh Dạ.
32 Chương 32: Tinh Dạ, anh hãy đợi đấy!
33 Chương 33: Ám muội.
34 Chương 34: Gặm chết tra nam!
35 Chương 35: Vào hang cọp mới bắt được cọp con.
36 Chương 36: Gặp quỷ.
37 Chương 37: Số phận bi thảm của nữ quỷ.
38 Chương 38: Chính là anh sao?
39 Chương 39: Món quà bất ngờ.
40 Chương 40: Đả kích.
41 Chương 41: Bốc hơi.
42 Chương 42: Gặp lại Triệu Phương.
43 Chương 43: Ăn vạ.
44 Chương 44: Xử lí.
45 Chương 45: Đưa Tưởng Lan về Liễu gia.
46 Chương 46: Thanh toán nợ nần.
47 Chương 47: Lấy lời khai.
48 Chương 48: Cơn đau không rõ.
49 Chương 49: Triệu Phương gặp quỷ.
50 Chương 50: Cán cân thăng bằng.
51 Chương 51: Nhận nuôi Tưởng Lan.
52 Chương 52: Chẳng lẽ tôi chưa đủ tốt?
53 Chương 53: Lý Tây San và Lý Tây Từ.
54 Chương 54: Khảo sát.
55 Chương 55: Mở quà.
56 Chương 56: Những món quà đắt giá.
57 Chương 57: Vòng thi cá nhân.
58 Chương 58: Chiến thắng!
59 Chương 59: Hội diễn văn nghệ.
60 Chương 60: Thay đổi lẽ sống...
61 Chương 61: Cá cắn câu đừng hòng chạy.
62 Chương 62: Hợp tác vui vẻ.
63 Chương 63: Đổi công ty.
64 Chương 64: Thi đại học kết thúc.
65 Chương 65: Điểm tương đồng.
66 Chương 66: Bắt đầu làm việc.
67 Chương 67: Thiên sinh tuyệt âm.
68 Chương 68: Nam nhân kì quái.
69 Chương 69: Thí sinh nhỉ tuổi nhất.
70 Chương 70: Ánh sáng chiếu rọi.
71 Chương 71: Như thế nào mới là tốt?
72 Chương 72: Vòng hai bắt đầu.
73 Chương 73: Tự lấy đá đập chân mình.
74 Chương 74: Chủ đề chính.
75 Chương 75: Có lẽ mình không thuộc về nơi này...
76 Chương 76: Trốn đâu cho được.
77 Chương 76: Trốn đâu cho được.
78 Chương 77: Phiền phức.
79 Chương 78: Lợi dụng.
80 Chương 79: Kì quái.
81 Chương 80: Ảo ảnh kiếm tái xuất.
82 Chương 81: Không thể bỏ lỡ.
83 Chương 82: Cẩu độc thân đáng thương.
84 Chương 83: Vị khách không mời.
85 Chương 84: Tình yêu là gì?
86 Chương 85: Ổ khoá.
87 Chương 86: Đi thi hay đi hưởng thụ?
88 Chương 87: Đợi tôi...
89 Chương 88: Nhiệm vụ đặc biệt.
90 Chương 89: Huy hiệu đầu lâu.
91 Chương 90: Nhà ma.
92 Chương 91: Tái ngộ.
93 Chương 92: Tỏ tình.
94 Chương 93: Hạnh phúc bất chợt.
95 Chương 94: Một Tinh Dạ mới.
96 Chương 95: Về nhà.
97 Chương 96: Ra mắt bạn bè.
98 Chương 97: Phận làm trai mười hai bến nước.
99 Chương 98: Phát biểu.
100 Chương 99: Biến mất.
101 Chương 100: Nguy hiểm.
102 Chương 101: Cầu khẩn.
103 Chương 102: Tra nam trở lại.
104 Chương 103: Cửa hang.
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: Quay về quá khứ.
2
Chương 2: Hệ thống nghịch thiên cải mệnh.
3
Chương 3: Quà tân thủ.
4
Chương 4: Chuyển biến bước đầu.
5
Chương 5: Hội chị em "hư tình giả ý".
6
Chương 6: Nhiệm vụ đầu tiên.
7
Chương 7: Giải vây.
8
Chương 8: Tu luyện.
9
Chương 9: Nhiệm vụ thứ hai.
10
Chương 10: Khác thường.
11
Chương 11: Ba mặt một lời.
12
Chương 12: Muốn bái sư?
13
Chương 13: Gặp lại Tần Minh.
14
Chương 14: Hội thao đến rồi.
15
Chương 15: Thắng!
16
Chương 16: Tính năng mới.
17
Chương 17: Nạp tiền.
18
Chương 18: "1+1=3"?
19
Chương 19: Đánh chủ ý lên Hứa Di Di.
20
Chương 20: Hứa Di Di tỉnh?
21
Chương 21: Sự tồn tại của một hệ thống khác.
22
Chương 22: Chứng minh.
23
Chương 23: Hệ thống công lược nữ thần.
24
Chương 24: Biến cố giữa đường.
25
Chương 25: Bắt được rồi.
26
Chương 26: Hệ thống mất tích.
27
Chương 27: Hello kí chủ!
28
Chương 28: Bắt phao.
29
Chương 29: Phương hướng cho tương lai.
30
Chương 30: Nắm hạng nhất trong tay.
31
Chương 31: Hãy gọi tôi là Tinh Dạ.
32
Chương 32: Tinh Dạ, anh hãy đợi đấy!
33
Chương 33: Ám muội.
34
Chương 34: Gặm chết tra nam!
35
Chương 35: Vào hang cọp mới bắt được cọp con.
36
Chương 36: Gặp quỷ.
37
Chương 37: Số phận bi thảm của nữ quỷ.
38
Chương 38: Chính là anh sao?
39
Chương 39: Món quà bất ngờ.
40
Chương 40: Đả kích.
41
Chương 41: Bốc hơi.
42
Chương 42: Gặp lại Triệu Phương.
43
Chương 43: Ăn vạ.
44
Chương 44: Xử lí.
45
Chương 45: Đưa Tưởng Lan về Liễu gia.
46
Chương 46: Thanh toán nợ nần.
47
Chương 47: Lấy lời khai.
48
Chương 48: Cơn đau không rõ.
49
Chương 49: Triệu Phương gặp quỷ.
50
Chương 50: Cán cân thăng bằng.
51
Chương 51: Nhận nuôi Tưởng Lan.
52
Chương 52: Chẳng lẽ tôi chưa đủ tốt?
53
Chương 53: Lý Tây San và Lý Tây Từ.
54
Chương 54: Khảo sát.
55
Chương 55: Mở quà.
56
Chương 56: Những món quà đắt giá.
57
Chương 57: Vòng thi cá nhân.
58
Chương 58: Chiến thắng!
59
Chương 59: Hội diễn văn nghệ.
60
Chương 60: Thay đổi lẽ sống...
61
Chương 61: Cá cắn câu đừng hòng chạy.
62
Chương 62: Hợp tác vui vẻ.
63
Chương 63: Đổi công ty.
64
Chương 64: Thi đại học kết thúc.
65
Chương 65: Điểm tương đồng.
66
Chương 66: Bắt đầu làm việc.
67
Chương 67: Thiên sinh tuyệt âm.
68
Chương 68: Nam nhân kì quái.
69
Chương 69: Thí sinh nhỉ tuổi nhất.
70
Chương 70: Ánh sáng chiếu rọi.
71
Chương 71: Như thế nào mới là tốt?
72
Chương 72: Vòng hai bắt đầu.
73
Chương 73: Tự lấy đá đập chân mình.
74
Chương 74: Chủ đề chính.
75
Chương 75: Có lẽ mình không thuộc về nơi này...
76
Chương 76: Trốn đâu cho được.
77
Chương 76: Trốn đâu cho được.
78
Chương 77: Phiền phức.
79
Chương 78: Lợi dụng.
80
Chương 79: Kì quái.
81
Chương 80: Ảo ảnh kiếm tái xuất.
82
Chương 81: Không thể bỏ lỡ.
83
Chương 82: Cẩu độc thân đáng thương.
84
Chương 83: Vị khách không mời.
85
Chương 84: Tình yêu là gì?
86
Chương 85: Ổ khoá.
87
Chương 86: Đi thi hay đi hưởng thụ?
88
Chương 87: Đợi tôi...
89
Chương 88: Nhiệm vụ đặc biệt.
90
Chương 89: Huy hiệu đầu lâu.
91
Chương 90: Nhà ma.
92
Chương 91: Tái ngộ.
93
Chương 92: Tỏ tình.
94
Chương 93: Hạnh phúc bất chợt.
95
Chương 94: Một Tinh Dạ mới.
96
Chương 95: Về nhà.
97
Chương 96: Ra mắt bạn bè.
98
Chương 97: Phận làm trai mười hai bến nước.
99
Chương 98: Phát biểu.
100
Chương 99: Biến mất.
101
Chương 100: Nguy hiểm.
102
Chương 101: Cầu khẩn.
103
Chương 102: Tra nam trở lại.
104
Chương 103: Cửa hang.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play