Chương 2: Nữ chính Tố Như Mộng

Vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, sau đó ra ngoài ngồi phịch lên giường. Kiều Ngọc lấy điện thoại mở tài khoản ra,trong tài khoản ngân hàng của cô còn một số tiền khá lớn, Kiều Ngọc suy nghĩ xem nên dùng số tiền này như thế nào bởi vì bây giờ cô là vị nữ phụ ấy rồi mà nên số tiền này đương nhiên là của cô rồi. Mạt thế sẽ không có đồ ăn và vật tư nhiều, nếu không mua tích trữ bây giờ thì sau này sẽ rất khó sống nghĩ là làm Kiều Ngọc bất dậy lấy máy tính từ hốc tủ ra.

Mở máy tính lên gõ một chuỗi từ ngữ dài, nhanh chóng xuất hiện ra nhiều tin tức gạo, may mắn gạo năm nay bội thu nhiều nên giảm giá bán,Kiều Ngọc nhanh chóng dùng điện thoại gọi cho số của công ty gạo lớn nhất cả nước.

“Alo, công ty gạo XXX giúp được gì cho quý khách”

Đầu dây bên kia nhanh chóng vang lên giọng nữ thân thiện.

- Xin chào\, tôi là Kiều Ngọc làm phiền cho tôi mua hết số gạo tại xưởng của công ty”

Cô gái đầu dây bên kia sửng sốt vội vã xác thực hỏi lại: “Thưa quý khách, trong xưởng có rất nhiều gạo cô muốn mua hết?”

Kiều Ngọc nhanh chóng chắc nịch trả lời:

- Đúng vậy\, tôi mua toàn bộ chỗ đó

“Có hơn 750 bao gạo mỗi bao nặng 40 đến 60 kg là gao chất lượng cực tốt, tổng thanh toán là XXXX, xin hỏi quý khách muốn trả tiền mặt hay chuyển khoản”

- Tôi sẽ chuyển khoản!

“ Vậy quý khách muốn chuyển tới đâu?”

Kiều Ngọc lấy tay đập một phát vào trán, sao cô có thể quên mất chỗ để chứ. Không có chỗ để tích vào thì bằng thừa, Kiều Ngọc suy nghĩ một hồi cô chợt nhớ ra cái nhà kho cũ của nguyên chủ đã lâu không dùng chi bằng cô lấy chỗ đó để tích trữ.

- Cô chuyển số gạo đó vào nhà kho ở đường X\, phố Y Liên giúp tôi!

" Vâng! Vậy thì từ giờ cho tới chiều chúng tôi sẽ chuyển hết số gạo đó cho quý khách. Cảm ơn và chúc quý khách một ngày vui vẻ!"

Sau đó Kiều Ngọc liên tiếp gọi điện và mua những thực phẩm cần dùng cho Mạt thế. Trong một buổi chiều rất nhanh chóng gạo và thực phẩm đã chất đầy nhà kho.Chỉ có mỗi vũ khí là cô vẫn chưa biết mua ở đâu, Kiều Ngọc nằm xuống giường thở dài. Bất chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, Kiều Ngọc nhanh tay lấy điện thoại lên bắt máy.

- Alo\~

- Kiều Ngọc\, tại sao sáng ngày cậu tới trường hả? Giáo sư rất tức giận đấy! Cậu bị thương ở đâu sao hay bị ốm\, đau người..._ Một giọng nữ hối hả vang lên nói liên tục làm Kiều Ngọc khó hiểu. Chớp chớp mắt nhìn lên cái tên được hiển thị trên màn hình "Như Mộng"

Đây chẳng phải là cái tên trong truyền thuyết đây sao. Nữ chính Tố Như Mộng là bạn của cô sao! Kiều Ngọc hoảng loạn hít thở cố gắng lấy lại bình tĩnh nhớ lại. Theo trí nhớ, Như Mộng với cô là bạn thân từ nhỏ nhưng kể từ khi vào học viện giữa cô và Như Mộng đã xảy ra xích mích khiến tình bạn bị rạn nứt. Như Mộng vốn là một người bạn tốt, lúc mạt thế Như Mông có anh chị làm trong quân đội nên nhanh chóng được di chuyển đến nơi an toàn. Trong tình thế cấp bách ấy cô gái này vẫn không ngừng tìm kiếm cô muốn cô đi cùng. Rốt cuộc tìm ra cô còn chết không toàn thây.

- Kiều Ngọc cậu có ổn không đấy?_ Như Mộng bên kia đầu dây không thấy ai trả lời liền lo lắng.

- A! Tớ xin lỗi nhé! Sáng ngày tớ gặp ác mộng có chút mệt mỏi nên tớ đã cúp học\, còn bây giờ tớ ổn cả rồi!

Như Mộng thở phào nhẹ nhõm đáp lại

- Cậu không sao là tốt!

- Ừ\, chúng ta có thể gặp nhau không?_ Kiều Ngọc vui vẻ đáp lại\, cô còn hẹn Như Mộng gặp nhau với một mục đích đó là xem vị nữ chủ này như thế nào mà có thể dễ dàng cùng nam chính quyền bá dẹp loạn mạt thế.

- ...Được chứ! Vậy gặp cậu ở công viên!_ Như Mộng có hơi ngạc nhiên bởi lâu rồi Kiều Ngọc mới rủ cô đi riêng như vậy\, Như Mông nhanh chóng vui vẻ nhận lời.

Kiều Ngọc bật dậy nhanh chóng thay đồ, cô mặc cho mình một cái quần bò ngắn cùng cái phông trắng, cô nhanh chóng khóa cửa rồi chạy đi đến điểm hẹn. Vừa tới nơi Kiều Ngọc đã thấy một bóng dáng người cao đang đứng ngó nghiêng như thể đang chờ ai đó, Như Mộng thấy Kiều Ngọc từ xa liền vẫy tay vui vẻ chạy lại ôm lấy.

- Cậu tới rồi Kiều Ngọc!_ Kiều Ngọc bị ôm chầm lấy đột ngột liền không biết phải làm gì chỉ ậm ừ\, Như Mộng ôm lấy thấy người Kiều Ngọc có chút cứng cô liền buông ra nhìn bạn thân của mình.

- Cậu ổn chứ? Trông sắc mặt cậu có vẻ không khỏe!_ Như Mộng lo lắng hỏi\, Kiều Ngọc lấy lại khí thế xua xua tay nói

- Tớ ổn cả! Chỉ là lâu rồi không được đi chơi riêng với cậu thôi! Bây giờ chúng ta phải đi chơi cho đã mới được!_ Kiều Ngọc vui vẻ khoác tay Như Mộng lôi đi\, cô thực ngạc nhiên khi thấy Như Mộng. Phải nói là Như Mông sở hữu một cơ thể cân đối và ngũ quan sắc sảo xinh đẹp đến mê hoặc\, bảo sao tác giả lại ưu ái cô ấy tới vậy. Quan trọng nhất là Như Mộng thực sự là một người bạn tốt mà cô chưa bao giờ có một người bạn như vậy cả.

- Ừm...!_ Như Mộng vui vẻ đáp lại\, cô và Kiều Ngọc đã lâu không đi chơi riêng với nhau nên thực sự rất vui. Đối với Như Mộng cô mà nói Kiều Ngọc không chỉ là bạn mà còn là bạn thân nhất của cô là một phần gia đình của cô. Kiều Ngọc luôn bên cạnh cô\, vào cái ngày mà cả hai cãi nhau cô đã cho rằng Kiều Ngọc sẽ không bao giờ tha thứ cho cô nhưng bây giờ thật tốt khi thấy Kiều Ngọc lại cùng cô đi chơi như vậy.

- Vậy thì thẳng tiến nào!

Cả Kiều Ngọc và Như Mộng cùng nhau chơi đủ một loại trò ở công viên giải trí, từ trò giật gân cho đến yếu tim cả hai đều chơi vui vẻ mặc dù có hơi sợ nhưng vẫn vui, sau khi chơi xong Như Mộng kéo Kiều Ngọc tới một buồng chụp ảnh. Như Mộng cùng cô chụp nhiều những bức hình hài hước ở trong đó, với cô đây là ngày vui nhất của cô và cũng vui nhất với Như Mộng.

- A...tớ mệt lả luôn rồi! Giờ tớ muốn ăn cái gì đó quá!_ Kiều Ngọc ngồi thư giãn trên ghế sô pha trong một cửa hàng cà phê\, Như Mộng cũng ngồi xuống nghỉ bên cạnh cười khúc khích trêu chọc Kiều Ngọc.

- Cậu ăn nhiều như vậy không sợ biến thành heo sao!

- Này! Thành heo thì đã sao chứ! Đồ ăn chính là niềm đam mê khó cưỡng nha!_ Kiều Ngọc bật dậy phồng má phản bác\, cô còn lấy tay cù lét cô bạn thân.

- Ha ha...Dừng lại. Tớ không chịu nổi nữa rồi!_ Như Mộng bị Kiều Ngọc cù lét cười lớn xin tha. Kiều Ngọc nghe vậy liền dừng lại tự đắc nhưng lại bị Như Mộng phản lại.

- Ha ha...Được rồi! Tớ sắp không nổi rồi!

- Vậy mới phải chứ!_ Như Mộng buông tay ra cầm lấy tờ thực đơn chỉ vào Kiều Ngọc đang ôm bụng rồi lại đọc thực đơn. Kiều Ngọc phồng má liếc Như Mộng một cái rồi quay ra đọc thực đơn.

Như Mộng lẫn Kiều Ngọc đều gọi chung món kem đá dâu tây bào, cả hai quay ra nhìn nhau cười rồi ngồi tựa lưng vào nhau thong thả ăn cốc kem.

Hot

Comments

꧁kẻ cô độc꧂❅tatsirin❅serin۰۪۪۫

꧁kẻ cô độc꧂❅tatsirin❅serin۰۪۪۫

hay

2021-12-30

3

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play