Ông Chủ Tài Phiệt Và Cô Con Gái Nuôi
"Ngài Kiều, ý của tôi là như vậy không biết ý ngài như thế nào"
Nhìn người đàn ông âu phục lịch lãm, hai tay đút túi ánh mắt chim ưng vẫn luôn dõi theo một bóng hình dưới sân trường là một cô nhóc lém lỉnh với nụ cười rạng rỡ trong trang phục của nữ sinh vô cùng thanh khiết, trái tim vốn tĩnh lặng của hắn bất giác bỗng rung động, hắn cảm thấy bình yên một cách lạ thường gần như không quan tâm đến ông hiệu trưởng đanh khúm núm đứng bên cạnh
"Cô bé kia, tên là gì"
Bị hắn hỏi một câu không đồng không đuôi, ông hiệu trưởng hơi bất ngờ. Cho ông ta mười cái đầu cũng chẳng thể nhớ ra cô nữ sinh kia học lớp nào tên là gì ở đâu, nhìn bộ dáng lúng túng của hiệu trưởng Kiến Chân có chút bực bội hơi cau mày
"Ngài bình tĩnh, để tôi hỏi cho ngài"
"Cô Liên, cô mau lại đây tôi nhờ chút"
Cô Liên như bị điểm chỉ, mang gương mặt căng thẳng đến trước mặt hai người đàn ông quyền lực
"Em nữ sinh đang chơi đùa gần phòng hội đồng kia là ai. Sao lại không có phép tắc như vậy"
"Dạ em có tên là Lâm Tư Duệ, học sinh này học lực trung bình nhưng lại rất năng động. Nhiều lần khiến các thầy cô phải bực bội vì đánh bạn gây gổ với nhiều học sinh nên được đưa vào danh sách đen của trường ạ"
Hiệu trưởng phất tay ra hiệu cho cô giáo lui. Ai đời hắn lại hỏi trúng một cô nữ sinh ngang ngược như vậy cơ chứ, mặt mũi của trường này để đâu được đây
"Ngài Kiều, thật ra thì em học sinh này cũng không đến nỗi như cô Liên nói. Trường Đại Châu này nổi tiếng là học sinh rất ngoan
Trái ngược với sự căng thẳng của hiệu trưởng, hắn lại có chút buồn cười xem ra đứa nhóc này hắn nhìn trúng không làm hắn thất vọng rồi
"Theo như tôi được biết thì người nắm giữ nhiều cổ đông trong trường này nhất chính là tôi thì phải"
Hiệu trưởng có chút đơ người chưa kịp hiểu hết ý tứ trong lời hắn nói
"Không biết bây giờ tôi muốn làm phó hiệu trưởng trường này ông có ý kiến gì không nhỉ"
"Dạ dạ hoàn toàn không có ý kiến gì hết ạ"
Hắn gật đầu rời đi, hiệu trưởng như thở phào. Chỉ cần ông ta không bị mất chức hiệu trưởng đã là một điều may mắn rồi
…
*bịch*
"Ây dô, đau quá. Ai mà đi đứng…"
Tư Duệ càu nhàu khi đâm sầm phải một người nào đó cứ ngỡ như va phải một bức trường thành cao vạn trượng
Khi cô ngẩng đầu lên đối diện với gương mặt lạnh nhạt của hắn, cùng bá khí tỏa ra lạnh buốt từ người đàn ông này. Tư Duệ có chút sợ hãi. Cô bạn đi bên cạnh vừa nhìn liền nhận ra Kiều Kiến Chân vội vàng kéo tay Tư Duệ
"Mau xin lỗi đi, nhanh lên"
"Người này là ai vậy, sao tự dưng lại đi vào đây. Mình có làm gì sai đâu"
"Mau xin lỗi đi mình nói bạn sau. Muốn chết hả"
Thấy cô bạn lên tiếng nhắc nhở cô cũng không muốn mang phiền vào người liền cúi đầu xin lỗi "Cháu xin lỗi chú"
Hắn mỉm cười "Nhóc con, tôi là thầy giáo của em. Theo lý mà nói sao lại gọi tôi bằng chú được"
"Thầy cô trường này có ai tôi chưa từng gặp qua. Chú là lần đầu tiên tôi nhìn thấy, tuy gương mặt có chút già cả nhưng cũng rất đẹp trai. Chắc ngày xưa chú học dốt lắm mãi mới tốt nghiệp giáo viên được nên giờ mới về đây dậy được đúng không"
Tuyết Đình đi bên cạnh Tư Duệ vội vàng lấy tay bịt miệng cô lại, thầm cầu mong cô sẽ tai qua nạn khỏi. Từ trước đến nay chưa kẻ nào dám nói hắn như vậy. Nàng liền cúi đầu xin lỗi thay cho cô
"Em thay mặt Tư Duệ xin lỗi thầy, Tư Duệ tính tình trước giờ luôn là vậy không có ý gì hết mong thầy rộng lượng bỏ qua"
Nói xong liền kéo tay cô rời khỏi đó ngay lập tức
"Tư Duệ bà điên rồi đúng không"
"Bà mới điên đó, làm sao mà phải sồn sồn lên vậy chứ"
Tuyết Đình hết nói nổi với cô đành mặc kệ dù sao thì ngay cả hiệu trưởng cô còn không thèm để vào mắt nữa cơ mà
Cô rời đi để lại gương mặt méo xệch và ngơ ngác của hắn như cột đèn giao thông phía sau nghiến răng nghiến lợi ken két
"Lâm Tư Duệ, em được lắm. Cái gì mà già, cái gì mà học dốt, tôi sẽ cho em biết thế nào là phép tắc lễ độ, nhóc con lì lợm"
…
Sắp tới chính là kỳ cuối kỳ diễn ra vô cùng căng thẳng. Nhìn bạn học trên tay ai cũng cầm theo quyển sách giáo trình dày hàng gang tay mà khiến đầu óc Tư Duệ say xẩm có nhất thiết phải học đến mức độ này không
"Tư Duệ à, bà không học sao. Kỳ thi lần này nếu không vượt qua chắc bà sẽ đứng hạng chót không qua được lớp đâu đó"
Tư Duệ ngược lại vô cùng tự tin khoác tay lên vai Tuyết Đình "Ôi dào, bà không tin tưởng tôi sao. Bạn của bà làm gì có chuyện đứng hạng chót được chứ. Tin tôi đi, tôi đi tôi đã tính toán rồi"
Tuyết Đình chỉ còn cách bất lực lắc đầu
Đứng từ trên phòng hội đồng nhìn xuống, nụ cười tươi như nắng ban mai của cô khiến hắn cũng bất giác mỉm cười theo. Cô nhóc này đối với hắn mà nói vô cùng đáng yêu, không bị những quy tắc thô cứng của trường học làm bản thân sống nội tâm ngược lại như đóa hoa nở rộ bung tỏa hết mình
"Nhìn lịch thi cho tôi xem học sinh Lâm Tư Duệ ngồi ở phòng nào, đích thân tôi muốn coi thi phòng đó"
Hiệu trưởng có chút bất ngờ khi hắn đột nhiên lại có hứng thú rảnh rỗi như vậy nhưng cũng chỉ gật đầu đồng ý
Updated 41 Episodes
Comments