"A, anh Thiên Hạo, con này là nhỏ hay đi cùng với Khương Tiểu My nè"
Thiên Quân: biết ngay mà!
"Triệu Phượng Uyên" Thiên Hạo nhìn chằm chằm nữ sinh rụt rè đang bị đàn em của cậu nắm cổ áo.
"Anh...anh Thiên Hạo..." Triệu Phượng Uyên cũng không dám ngước mắt lên nhìn, chỉ biết cúi thấp đầu.
"Thả nó ra đi, nhóc con, nếu nhóc mà dám nói ra chuyện này với ai thì biết tay đó" Nói xong Thiên Hạo quay qua lườm Thiên Quân một cái rồi mới dẫn đàn em đi.
Thiên Hạo vừa đi Triệu Phượng Uyên liền khuỵu một cái, ngồi bệt xuống đất, run lẩy bẩy.
Yếu đuối!
Thiên Quân cũng mặc kệ, bước ngang qua.
Hệ gian thương thấy hành động của Thiên Quân liền nổi giận, mắng liên tục. Sau đó lại khóc thét, bất lực.
Triệu Phượng Uyên thấy Thiên Quân cũng bỏ đi liền gục đầu xuống.
Sau đó... Thiên Quân quay lại bế Triệu Phương Uyên lên.
Thiên Quân: điểm của ta, ta không thương thì ai thương?
Triệu Phượng Uyên bất ngờ, quên phản ứng. Đến một lúc sau mới giật mình, nắm chặt áo của Thiên Quân "Anh...anh Thiên Quân"
Hừ, đầu óc chậm chạp!
Thẳng đến xuống phòng y tế, Thiên Quân mới thả Triệu Phượng Uyên xuống giường.
Sau đó leo thẳng lên bên cạnh mà nằm xuống.
-
Triệu Phượng Uyên yên lặng ngồi một lúc lâu thấy người nằm bên cạnh dường như đã ngủ rồi.
Lúc này cô mới nhảy xuống giường, lật đật bước ra khỏi phòng.
Cô vừa đi Thiên Quân liền tỉnh dậy.
Aizzz, thật quá khó khăn cho bổn cung mà!
Thiên Quân có một thói xấu vô cùng, chính là phải ở gần điểm thì cô mới ngủ ngon được.
Điểm vừa đi cô liền không ngủ được nữa!
Buồn bực!
Cuối cùng cô tự nhủ lòng rằng ráng đi, sau này có thể thẳng thắn mà ôm lên giường ngủ!
Hệ gian thương: ta đã chắc chắn tiểu tỷ tỷ cong rồi mà!
-
"Anh Thiên Quân" Khương Tiểu My từ xa nhảy chân sáo tới.
Thiên Quân nhíu mày một cái, nhìn chó điên nhảy nhót trước mặt.
Cô biết rồi nha, cô cần đi bốc thuốc ngay.
Làm giống gì mà lại đứng ở cổng chờ thiệt, má ơi!
Thiên Quân đưa mắt nhìn người bên cạnh Khương Tiểu My một cái, chân mày mới giãn ra.
"Anh Thiên Quân, chúng ta đi uống trà sữa hay xem phim đi" Khương Tiểu My tươi cười đề nghị.
Thiên Quân: không muốn
[Tiểu tỷ tỷ, điểm của cô đang trong tay ả]
Thiên Quân:...
Ta đi, ta đi là được chứ gì, lỡ ả lại điên dại lây bệnh cho điểm của ta thì toang.
"A, anh Thiên Hạo, anh cùng tụi em đi chơi luôn đi" Khương Tiểu My đang nhảy nhót liền khựng lại, chạy qua kéo tay Thiên Hạo.
Thiên Quân nhìn một cái...thật xứng đôi nha, cùng giống loài đấy!
Cuối cùng nói qua nói lại, quyết định đi xem phim.
Khương Tiểu My dẫn cả đám đến rạp, mua vé combo cặp xong đi ra mới bảo chia tiền trả.
"Tớ...tớ không mang tiền" Triệu Phượng Uyên cúi thấp đầu.
"Ai da, vậy thì cậu phải nói sớm chứ, tớ mua vé cả rồi" Khương Tiểu My phồng má.
Thiên Quân: mới vô chưa kịp mở miệng, tự tiện đi mua vé cho đã rồi nói.
Song vẫn là Thiên Quân mở miệng "Tôi trả"
Khương Tiểu My bất ngờ, nhìn nhìn Thiên Quân thêm vài lần.
Đáng lẽ cậu phải tỏ thái độ chán ghét chứ? Hay đây là cách mới để cậu gây ấn tượng với mình?
Triệu Phượng Uyên cũng bất ngờ, sau đó lại bối rối nói cảm ơn.
Khương Tiểu My nhìn một hồi cuối cùng lại chẳng nhìn ra được cái gì liền quay đầu mặc kệ.
"Nè, em ngồi cùng với Thiên Hạo còn anh với Triệu Phượng Uyên ngồi chung" nói xong Khương Tiểu My lén quan sát thêm một chút phát hiện Thiên Quân cũng không có biểu hiện gì cả.
Cuối cùng cô ả mất kiên nhẫn liền kéo tay Thiên Hạo đi vào trong.
"Anh...anh Thiên Quân" Triệu Phượng Uyên kéo đuôi áo Thiên Quân một cái sau đó liền bối rối thả ra.
Thiên Quân nhìn Triệu Phượng Uyên một cái lại nhìn rạp chiếu một đám người.
Cuối cùng kéo tay áo mình để vào tay Triệu Phượng Uyên
"Nắm cho chặt"
"Dạ...dạ?" Triệu Phượng Uyên bất ngờ.
Thiên Quân: vẫn phản ứng chậm!
Cuối cùng Thiên Quân giống như ba ba dắt con gái đi xem phim, nắm chặt tay người phía sau. Triệu Phượng Uyên chỉ biết cúi đầu lẽo đẽo đi theo.
"Phim này hay lắm nha, Triệu Phượng Uyên đừng có ngủ gục lãng phí đó, đây có lẽ là lần đầu cậu được đi xem phim chiếu rạp đấy, cố mà thưởng thức đi" Khương Tiểu My mỉm cười nhìn Triệu Phượng Uyên.
"Dạ...dạ chị"
"Anh Thiên Quân nhớ chăm sóc Triệu Phượng Uyên nha, phim này là phim kinh dị đấy, nếu con bé mà khóc thì em hỏi tội anh đấy!" Khương Tiểu My nói xong cũng không đợi Thiên Quân (chửi) đáp lại liền bỏ đi.
Thiên Quân: ta kìm nén rất mệt mỏi!
Cuối cùng cô nhìn nhóc con đang cúi đầu nắm chặt tay áo cô một cái rồi lên tiếng "đi thôi"
"Dạ...dạ" Triệu Phượng Uyên lắp bắp trả lời rồi liền đuổi theo Thiên Quân.
-
"Anh...anh Thiên Quân..." Triệu Phượng Uyên giật mình.
Thiên Quân không thèm động vẫn cứ dựa đầu lên vai Triệu Phượng Uyên.
Oa...thật buồn ngủ...nếu không hay tối nay lại tìm đến nhà của Triệu Phượng Uyên mà ngủ nhỉ?
Hệ gian thương: đó là lí do mà nó không dám đưa cô chi tiết nội dung.
Cuối cùng thì cô có nhận biết được cô có giới tính gì không?
Sau đó hệ gian thương lại muốn phụt một ngụm máu...
Cô đang nghĩ gì? Sao có thể nghĩ ra như vậy?
Nếu Thiên Quân mà nghe được lòng của hệ gian thương cô sẽ chỉ nói...thì không biết địa chỉ nhà nên mới bắt về thôi! Có vấn đề gì đâu!
"Anh Thiên Quân" Triệu Phượng Uyên bối rối, người này mới đây vẫn còn rất tỉnh táo nha, chỉ ngồi một chút đã cụp mắt ngủ mất rồi!
Thật ra, cô chỉ chợp mắt có xíu, với cái thời gian bộ phim chiếu mà không chợp mắt thì quá lãng phí!
[...Tiểu tỷ tỷ, bản vương chắc chắn cô bị đẻ ngược mà!]
-
"Anh Thiên Quân...anh Thiên Quân" Triệu Phượng Uyên lấy hết can đảm lay người Thiên Quân.
"Hử" Thiên Quân rên lên một cái lại vùi đầu vào hõm cổ Triệu Phượng Uyên.
Một lát sau đó Thiên Quân mới chịu ngồi dậy.
Hết phim rồi! Không đủ để ngủ một giấc!
Vẫn là lừa điểm về nhà ôm ngủ mới thoải mái!
[Đừng nha!]
Sau đó Thiên Quân đưa mắt nhìn nhóc con ngồi kế bên.
Ta chưa làm gì cả nha, khóc cái gì mà khóc, đỏ cái gì mà đỏ chứ?
Cuối cùng vẫn là Thiên Quân ngồi lại dỗ Triệu Phượng Uyên.
Càng dỗ mặt Triệu Phượng Uyên càng đỏ, song dường như cô nhóc không chịu được nữa liền chạy thẳng vào nhà vệ sinh.
Thiên Quân nhìn cái tay đang đưa lên của mình...lần này có thể xử lí chưa?
Điểm của ta bị ngươi dỗ tới bỏ chạy rồi, đền cho ta đi.
Hệ gian thương: Tiểu tỷ tỷ, cô vẫn ổn chứ?
-
"Nga, phim đúng hay luôn, đúng không Triệu Phượng Uyên?" Khương Tiểu My thấy Triệu Phượng Uyên từ nhà vệ sinh vừa ra liền kéo lại tươi cười hỏi.
"Dạ...dạ chị" Triệu Phượng Uyên bất giác đưa tay lên vai, hơi ấm nơi đó vẫn còn.
Thiên Quân: lại đỏ mặt, lần này thì không liên quan gì đến ta nha!
Khương Tiểu My cũng phát hiện Triệu Phượng Uyên có gì đó là lạ liền bất giác đưa mắt nhìn Thiên Quân.
Thấy Thiên Quân vẫn bình thản đứng đó nên Khương Tiểu My liền tự tiện đoán rằng chắc Triệu Phượng Uyên lại đang mơ màng cái gì đó với Thiên Quân nên mới đỏ mặt.
Sau đó cô ả lại cười cười "Thiên Quân phim hay lắm đúng không anh?"
Chỉ cần Thiên Quân trả lời là hay thì ả có thể chắc chắn rằng Triệu Phượng Uyên sẽ ngơ ngác lắm đây.
Trong khi nhỏ đang tưởng tượng thì người ta vẫn đang thưởng thức phim. Haha...
Nhưng không như ý ả, Thiên Quân cũng không nói có hay hay không mà khi ả nhắc đến Triệu Phượng Uyên lại càng đỏ mặt.
Cuối cùng Khương Tiểu My mới phát hiện hình như Thiên Quân cũng có chút lạ...
Tóc của cậu hơi rối, mắt cứ lim dim mơ màng như vừa tỉnh ngủ, mặc dù bình thường cậu cũng không tính là xấu nhưng hơi mọt, hơi đàn bà còn bây giờ nhìn có vẻ đẹp hơn nhiều.
Quan trọng là...cậu vừa ngủ dậy?
"Khụ...không nói nữa, mình đi ăn chiều đi, bây giờ là ba giờ rồi!" Khương Tiểu My kéo tay Thiên Hạo với Triệu Phượng Uyên.
"Chị...em..." Triệu Phượng Uyên nhẹ giọng nói, cô không muốn đi, hôm nay cô không có mang tiền, cô sợ lát nữa Khương Tiểu My lại đòi chia tiền.
Thiên Quân cũng phát hiện âm mưu của Khương Tiểu My nhưng cô không nói gì cả, nắm tay Triệu Phượng Uyên đi theo với Khương Tiểu My.
Triệu Phượng Uyên giật mình một cái, nhìn bàn tay Thiên Quân đang nắm lấy tay mình, cảm giác mặt nóng lên.
Cuối cùng Triệu Phượng Uyên quên mất mình đang định nói gì, cứ thế bị dắt đi đến nhà hàng.
Nếu Thiên Quân biết được, cô chỉ muốn nói: cừu non dễ bị dụ cũng chỉ có ta được dụ.
Hệ gian thương: nó biết mà, biết mà...tiểu tỷ tỷ của nó bị cong!
Updated 242 Episodes
Comments
chio32
:)
2024-08-02
0
chio32
coi như t chưa đọc đoạn này đi
2024-08-02
0
𝕍ươ𝕟𝕘𝕋𝕙𝕚ê𝕟 𝕂ỳ
Còn phải nói chắc chắn là cong rồi
2024-04-30
0