Tạm Biệt Anh....!Em Mệt Rồi....

Tạm Biệt Anh....!Em Mệt Rồi....

Chương 1: Đừng.....Đừng mà!!!

-"Đừng....Đừng mà, anh tha cho con tôi được không?"

Cô thấy hình ảnh vị bác sĩ đang cầm dụng cụ phẫu thuật trên tay chuẩn bị nạo bỏ sinh linh bé nhỏ đã được cô giữ gìn, bảo vệ suốt 4 tháng. Lời cầu xin thảm thiết của cô cuối cùng đã đủ lực tác động người bác sĩ ấy. Hành động của anh ta bất giác dừng lại ngần ngừ nhìn cô nhưng..... niềm hi vọng của cô đã bị dập tắt bởi một tiếng nói lạnh lẽo, âm lãnh:

-"Thực hiện." Tiếng nói đó chẳng ai khác chính là Hứa Luật người cô coi là chồng hơn một năm nay. Và cũng là người cô yêu quên cả bản thân mình.

....Nhưng anh...... chưa bao giờ coi cô là vợ mà chỉ coi cô như là một công cụ phát tiết dục vọng, bực bội của cuộc sống. Không những thế trong mắt anh cô còn là người đã hãm hại người con gái anh yêu. Cô mở thật to đôi mắt u buồn để tìm kiếm một chút sự bao dung từ anh.

Nhưng rồi...... cô tìm kiếm trong vô vọng vẫn chẳng thấy. Cô quyết liệt vùng vẫy, giằng co để bảo vệ sinh linh bé nhỏ trong bụng. Nhưng chút sức lực yếu ớt ấy của cô....... chẳng làm được gì.

-"Không....Đừng..!" Sau tiếng gào thét thê lương của cô là....Tiếng dụng cụ lạo hút sắc lạnh đến rợn người cùng cảm giác lạnh buốt của những dụng cụ ấy tiếp xúc trực tiếp vào cơ thể cô. Khuôn mặt gầy guộc ấy càng tái nhợt rồi lịm đi.

Xong việc anh và vị bác sĩ ấy ra ngoài chẳng bận tâm, ngó ngàng gì đến sống chết của cô. Những lọn tóc rối bời vương trên mặt cùng những vệt mồ hôi và nước mắt nhễ nhại, đôi mắt nhắm nghiền.

Sau một giấc ngủ dài, Hạ Nhiên cô từ từ hé mở đôi mắt lặng trĩu ra, xoa xoa cái bụng trống rỗng vẫn còn cảm giác đau đớn. Rồi cô chẳng nói chẳng rằng bước đi trong vô thức ra vườn với đôi chân trần gầy guộc. Thân ảnh nhỏ bé đến tiều tụy trên người chỉ duy nhất một bộ pijama màu hồng nhạt họa tiết hoạt hình dưới tiết trời bắt đầu chuyển đông. Cô ngồi cạnh những chậu oải hương nhỏ rồi nhìn ngắm chúng với đôi mắt trống rỗng, vô hồn. Oải Hương loài hoa cô thích nó không quá nổi bật nhưng nó để lại sự lưu luyến.

Tình yêu của cô dành cho anh chả khác gì ý nghĩa của loài hoa này vậy. Chung thủy, chờ đợi tình yêu của anh đến làm vụt mất chính thanh xuân của mình....... anh thì...... chưa bao giờ đáp lại cô dù chỉ một chút.

Yêu....Yêu anh đến ngốc nghếch ngây dại.

Những người làm trong nhà ai cũng muốn an ủi, tâm sự cùng cô nhưng lại bị anh cấm. Đã rất nhiều lần họ mở lời để thức tỉnh tâm trí của anh. Nhưng họ luôn bị dọa đuổi việc nên tất cả mọi người đã dừng lại công việc đó vì chả ai muốn mất một công việc lương cao như thế.

Từ ngày cô mất đi bảo bảo của mình, anh cũng ít về nhà hơn. Cô thì ngày nào cũng thẫn thờ ngồi dưới gốc cây cổ thụ trong vườn, hướng ánh mắt đợi chờ mong nhớ về phía xa xăm .

Hôm nay cũng như bao ngày khác, cô ngồi dựa đầu vào thân cây, mệt mỏi nhắm mắt lại. Bỗng nhiên có tiếng gọi :

-"Chị Hạ Nhiên, sao chị ra nông nỗi này, anh hai đã làm gì chị, em xin lỗi vì đã chẳng giúp gì được cho chị." Người vừa phát ra tiếng nói đó chẳng ai khác là em trai chồng cô, Hứa Lâm. Hứa Lâm rất quý mến cô và cũng hiểu được tình cảm của cô dành cho anh mình. Thấy cô như vậy Hứa Lâm cũng cảm thấy rất đau lòng. Hạ Nhiên thấy có người gọi liền quay lại, thấy Hứa Lâm đi lại phía mình cô liền hoảng hốt hỏi dồn dập:

-"Em có thấy bảo bảo của chị đâu không nó vừa chơi quanh đây mà bây giờ không thấy, em tìm giúp chị đi mà." Hứa Lâm thấy thế liền kéo cô vào lòng an ủi.

Hai người ngồi đó nhưng không để ý đến đằng xa có một ánh mắt rực lửa của Hứa Luật. Tối đó, cô đang ngồi thẫn thờ trong phòng bỗng chiếc cửa được mở ra mạnh bạo cùng với tiếng nói lạnh lùng:

-"Cô đừng có bày ra cái vẻ mặt đó, cô đúng là không từ thủ đoạn nào để quyến rũ đàn ông nhỉ." Cô chỉ hướng đôi mắt vô hồn cùng khuôn mặt tái nhợt thiếu sức sống ra nhìn anh rồi lại nhìn về phía xa xăm ngoài cửa sổ. Anh thấy như cô chả bận tâm anh liền nổi giận bóp mạnh lấy bả vai cô hét lớn:

-"Cô giỏi diễn kịch lắm đấy, cô định bày cái gương mặt đấy ra đây cho ai xem đây hả." Lúc này cô hướng thẳng đôi mắt vào anh rồi chẳng nói gì mà từ từ lịm ngất đi. Anh thấy thế liền lay mạnh người cô nói:

-"Cô lại định diễn trò gì nữa đây?" Chợt lúc này anh để ý người cô nóng sực lên, biết là cô sốt anh liền đưa cô đến bệnh viện.

Anh ngồi trên ghế chờ ở hành lang bệnh viện, trong lòng có cảm giác lạ như đang lo lắng cho cô. Nhưng rồi anh lại gạt phắt sự lo lắng ấy đi và tự hỏi sao mình lại phải lo lắng cho cô ta chứ. Bỗng nhiên tiếng của vị bác sĩ vang lên:

-"Hứa tổng tôi muốn gặp anh một chút "

Trong phòng làm việc của vị bác sĩ, ông ấy lên tiếng:

-"Hứa phu nhân cô ấy hiện tại bị suy nhược cơ thể và do tâm lý bị tổn thương nặng dẫn đến sang chấn tâm lý. Có thể trong thời gian tới cô ấy sẽ có một số biểu hiện như không nói chuyện và xa lánh mọi người xung quanh nên ngài cần chú ý". Ông lại nói tiếp:

-"Cơn sốt ấy là do vết mổ ở bụng rất đau làm cho cô ấy phát sốt." Khi nghe bác sĩ trình bày tình hình của cô xong anh liền nói tiếng cảm ơn rồi bước ra ngoài rơi vào trầm tư.

Hot

Comments

Tuenn🥀

Tuenn🥀

í là mình cảm thấy nếu đến đoạn nói thì thêm dấu ngoặc " này vô đi ạ. Chứ mình đọc mà đôi Lúc bị nhầm lẫn ấy

2024-10-05

0

Kim Anh Nguyễn

Kim Anh Nguyễn

/Drool//Drool//Drool/

2024-10-03

0

Quý Bùi

Quý Bùi

.

2021-05-29

0

Toàn bộ
Chapter
Chapter

Updated 35 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play