Lăng Triệt, ngươi đâu rồi?
Cửa phòng bật mở, một nam nhân mặt lạnh như ngọc không chút biểu tình bước ra, tay trái y cầm một thanh kiếm:
- Người tới tìm ta có chuyện gì?
Chậc, cái tên này có nhất thiết phải làm mặt lạnh như vậy không?
- Ngọc Đế vừa gọi chúng ta. Đi mau
Hắn khẽ gật đầu rồi bước đi bên cạnh y. Đến điện chính, cả 2 cung kính thỉnh an:
- Đại Đế gọi chúng thần tới là có việc gì giao phó? - Mặc Vũ lên tiếng trước
- Hai người các ngươi mới lên thiên giới nên vẫn chưa lập được công trạng nào. Vừa hay ở phía Bắc thôn Đào Nguyên đang có yêu quỷ quấy nhiễu. Các ngươi tới đó một chuyến xem thế nào.
Cả 2 tuân lệnh rời đi.
...----------------...
Mặc Vũ chân đạp tuyết vân, y phục màu tím nhạt bay phấp phới trong gió. Phía sau vẫn còn thoang thoảng hương thơm của hoa sơn chi, điệu bộ tao nhã, giọng nói nhẹ nhàng tinh tế, nói:
- Ngươi đã từng tới thôn Đào Nguyên này chưa?
Lăng Triệt ngự kiếm ở bên cạnh nãy giờ im hơi lặng tiếng, vẫn mang bộ mặt không cảm xúc lên tiếng:
- Chưa từng
- Ngươi có thể nói nhiều hơn 2 chữ không?
- Chưa bao giờ.
-....
Hỏi cho cố vô rồi bây giờ im lặng. Cũng may là thôn Đào Nguyên đã ở ngay trước mặt. Nếu không y sẽ không chịu nổi không khí gượng gạo đó mà nhảy ra khỏi đám mây mình đang cưỡi cho bớt nhục mất. Đáp xuống thôn Đào Nguyên, cảnh tượng đầu tiên mà Mặc Vũ nhìn thấy là một ngôi làng trù phú, đường phố đông đúc nhộn nhịp. Mọi người đều đang cười nói vui vẻ, tuyệt nhiên không có vẻ gì là bị yêu ma quấy phá. Lăng Triệt đi tới trước cửa hàng thịt, chủ quầy là một người phụ nữ. Thấy hắn vẻ ngoài đẹp trai cao ráo lại dừng trước cửa hàng mình liền đon đả Chào:
- Công tử này mua thịt đi, thịt nhà ta chất lượng ăn vào đảm bảo không ngon không lấy tiền.
- Ta không định tới đây mua thịt, chỉ muốn hỏi một chút.
- Công tử muốn hỏi gì?
- Nghe đồn ở đây có yêu ma quấy phá?
Nghe đến đây, mấy gian hàng gần đó đều đột ngột im lặng. Không còn cười nói vui vẻ như lúc hai người họ mới tới. Bà chủ hàng thịt vội hạ thấp tông giọng:
- Các cậu từ nơi khác đến nên không biết. Nơi này yêu quái là điều cấm kỵ đấy. Trưởng thôn mới phát lệnh hôm kia.
Mặc Vũ: -Bá nương có biết tại sao không?
- Trưởng thôn có một quý nữ rất được Sủng ái. Đêm nọ cô nương này bị yêu quái bắt đi. Con yêu này độc ác vô cùng. Nó ban đầu đội lốt là một người quen biết để dụ dỗ cô ấy. Sau khi bắt được rồi thì lột da. Nghe nói nó vẻ ngoài xấu xí nên ham muốn làn da của các thiếu nữ xinh đẹp. Nó gọi là...
Nói đến đây bà chủ hàng thịt toát mồ hôi. Mặc Vũ tiếp lời:
- Họa Bì?
- Đúng rồi! Chính là nó! Mà hai người cũng nên về nhà đi. Trời sắp tối rồi, con quỷ cũng sắp đi hại người rồi.
Vừa nói bà ta vừa nhanh tay thu dọn quầy hàng. Mặc Vũ:
- Vậy bà có biết Họa Bì xuất hiện ở đâu không?
- Cậu biết để làm gì chứ? Người bình thường không phải nên tránh đi hay sao?
Lúc này Lăng Triệt mới lên tiếng:
- Bọn tôi là người của Thiên giới, đến đây để diệt trừ yêu ma.
- Người của Thiên giới?! - Bà chủ hàng thịt không khỏi bất ngờ hỏi lại-Hai vị đạo tiên Làm ơn giúp chúng tôi với. Người ở đây sắp bị yêu quái bắt hết rồi!
Hắn điềm tĩnh đáp lại:
- Bà đừng lo. Chỉ nhà trưởng thôn cho chúng tôi. Chúng tôi nhất định sẽ giết được con yêu này.
Mặc Vũ đứng bên cạnh thầm nghĩ:"hắn cũng đáng tin phết"
- Thái tử điện hạ, mau đi thôi.
- Ừm. Mà không phải ta bảo ngươi gọi ta bằng tên sao
- Đừng nháo nữa đi mau đi.
Hai người đi theo chỉ dẫn của bà chủ hàng thịt, đến nơi Mặc Vũ liền cảm nhận được luồng khí quỷ dị tỏa ra từ phía căn phòng bên góc trái ngôi nhà. Y nhìn sang hắn:
- Ngươi có cảm thấy gì không?
- Tà khí mạnh quá. Không ổn rồi!
Hắn chạy ngay vào căn phòng nhỏ ở bên trái, không Chào hỏi một ai đã túm lấy cổ áo trưởng thôn Đào Nguyên đang quỳ gối chắp tay cầu nguyện trước tro cốt của con gái mình. Y chạy theo sau:
- Lăng Triệt! Ngươi làm gì vậy?
Hắn dường như không để ý đến lời y nói, vẫn xóc cổ áo lão bá ngồi dưới đất lên một cách tội nghiệp:
- Nói mau, thân thể con gái ông đang ở đâu?
Lão bá chỉ vào lư hương phía bên cạnh. Trông hắn có vẻ tức giận nhưng chỉ siết chặt tay rồi nói xin lỗi trưởng thôn. Hắn ngồi xuống hỏi:
- Ông có biết đem tro cốt của người bị quỷ ám về nhà là rất nguy hiểm không?
Ông ta lắc đầu dương ánh mắt vô hồn nhìn vào 2 người. Hắn thở hắt ra một tiếng rồi bảo:
- Lão kể cho chúng tôi nghe chuyện gì đã xảy ra được không?
Ông ta lại gật đầu rồi bắt đầu kể. Tiểu thư nhà này lên núi hái thuốc đến khi trời tối vẫn chưa về nên người làng đổ đi tìm. Lên ngọn núi mà cô hay hái thuốc cũng không thấy đâu. Mãi một lúc sau mới nghe tiếng la thất thanh của người hầu trong nhà. Mọi người chạy đến thì thấy một thi thể không da đang nằm sóng soài trên đất. Người nhà trưởng thôn nhận ra đó là tiểu thư nhà mình qua chiếc trâm cài đầu. Sau khi lo hậu sự cho con gái, ông ta vẫn ngồi một mình trong căn phòng đó cho đến tận bây giờ. Không ăn không uống, không trò chuyện.
Mặc Vũ ngồi 1 bên quan sát nãy giờ thấy hắn cũng thuộc dạng tử tế. Tuy tức giận đến mức trán nổi gân xanh, Khóe mắt giật giật nhưng vẫn cố kìm rồi còn lễ phép nên đã âm thầm cộng 1 điểm hảo cảm.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng la lớn:
- Chạy mau! Yêu quái tới rồi. Nó bắt Tiểu Thố đi rồi! Chạy mau!
Hai người vội chạy ra ngoài, dòng người nhốn nháo xô đẩy nhau. Mặc Vũ la lớn:
- Họa Bì ở đâu?
Một nông phu chạy qua nói:
- Nó ở kia... Ở phía bên kia sông!
Nói rồi ông ta chạy đi, hai người đưa mắt trông sang bờ kia con sông, chỉ thấy một lớp sương mù dày đặc bao lấy 1 vùng xung quanh. Bất chợt, gió nổi lên từng đợt thổi tan đi lớp sương. Bên trong màng bọc sương ấy chính là quỷ Họa Bì.
Updated 85 Episodes
Comments