Đỉnh Tái Nguyệt là một trong bảy ngọn núi lớn của dãy Thất Sơn, Thất Sơn chia cắt hai tỉnh lớn nhất của nước Hoa Tư là tỉnh Đông Đa và hạ lưu sông Hà Lưu. Trên đỉnh Tái Nguyệt có ngôi miếu nhỏ nằm ẩn bên trong hang Nguyệt Kiến, hang Nguyệt Kiến có hai đầu, đầu trước có miếu nhỏ nằm phía bên trái, sau khi bái hai vị thần ở miếu xong đi vòng sang phía bên phải, đi sâu vào khoảng một trăm bước không gian mở rộng ra có thể nhìn thấy toàn cảnh hạ lưu sông Hà Lưu, đêm xuống đây chính là nơi ngắm trăng đẹp nhất Hoa Tư.
Trăng lên khuất sau mây, trăng cùng mây hợp rồi tan, trăng lại hiện ra sáng trong như hạt ngọc giữa trời đêm, có kẻ lãng khách tức cảnh ngâm hai câu thơ, đặt tên cho hai câu thơ đó là Tái Nguyệt, từ đó về sau cả đỉnh núi này gọi là đỉnh Tái Nguyệt.
Trăng trở lại như được tái sinh
Khiến cho kẻ si tình trong chốc lát thất thần
Những tưởng người con gái đẹp e lệ không thèm ra khỏi cửa,
Ngờ đâu nàng vô tình lướt qua ô cửa chốc lát, lại cứ như muốn tránh né người quân tử khiến cho y hồn xác đảo điên.
Gió thổi mây tan người con gái mang tâm hồn y trở lại, cách nhau rất xa lại ngỡ như ôm trọn vào lòng.
Hai vị thần trong miếu nhỏ nhìn kỹ ra chính là mẫu tượng Địa Thần và Thủy Thần của nước cũ, trải qua mấy trăm năm nhìn phục trang, kiểu dáng, người có nghiên cứu văn hóa sâu rộng đều tấm tắc khen quả đúng đi không sai đi đâu được. Trước đây các loại tượng đất như thế này hầu như đều bị đập bỏ, không biết là ai đã mang hai vị lên núi này tiếp tục thờ phụng.
Lại kể đến khoảng một trăm năm trước có người đàn ông lên núi đốn củi vô tình tìm thấy hang Nguyệt Kiến, nhìn thấy hai tượng thần liền quỳ lạy van vái, không ngờ chỉ vài năm sau gã được giàu sang như ý, gã quay lại trả ơn hai vị thần tiên bằng cách lập miếu to bự ở trung tâm kinh sư, thuê thợ tạc tượng theo mẫu trên núi nhưng to lớn hơn rất nhiều, hương khói đều năm.
Thường thì những câu truyện đột nhiên may mắn giàu lên rất dễ lưu truyền, câu chuyện bái thần được như ý nhanh chóng truyền khắp Hoa Tư, tính đồ hai vị ngày càng đông, từ khắp nẻo lập miếu thờ tự hương khói nghi ngút.
"Quả là rất may mắn đi, Thanh Di huynh nhìn xem huynh bây giờ chính là thần tiên giàu có nhất Thần Kinh*."
*ý nói kinh đô của Thần Tiên.
Thanh Di phe phẩy cây quạt giấy trong tay cười nói:
"Thường thôi thường thôi."
Người kia mặc áo xanh lam nhạt, điểm xuyến hoa văn sóng nước bằng sợi tơ vàng, đầu đội khăn, tóc dài búi sau đầu, khuôn mặt trẻ trung tươi sáng, tên gọi là Khang Dụ, người này khi còn sống là vị quan thanh liêm tuân lệnh vua đi khắp nơi vẽ lại bản đồ đất nước, một tất không sai, đi đến đâu giúp dân đến đấy sau khi hóa kiếp được phi thăng Địa Thần.
Người còn lại tên Thanh Di dáng người cao lớn, mặc áo vàng chóe, cổ áo, tay áo mạ vàng, đầu đội mão vàng, ngũ quan ưa nhìn, lúc còn sống làm quan chuyên về thủy lợi giúp dân đào kênh dẫn nước, nuôi cá trồng lúa sau hóa kiếp được dân lập miếu thờ phụng phi thăng chức Thủy Thần.
Cả hai đang ngồi xổm trước tượng thần của mình, miếu Thần ở kinh sư Hoa Tư thật hoành tráng đi, thật là hoa lệ đi, mỗi năm đều có tính đồ đến quyên tiền xây mới thêm, thật là hoa mắt chóng mặt nha.
Khang Dụ cười tít cả mắt, Thanh Di xếp cây quạt chỉ chỉ người đàn bà trên tóc cài trâm vàng loạn xạ, mặc áo xanh đậm, đội cả con heo quay trên đầu, chen lấn trong dòng người, vừa vào đến đã quỳ dâng lên cả con heo quay lên, Thanh Di nói:
"Địa Thần ngươi bạn phước gì cho người đàn bà kia vậy?"
Khang Dụ mở mắt nhìn theo hướng cây quạt:
"Không có nha."
Thanh Di nhảy xuống khỏi bậc đá, lại nói:
"Ta không có tranh mối với thần mày trắng*(1), chắc chắn là ngươi ban phước cho ả."
*(1):ông tổ ngành lầu xanh.
Khang Dụ vội chạy theo nói:
"Là huynh bạn phước lung tung cho gã đốn củi năm đó, gã đi rêu rao khắp nơi cho nên tính đồ của huynh bây giờ đủ thể loại người, huynh đừng chối, là do huynh."
Thành Di bước thẳng ra cửa đáp:
"Giàu có là do phước đức tổ tiên gã, ta là Thủy Thần đó đừng có quên."
Khang Dụ cười cười nói:
"Không phải người nhân gian có câu nước đến có tiền hay sao?"
Thanh Di phe phẩy cây quạt che nửa mặt nheo mắt nhìn Khang Dụ không nói gì, đi được một đoạn Khang Dụ nói:
"Chúng ta lên đỉnh Tái Nguyệt đi, đi thăm huynh ấy."
Updated 99 Episodes
Comments
Trạch Nữ
Hoa tư thì cứ đọc là hoa lư
2022-12-02
1
Đỗ Trúc
đông đa mà cứ đọc thành đống đa
2022-11-11
1
LỰU ĐỎ BỎ HẠT
mình là tác đây: lần đầu mình viết truyện, mặc dù đã rất cố gắn nhưng vẫn sẽ có lúc mình viết sai chính tả, mong mọi người thông cảm 😘
2022-10-13
0