Khán Tri Âm
Ngày mười hai tháng giêng, không khí vừa sang xuân mà trời đất đã phủ màu trắng xóa, cây cỏ chưa kịp vươn mầm, lộc non còn đương e ấp, ấy vậy từ trong cung không giấu được tin dữ, lệnh ban xuống toàn thiên hạ:
"Quốc mẫu Lạc Thần băng hà, hậu tán theo quốc lễ Cổ Lan, toàn dân nghe theo luật không mặc áo màu sặc sỡ, không sát sinh, không tụ tập tiệc tùng. Tất cả phường mua vui đều đóng cửa, trong vòng ba ngày tỏ lòng thành kính cùng quốc chủ và dân chúng Lạc Thần."
Lệnh vừa ban xuống đã truyền khắp Cổ Lan, dân chúng Lạc Thần ủ rũ thảm thương, trong khi dân Cổ Lan ầm ỉ một phen từ đâu tòi ra thêm một ông một bà, việc làm ăn vốn đã bấp bênh này lại trì trệ ba ngày, đóng cửa lỗ vốn.
Chuyện vốn chẳng có gì, chẳng qua nhiều gia đình chỉ làm đủ ăn một ngày, nay từ đâu rơi xuống cái hoạ xem như nhịn đói ba hôm, trong lòng không khỏi muộn phiền than thở. Xong lời than thở này dân chúng Lạc Thần nghe khó mà lọt tai, ba hôm ăn ít lại cũng không chết đói được, nghĩa tử là nghĩa tận dân chúng Cổ Lan cũng quá xấu tính rồi.
Nói qua nói lại, xảy ra xô xát Cổ Lan lại chửi mắng Lạc Thần:
"Bọn vong quốc không chốn nương thân lại kéo nhau đến Cổ Lan ăn bám, ăn bám thì thôi đi lại còn bày đặc chết."
Câu nói này quá ư là…
Có người bên Lạc Thần đã nghe không nổi nữa bèn chạy vào nhà vác gậy gộc, cả đám thấy vậy vội lao đi cầm chày, cầm xẻng nghênh chiến. Hai bên lao vào nhau hỗn chiến hồi lâu, đến khi quan binh nhảy bổ vào tách họ ra, bên Cổ Lan tử vong năm mạng, trong khi bên Lạc thần đi bán muối bảy người.
Cuộc chiến này tưởng chừng như đã dàn xếp ổn thỏa thì bên ngoài ngoại ô thành An Lạc lại xảy ra xô xác, một vài phần tử từ lâu đã ấp ủ thời cơ chống đối triều đình Cổ Lan, nhân cơ hội này phát động đông đảo dân chúng đứng lên khởi nghĩa, ép thành chủ An Lạc thành giết hết đám người di cư Lạc Thần. Thành chủ An Lạc thành là Lý Thanh Thư không dám tự ý quyết định vội vã dân tấu vào triều, trong lúc chờ triều đình trả lời loạn dân đã ùa vào đập phá phủ thành. Lý Thanh Thư cho toàn quân đóng cửa thành tránh loạn dân tràn ra ngoại ô, trong đám loạn dân có kẻ hô to:
"Tên chó Thanh Thư này cấu kết với lũ Lạc Thần ức hiếp chúng ta, phải giết tên chó Thanh Thư."
Lại có kẻ:
"Đừng sợ giết tên chó này đi, chúng ta đông như vầy giết chết nó biết truy ra ai làm.
Lý Thanh Thư mặt mũi biến sắc, tình thế nguy cấp, loạn dân hết sức hung hãn, y chạy vào nhà kéo vợ con trèo lên nóc:
"Nằm xuống, dù xảy ra chuyện gì cũng đừng lên tiếng."
An bày cho vợ con xong y một thân áo mũ chỉnh tề bước ra cho đám loạn dân đánh chết, trước đó có vài người lính muốn bảo vệ y đều bị bắt trói đánh đập tàn nhẫn cho nên những người còn lại chỉ trơ mắt nhìn y bị đánh chết tại chỗ.
Phòng tuyến An Lạc thành vỡ trận, loạn dân như đê vỡ lũ, ngày càng tàn ác hung hăng đối với lưu dân Lạc Thần vốn đã an cư già trẻ không tha, giết hết toàn bộ.
Sớ của Lý Thanh Thư chưa lên tin An Lạc thành bạo loạn đã đến trước. Trong hoàng thành hiện nay rối như tơ vò, trước điện Lạc Thần kẻ khóc, người cười kể lể hòa cùng tiếng kinh, tiếng trống Liên hồi đinh tai nhức óc.
Quốc chủ Cổ Lan lo đợt lũ bên bồi sông Dục Thủy chưa xong, lại đến quốc mẫu Lạc Thần mất đột ngột, quốc khố vốn chi một phần lớn chống thiên tai, lại một phần to lo hậu sự. Nói đến hậu sự này không thể không làm lớn bởi vì nó là bộ mặt của Cổ Lan cũng như an nguy bá tánh, nếu để cho ngoại quốc lân ban biết Cổ Lan suy yếu ắt xảy ra đại hoạ.
Quốc chủ Cổ Lan lo đến tóc tai rối bời, đôi mắt thâm quầng, nếu lần này lấy quốc khố ra trấn áp nội loạn chỉ e trống rỗng.
Bên ngoài có người thiếu niên tuổi chừng mười bảy mười tám tuổi, dáng người cao gầy mặt mũi sáng ngời, trên người mặc một bộ quần áo xanh sẫm bước vào. Y nhìn thấy quốc chủ lộ rõ vẻ mệt mỏi trên mặt, lại dỏng tai nghe tiếng trống viếng tang rầm rầm, nét mặt khẽ đanh lại. Y bước đến hai tay chắp trước ngực, khom người thưa:
"Phụ vương con đã về."
Quốc chủ trước khi cho y lui nói:
"Cao Lãng con đến nói chuyện với Hi Hòa đi, ta thấy nó suy sụp nhiều."
Người thiếu niên này chính là thái tử Cổ Lan, tên gọi Cao Lãng. Cao Lãng ngẩng mặt lên nhìn quốc chủ nói:
"Con thấy phụ vương không được khỏe, hay còn dìu người đến dưỡng tâm điện nghỉ ngơi."
Quốc chủ đáp:
"Ta vẫn ổn, con nên lo cho Hi Hòa thì hơn. Nó đã mất cha nay lại mất mẹ thật đáng thương."
Cao Lãng không đành lòng xong không biết làm gì hơn, ngơ ngẩn hồi lâu bèn lùi ra, y dừng một chút như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng vẫn rời đi.
Updated 99 Episodes
Comments
Thanh Đồng
truyện này ký nhuận bút hay view thế tác giả?
2022-11-15
1