chương mười tám: ta ở chợ quỷ gặp thành chủ Quỷ Vương.

Cao Lãng và Hi Hòa vừa thoát khỏi dòng người lại sa chân vào trong móng vuốt bọn yêu quỷ ở Hoan Lạc phường, có nàng tên gọi cái gì Chi nói:

"Hai bạn nhỏ đứng ở đây thật cản đường cản lối nha, đi vào hoan lạc Phường các huynh, các tỷ dạy cho biết thế nào là mùi đời."

Kẻ khác lại nói:

"Hai bạn nhỏ đáng yêu như các đệ khó lắm mới gặp được, bọn ta phục vụ không lấy linh thạch, miễn phí nha."

Ả vừa nói tay vừa sờ soạng lớp áo bào trắng trên người Hi Hòa, Hi Hòa sợ đến mặt tái mét, không biết từ lúc nào đã vào bên trong Hoan Lạc Phường rồi. Cao Lãng vẫn còn né móng vuốt của người kia liền đã bị lôi tuột vào trong, bên trong đèn đuốc sáng trưng, không gian cực kỳ xa hoa lộng lẫy, nội thất sơn son thiếp vàng không biết dùng từ gì diễn tả cho hết được. 

Trên đài văng vẳng giọng hát thanh trong, đàn tỳ bà gảy lên âm điệu nghe như tiếng ai đó đang khổ sở ôm mặt nức nở, lại như rên rỉ van xin, lời nhạc lại vô cùng hoan dâm hát một đoạn kể lễ chuyện hoan ái giữa hai người đàn ông không biết khi nào kết. Cao Lãng điếng hết cả người bất giác đưa tay lên rút thanh trường kiếm trên vai xuống nói:

"Đừng có ép ta."

Hi Hòa từ khi nào đã rút trường kiếm kề vào cổ một gã trắng trẻo, ánh mắt kiên định nói:

"Ngươi kêu ả câm miệng đi."

Ả chính là cô nàng đang miệt mài ca hát nhạc phòng the. Người kia bị Hi Hòa kề kiếm áp giải đi đến bên hành lang quát:

"Con mẹ nó câm miệng đi."

Hi Hòa vẫn là một thiếu niên mười lăm tuổi dáng người có phần thấp hơn gã kia xong kiếm của hắn vẫn rất bén, lưỡi kiếm đưa ra hơi thấp một chút kê lên cổ, cảm giác vẫn có thể cắt một đường ngọt như cắt thịt heo.

Không gian trở nên im ắng lạ thường. Ai nấy đều nhìn nhau chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại nhìn về phía hai thiếu niên đến chợ quỷ chơi còn dám hung hung dữ dữ gây chuyện. Có người lên tiếng hỏi:

"Hai vị đạo sĩ nhỏ này, các ngươi biết đây là địa bàn của ai không?"

Cao Lãng bất động thanh sắc, ánh mắt vẫn vô cùng dữ tợn, liếc qua liếc lại. Người kia lại nói:

"Các ngươi động nhầm ổ kiến lửa rồi."

Nói xong ha hả cười, tiếng đàn hát lại vang lên như chưa từng xảy ra chuyện gì. Hi Hòa không biết chủ của Hoan Lạc Phường này là ai xong dù cái tên đó là ai đi chăng nữa hai người bọn họ khó mà có thể chọc vào. Cao Lãng nhìn Hi Hòa trong lòng nổi sóng "quy tắc nơi đây là cái quỷ gì ngang nhiên ép người còn không cho người ta phản kháng" mắt Cao Lãng nhìn ra cửa, cánh cửa lớn đó khi nào đã đóng chặt lại rồi. Hi Hòa trong lòng có phong ba bão táp gì cũng cố bình tĩnh siết chặt tay, tay thanh kiếm liền cắt vào cổ tên kia một đường mỏng, Hi Hòa nói:

"Ngươi, đi ra mở cửa cho ta."

Tên mặt trắng vừa rồi còn tỏ vẻ sợ sệt, bây giờ lại bày thái độ cợt nhả nói:

"Chúng ta thấy các ngươi vô cùng thích mắt muốn gần gũi một chút, biết bao kẻ muốn được miễn phí còn không được kia kìa, hai vị đạo sĩ các ngươi đã được lợi lại còn bày đặt bày điều, biết hai chữ Hoan Lạc có nghĩa là gì không?"

Bên dưới đài có tên râu ria xồm xoàn mặc trên người đạo bào vàng nhạt vừa uống rượu vừa nói:

"Hai vị đạo hữu đã đến đây rồi đừng có giả vờ giả vịt nữa, người ta đã nói miễn phí thì lo mà tận hưởng đi."

Có ả cười ha ha đáp:

"Chỉ sợ hai vị đây lông trên người còn chưa mọc đủ."

Cao Lãng vốn là kẻ nóng nảy, y giận run người nói:

"Ta vốn không thèm nhiều lời với các ngươi, muốn gì thì cứ hỏi kiếm trên tay ta."

Nói xong y cầm kiếm nhảy bổ vào giữa đài một kiếm chém xuống. Một kiếm kia chưa xuống đến đỉnh đầu cô ả cầm đàn tỳ bà, đã lơ lửng giữa không trung.

 Hi Hòa chết lặng nhìn chiếc mành dần dần kéo lên, bên trong mành là một người đàn ông mày rậm, tóc đen, ánh mắt trầm tĩnh lại phảng phất ý niệm vô cùng hung ác, cảm giác như con quái thú lớn mạnh nhất đã chính thức xuất hiện. Hi Hòa lờ mờ đoán ra, người kia đến chín phần là chủ nhân của Hoan Lạc Phường, Hi Hòa vội vàng thu kiếm hai tay trịnh trọng hành lễ, hướng bên đó hạ giọng:

"Bái kiến tiền bối, chúng hậu bối vô tình lạc vào chợ quỷ đang cố gắng tìm lối ra lại một lần nữa lạc vào Hoan Lạc Phường. Tuy nhiên chúng hậu bối đã nhiều lần từ chối nhưng họ vẫn gượng ép, hết cách nên mới phải làm liều, xin tiền bối đại ân đại lượng bỏ lỗi cho chúng hậu bối một con đường trở về."

Tên kia vẫn chưa lên tiếng Hi Hòa đã nói một tràng giải thích. Hắn ta nghe xong cũng không có thái độ gì ngã người dựa lên tấm da thú phía sau, giơ tay ả dưới đài liền hiểu ý tiếp tục hát, thì ra ả hát phục vụ vị khách quý này cho nên hát chân thực vô cùng.

Chapter
1 Chương một: Quốc Mẫu Lạc Thần Băng Hà rồi
2 chương hai: loạn loạn hết rồi.
3 chương ba: hai người bạn nhỏ của ta từ Kinh Sư đến thăm ta.
4 chương bốn: hai người bạn nhỏ của ta quấy rầy yên tĩnh của ta.
5 chương năm: hai người bạn nhỏ của ta khuyên ta trở về hành nghề đạo sĩ .
6 chương sáu: ta bị một con ma nhận nhầm ta là quỷ.
7 chương bảy: ta lần đầu gặp Minh Yên.
8 chương tám: sau hơn một trăm năm ta lần đầu xuống núi kiếm tiền.
9 Chương Chín: Ta kiếm không được tiền liền được Minh Yên bao ăn ở.
10 chương mười: ta cùng Minh Yên bị kéo vào Kình Quán.
11 chương mười một: Minh Yên rất can đảm.
12 chương mười hai: lần này xuống núi thật mệt chết ta rồi.
13 chương mười ba: Khang Dụ là Hi Hòa sao? Ta thật là phiền mà.
14 chương mười bốn: ta lúc nhỏ ở Thủy Thiên Sơn, Trúc Chi Xá.
15 Chương mười lăm: ta ở kết giới Tùng Hoàng đánh nhau với bọn người Sử Ngọc.
16 chương mười sáu: sư phụ phạt bọn ta quỳ.
17 chương mười bảy: ta cùng Hi Hòa đi du Hí Chợ Quỷ, Quỷ Giới mười ba thành.
18 chương mười tám: ta ở chợ quỷ gặp thành chủ Quỷ Vương.
19 chương mười chín: ta gặp một kẻ rất giống sư huynh của ta.
20 chương hai mươi: Thành chủ cho ta xem bí mật của Hi Hòa.
21 chương hai mươi mốt: Hi Hòa lúc nhỏ thích ăn bánh ngọt, thật đáng yêu.
22 chương hai mươi hai: người này không phải quốc sư của ta.
23 chương hai mươi ba: Sư huynh của ta chăm sóc ta.
24 chương hai mươi bốn: ta bị phạt rất lâu, ta nhớ Hi Hòa.
25 chương hai mươi lăm: ta nhìn thấy cảnh xuân.
26 chương hai mươi sáu: người này không phải sư huynh của ta.
27 chương hai mươi bảy: sư huynh của ta chết rồi.
28 chương hai mươi tám: người kia muốn có cuộc sống tốt hơn,sư huynh của ta thì sao
29 chương hai mươi chín: Sư tôn của ta viên tịch rồi ta phải về nhà.
30 chương ba mươi: ta phải về nhà.
31 chương ba mươi mốt: ta vừa về Cổ Lan đã có lũ.
32 chương ba mươi hai: ta chờ đã mòn mỏi rồi.
33 chương ba mươi ba: có người muốn giết ta, mẹ ta lại khuyên ta bỏ lại tất cả.
34 chương ba mươi bốn: ta gặp phải thượng cổ chân tiên.
35 chương ba mươi lăm: thượng cổ chân tiên cho ta lựa chọn.
36 chương ba mươi sáu: ta, ta *** cả họ nhà người, thượng cổ chân tiên cái chó gì.
37 chương ba mươi bảy: ta thật sự rối như tơ vò.
38 chương ba mươi tám: ta phải làm gì đây?
39 chương ba mươi chín: phụ vương ta mất rồi.
40 chương bốn mươi: mẹ của ta....
41 chương bốn mươi mốt: quá khứ của mẹ ta.
42 chương bốn mươi hai: mẹ ta có điều khó nói với ta.
43 chương bốn mươi ba: ta phải trở lại tìm Hi Hòa.
44 chương bốn mươi bốn: ta lần đầu giết người, là bọn chúng ép ta.
45 chương bốn mươi lăm: ta điên cuồng.
46 chương bốn mươi sáu: ta bất tử.
47 chương bốn mươi bảy: ta đã từng rất hận Hi Hòa.
48 chương bốn mươi tám: thời gian chính là liều thuốc rất tốt nha.
49 chương bốn mươi chín: ta ở tiệm bán bột mì nghe nàng chủ quán kể về sinh tử trận
50 chương năm mươi: người thân duy nhất trên đời của ta.
51 chương năm mươi mốt: ta không có nhà.
52 chương năm mươi hai: sinh tử trận (ta gặp lại Minh Yên cùng Khang Dụ.)
53 chương năm mươi ba: sinh tử trận ( đêm ở tiệm đan dược)
54 chương năm mươi bốn: sinh tử trận ( đêm ở tiệm đan dược phần 2)
55 chương năm mươi lăm: sinh tử trận (ta nhập trận.)
56 chương năm mươi sáu: sinh tử trận (lạc vào quan cảnh.)
57 chương năm mươi bảy: sinh tử trận (Khương thành chủ.)
58 chương năm mươi tám: sinh tử trận (thinh phong huyết vũ.)
59 chương năm mươi chín: sinh tử trận (Lý Quý.)
60 chương sáu mươi: Sinh tử trận ( không ngừng chém giết.)
61 chương sáu mươi mốt: sinh tử trận (sa bàn chi kỳ.)
62 chương sáu mươi hai: sinh tử trận (manh mối mới.)
63 chương sáu mươi ba: Sinh tử trận (tứ đại cấm thuật.)
64 chương sáu mươi bốn: Sinh tử trận (Đô Phong thành chủ.)
65 chương sáu mươi lăm: sinh tử trận (trận đánh đầu tiên với Khang tiền bối.)
66 chương sáu mươi sáu: sinh tử trận (để cho kẻ thù chạy mất.)
67 chương sáu mươi bảy: sinh tử trận (biển rộng mênh mông.)
68 chương sáu mươi tám: sinh tử trận (đại hải trận.)
69 chương sáu mươi chín: sinh tử trận (bát khổ trường hận.)
70 chương bảy mươi: sinh tử trận (Hi Hòa để ta bảo vệ đệ đi.)
71 chương bảy mươi mốt: sinh tử trận ( sự nguyền rủa của tà thuật.)
72 chương bảy mươi hai: sinh tử trận (bí mật sau gốc hồng.)
73 chương bảy mươi ba: sinh tử trận (bí mật sau gốc hồng 2)
74 chương bảy mươi bốn: tu chân giới (đối với ta đệ không cần phải nói lời xin lỗi)
75 chương bảy mươi lăm: tu chân giới ( gặp được hai nhân vật mấu chốt.)
76 chương bảy mươi sáu: tu chân giới (ta thật là xấu hổ quá đi)
77 chương bảy mươi bảy: tu chân giới (thủy tổ của Thủy Thiên Sơn.)
78 chương bảy mươi tám: tu chân giới (im lặng có phải là từ bỏ.)
79 chương bảy mươi chín: tu chân giới (ta hình như là ghen đó.)
80 chương tám mươi: tu chân giới (hiểu nhau thêm một chút.)
81 chương tám mươi mốt: tu chân giới (bí mật của Lưu Hoán.)
82 chương tám mươi hai: tu chân giới (đánh nhau với Lưu Hoán.)
83 chương tám mươi ba.
84 chương tám mươi bốn: tu chân giới ( bên trong kết giới của Lưu Hoán)
85 chương tám mươi lăm: tu chân giới.
86 chương tám mươi sáu: tu chân giới (ký ức của kiếp trước.)
87 chương tám mươi bảy: tu chân giới (cánh cổng nối liền hai thế giới.)
88 chương tám mươi tám: Khoảng không tăm tối ( trở về sinh tử trận)
89 chương tám mươi chính: khoảng không tăm tối (bí mật về sinh tử trận.)
90 chương chín mươi: khoảng không tăm tối ( Khương thành chủ thu được pháp bảo mới)
91 chương chín mươi mốt: khoảng không tăm tối (U Linh Điện chủ.)
92 chương chín mươi hai: khoảng không tăm tối (đê đầu tư cố hương.)
93 chương chín mươi ba: khoảng không tăm tối (bí mật dần được vén rèm.)
94 chương chín mươi bốn: khoảng không tăm tối (trận đánh cuối cùng.)
95 chương chín mươi lăm: khoảng không tăm tối (bí mật được đưa ra khỏi bóng tối.)
96 chương chín mươi sáu.
97 chương chín mươi bảy.
98 chương chín mươi tám: ĐẠI KẾT CỤC.
99 HOÀN CHÍNH VĂN+ PHIÊN NGOẠI 1
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương một: Quốc Mẫu Lạc Thần Băng Hà rồi
2
chương hai: loạn loạn hết rồi.
3
chương ba: hai người bạn nhỏ của ta từ Kinh Sư đến thăm ta.
4
chương bốn: hai người bạn nhỏ của ta quấy rầy yên tĩnh của ta.
5
chương năm: hai người bạn nhỏ của ta khuyên ta trở về hành nghề đạo sĩ .
6
chương sáu: ta bị một con ma nhận nhầm ta là quỷ.
7
chương bảy: ta lần đầu gặp Minh Yên.
8
chương tám: sau hơn một trăm năm ta lần đầu xuống núi kiếm tiền.
9
Chương Chín: Ta kiếm không được tiền liền được Minh Yên bao ăn ở.
10
chương mười: ta cùng Minh Yên bị kéo vào Kình Quán.
11
chương mười một: Minh Yên rất can đảm.
12
chương mười hai: lần này xuống núi thật mệt chết ta rồi.
13
chương mười ba: Khang Dụ là Hi Hòa sao? Ta thật là phiền mà.
14
chương mười bốn: ta lúc nhỏ ở Thủy Thiên Sơn, Trúc Chi Xá.
15
Chương mười lăm: ta ở kết giới Tùng Hoàng đánh nhau với bọn người Sử Ngọc.
16
chương mười sáu: sư phụ phạt bọn ta quỳ.
17
chương mười bảy: ta cùng Hi Hòa đi du Hí Chợ Quỷ, Quỷ Giới mười ba thành.
18
chương mười tám: ta ở chợ quỷ gặp thành chủ Quỷ Vương.
19
chương mười chín: ta gặp một kẻ rất giống sư huynh của ta.
20
chương hai mươi: Thành chủ cho ta xem bí mật của Hi Hòa.
21
chương hai mươi mốt: Hi Hòa lúc nhỏ thích ăn bánh ngọt, thật đáng yêu.
22
chương hai mươi hai: người này không phải quốc sư của ta.
23
chương hai mươi ba: Sư huynh của ta chăm sóc ta.
24
chương hai mươi bốn: ta bị phạt rất lâu, ta nhớ Hi Hòa.
25
chương hai mươi lăm: ta nhìn thấy cảnh xuân.
26
chương hai mươi sáu: người này không phải sư huynh của ta.
27
chương hai mươi bảy: sư huynh của ta chết rồi.
28
chương hai mươi tám: người kia muốn có cuộc sống tốt hơn,sư huynh của ta thì sao
29
chương hai mươi chín: Sư tôn của ta viên tịch rồi ta phải về nhà.
30
chương ba mươi: ta phải về nhà.
31
chương ba mươi mốt: ta vừa về Cổ Lan đã có lũ.
32
chương ba mươi hai: ta chờ đã mòn mỏi rồi.
33
chương ba mươi ba: có người muốn giết ta, mẹ ta lại khuyên ta bỏ lại tất cả.
34
chương ba mươi bốn: ta gặp phải thượng cổ chân tiên.
35
chương ba mươi lăm: thượng cổ chân tiên cho ta lựa chọn.
36
chương ba mươi sáu: ta, ta *** cả họ nhà người, thượng cổ chân tiên cái chó gì.
37
chương ba mươi bảy: ta thật sự rối như tơ vò.
38
chương ba mươi tám: ta phải làm gì đây?
39
chương ba mươi chín: phụ vương ta mất rồi.
40
chương bốn mươi: mẹ của ta....
41
chương bốn mươi mốt: quá khứ của mẹ ta.
42
chương bốn mươi hai: mẹ ta có điều khó nói với ta.
43
chương bốn mươi ba: ta phải trở lại tìm Hi Hòa.
44
chương bốn mươi bốn: ta lần đầu giết người, là bọn chúng ép ta.
45
chương bốn mươi lăm: ta điên cuồng.
46
chương bốn mươi sáu: ta bất tử.
47
chương bốn mươi bảy: ta đã từng rất hận Hi Hòa.
48
chương bốn mươi tám: thời gian chính là liều thuốc rất tốt nha.
49
chương bốn mươi chín: ta ở tiệm bán bột mì nghe nàng chủ quán kể về sinh tử trận
50
chương năm mươi: người thân duy nhất trên đời của ta.
51
chương năm mươi mốt: ta không có nhà.
52
chương năm mươi hai: sinh tử trận (ta gặp lại Minh Yên cùng Khang Dụ.)
53
chương năm mươi ba: sinh tử trận ( đêm ở tiệm đan dược)
54
chương năm mươi bốn: sinh tử trận ( đêm ở tiệm đan dược phần 2)
55
chương năm mươi lăm: sinh tử trận (ta nhập trận.)
56
chương năm mươi sáu: sinh tử trận (lạc vào quan cảnh.)
57
chương năm mươi bảy: sinh tử trận (Khương thành chủ.)
58
chương năm mươi tám: sinh tử trận (thinh phong huyết vũ.)
59
chương năm mươi chín: sinh tử trận (Lý Quý.)
60
chương sáu mươi: Sinh tử trận ( không ngừng chém giết.)
61
chương sáu mươi mốt: sinh tử trận (sa bàn chi kỳ.)
62
chương sáu mươi hai: sinh tử trận (manh mối mới.)
63
chương sáu mươi ba: Sinh tử trận (tứ đại cấm thuật.)
64
chương sáu mươi bốn: Sinh tử trận (Đô Phong thành chủ.)
65
chương sáu mươi lăm: sinh tử trận (trận đánh đầu tiên với Khang tiền bối.)
66
chương sáu mươi sáu: sinh tử trận (để cho kẻ thù chạy mất.)
67
chương sáu mươi bảy: sinh tử trận (biển rộng mênh mông.)
68
chương sáu mươi tám: sinh tử trận (đại hải trận.)
69
chương sáu mươi chín: sinh tử trận (bát khổ trường hận.)
70
chương bảy mươi: sinh tử trận (Hi Hòa để ta bảo vệ đệ đi.)
71
chương bảy mươi mốt: sinh tử trận ( sự nguyền rủa của tà thuật.)
72
chương bảy mươi hai: sinh tử trận (bí mật sau gốc hồng.)
73
chương bảy mươi ba: sinh tử trận (bí mật sau gốc hồng 2)
74
chương bảy mươi bốn: tu chân giới (đối với ta đệ không cần phải nói lời xin lỗi)
75
chương bảy mươi lăm: tu chân giới ( gặp được hai nhân vật mấu chốt.)
76
chương bảy mươi sáu: tu chân giới (ta thật là xấu hổ quá đi)
77
chương bảy mươi bảy: tu chân giới (thủy tổ của Thủy Thiên Sơn.)
78
chương bảy mươi tám: tu chân giới (im lặng có phải là từ bỏ.)
79
chương bảy mươi chín: tu chân giới (ta hình như là ghen đó.)
80
chương tám mươi: tu chân giới (hiểu nhau thêm một chút.)
81
chương tám mươi mốt: tu chân giới (bí mật của Lưu Hoán.)
82
chương tám mươi hai: tu chân giới (đánh nhau với Lưu Hoán.)
83
chương tám mươi ba.
84
chương tám mươi bốn: tu chân giới ( bên trong kết giới của Lưu Hoán)
85
chương tám mươi lăm: tu chân giới.
86
chương tám mươi sáu: tu chân giới (ký ức của kiếp trước.)
87
chương tám mươi bảy: tu chân giới (cánh cổng nối liền hai thế giới.)
88
chương tám mươi tám: Khoảng không tăm tối ( trở về sinh tử trận)
89
chương tám mươi chính: khoảng không tăm tối (bí mật về sinh tử trận.)
90
chương chín mươi: khoảng không tăm tối ( Khương thành chủ thu được pháp bảo mới)
91
chương chín mươi mốt: khoảng không tăm tối (U Linh Điện chủ.)
92
chương chín mươi hai: khoảng không tăm tối (đê đầu tư cố hương.)
93
chương chín mươi ba: khoảng không tăm tối (bí mật dần được vén rèm.)
94
chương chín mươi bốn: khoảng không tăm tối (trận đánh cuối cùng.)
95
chương chín mươi lăm: khoảng không tăm tối (bí mật được đưa ra khỏi bóng tối.)
96
chương chín mươi sáu.
97
chương chín mươi bảy.
98
chương chín mươi tám: ĐẠI KẾT CỤC.
99
HOÀN CHÍNH VĂN+ PHIÊN NGOẠI 1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play