truyền thừa

Thời gian dần qua cách đường kinh mạch trong cơ thể từ từ liền lại chả mấy chốc mà khôi phục như ban đầu dương phiêu thở ra một hơi cả người cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, hắn đi lòng vòng một hồi nhằm tìm ra xem bên trong còn có thứ gì khác, hiển nhiên là không rồi tòa tiên tháp này ngoài việc cao rất là cao ra thì chả còn thứ gì, mà hắn chỉ mở được tầng một mà thôi.

Dù vậy dương phiêu cảm thấy như vậy cũng rất thỏa mãn rồi, hiện giờ theo như kí ức mà mà hắn nhận được thì bây giờ hắn hẳn là gần đạt bì thể tầng một, dương phiêu không vội trặng đường cho cuộc đời mới còn rất dài hắn tỉ mẩn lục lọi lại kí ức bạch dư tiên đế một lần mới biết tòa tiên tháp này do chín vị tiên đế tạo ra lúc gần chết để lưu giữ truyền thừa của riêng họ, tuy nhiên dương phiêu không tìm thấy lí do sao họ lại chết dường như đã bị chặn lại

 " hầy ,mà thôi cũng kệ "

 trong truyền thừa mà bạch dư tiên đế để lại thì dương phiêu không có ý định tu luyện tất cả vì hắn cảm thấy những thứ đó không thích hợp với hắn mà chỉ có mộc tuyền là thích hợp hơn nữa càng tu luyện về sau tốc độ phục hồi sẽ càng nhanh mà vết thương dù có nặng tới đâu cũng khỏi nói không quá thì bộ công pháp này quá bá đạo rồi, đang cảm thấy hứng thú dương phiêu lại khoanh chân

Hắn lẩm bẩm:

 " tiếp tục nào " 

Thể bì tầng một đại thành, thể bì tầng hai.... Dần dần chẳng biết qua bao lâu thể bì tầng chín rồi chỉ là lên không nổi nữa mà hắn lại thấy mệt rồi mở mắt hắn thấy mình vẫn trong phòng 

" ọc ọc "

 cái bụng nó kêu rồi mà giờ này là buổi sáng dương phiêu hí hửng đi ra ngoài mới một đêm mà hắn vượt qua chín tầng giống như thiên tài bước ra đập vào mặt hắn thấy thái gia gia không biết từ lúc nào đang đi đi lại trước phòng hắn, chắc là đang lo lắng cho hắn đã lâu không có cảm giác ấm áp như vậy,

 dương phiêu mỉm cười nói:

" thái gia gia người tìm ta " 

Dương thanh phong vui mừng nói:

 " tiểu tử, thân thể người rất yếu thế mà cứ ở lì trong phòng vậy là không tốt đâu, ta tưởng người chết rồi cơ đang định đạp cửa xông vào đây này " 

Dương phiêu há hốc mồm hắn vừa thấy ấm áp giờ thì tịt luôn rồi, lại còn rủa hắn chết,dù sao cũng là do quan tâm hắn quá mà thôi dương phiêu đành nói: 

" người nói gì thế ạ, ta nào dễ chết vậy, người xem mới một buổi tối mà ta đã mạnh ra biết bao nhiêu "

Dương phiêu gồng mình khoe cơ tay bé tẹo mà nói.

Dương thanh phong thấy vậy thì ngẩn ra nói:

 " phiêu nhi ngươi làm gì trong phòng thế có biết là năm ngày rồi  ngươi không ra ngoài rồi không"

" a"

 dương phiêu  không nghĩ năm ngày rồi, thời gian trôi qua thật nhanh vậy mà hắn không biết, thảo nào lại đói thế, mà vừa nghĩ đến 

" ọc ọc " 

cái bụng nó đình công rồi, hắn gãi gãi đầu có chút ngượng.

Dương thanh phong cũng không để ý gì nữa nói:

" để ta kêu nhà bếp làm đồ ăn " 

nói rồi lão lại vội vàng đi mất tiêu.

No nê cái bụng dương phiêu đi tới bãi luyện võ hắn muốn biết mình đã mạnh lên bao nhiêu, tới cột đá hắn vung quyền ầm một tiếng cột đá vỡ vụn, dương phiêu há hốc mồm nghĩ: 

" sao ta mạnh vậy " 

hắn không biết là lực lược tăng lên đáng sợ đến vậy, dù luyện mộc tuyền chủ yếu là dùng để chữa trị nhưng cũng giúp hắn thăng cấp bì thể tầng chín lận chứ đùa, hắn đang rất là cao hứng tự hỏi?

" nếu ta đột phá tinh huyết không biết còn mạnh tới mức nao "

Nhưng muốn đột phá cần tôi thể đan dù sao cơ thể hắn tạp chất quá nhiều để tự đột phá cần mấy ngày lận mà tính hắn là vậy muốn làm gì là phải làm ngay, dương phiêu đi thật nhanh tìm dương thanh phong xin mấy viên uống coi tuy là tôi thể đan rất mắc nhưng hắn không nghĩ nhìu thế dù gì cũng là ông của hắn kiểu gì chả cho, đến thư phòng không thấy, đến đại sảnh mà cũng chả thấy luôn, hắn tìm khắp nơi rồi đang tính hay là để ngày mai thì đúng lúc gặp dương thanh phong đang vội vã đi đâu đó không nghĩ nhìu dương phiêu bước nhanh tới vội hỏi" thái gia gia nhà mình có tôi thể đan không cho cháu mấy viên "

 Lão đang vội thì đứa cháu chặn đường hỏi bất ngờ

" ừ có chứ..." 

lão ngẩn ra!

 " tôi thể đan .... Mấy viên.... " 

loại đan dược này rất đắt mà không phải muốn mua là được cả gia tộc chỉ có mấy viên mà tự dưng đứa cháu này muốn tất cả, nhưng lão vẫn đưa dương phiêu cũng là đứa cháu mà lão thương yêu nhất, đan dược tới tay dương phiêu không nhịn được chạy mất.

Dương thanh phong còn định hỏi dương phiêu lấy đan dược làm gì thì đã không thấy bóng dáng, ngẩn ngơ một lúc tự hỏi:

 " ủa mà giờ ta đang định đi đâu ý nhỉ " quên luôn rồi.

Dương phiêu chạy một mạch về phòng nốc ngay một viên vào mồm lập tức tan ra, dược lực nhanh chóng khuếch tán nhiệt lượng lan tỏa toàn thân, dương phiêu nhanh chóng vận chuyển mộc tuyền, lập tức toàn thân hắn chảy ra chất dịch nhầy nhầy đen đúa bao phủ cả người cho đến khi dược lực không còn, tiếp tục viên thứ hai, thứ ba đến viên cuối cùng

 " răng rắc " 

tinh huyết tầng một đại thành dương phiêu mở mắt cả người hắn bao phủ bởi một lớp dịch nhầy bốc mùi tanh hôi" hẳn đây là tạp chất, cũng nên đi tắm rùi.."

Lúc này " ong ong" 

trong đầu hắn hiện lên tin tức tiên tháp tầng hai mở, sau khi dương phiêu tẩy rửa thân thể hắn vội vàng đả tọa, bên trong thức hải hắn đi vào tiên tháp ở tầng một xuất hiện một cánh cửa nhưng cánh cửa này có chút ghê rợn nha, toàn bộ trang trí bằng khô lâu xương cốt tỏa ra khói đen có chút dọa người, đi vào bên trong hắn cảm nhận được cái hàn khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng

" ây nha, nhìn như địa phủ đừng có hù ta à..." 

Nhưng hắn chỉ thấy một tấm bia đúng lại là một tấm bia, khẽ chạm tay, một luồng khí màu u quang bay thằng vào đầu, lần này là truyền thừa hỗn ma nguyên tiên đế

" hả, ma sao..."

Dương phiêu có chút chần chờ hắn muốn tu tiên không phải tu ma, nhưng sau một hồi suy nghĩ thì cũng không quan trọng, hắn chỉ cần mạnh lên tu gì cũng được.

Trong truyền thừa có một bộ công pháp thôn phệ đoạt mệnh tốc độ hấp thụ linh khí kinh người bất kể thứ gì có linh khí để có thể hấp thu kể cả vật sống

" cái này quá bá đạo rồi, chả trách tốc độ tu luyện của ma tu lại nhanh đến vậy a " 

Dương phiêu mở mắt hắn tính thử ngay trong phòng nhưng mà 

" ọc ọc " cái bụng nó réo 

" phải đi ăn a từ khi đến đây lần nào cũng để bụng đói không tốt nha "

 thế là hắn liền đi tới nhà bếp, khi đi qua đại sảnh hắn nghe được tiếng huyên náo không rõ là có chuyện gì, chạy tới mới thấy một đám người quần áo tả tơi như ăn mày, có tên băng bó cả người đang đứng trong sảnh.

 

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play