Hà Nguyệt Hoa đút cháo cho Lâm Bối Nhi son quay ra phòng bếp rửa bát thì Nguyễn Tần tươi cười đi vào:” chị dâu, mẹ bảo chị tới”.
“Có chuyện gì vậy “ Hà Nguyệt Hoa là kì tạ đi theo Nguyễn Tần
Trong sân, mọi người trong Lâm gia đều tơi đông đủ.
Hà Nguyệt Hoa nhìn tư thế này, đây là gọi thảo luận việc gì, nghe bà Lâm nói:” con dâu lớn, Tiểu Nhi như thế nào rồi?”
“ con bé đỡ hơn rồi, đang nghỉ ngơi mẹ ạ “.
“ chà tốt rồi, một đứa bệnh là được rồi “.
“ mẹ có ý gì ? “.
“ hôm nay Đức Tứ đến Mã gia tặng quà trên đường gặp Tấn Hạo, bị Tấn Hạo kéo đi đánh bạc nên không cẩn thận thua hết hai lượng bạc. Chao ôi, ngươi biết Đức Tứ là cháu trai duy nhất trong nhà chúng ta, dù khổ đến đâu cũng không thể khổ đến đâu cũng không thể khổ cháu trai mình, ngươi phải biết sự thật này chứ. Tiểu Lan cũng không còn nhỏ có thể đi làm, gả đi được rồi, ta muốn bán nó đổi lấy tiền cho Đức Tứ xoay sở “.
“Cái gì “ Hà Nguyệt Hoa nghe thấy điều này lắc đầu liên tục” mẹ làm sao có thể làm được? Tiểu Lan vẫn còn nhỏ như vậy “.
“ Bằng không ngươi muốn sao? Ngươi có hai lượng bạc không”.
“ Ta không cùng ngươi thảo luận chuyện này, chỉ nói cho ngươi biết thôi”.
“ không được, ta không đồng ý “. Hà Nguyệt Hoa nước mắt chảy xuống, Tiểu Nhi vì quyết định của mình nghe theo bọn họ mà suýt chết giờ vẫn chưa hồi phục mà họ còn muốn bán Tiểu Lan.
Nghĩ đến hai đứa con của mình ý chí càng thêm kiên định, phải cứng rắn hơn:” tôi đã nói không được là không được, một trong hai đứa cũng không bán “.
“ ngươi…”. Bà Lâm cả giận đập bàn:” ngươi làm phản phải không? đã bất tài vô dụng sinh ra hai kẻ thất bại. Lâm gia chúng ta không có bạc đãi gì ngươi, giờ ngươi còn cả gan cãi lời ta à, đò con só mặt trắng “.
“ xin lỗi mẹ, con không đồng ý”. Hà Nguyệt Hoa vẫn kiên trì
Nguyễn Tần bị tính khí của Hà Nguyệt Hoa làm cho tức điên, tiến lên mấy bước đánh tới tấp vào Hà Nguyệt Hoa:” cái thứ ăn cháo đá bát, chị sao nói với mẹ như thế…...” những câu chửi thô tục và những tiếng đánh đập rơi vào người bà, mà Hà Nguyệt Hoa không giám đánh trả cứ thế mà lui về phía sau, ai biết phịch một tiếng bà từ bậc thềm ngã xuống đầu đập vào góc phiến đá đặt cạnh thềm.
Nguyễn Tần liền cả khinh:” cái này, cái này, làm sao đây, nhanh gọi đại…..“.
Lâm Đức lập tức ngắt :” người chết rồi không phải muốn làm gì đại phòng cũng được sao”.
“ đúng vậy, sao chúng ta không nói với bên ngoài rằng Lâm Tiểu Nhi khắc chết mẹ mình “.
“ trời cũng muốn giúp chúng ta đây mà “.
Cơ thể của Lâm Tiểu Nhi vẫn còn yếu ớt cần tĩnh dưỡng cẩn thận, không biết chuyện gì sảy ra cô vẫn đang ngủ mơ màng. Đến ngày hôm sau cô bị đánh thức bởi tiếng khóc của Tiểu Lan vội dậy đi ra ngoài.
Ơi ngoài sân Lâm gia cùng hàng xóm đang bàn luận cái gì đó.
Lâm Tiểu Nhi liền có dự cảm không tốt, đẩy ra đám người đi vào chỉ thấy Hà Nguyệt Hoa ngày hôm qua còn yêu thương ân cần với cô giơ đã ướt sũng nằm trên mặt đất.
hai mắt nắm chặt, cả cơ thể không còn sức sống.
Lâm Tiểu Nhi run rẩy ngồi xuống chạm vào cơ thể Hà Nguyệt Hoa, cơ thể không còn hơi ấm nào.
“ sao lại thế này mẹ tôi đã làm sao?”
“ này, đồ không biết xấu hổ khi khắc chết mẹ mình “.
“ đúng vậy đồi giết cha, giết mẹ còn giết cả chồng mình, đồi xui xẻo. Tôi mà là cô, tôi đã tự sát rồi”.
“Hahaha”
Trong tiếng chỉ trích và cười nhạo đó cô xem sét kỹ càng Hà Nguyệt Hoa thấy cả người bà đầy dấu thâm tím do bị đánh còn có một vết thương rất sâu ở sau đầu.
Đang có người muốn đổ lỗi cho cô đây mà, vậy thì người được lợi ở đây là ai.
Cô chỉ bình tĩnh nhìn qua đám người rồi dừng lại nhóm người Lâm gia mà họ cũng là người thân của cô, nhưng trong lợi ích có người thân sao?
“ các ngươi không giải thích chút sao “.
“ có gì cần giải thích chuyện ra như vậy rồi tất cả là do đồ sao trồi nhà cô gây ra”.
Nhìn ánh mắt đó làm cho họ run lên nhưng rất nhanh liền phủ nhận nó, cứng miệng nói.
“ vậy sao tối qua các người không làm gì mẹ tôi mà người lại ra như vậy “.
“ trên người thì bầm tím, sau cổ có vết thương lớn do đập vào gì đó rất cứng, không phải các ngươi hại chết mẹ ta rồi vứt xuống riêng chứ”.
Lời nói như hỏi nhưng lại kết tội rõ ràng, làm cho họ sợ hãi.
“ chúng ta không có làm” tiếng nói run rẩy vì sợ hãi khi cô nói đúng của Nguyễn Tần
Nhìn đán người họ tránh né như vậy Lâm Tiểu Nhi liền hiểu rõ, ánh mắt liền trở nên sắc bén:” vậy ngươi nói rõ cho ta biết các ngươi làm gì mẹ ta,, đánh đập mẹ ta rồi ném xuống giếng “.
“ ngươi đừng hỗn láo ta nói là không làm gì mẹ ngươi”.
“ không làm gì? Vậy thì sợ cái gì?” Nàng nắm lấy cánh tay bà Lâm “ thím hai nói xem vậy tại sao mẹ ta bị đánh còn có vết thương trí mạng đau đầu vậy đó người à”.
Bị Lâm Tiểu Nhi đoán trúng, Nguyễn Tần vô cùng sợ hãi, vì trong trí nhớ của bà thì hai người cháu gái của đại phòng này vô cùng yếu ớt dễ bắt nạt, Lâm Tiểu Nhi bây giờ làm sao vậy chở nên đáng sợ như vậy.
Tất cả hàng xóm đang xem đều im lặng họ không giám nói nhảm nữa.
“ người không nói cho ta sao”.Lâm Tiểu Nhi bắt đầu siết chặt cánh tay mình đang nắm, ánh mắt sắc bén như muốn ăn tươi nuốt sống.
Bà bắt đầu run rẩy, cánh tay xiết đau kiến lòng nổi lên sợ hãi:” ta,ta không phải cố ý, ta không Có ta định hại nàng”.
Đôi mắt Lâm Tiểu Nhi tối lại, bà đã thừa nhận:” vậy tại sao không cứu”.
“ chúng ta muốn cứu nhưng quay lại đã thấy nàng ở dưới giếng k cứu được “. Lâm Đức vội nói dối
“hahaha, tại sao lúc các ngươi cầu cứu ta không nghe thấy tiếng các ngươi kêu cứu “.
Lâm Tiểu Nhi lạnh lùng hỏi sau đó dùng hết sức kéo bà quăng xuống giếng.
Thanh âm vật lộn gào thét từ giếng phát ra
“ ôi con dâu tôi”. Bà Lâm lo lắng đi về phía trước.
Lâm Tiểu Nhi đã nhặt cái sào gần giếng lên, cô đánh chết những ai đến gần. Để không ai trong đời họ đến gần giếng
“ bà nội ngươi cũng giám đánh, hỗn láo “.
“ thì sao”.
“ ngươi, ngươi….”
“ ngươi con sang đây có tin ta đánh cả ngươi “
Dần dần, tiếng Nguyễn Tần nhỏ dần không còn âm thanh nào.
Nàng liền thả sào tre xuống, nhìn Nguyễn Tần được người khác kéo lên. Cô không có ý định giết người bởi vì làm vậy xe rất tuyệt vọng và sợ hãi.
Rồi cô đi tìm trưởng thôn tới
Khi trưởng thôn tới Nguyễn Tần đã tỉnh lại, nhưng khi nhìn thấy Lâm Tiểu Nhi trong mắt đều là vẻ sợ hãi, bà hoàn toàn sợ hãi hét hớn khi nhìn thấy Lâm Tiểu Nhi
Updated 22 Episodes
Comments