Cô Gái Nông Phụ
“ tại sao ngươi lại nói vậy ? Chỉ vì cô con gái bướng bỉnh của cô mà đã giết con trai thứ ba của chúng tôi, cô phải trả lại tiền cho chúng tôi.”
“ chúng ta không trả lại tiền đó, người đã gả vào nhà ngươi rồi, sống là người nhà ngươi, chết làm vòng hồn nhà ngươi, cùng chúng ta có quan hệ gì?”.
“ được lắm, Nhà họ Lâm các người muốn vô lý phải không, con gái của các người đánh chết con trai thứ ba của tôi, nếu các người không trả lại tiền thì đưa cho chúng tôi thứ giá trị làm tài sản thế chấp “.
“ đặt xuống, xe bò đó của ta vừa lấy đồ thợ mộc mới làm”.
“ a, đừng đánh nữa ta, ta rất sợ….”
Bên tai truyền đến một trận mắng chửi, một trận đánh nhau, sau đó một trận khóc, khiến cho Lâm Tiểu Nhi đầu óc đau nhức.
Nàng đang tự hỏi đây là bệnh viện sao? Nhưng bệnh viện không cấm ồn ào sao? Cô khó chịu mở mắt ra, nhất thời rùng mình một cái
Cái gì đây, chuyện gì đang say ra thế này? Đây là nơi nào vậy? Trời xanh mây trắng nhưng trước mặt nàng mơ hồ thấy một căn nhà mục nát , toàn là gỗ mục.
Rồi nàng nhận ra mình đang nằm trên nền đất ướt, quấn trong một tấm chiếu rách.
Lạ thật nàng không phải bị tên đạo đức giả sô đẩy lao ra giữa đường mà.
Chẳng lẽ nàng du hành thời gian sao? Ủa tưởng này vừa nảy ra, một đoạn ký ức không thuộc về nàng tràn vào trong đầu.
Không ngờ nàng lại du hành thời gian và còn du hành đến nơi này.
Cỗ thân thể này tên Lâm Tiểu Nhi cùng tên cùng họ với nàng.
Lâm Tiểu Nhi này là một đứa trẻ có cuộc sống khó khăn, cha chết sớm, mẹ thì yếu đuối, em gái lại sức khỏe không tốt không làm được gì.
Ngoài ra, còn có chú hai và chú ba nhưng lại là người tính toán và bội bạc. Ông bà thì gia trưởng ham tiền vì sợ không có tiền lễ vật của nguyên thân nên đã cho cưới đứa con trai sắp chết nhà họ Vương.
Nào ngờ lại trùng hợp như vậy vào ngày hôn lễ kiệu vừa bước vào cửa nhà họ Vương thì đã có tiếng khóc thê lương từng trong truyền đến.
Nghe được tiếng khóc đó cả nhà họ Vương một phen náo loạn, cha mẹ Vương vừa ôm chú rể vừa khóc thảm thiết, vốn dĩ Lâm Tiểu Nhi có cảm tình với bố mẹ Vương.
Không ngờ, khi cha mẹ Vương nhì thấy cô thì họ lập tức khó chịu.
Cha Vương tức giận tát vào mặt nàng, gọi nàng là đồ khốn đã giết chết con trai thứ ba của họ. Không những hắt hủi nàng còn nói nàng giết con trai họ, họ phải bắt nàng chôn cùng con trai họ.
Lâm Tiểu Nhi không ngờ xảy ra tai nạn như vậy, nàng không thể chịu đựng được sự ngược đãi và xỉ nhục của những người đó, vì vậy nàng ấy và vào cây cột và chết ngày kết hôn.
Sau khi nàng chết, cha mẹ Vương không muốn mua tiền quan tài cho nàng. Mà còn muốn lấy lại tiền sính lễ mà họ đưa trước đó, vậy nên họ đã mang xác nàng trực tiếp gửi trở lại.
Tiền sính lễ tổng cộng là hai lượng và tất cả được ông bà nàng đưa cho Lâm Đức Tứ cháu trai của chú ba.
Chú ba và dì ba là những con gà trống sắt trong làng, để không phải trả hai lượng bạc họ đã gây chuyện với cha mẹ Vương.
Họ vẫn mặc nguyên trang phục đón tiếp trong ngày cưới để xô đẩy cào cấu nhau, cảnh tượng thật hãi hùng.
Còn về phần tiếng khóc là của mẹ nàng Hà Ninh và em gái nàng Lâm Nguyệt Xương, trong trí nhớ của nàng thì chỉ có mẹ và em gái luôn bên cạnh và đối tốt với cô.
Lâm Tiểu Nhi đảo mắt, thầm thở dài, dù sao cũng tơi đây rồi mà nàng còn không biết làm sao trở về nhà.
Vợ chồng nhà chú ba mặt dày mày dạn chỉ trong chốc lát đã đẩy vợ chồng nhà họ Vương ngã xuống đất.
Sau đó người đàn ông trung niên nhà họ Vương hét lên: “ Họ Lâm nhà các ngươi ta nói cho mà biết, hôm nay các ngươi nhất định phải trả hai lượng bạc lại cho ta nếu không ngay cả lâm gia nhà các ngươi ta cũng diệt”.
Vừa nói anh ta vừa nhặt cây sào đứng dựng ở sân.
Chú ba thấy sự tình không ổn liền chạy sang chỗ mẹ nàng hét lớn: “ Lâm Bối Nhỉ là con gái chị dâu tôi, mấy người muốn tính thì tìm chị dâu tôi mà tính”.
Hà Nguyệt Hoa bị đẩy ra, khuôn mặt giàn giụa nước mắt của bà bỗng trở nên ngơ ngác, con gái lớn đã chết, tiền không có trong tay mà mấy người nay lại trơ trẽn như vậy đẩy bà ra chịu thay.
“ Hà Nguyệt Hoa” Mẹ Vương nhìn bà từ trên xuống trong mắt hiện lên vẻ ghen tị và chán ghét:” hừm, cô trông khá ưa nhìn nhưng cô cũng giống con gái cô đều xui xẻo như nhau”.
Hà Nguyệt Hoa bị chế giễu không biết làm thế nào để chống trả lại chỉ có thể lắp bắp trả lời:” ta, người nhà các ngươi không biết đạo lý sông vào nhà ta đe dọa, còn đứa con trai của các ngươi…”.
“ cái gì”. Hà Nguyệt Hoa còn chưa nói hết đã bị mẹ Vương cắt lời
Mặt là đầy tức giận lao đến đánh Hà Nguyệt Hoa vừa đáng bà vừa chửi rủa:” Quả phụ chết tiệt, ngươi còn có mặt mũi nói về con trai thứ ba của ta à “.
Trong khi chửi rủa một tay bà vừa nắm tóc Hà Nguyệt Hoa một tay đánh tới tấp vào người, Nhìn thấy cảnh này lòng cô đầy khó chịu và tức giận.
“Dừng tay”.
Một thanh âm lạnh lùng nghiêm khắc đột nhiên từ tấp chiếu vỡ nát truyền đến, trong khung cảnh lúc này thật đáng sợ.
Mẹ Vương cả khinh:” ai? Tiếng của ai vậy”.
Người nhà họ Lâm đều sửng sốt, tất cả đều nhìn Lâm Bối Nhi bị quấn trong tấm chiếu rách dưới đất.
Không phải Lâm Bối Nhi đụng đầu chết rồi sao?
Sao đột nhiên cô lại nói được, chẳng lẽ người chết sống dậy sao?
Nghĩ đến đây nhà họ Vương không khỏi khích động đều vội lùi về phía sau.
Hà Nguyệt Hoa dường như thấy được hy vọng, vội vàng chạy tới mở tấm chiếu bị hỏng ra:” Bối Nhi của mẹ, là con sao? Con tỉnh rồi sao”.
“Là mẹ đây “. Lâm Bối Nhi nhìn Hà Nguyệt Hoa không thể cảm thán Hà Nguyệt Hoa thực sự rất xinh đẹp vì vậy nhếch khoé môi cười.
“Bối Nhi mau dậy thôi”.
Hà Nguyệt Hoa nhanh chóng giúp nàng đứng dậy, nên tất cả mọi người đều nhìn thấy nụ cười nhạt trên khuôn mặt của nàng.
Cha mẹ Vương lập tức sửng sốt:” Ngươi, không phải ngươi đã chết rồi sao”.
Thấy cha mẹ Vương sắc mặt tái nhờ vì sợ Lâm Bối Nhi cảm thấy thú vị, liền nhẹ gọng nói:” Chết rồi? Tại sao ta phải chết? Hai ác linh các ngươi còn chưa chết mà”.
Nàng vừa mới và đầu vào cột buổi sáng, trên đầu vẫn còn một vết máu lớn đỏ sẫm đã đông đặc và dính bết vào tóc. Với vẻ ngoài nhếch nhác đầy máu và giọng nói run rẩy của nàng giống như giọng nói đến từ địa ngục.
Mẹ Vương kinh hãi:” A…..cứu….. Lâm Bối Nhi đã chết sống dậy”.
Sau đó bà loạng choạng chạy ra ngoài.
Lâm Bối Nhi còn cố tế vươn tay với theo:” mẹ à, tam Nhi của mẹ nói dưới đấy lạnh lắm, rất nhớ mẹ, muốn người xuống đấy bồi chàng…”
Updated 22 Episodes
Comments