Bạch Du hoang mang, thần trí choáng váng, cậu hít một hơi thật sâu, chậm rãi nằm xuống giường, chậm rãi khép mắt lại. Hừ, hôm nay mình mơ chân thật quá nhỉ? Còn là mơ trong mơ nữa sao? Ngủ lại nào, ngủ một giấc tỉnh lại, mọi chuyện sẽ trở về bình thường thôi. Ha ha ha xuyên không cái gì chứ? Có phải tiểu thuyết đâu mà xuyên không?
“Ha ha ha chúc mừng cậu, cậu đoán đúng rồi. Đúng là xuyên không đấy! Còn là xuyên sách, xuyên vào tiểu thuyết nữa.”
Bạch Du giật mình, mở bừng mắt ra. Là ai vừa mới lên tiếng đấy??? Cái quái gì đang xảy ra vậy? Trong phòng này chỉ có một mình cậu, giọng nói như của chị gu gồ kia là của ai aaa? Nơi này còn có ma nữa sao?
“Bạch Du, Bạch Du, đừng tìm nữa. Cậu không thấy được tôi đâu. Tôi đang ở trong đầu cậu nè. Giọng nói truyền cảm như vậy mà cậu dám nói giọng tôi giống chị gu gồ hả????”
Bạch Du đờ người ra, cậu lại quan sát căn phòng này thêm một lúc nữa. Cuối cùng cũng cố gắng chấp nhận sự thật là mình thực sự xuyên rồi. Nếu không thì vì sao ngủ một giấc dậy lại dịch chuyển đến một nơi hoàn toàn xa lạ như vậy chứ? Bạch Du thở dài.
“Này, đừng nói với tôi cậu là hệ thống nhé?”
Giọng nói trong đầu Bạch Du lại vang lên.
“Chính xác!”
Bạch Du lại nói tiếp.
“Vậy cậu có thể nói cho tôi biết tình hình bây giờ là thế nào không?”
“Trước mắt cậu hãy đặt tên cho tôi đi đã. Cậu đặt tên cho tôi rồi thì sẽ thấy được tôi.”
“Còn phiền phức như vậy sao? Gọi đại là Tiểu Ngốc đi.”
“Này Bạch Du, cậu không thể qua loa với tôi như vậy được. Chúng ta sẽ đồng hành cùng nhau trong một khoảng thời gian rất dài đó.”
Bạch Du nhức đầu: “Vậy gọi Tiểu Hắc.”
Hệ thống: “...”
Hệ thống: “Thôi được, vẫn còn đỡ hơn Tiểu Ngốc.”
Phừng!
Hệ thống vừa dứt lời, trước mặt Bạch Du liền xuất hiện một bé bông tròn ú nu màu trắng, toàn thân nó phát sáng, còn mọc ra hai cái cánh nhỏ, rất là đáng yêu. Nó lượn qua lượn lại mấy vòng, cuối cùng mới thích thú dừng lại trước mặt Bạch Du.
“Chào cậu nha Bạch Du, giới thiệu một lần nữa, tôi là Tiểu Hắc, sẽ đồng hành cùng cậu trong cuốn tiểu thuyết này.”
Bạch Du giơ tay lên muốn chạm vào người nó, nhưng chỉ vồ vào không khí. Tiểu Hắc bị vồ cũng không hoang mang, vẫn lượn qua lượn lại trước mắt Bạch Du.
“Bạch Du, bây giờ tôi sẽ thông báo cho cậu một số thông tin cơ bản trước nhé.”
“Tình hình hiện tại là Bạch Du, sinh viên khoa Marketing của trường Đại học Kinh tế được may mắn lựa chọn để trở thành nhân vật thụ chính trong cuốn tiểu thuyết đam mỹ có tên là Yêu Thầm Liệu Có Thành Yêu Thật.”
Bạch Du nghe tới đây thì trợn trắng mắt, đây là cuốn tiểu thuyết hôm qua mình đọc mà!!! May mắn lựa chọn làm thụ chính???? Tức là nhân vật thụ bị thẳng nam ngược lên ngược xuống đó hả???? May mắn chỗ nào????
“Khoan đã! Tôi không đồng ý, mau cho tôi quay về đi. Tại sao lại ép tôi xuyên vào cái tiểu thuyết ngược luyến không có kết quả này chứ!!!”
“Bình tĩnh bình tĩnh, cậu phải nghe tôi nói hết đã.”
Tiểu Hắc lại hắng giọng nói tiếp.
“Nhiệm vụ chính của cậu trong cuốn tiểu thuyết này là bắt buộc phải yêu nhân vật công chính, và khiến anh ta từ từ thay đổi suy nghĩ, yêu cậu. Thời hạn thực hiện nhiệm vụ: 1 tháng.”
Bạch Du liền lên tiếp phản kháng. Nhiệm vụ đã khó rồi mà còn giới hạn thời gian nữa?
“Nhưng anh ta là thẳng! Bẻ cong trai thẳng là nghiệp đó! Huống hồ tôi còn không biết có bẻ được hay không, vậy mà còn phải hoàn thành nhiệm vụ có giới hạn thời gian?”
“Đúng là như vậy đấy! Nhiệm vụ là để cậu nghĩ cách hoàn thành, không phải để cậu hét lên với tôi đâu!”
ĐM!
“Cậu im lặng một chút đi. Đó là nhiệm vụ chính của cậu, nếu cậu hoàn thành thì sẽ có hai lựa chọn cho cậu: Một là cậu chọn ở lại thế giới này và được ưu đãi thêm một nguyện vọng, hai là tôi sẽ giúp cậu quay về thế giới thật và cũng được ưu đãi thêm một nguyện vọng. Ghi chú thêm: Nguyện vọng phải nằm trong khả năng của tôi thì tôi mới thực hiện được. Đó là phần thưởng sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ.”
Bạch Du yên lặng lắng nghe, lại bắt đầu muốn gào thét.
“Vậy thất bại thì sao?”
“Nếu cậu thất bại, thì phải ở lại trong thế giới này, mãi mãi! Nhưng còn kèm theo một điều kiện nữa, kể từ lúc xác định là cậu đã thất bại, cậu phải hoàn toàn rời xa tất cả các nhân vật có liên quan tới cốt truyện, không được dính líu gì tới các nhân vật trong cốt truyện nữa cho dù là nhân vật chính hay nhân vật phụ.”
Bạch Du vò đầu, cái hệ thống này thật là biết ngược. Bắt cậu phải yêu nhân vật chính, sau đó nếu nhân vật chính không yêu cậu, nhiệm vụ thất bại thì cậu phải rời xa nhân vật chính. Khác nào thụ chính trong truyện, yêu thầm người ta xong tự ngược bản thân chứ? Đã vậy còn không thể quay về thế giới thực, phải mãi mãi ở lại nơi này? Nhân tính ở đâu? Ông trời ở đâu? Công bằng ở đâu hả???
Nhưng mà xuyên cũng đã xuyên, mọi chuyện đã được ấn định. Bạch Du vò vò mái tóc ngắn của mình.
“Cậu xác định là tôi thành công hay thất bại bằng cách nào?”
Updated 46 Episodes
Comments
HAN💐
tiếc là nó là tiểu thuyết thật a ạ💔
2025-01-12
1
✨_sleepy_✨
màu trắng mà tên hắc-)...
2024-12-18
3
朱贺琳
小傻逼太可爱了哈哈哈!
2023-12-19
14