Loay hoay một lúc, cũng chẳng tìm được giấy bút, nàng định gọi Hoa nhi vào để hỏi thì vô tình phát hiện một chuyện.
Nàng đi đến bàn trang điểm vô tình nhìn thấy mình trong gương, nàng giật mình mà la lên làm cho Hoa nhi sợ hãi, tức tốc chạy vào.
“Công chúa, người sao vậy công chúa, có chuyện gì sao..?”
Hoa nhi chạy vào nhìn thấy nàng đang ngồi trên ghế trước gương, gương mặt nàng đang rất hoảng lọan.
Người bên trong gương giống hệt nàng ở hiện đại, chỉ khác là trên mặt người này lại có một vết bớt rất to.
“Ta..ta xấu như vậy sao..?”
Hoa nhi vội vàng quỳ xuống lo lắng nói: “Công chúa không phải đâu, người không xấu chẳng qua do vết bớt trên mặt người hơi to, đã che đi một ít khí chất của người mà thôi. Khi ra ngoài người cứ đeo khăn che mặt, sẽ không ai dám nói gì người đâu”
“Muội nói như vậy là sao, vết bớt này là có từ khi nào, không ai trị được cho công chúa sao..?”
Hoa nhi kể rằng, năm nàng 8 tuổi sau một lần xuất cung đi chơi bên ngoài, thì không hiểu vì sao mặt nàng lại xuất hiện một vết bớt màu nâu to như vậy nữa.
Các ngự đã y đã tìm mọi cách để chữa trị giúp nàng, nhưng đều vô ích. Thời điểm đó nàng cũng không quan tâm, không trách móc ai. Nàng nói rằng cứ để như vậy có lẽ nàng sẽ tránh được nhiều phiền phức không đáng.
Lam Kỳ Tuyết nghe vậy, cũng bất lực, nàng bắt đầu kiểm tra lại mặt mình một lần nữa, thì phát hiện đây rõ ràng chỉ là một vết nám mà thôi, nàng lại ngồi cười ngây ngốc.
Lam Kỳ Tuyết gọi Hoa nhi chuẩn bị giấy bút cho nàng. Sau một lúc, trước sự khó hiểu của Hoa nhi thì nàng cũng đã viết xong đơn thuốc.
“Muội mang đơn thuốc này đến Thái Y Viện bóc cho ta vài đơn, ta sẽ dùng nó để cứu cái thân thể này.”
Hoa nhi khó hiểu nhưng cũng làm theo lời nàng nói.
“À phải rồi, kể từ hôm nay ta sẽ ở lại trong tẩm cung mình để chuyên tâm chữa bệnh, muội đừng cho ai vào đây làm phiền ta”.
Một tháng trôi qua, Lam Kỳ Tuyết bây giờ cũng đã khỏe hơn nhiều, gương mặt nàng lúc này cũng đã không còn vết bớt kia. Hôm nay nàng mặc một bộ bạch y đơn giản nhưng vẫn không thể che đi khí chất của một vị công chúa như nàng. Mái tóc dài được búi lên phân nữa phía sau, và đính thêm một ít trang sức. Hiện tại nàng vẫn muốn đeo khăn che mặt một thời gian, để có thể thích nghi với nơi này trước.
Nàng cuối cùng cũng ra khỏi phòng, vì nàng muốn đến xem thử Hoàng Thượng và Hoàng Hậu là như thế nào. Kể từ ngày nàng tỉnh lại, nàng chưa từng thấy họ đến thăm nàng.
Nhưng sau khi hỏi Hoa nhi, nàng mới biết rằng Hoàng Hậu hiện đang lâm bệnh nặng, Hoàng Thượng thì lo việc triều chính, lúc rãnh rỗi thời gian đều sẽ dành cho Hoàng Hậu, nên không thể đến thăm nàng. Nghe được điều này, là một bác sĩ nàng lại càng muốn đến xem tình trạng của Hoàng Hậu.
“Công chúa giá đáo” Lời của một vị công công cất lên tại tẩm cung của Hoàng Hậu.
Lúc này bên trong có rất nhiều ngự y, cung nữ và Hoàng Thượng cũng đang ở đây.
“Tham kiến công chúa! ”
“Miễn lễ! ”
Sau một tháng vừa dưỡng bệnh, vừa học cung quy thì nàng cảm thấy mình cũng rất ra dáng của một vị công chúa đi.
Hoàng Thượng khi nghe công chúa đến, liền chạy lại phía con gái mình.
“Tuyết nhi sao con lại đến đây, con vừa mới tỉnh nên nghỉ ngơi nhiều hơn, không nên đến nơi này”
Lúc này bạn nhỏ của chúng ta đơ hết cả người, nước mắt rưng rưng nhìn người trước mắt.
Người này giống hết ba nàng khi còn sống, nàng vô cùng xúc động nhào đến ôm lấy Hoàng Đế.
“Ba, con nhớ ba lắm con lúc nào cũng muốn được gặp lại ba và mẹ, con thật sự rất nhớ ba”.
Hoàng Đế cũng hoang mang trước tình huống này, chỉ chó thể ôm nàng vỗ về trước.
Sau khi khóc đủ, nàng cũng đã bình tĩnh lại. Nàng không những gặp lại ba mà còn gặp được mẹ mình, chính là vị Hoàng Hậu đang nằm trên giường bệnh kia.
Sau một lúc tâm sự, nàng nói với Hoàng Đế mình có thể chữa khỏi cho Hoàng Hậu. Nhưng dĩ nhiên Hoàng Đế sẽ không tin lời nàng nói.
Nhưng khi nghe con gái và nô tì Hoa nhi bên cạnh nói các bệnh vặt và vết bớt trên mặt của nàng đều đã tự tay nàng chữa khỏi. Hoàng Đế mới bất ngờ và miễn cưỡng đồng ý để con gái mình xem thử.
Sau một lúc châm cứu thì Hoàng Hậu cũng đã có chuyện biến tốt. Chỉ cần uống thêm thuốc nàng kê đơn sẽ nhanh chóng khỏi hẳn. Hoàng Đế rất vui mừng, một phần gánh nặng cũng đã được giảm bớt.
Những ngày tiếp theo Kỳ Tuyết luôn dành hết thời gian của mình để ở bên cạnh Mẫu Hậu mình, cho đến khi bà ấy khỏe hẳn nàng mới yên tâm.
Trãi qua một thời gian dài thích nghi, nàng với kiến thức của người hiện đại, đã biến đổi cải cách lại nơi này mang đến nơi này rất nhiều mới lạ.
Bạn nhỏ chúng ta chế tạo ra rất nhiều thứ như là bàn chảy đánh răng, băng vệ sinh, cả quần lót,…
Nàng cảm thấy sống ở đây cũng tốt, nhưng đời không bao giờ được như ý nàng mong muốn.
Nàng nghe được tin, trong thành và trong cung xuất hiện nhiều chuyện khiến cho Hoàng Đế phải mất ăn mất ngủ. Chính vì vậy mà nàng cũng muốn giúp một tay.
Kỳ Tuyết, chạy đến chỗ Hoàng Đế để hỏi xem tình hình, nàng biết được đất nước mình đang bị các nước khác hâm he xâm chiếm, gần đây xuất hiện nhiều người lạ mặt hành tung bí ẩn xuất hiện trong thành.
Hoàng Đế đã cử Tử Yên đi điều tra nhưng vẫn chưa có kết quả, đã vậy còn xuất hiện dịch bệnh bùng phát ở nhiều nơi. Kinh tế cũng đang gặp khó khăn, bá tánh nhiều nơi đang phải chịu rất nhiều đau thương.
Sau khi nghe xong, nàng phần nào cũng đã hiểu được tình hình, nàng nói Hoàng Đế không cần lo lắng, cứ giao mọi chuyện lại cho nàng.
Nàng xin Hoàng Đế cho nàng xuất cung vi hành để tự mình điều tra, cũng như sẽ tìm hiểu dịch bệnh và tìm cách chữa trị cho mọi người. Ban đầu Hoàng Đế cự tuyệt nhưng sau một hồi khuyên năng, cuối cùng Hoàng Đế cũng chịu đồng ý, nhưng với điều kiện nàng phải để Tử Yên đi cùng và trong tình huống không cần thiết thì không được để lộ thân phận công chúa của mình.
Vậy là bạn nhỏ vui vẻ chuẩn bị hành lý cùng Tử Yên lên đường xuất cung.
.........
Updated 41 Episodes
Comments
Lee Kang
truyện hay mà flop quá:(quyết tâm đọc hết 20 chương r ms đi ngủ-)💦
2024-05-20
0
CantStopWontstop
Mê mẩn quá đi, mất ăn mất ngủ đọc truyện 😜
2024-05-15
0