Xuyên Không Gặp Được Các Nàng
LAM KỲ TUYẾT năm nay 23 tuổi, nàng sinh ra và lớn lên trong một gia đình có truyền thống hành nghề y, vì vậy mà nàng cũng được thừa hưởng không ít những ưu tú đó từ gia đình mình.
Nhưng khi nàng 16 tuổi, ba mẹ đã không may qua đời do tai nạn.
Kể từ đó chỉ còn nàng và bà sống nương tựa lẫn nhau.
Vì để thực hiện ước mơ học tập nối nghiệp gia đình, nàng đã phải một mình ở lại Thành Phố vừa học vừa làm để trang trải cuộc sống.
Lúc lên đại học, ở trường Y Khoa nàng luôn là những sinh viên ưu tú nhất của trường, được đưa sang nước ngoài học trao đổi nhiều lần, và còn được bệnh viện Kỳ Thiên thuộc top đầu thế giới tuyển thẳng vào làm.
Nơi đây cũng là nơi ba mẹ nàng từng làm việc.
Mới 21 tuổi nàng đã thi đỗ tiến sĩ và trở thành bác sĩ giỏi nhất ở Thành Phố X.
Nhưng khi sự nghiệp của nàng đang thăng tiến, có được những thành công nhất định, nàng lại muốn trở về quê, làm việc tại một bệnh viện nhỏ để tiện chăm sóc bà mình.
Mặc dù trải qua nhiều biến cố, khó khăn, áp lực, nhưng lúc nào nàng cũng đều rất lạc quan yêu đời, và sống thật tích cực cùng với bà của mình.
Hôm nay nàng tăng ca nên về nhà trễ, nàng vừa đạp xe, miệng vừa lẩm bẩm trách móc ai đó.
“Haizz hôm nay đúng là một ngày vất vả mà, đã vậy viện trưởng còn bắt mình ở lại tăng ca nữa, thật là mệt chết mình rồi, ngày mai là ngày nghỉ mình phải ở nhà ngủ cho thật đã mới được”
Ngay lúc nàng còn đang oán trách trong lòng, thì cảm thấy chiếc xe đạp yêu quý của mình có chút lạ. Nàng nhìn xuống thì phát hiện bánh xe của nàng đã bị xì từ lúc nào.
“Chẳng trách nãy giờ mình cứ cảm thấy nặng như vậy. Ây da ông trời à sao ông lại đối xử với con như vậy a, ông thấy con còn chưa đủ thảm sao? ”
Nàng ngước lên trời mà la, nhưng giờ phút này nàng có than trời, trời cũng không thấu, than đất, đất cũng chẳng nghe.
Lam Kỳ Tuyết định nhờ vả người qua đường giúp đỡ, nhưng nhìn vào đồng hồ đã hơn 2 giờ sáng.
Con đường này lại có rất ít người đi qua. Nghĩ rồi lại thôi bạn nhỏ đành thở dài rồi tự mình dẫn bộ đi về.
Bạn nhỏ Kỳ Tuyết vừa dẫn xe trên vỉa hè, vừa đi vừa mắng ông trời đối sử bất công với nàng. Thì ngay lúc này, bỗng có chiếc xe màu đen chạy với tốc độ rất nhanh vượt qua nàng.
Làm nàng giật cả mình, còn chưa kịp bình tĩnh thì ngay ngã tư đã nghe thấy một tiếng “Rầm” tiếng va chạm cực lớn.
Lam Kỳ Tuyết đứng hình mất một lúc mới lấy lại được bình tĩnh.
“Thiên a! Chuyện gì vừa xảy ra vậy hả? ”
Nàng để chiếc xe đạp của mình xuống, vội chạy thật nhanh đến chỗ tai nạn.
Khi nàng đến, đã thấy hai chiếc ô tô và một chiếc mô tô bị hư hỏng khá nặng nằm trên đường. Từ xa nàng đã thấy có nước chảy ra từ trong xe, lại gần thì mới nhìn rõ đó là xăng.
Tình huống quá nguy cấp, nàng không suy nghĩ nhiều liền chạy thật nhanh đến xem tình hình của những người bị thương kia.
Lam Kỳ Tuyết chạy đến chỗ người gần nàng nhất, là người đi xe mô tô.
“Nè cô ơi cô có sao không, cô còn đi được không? ”
Nàng ta từ từ ngồi dậy Kỳ Tuyết giúp nàng cởi mũ bảo hiểm ra.
“Tôi không sao, chỉ là đầu hơi choáng một tí thôi, cũng may có đồ bảo hộ này đây”
Nàng cầm mũ bảo hiểm và nói với Kỳ Tuyết. Bạn nhỏ vẫn bắt mạch và kiểm tra xung quanh thân thể của nàng một lần nữa cho chắc chắn.
“Thật may cô chỉ bị va chạm nhẹ không sao cả, nhưng xung quanh đây không có ai, không ai có thể giúp chúng ta. Tôi không biết tình trạng của những người kia thế nào, cô giúp tôi một tay có được hay không? ”
Nàng nhìn Kỳ Tuyết một lúc, định nói nhưng thấy thái độ khẩn trương của Kỳ Tuyết, nàng đành nuốt lời định nói vào trong và gật đầu đồng ý.
“Thật là sao mình lại đồng ý với nàng ta, giúp người đã gây tai nạn cho mình chứ”.
Nàng nói thầm trong lòng rồi đứng lên cởi bỏ bao tay của mình, chạy đến cùng với Kỳ Tuyết để xem tình trạng của họ.
Lam Kỳ Tuyết chạy lên xem xét và quay lại nói với nàng.
“Nè cô giúp tôi xem cô gái bên trong xe đỏ kia thế nào rồi, còn tôi sẽ qua kia xem chiếc xe đen kia”
Nàng gật đầu và đi đến giúp đỡ người bên trong ra khỏi xe. Rất may bên trong chỉ có một cô gái, bị thương nhẹ mà thôi.
Khi Kỳ Tuyết chạy đến chỗ chiếc xe màu đen thì nàng thấy có hai người ở bên trong, bạn nhỏ nhanh chống gọi hai người trong xe tỉnh lại.
“Nè hai người mau tỉnh lại đi, mau chạy ra khỏi đây nếu không xe sẽ phát nổ đó”
Cô gái tóc ngắn ngồi ở ghế phụ từ từ mở mắt ra hốt hoảng và hét lên.
“A...chuyện gì thế này, chị Giai Giai chị có sao không, chị mau tỉnh lại đi, chị Giai Giai”
“Cô ấy chắc là bị thương nặng ngất xĩu rồi cô mau giúp cô ấy ra ngoài đi”
Cô gái tóc ngắn ngước nhìn Kỳ Tuyết một cái rồi cố gắng mở cửa.
“Cửa này bị hư rồi tôi không mở được phải làm sao đây”
Kỳ Tuyết bất lực cố gắng dùng sức mở cửa nhưng cũng không được, liếc thấy xăng và dầu sấp tràn ra nàng sợ hãi cố gắng tìm cách mở cửa.
Lúc này cô gái đi mô tô lo lắng chạy đến kéo tay nàng.
“Nè cô làm cái gì vậy còn không mau chạy đi, cô ở đây định chết chung với họ à”
"Cô buông tay tôi ra, tôi là bác sĩ tôi không thể nào thấy chết mà không cứu được”
“Nhưng cô cố gắng nãy giờ cũng chẳng mở được, với lại xăng sắp tràn rồi cô còn không đi thì sẽ không kịp”
Lúc này bạn nhỏ chúng ta dường như nhớ đến điều gì đó, không nói lời nào chạy đi một mạch.
Cô gái tóc ngắn bên trong xe kêu gào đập cửa khóc lóc.
“Nè cô ơi, cô bỏ đi đâu vậy cô đi rồi chúng tôi phải làm sao đây, cứu chúng tôi với đừng có đi mà”
“Đừng...kêu nữa tất cả bọn chúng đều như nhau”
Giai Giai tỉnh lại giọng nói yếu ớt, nàng cười mỉa mai nói vài câu, tay nàng nắm chặt nắm đấm.
“Chỉ là không ngờ chúng ta lại bị chết như vậy”
Nói rồi nàng cũng nhắm mắt như đang chờ đợi cái chết đến với mình.
Nhưng vài giây sau nàng lại nghe thấy tiếng đập cửa bên ngoài, Giai Giai từ từ mở mắt ra xem. Thì nàng nhìn thấy đó lại là cô gái lúc nãy, trên tay nàng cầm theo một cái nón bảo hiểm.
Nàng dùng hết sức của mình để đập cửa, và cuối cùng cửa xe cũng đã được mở.
“Đi thôi...” Kỳ Tuyết vội vàng đỡ lấy Giai Giai ra khỏi xe.
“Cô gái này sao lại.....” Giai Giai không ngờ rằng nàng sẽ trở lại cứu mình.
Khi cứu được mọi người ra khỏi bạn nhỏ rất vui, nhưng còn chưa kịp nghỉ ngơi thì một tiếng “bùm” vang lên, các mảnh vỡ văng tung tóe.
Ngay lúc này, một mảnh vỡ lại vô tình bay về hướng các nàng.
Bạn nhỏ chúng ta lại không suy nghĩ nhiều, mà dùng thân mình che chắn cho cho các nàng.
Cuối cùng, bị một mảnh vỡ rơi trúng đầu mà bất tỉnh.
……….
Updated 41 Episodes
Comments
Lee Kang
nghe câu"bạn nhỏ"thấy cuti qé><
2024-05-20
2