Nói chuyện với fan thêm nửa tiếng. Thiên Ân thật sự tắt máy tính rồi đi ngủ. Không phải cậu cậy vào thành tích mà không ôn tập, nhưng cơ bản đã trải qua một đoạn thời gian điên cuồng học tập và làm việc, kiến thức tiếp thu cũng đủ dùng. Trước ngày thi phải để cơ thể và cả tinh thần được thả lỏng thì mới làm tốt bài thi được.
Vừa lúc vào cấp 3, ba cậu vốn yêu cầu cậu học một ngành nào đó về kinh tế, để đến lúc ông buông tay công việc của công ty thì cậu sẽ về tiếp quản sự nghiệp, Thiên Ân không nghe lọt được câu nào vào tai lúc đó cậu chỉ im lặng, rồi nhìn vào đôi mắt sắc bén không cảm xúc của một doanh nhân để tìm chút bóng dáng thân tình, nhưng không có, sau đó cậu chỉ đáp lời ngắn gọn một câu.
"Ba tìm dì sinh thêm vài đứa đi. "
Lúc cậu học lớp 11 thì ba cũng chính thức tiến thêm một bước. Không phải ba cậu không có người tình nào, mà vì nhìn thấy sự xa cách của hai đứa con trai nên chưa công khai danh phận cho mái ấm riêng, nhưng phần nhiều vì ông không có nhiều tâm tư để bồi đắp tình cảm gia đình và ông cũng không muốn bị người trong giới đem vấn đề của mình trở thành tin tức nóng hổi để bàn tán trên mâm cơm. Vế sau cùng có lẽ nghe hợp lý hơn, ông ta khá chú trọng chuyện mặt mũi.
Đến lúc ông chính tai nghe Thiên Ân xé luôn lớp mặt nạ cuối cùng của mình, ông chỉ khựng lại một chút, cảm xúc trên khuôn mặt lúc này mới có chút thay đổi, đơn giản vì không ai muốn bí mật của mình bị người khác nắm giữ.
Hiểu rõ ý tứ Thiên Ân không có ý định muốn trở về bên cạnh mình, ông mới danh chính ngôn thuận đem người vợ nhỏ và đứa con riêng gần 10 tuổi lên mặt bàn.
Vậy xem ra cả ba và mẹ đều có gia đình riêng, không ai rãnh quản cậu là tốt nhất. Tiền chu cấp hàng tháng tuy cậu không động đến, cũng không mạnh miệng bảo không cần dù sao ở một thân một mình, cũng để phòng hờ việc bất ngờ, còn tiền kiếm được nhờ livestream, đúng là một con số khiến cậu bất ngờ, nó dư sức để dùng cho việc học tập cơ bản đến hết đại học.
Anh 2 cho dù có thương yêu cậu, nhưng khoảng cách 8, 9 tuổi tư tưởng cũng khác nhau nhiều. Người ta thường nói cách 3 năm gần như đã cách một thế hệ, cũng không phải là nói xạo. Anh hai có khi còn nghiêm khắc hơn cả ba mẹ, quản còn nhiều hơn hai người họ. Anh lớn hơn cậu nhiều, nên tâm lý trách nhiệm cũng cao hơn, anh lúc nào cũng thấy bản thân cần bù đắp cho tâm hồn thiếu niên của Thiên Ân.
Sau vài lần giằng co, cuối cùng cậu chọn thi vào ngành bác sĩ thú y. Chuyên văn, kinh tế... đến bác sĩ. Là cái khoảng cách xa đến mức mà đi 8, 10 con phố cũng đi không tới. Học chuyên văn là vì cậu khá thích văn học, việc đó cũng không đại biểu cho việc cậu chỉ giỏi mỗi môn văn.
Điểm trung bình cả khối, tháng nào cậu cũng đứng đầu, Thiên Ân không học lệch, cậu học tất cả các môn. Nhờ vào học vấn lẫn nhan sắc, cậu càng thêm nổi bật ở trong trường học, thêm cái tính cách lúc nóng lúc lạnh, khiến người xa cách, lúc nào cũng cười như không cười càng khiến nữ sinh xem cậu như idol K-POP mà thần tượng.
Sáng hôm sau, Thiên Ân vặn mình đã cảm thấy toàn thân nặng nề, cơ thể như bị bóng đè không cách nào tỉnh dậy, điện thoại trên tủ đầu giường trùng hợp reo liên tục. Cậu cố gắng mở mắt đã thấy hai cục lông tròn trịa một đè bên tay, một nằm trên bụng rõ là hai con mèo cậu nuôi.
"Ôi trời đất ơi, béo thế đè chết tao mất"
Điện thoại reo lên lần thứ 3, Thiên Ân mới tỉnh táo hẳn rồi phá dở hai công trình ú nu vừa xây trên người ra. Cậu cầm lên điện thoại nghe máy, cậu là bị ngộp tỉnh.
Hai mí mắt díu lại nhìn không rõ người gọi, cậu mới ỡm ờ, giọng điệu ngáy ngủ tùy tiện trả lời với người bên kia điện thoại. Thiên Phú lắc đầu, thở một hơi, đúng là quá rõ thói quen gắt ngủ của cậu.
[Dậy... anh chờ dưới nhà. Chở đi ăn sáng rồi đi thi.]
Giọng nói quen thuộc thành công khiến con mèo lười không xương sống bật người ngồi dậy.
"Anh... 2????? anh làm cái gì dậy. Ai kêu anh lên đây? Đang mùa hè, người người đi biển, nhà nhà du lịch, resort rãnh rỗi lắm sao? Ế khách? Tiền tiêu không cần cho em cũng được, để dành xoay sở đi nha."
[Ế cái đầu em, chưa đánh răng nên miệng thúi cách cái điện thoại còn ngửi được, anh thuê người làm gì mà để mình bận rộn. Nhờ nhân viên điều hành tốt, nên mới dành ra được mấy ngày nghỉ đưa đón em út đi thi. Thấy anh tốt với em rồi đúng không?]
"Bây giờ là 5h sáng, tuy thời gian này trời vẫn sáng nhanh, nhưng hành động của anh làm vẫn có hành vi cấu thành tội phạm, tra tấn người sĩ tử thiếu ngủ, hành hạ trạng nguyên tương lai. Đính chính lại lần nữa trường thi 7h30 mới mở cửa, 7h45 mới được vào phòng thi, 8h mới chính thức làm bài. OK! "
Bên kia nhanh chóng truyền lại một tiếng cười ha hả. Hiển nhiên là muốn cắn mãi không buông.
[Anh gọi giờ này là muốn tốt cho cưng, học bài tốt nhất là vào sáng sớm, đi nặng tốt nhất là sau khi học bài.]
"Khoa học đã chứng minh, đi ẻ sau khi học bài chữ sẽ cuốn trôi theo tiếng xả nước... Mong đồng chí đi mua đồ ăn sáng rồi trở lại sau 1 tiếng nữa."
[Được, coi như nể mặt kỳ thi tốt nghiệp này mà buông tha em.]
Tuy cuộc nói chuyện không gọi được cậu thức dậy ôn bài, nhưng thành công khiến cậu tỉnh ngủ. Nhắm mắt cũng không ngủ lại nổi, Thiên Ân lướt mạng xã hội xem các hội nhóm học tập đoán đề môn văn cũng khá giải trí.
"Gì đây... chung kết giải thế giới PGS mùa hè sắp diễn ra... "
Updated 53 Episodes
Comments
Rei Ji
anh em nhà này đáng iu vcl
2025-04-05
1
ủng hộ 🐑🐍🐼🐻🦅⚡🐶 RV_ATSH
/Hey//Hey/
2025-03-03
0
🏹💕mycupidaneko💘🐈
Câu chuyện đỉnh, tác viết zạch quá
2024-06-09
2