Ngày mà tất cả học sinh đang hướng về hôm nay đó chính là ngày tựu trường. Điều khiến xao xuyến nhất chính là sự nhộn nhịp, vui tươi của một lớp học sắp bắt đầu và những mối tình học đường rất đáng yêu.
Ánh sáng len lỏi qua giương mặt cô gái nhỏ bé đang nằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái, căn phòng không quá lớn nhưng cũng rất thoải mái. Đôi mắt khe khẽ mở lên dưới ánh sáng của buổi sớm mai.
"tiểu thư..đến giờ dậy rồi..hôm nay là ngày tựu trường đấy" - bà quản gia nói vọng ra từ bên ngoài
Cùng lúc đó ở phòng Bảo Nhi cũng vậy
"tôi biết rồi..tôi ra ngay đây"
Cả hai người chuẩn bị quần áo đầy đủ bước xuống nhà với cha và dì cả đang đợi sẵn ở bàn ăn.
"Chà..Thư Di đáng yêu, xinh xắn ghê ta"
Cha cô xoa mái tóc đen đang cột đuôi ngựa có hơi chút xoăn xoăn phần đuôi, nụ cười rạng rỡ của cô rất vui khi được cha khen.
Chính vì được cha yêu thương hơn nên Bảo Nhi rất căm ghét Thư Di, bởi mẹ của Nhi chỉ là bà vợ cả được cưới hợp pháp bởi vì công ty của ông nội đang đứng ở bờ vực phá sản. Nhờ có sự giúp đỡ gia đình của mẹ chị Nhi nên đã cứu cánh được một phen. Nhưng sau đó gia đình của mẹ Bảo Nhi cũng phá sản nên đem lòng khao khát khối tài sản khổng lồ của cha cô
Còn cô là con của mẹ cô - người mà cha cô yêu suốt 10 năm, đã sinh con cho ông nhưng không may qua đời trong một vụ tai. Cho đến hiện giờ vụ tai nạn vẫn luôn là dấu hỏi chấm trong đầu của cô và cha, bởi vì không bắt được thủ phạm. Họ cũng đành từ bỏ vụ án và tiếp tục sống cho đến tận bây giờ
"Các con ăn đi kẻo muộn"
Giọng người đàn bà đầy mưu mô xảo quyệt không khác gì cô con gái của bà..đó chính là người dì cả đang đóng vai là một người mẹ hiền từ trước mặt cha cô để lấy lòng. Bởi từ xưa đến nay họ chung sống với nhau không phải vì nảy sinh tình cảm mà kết hôn.
Họ được tài xế đưa đến trường, sau ngày sinh nhật hôm đó Thư Di vẫn không hề căm ghét Bảo Nhi mà chỉ để ý đến chàng trai đã giúp đỡ cô hôm đó.
Còn Bảo Nhi, ngày càng căm ghét cô nhiều hơn, chắc chắn cả ả lẫn mẹ ả đang âm mưu một điều gì đó..khi có cha thì luôn tỏ ra yêu thương em gái nhưng khi cha đi ả lật mặt vô cùng.
"Các cô chủ..đến nơi rồi, tôi sẽ đón hai cô đúng giớ khi tan."
"Không cần đâu. Hôm nay tôi có hẹn ăn với bạn, không về nhà đâu, ông không cần đón"
Bảo Nhi đóng sập cửa xe sau khi nói xong thể hiện sự bực tức khi phải ngồi chung xe với cô
"Cháu đi nha, bác lái xe cẩn thận.."
"Vâng, tôi sẽ đến đón cô"
Bảo Nhi chẳng để tâm, tung tăng xuống xe và hạnh phúc bước vào trường. Cô gái nhỏ của chúng ta cứ thế cắm cụi đi mà chẳng bận tâm cái gì khiến cô vô tình va trúng một cậu bạn.
"a..ui..da" - vừa nỏi Di vừa xoa xoa cái đầu, có vẻ cậu bạn này khá cao
"tôi xin lỗi" - Di liền vội vã xin lỗi và xoa cái trán của mình
"không sao.." - ...
"Ơ...nhưng mà cậu nhìn rất quen" - nghiêng đầu và ngờ ngợ nói
" chắc cô nhầm rồi, tôi không quen cô" - hóa ra giọng nói đó là của Duy Bảo
Anh vẫn nhớ cô, nhưng thật lòng chẳng liên quan đến nhau sau sự việc lần đó nên không muốn vướng bận hay mang ơn. Chẳng bận tâm đến Di Di với một đống thắc mắc trong đầu liền bỏ đi theo tiếng gọi của anh bạn đằng sau.
"..đúng là..kệ đi, tưởng tôi không nhận ra cậu chắc" - Di Di cũng tung tăng đi thăm thú lại trường học của mình.
Bỗng đâu xuất hiện một bạn học cũng rất thư sinh, điển trai đến mời chào cô.
"Hey, bạn học của chúng ta. Tôi tên là Minh Khang, tôi thấy cô khá ngốc nghếch, muốn làm quen bởi tôi là học sinh mới"
Cậu bạn này nhảy xộc đến trước mặt Thư Di và nói. Cách mời chào khiến ai cũng thấy ghét
"Này..sao dám nói tôi ngốc"
"Tại vì..mọi người đi tập trung thành một nhóm, mỗi cậu lủi thủi ở đây"
"Bộ cô không có bạn à? Hay tôi làm bạn với cô nha"
"Này nha, tôi có bạn đó nhưng mà tôi chưa thấy cậu ấy thôi, đồ hâm đi ra đi" - Di Di vừa nói vừa né tránh
Nhưng cậu bạn này có vẻ mặt siêu dày, liên tục đi theo cô.
"ey..này tôi bảo, chỗ kia có người bị bắt nạt kìa"
Minh Khang chỉ vào một góc khuất của sân trường, chỗ đó rất ít người qua nhưng lại tập trung khá nhiều học sinh ở đó. Họ quây kín một học sinh đeo mắt kính và đang ôm một số sổ sách trên tay. Thư Di và Minh Khang lấp sau tường và nghe lén.
"Sao mày dám va vào tao"
Giọng nói này nghe quen quen, hóa ra là của Bảo Nhi, ả chuyên đi bắt nạt người khác. Sau lần bị trai đá liền nảy sinh tính nóng nảy và thích đánh đập người khác. Con người của ả phải khiến cô bĩu môi khinh bỉ
"Là chị của tôi đó..."
"Cái gì? hình như mặt rất quen, là con gái của ông Đàm đúng không?" - Minh Khang khẽ nói
"Đúng, chúng tôi là con gái nhà họ Đàm, chị ấy ghét tôi lắm"
"Ghét thì sao? Cô ta sắp đánh người đến nơi rồi kìa"
Nghe thấy vậy, cô chẳng chần chừ nữa liền chạy đến chỗ đó bảo vệ cô gái đeo mắt kính kia.
"Chị thôi ngay đi..không được bắt nạt cậu ấy"
"Cả mày cũng bật tao à? được thôi nay tao xử cả hai chúng mày..con nhỏ láo lo..e"
Chưa kịp nói xong, thì giọng nói thất thanh, trầm trầm của một người đàn ông trung niên.
"Các em làm cái trò gì ở trường học vậy? trường ta là trường có danh tiếng định đánh nhau ở đầy à?"
Hóa ra là cậu bạn Minh Khang vì thân là con trai nên chỉ đành gọi thầy ra can thiệp.
"Vì hôm nay là ngày tựu trường..tôi sẽ không bắt các em lên uống nước chè đâu..ra tập trung"
Cậu bạn kia cũng rất thông minh khi gọi thầy, rất may chẳng ai bị đánh cả
"Cậu không sao chứ?"
"không..tớ cảm ơn"
"không sao..thì tớ đi trước nhé"
"Này cậu tên gì? tớ tên Châu Anh"
Thư Di vừa đi vừa quay mặt xuống nói
"Tớ là Thư Di, hẹn gặp lại" - Di Di vẫy tay chào tạm biệt cùng cậu bạn Minh Khang đi ra tập trung.
Cùng lúc đó, cảnh tượng ấy từ đầu đến cuối được Duy Bảo chứng kiến toàn bộ ở trên tầng hai. Sở dĩ định ra tay nhưng thầy đã đến kịp lúc.
"Cô gái này cũng rất quen..điệu bộ bảo vệ người khác nhưng đến cả bản thân cũng chẳng bảo vệ được mình" - Duy Bảo nói thầm rồi cũng ra tập trung..
Updated 28 Episodes
Comments
T.T Cẩm Tiên
10đ cho tác giả
2024-07-20
0
Lục Mạn Di
Ê khoan khoan , tên giống nick con bạn tui dữ
2024-07-16
0