Chương 9.

Sau ba tháng từ khi trở về từ chuyến thăm cô nhi viện Z, Long Vũ và Thế Anh cảm thấy mối quan hệ giữa họ càng thêm gắn kết. Những trải nghiệm cùng nhau đã tạo nên những kỷ niệm đáng nhớ, và cả hai đều cảm thấy rất vui vì đã góp phần mang lại niềm vui cho những đứa trẻ ở đó.

Ngày thứ Hai, khi vừa đến lớp, Thế Anh và Long Vũ đã nhanh chóng về chỗ ngồi quen thuộc. Cả hai cùng nhau ngồi vào bàn học, tiếp tục học tập và chia sẻ những kiến thức với nhau.

Chiều hôm đó, họ cùng nhau đến câu lạc bộ Âm Nhạc. Cả hai đã rất mong đợi buổi tập này vì họ muốn chia sẻ với các thành viên câu lạc bộ những bài hát mới mà họ đã sáng tác trong thời gian qua. Thế Anh cầm guitar, bắt đầu chơi những nốt đầu tiên của một bài hát mới. Giọng hát ấm áp và chân thành của Thế Anh làm cả phòng tập như chìm vào âm nhạc. Long Vũ ngồi bên cạnh, vừa chơi guitar vừa hòa giọng cùng bạn.

Ngày thứ Ba, ba Long Vũ đã đến thăm cô nhi viện Z như đã hứa. Ông mang theo nhiều đồ dùng và dụng cụ học tập cho các em nhỏ. Khi thấy ba của mình tận tay trao quà và nói chuyện với mẹ Sơ, Long Vũ cảm thấy rất tự hào. Thế Anh cũng rất vui khi thấy ba của Long Vũ ủng hộ cô nhi viện mà mình yêu quý.

Buổi chiều hôm đó, Thế Anh và Long Vũ cùng ba của Long Vũ ngồi lại với mẹ Sơ để thảo luận về những kế hoạch dài hạn cho cô nhi viện. Ba của Long Vũ hứa sẽ tiếp tục hỗ trợ về tài chính và tìm cách kết nối cô nhi viện với các tổ chức từ thiện khác để cải thiện điều kiện sống cho các em.

Ngày thứ Tư diễn ra với nhiều sự kiện bất ngờ. Trong giờ học, Long Vũ và Thế Anh gặp một số khó khăn trong việc hiểu bài giảng mới. Cả hai quyết định ở lại lớp sau giờ học để thảo luận và tìm cách giải quyết vấn đề. Cuối cùng, nhờ sự nỗ lực và hợp tác, họ đã hiểu bài và cảm thấy tự tin hơn.

Chiều hôm đó, họ lại đến câu lạc bộ Âm Nhạc để tập luyện cho buổi biểu diễn sắp tới. Tuy nhiên, buổi tập không diễn ra suôn sẻ như mong đợi. Một vài thành viên trong câu lạc bộ không đồng ý với cách phối nhạc mới mà Thế Anh và Long Vũ đề xuất. Điều này gây ra một chút căng thẳng và tranh cãi.

Thế Anh cố gắng giải thích ý tưởng của mình, nhưng dường như mọi người vẫn không hoàn toàn đồng tình. Long Vũ, với sự bình tĩnh và kiên nhẫn, đã đứng ra giải hòa và thuyết phục các thành viên cùng thử nghiệm ý tưởng mới. Cuối cùng, nhờ sự lãnh đạo khéo léo của Long Vũ, mọi người đã quyết định thử nghiệm và thấy rằng ý tưởng của Thế Anh thực sự rất tốt.

Ngày thứ Năm là một ngày đặc biệt với Long Vũ. Anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho buổi hẹn tối với Thế Anh. Cả ngày hôm đó, Long Vũ cảm thấy hồi hộp và lo lắng, nhưng cũng rất mong chờ.

Buổi tối, Long Vũ hẹn Thế Anh tại một quán café nhỏ nằm bên bờ sông, nơi họ thường đến học bài và thư giãn. Quán café này có một không gian ấm cúng và yên tĩnh, hoàn hảo cho cuộc trò chuyện của họ.

Khi Thế Anh đến, Long Vũ đã đợi sẵn ở bàn gần cửa sổ, với một bó hoa nhỏ trên bàn. “Hôm nay có gì đặc biệt sao, Long Vũ?” Thế Anh hỏi, mắt nhìn vào bó hoa.

“Chỉ là muốn dành chút thời gian riêng tư để trò chuyện với cậu thôi,” Long Vũ trả lời, cố gắng giữ giọng bình tĩnh.

Hai người gọi đồ uống và bắt đầu nói chuyện về những ngày qua, về cô nhi viện và kế hoạch tương lai. Long Vũ cảm thấy nhịp tim mình tăng lên khi nghĩ đến việc sẽ tỏ tình với Thế Anh.

Sau khi thưởng thức đồ uống và trò chuyện, Long Vũ quyết định rằng đã đến lúc. Anh nhìn Thế Anh, đôi mắt đầy sự chân thành và quyết tâm.

“Thế Anh, có một điều tôi muốn nói với cậu từ lâu rồi,” Long Vũ bắt đầu, giọng anh hơi run. “Cậu là một người bạn rất quan trọng với tôi, nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Tôi nhận ra rằng mình đã cảm thấy điều gì đó sâu sắc hơn.”

Thế Anh nhìn Long Vũ, mắt cậu mở to với sự ngạc nhiên. “Cậu đang nói gì vậy, Long Vũ?”

“Thế Anh, tôi thích cậu. Thật lòng tôi muốn ở bên cậu, không chỉ như một người bạn mà còn là người yêu,” Long Vũ nói, cảm thấy nhẹ nhõm khi cuối cùng cũng nói ra được.

Một khoảng lặng ngắn trôi qua. Thế Anh nhìn vào mắt Long Vũ, thấy sự chân thành và tình cảm mà bạn mình dành cho mình. “Long Vũ, tôi không ngờ cậu lại cảm thấy như vậy. Tôi cũng có những cảm xúc tương tự với cậu, nhưng tôi không dám chắc chắn. Nhưng bây giờ, nghe cậu nói ra, tôi cũng cảm thấy rất vui.”

Long Vũ cảm thấy trái tim mình như nổ tung vì hạnh phúc. “Thật sao? Cậu thật sự cũng thích tôi?”

“Đúng vậy, Long Vũ. Tôi thích cậu,” Thế Anh nói, nở một nụ cười ấm áp. “Chúng ta có thể thử bước thêm một bước, để xem tình cảm này sẽ dẫn chúng ta đến đâu.”

Cả hai nhìn nhau, nụ cười trên môi và sự nhẹ nhõm trong lòng. Đêm đó, họ ngồi lại cùng nhau, chia sẻ những cảm xúc và hy vọng cho tương lai. Long Vũ cảm thấy như mình đã bước qua một ngưỡng cửa mới, và phía trước là một con đường đầy hứa hẹn và tình yêu.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play