Chương 11.

Những ngày sau cuộc giải cứu, Thế Anh và Long Vũ càng trở nên gắn bó hơn. Họ luôn bên nhau, chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn, cùng vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Cuộc sống của họ dường như yên bình trở lại. Cả hai tận hưởng quãng thời gian đại học với những kỷ niệm đẹp đẽ và những ngày tháng hạnh phúc bên nhau.

 Thời gian trôi qua nhanh chóng, chẳng mấy chốc, họ đã bước vào năm cuối đại học. Tình cảm của Long Vũ và Thế Anh đã trở nên vững chắc và sâu đậm, khiến bạn bè và gia đình đều ngưỡng mộ. Họ cùng nhau trải qua những buổi học, những hoạt động câu lạc bộ và những chuyến dã ngoại đáng nhớ. Cả hai luôn ủng hộ và cổ vũ lẫn nhau trong mọi việc, tạo nên một mối quan hệ đáng quý.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Long Vũ và Thế Anh tự hào với thành quả của mình. Tuy nhiên, cuộc sống luôn có những thử thách bất ngờ. Vào ngày nhận giấy báo nghĩa vụ quân sự, Long Vũ biết rằng mình sẽ phải tạm xa Thế Anh để thực hiện nhiệm vụ của mình với đất nước. Dù biết rằng điều này là không tránh khỏi, nhưng trong lòng anh vẫn không khỏi lo lắng cho Thế Anh. Thế Anh không đủ tiêu chuẩn sức khỏe vì bệnh tim bẩm sinh, điều đó khiến Long Vũ quyết định mang cậu về nhà chính Hồ Gia, nhờ ba mẹ chăm sóc trong thời gian anh vắng mặt.

 Ngày chia tay, Thế Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trong lòng cậu không khỏi buồn bã và lo lắng. Long Vũ cũng cảm thấy đau lòng khi phải xa người yêu. Tuy nhiên, anh hiểu rằng nghĩa vụ quân sự là điều cần thiết và anh phải hoàn thành trách nhiệm của mình.

“Em sẽ chăm sóc tốt bản thân mình và chờ anh trở về, đúng không?” Long Vũ nắm chặt tay Thế Anh, ánh mắt đầy quyết tâm.

“Dạ, anh yên tâm. Em sẽ chờ anh về.” Thế Anh mỉm cười, dù trong lòng cậu tràn ngập nỗi lo lắng.

 “Ngoan lắm, bảo bối của anh. Anh sẽ sớm về với em thôi.” Long Vũ trấn an.

Ba mẹ Long Vũ cũng động viên anh, hứa sẽ chăm sóc Thế Anh như con ruột của mình. “Con cứ yên tâm thực hiện nghĩa vụ. Thế Anh sẽ được chăm sóc chu đáo tại đây,” ba của Long Vũ nói, ánh mắt đầy tin tưởng.

Thời gian trôi qua, Long Vũ nhập ngũ và bắt đầu cuộc sống trong quân đội. Dù phải xa Thế Anh, nhưng anh luôn dành thời gian viết thư và gọi điện về nhà, chia sẻ những điều anh trải qua và động viên Thế Anh. Thế Anh cũng cố gắng hết mình trong việc làm và sinh hoạt, luôn nhớ đến lời hứa chờ đợi Long Vũ trở về.

Những lá thư và cuộc gọi từ Long Vũ trở thành nguồn động viên to lớn cho Thế Anh. Cậu cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm từ Long Vũ, dù họ đang cách xa nhau. Mỗi khi nhớ đến Long Vũ, Thế Anh lại cảm thấy mạnh mẽ hơn và quyết tâm làm việc tốt, rèn luyện bản thân. Cậu đã thành lập một chuỗi nhà hàng vừa và nhỏ của riêng mình và trở thành một ông chủ có tiếng trong vùng.

Trong suốt thời gian Long Vũ phục vụ trong quân đội, Thế Anh đã trở thành một phần quan trọng trong gia đình Hồ Gia. Ba mẹ Long Vũ coi cậu như con đẻ, luôn quan tâm và chăm sóc cậu. Thế Anh cũng cố gắng hết sức để đáp lại tình cảm và sự quan tâm ấy, giúp đỡ gia đình trong mọi việc và trở thành một người con hiếu thảo.

Dù xa cách, tình yêu của Long Vũ và Thế Anh vẫn mãi mãi bền chặt và vững vàng, chờ đợi ngày tái ngộ trong niềm hạnh phúc trọn vẹn.

 Những tưởng vào trong ngũ sẽ yên ổn nhưng Long Vũ vẫn gặp phải một biến cố lớn.Trong một buổi huấn luyện ngoài trời, Long Vũ cùng đồng đội tham gia vào một bài tập khó khăn. Địa hình gồ ghề và thời tiết khắc nghiệt đã khiến buổi huấn luyện trở nên thách thức hơn bao giờ hết. Long Vũ, với tinh thần trách nhiệm và sự quyết tâm, luôn nỗ lực hết mình để hoàn thành tốt nhiệm vụ.

 Tuy nhiên, vào một buổi chiều khi họ đang luyện tập trên núi, một sự cố bất ngờ đã xảy ra. Khi Long Vũ và đồng đội đang leo dốc thì một tảng đá lớn từ trên cao bất ngờ rơi xuống. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Long Vũ phản xạ nhanh chóng, đẩy đồng đội của mình ra khỏi tầm nguy hiểm nhưng không kịp tránh né. Tảng đá va chạm mạnh vào chân trái của anh, khiến anh ngã xuống đất trong đau đớn.

Đồng đội lập tức gọi cấp cứu và đưa Long Vũ đến bệnh viện. Cuộc phẫu thuật kéo dài nhiều giờ liền, các bác sĩ cố gắng hết sức để cứu lấy chân của anh. Khi tỉnh dậy sau cơn mê, Long Vũ nhận ra chân trái của mình đã bị băng bó chặt và cảm thấy đau đớn. Bác sĩ thông báo rằng anh sẽ phải trải qua quá trình hồi phục dài và có khả năng phải đối mặt với việc chân không thể hoàn toàn trở lại như trước.

Tin tức về tai nạn của Long Vũ nhanh chóng được gửi đến gia đình Hồ Gia. Thế Anh, khi biết tin, cảm thấy như trái tim mình tan vỡ. Cậu vội vã đến bệnh viện, lòng đầy lo lắng và nỗi đau. Khi gặp lại Long Vũ, nhìn thấy người yêu mình phải nằm trên giường bệnh với vẻ mặt mệt mỏi, Thế Anh không kìm được nước mắt.

 “Anh Vũ, anh có sao không? Em ở đây rồi, đừng lo lắng nữa,” Thế Anh nắm chặt tay Long Vũ, giọng nghẹn ngào.

 Long Vũ cố gắng mỉm cười, dù cơn đau vẫn còn rõ rệt. “Anh không sao, bảo bối. Anh sẽ ổn thôi. Anh xin lỗi vì đã làm em lo lắng.”

 Thế Anh lắc đầu, mắt vẫn rưng rưng. “Đừng xin lỗi em, anh chỉ cần tập trung hồi phục thôi. Em sẽ ở bên anh, chăm sóc anh từng ngày.”

Ba mẹ Long Vũ cũng có mặt, ánh mắt đầy sự lo lắng và tình thương. Họ động viên Long Vũ, hứa sẽ làm mọi cách để giúp anh hồi phục. Thời gian trôi qua, với sự chăm sóc tận tình của gia đình và sự ủng hộ vững chắc từ Thế Anh, Long Vũ bắt đầu quá trình phục hồi chậm nhưng đầy quyết tâm.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play