Chương 3.

Con gái khi say rượu thật kì lạ. Rượu đã khiến Chu Vân trở nên lả lơi, và nàng không nhìn thành phố nữa mà không ngừng bám lấy Hàn Nguyệt, thì thầm những lời làm cô cảm thấy bối rối.

“Chị Hàn Nguyệt,” Chu Vân nói, giọng lơ đãng nhưng đầy quyến rũ, “chị không biết đâu, nhưng... em luôn ngưỡng mộ chị. Thực sự, em cảm thấy như mình đang mơ.”

Hàn Nguyệt đỏ mặt, cố gắng tập trung vào việc lái xe mà không để ý đến sự ngọt ngào và ấm áp trong lời nói của Chu Vân. “Chúng ta sắp đến nhà rồi. Em hãy cố gắng nghỉ ngơi một chút, được không?”

Chu Vân lắc lư người, quấn chặt lấy tay Hàn Nguyệt hơn. “Chị Hàn Nguyệt, đừng đi vội... Em muốn ở bên chị lâu hơn. Chị thật tuyệt vời.”

Cảm nhận sự nũng nịu và sự nhẹ nhàng của Chu Vân khiến Hàn Nguyệt càng thêm bối rối. Cô không nghĩ Alpha khi say rượu lại nũng nịu thế này. Cô cố gắng giữ sự bình tĩnh, nhưng đôi tay cô hơi run khi cố gắng làm chủ vô lăng. Được một lúc, Hàn Nguyệt quyết định rằng tốt nhất là đưa Chu Vân về nhà của cô, vì cô không biết đường về nhà của Chu Vân và cũng không muốn gặp phải tình huống xấu hơn khi đưa nàng về.

Khi đến nhà riêng của Hàn Nguyệt, cô vội vàng ra khỏi xe, mở cửa và nhẹ nhàng đỡ Chu Vân ra ngoài. Dù đã cố gắng hết sức để giữ cho Chu Vân không lảo đảo, nàng vẫn loạng choạng, và sự yêu mến từ nàng khiến cho mọi thứ trở nên khó khăn hơn. Hàn Nguyệt cố gắng kéo nàng vào trong nhà, rồi đưa lên lầu.

Hàn Nguyệt đặt Chu Vân nhẹ nhàng lên giường, nhưng nàng không ngừng quấn quít và kéo tay Hàn Nguyệt lại gần. “Chị Hàn Nguyệt,” Chu Vân thầm thì, “chị không biết đâu, nhưng em cảm thấy rất thoải mái khi ở bên chị. Em... em không muốn chị rời đi. Em muốn chị ở lại với em..."

Hàn Nguyệt cố gắng tránh né những cử chỉ thân mật của Chu Vân, nhưng nàng vẫn không chịu buông tha. Chu Vân mạnh dạn kéo áo của Hàn Nguyệt ra, lộ ra những đường cong quyến rũ của cô, rồi úp mặt vào khe ngực cô. “Chị thật đẹp. Em không thể rời mắt khỏi chị,” nàng thì thầm, ánh mắt lấp lánh trong ánh đèn mờ của phòng.

Hàn Nguyệt cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, và cô lo lắng khi thấy sự chủ động của Chu Vân. Cô không biết phải làm gì để kiểm soát tình hình và không làm tổn thương cảm xúc của Chu Vân. Cô biết nếu cứ để thế này bản thân cũng không kiềm chế nổi mất. “Chu Vân,” Hàn Nguyệt nói với giọng nghiêm khắc, “em cần phải nghỉ ngơi. Đừng làm thế này.”

Tuy nhiên, Chu Vân không nghe và tiếp tục có hành động bạo dạn. Nàng đè Hàn Nguyệt ra giường, đôi tay nàng khám phá cơ thể Hàn Nguyệt với sự tự tin mà chỉ có rượu mới có thể mang lại. “Chị Hàn Nguyệt, em thực sự muốn ở bên chị, ngay bây giờ. Ở lại với em một đêm thôi..."

Hàn Nguyệt cảm thấy mình bị dồn vào tình thế khó xử, nhưng cô cố gắng giữ bình tĩnh và kiểm soát tình hình. “Chu Vân, em cần phải dừng lại. Đây không phải là lúc để làm điều này,” Hàn Nguyệt nhẹ nhàng nói, cố gắng khôi phục sự bình tĩnh cho cả hai.

Cuối cùng, sự kiên nhẫn và chân thành của Hàn Nguyệt đã khiến Chu Vân lùi lại. Nàng nằm xuống bên cạnh Hàn Nguyệt, cơ thể vẫn hơi run nhưng tâm trạng đã dịu lại. Hàn Nguyệt, dù vẫn còn cảm thấy xấu hổ và căng thẳng, nhưng cô ngồi xuống cạnh Chu Vân, nhẹ nhàng vuốt ve tóc nàng.

“Em hãy nghỉ ngơi,” Hàn Nguyệt nói, giọng tràn đầy sự dịu dàng. “Sáng mai, chị sẽ ở đây với em để cùng em giải quyết mọi việc.”

Chu Vân khẽ gật đầu, đôi mắt nàng từ từ nhắm lại. Sự ấm áp và chân thành của Hàn Nguyệt dần làm dịu đi những lo lắng và nỗi sợ hãi của nàng. Hàn Nguyệt ngồi đó, bên cạnh nàng, không rời đi, cảm nhận được sự gần gũi và sự kết nối mà cô vừa bắt đầu xây dựng.

"Alpha khi say bạo dạn thật sự còn hơi cả Enigma như mình luôn..." Hàn Nguyệt thầm nghĩ trong khi xoa đầu nàng.

Một lúc sau, khi chắc chắn rằng Chu Vân đã ngủ say, Hàn Nguyệt đứng dậy, nhẹ nhàng sắp xếp lại phòng, thay quần áo mới và trải nệm dưới sàn để ngủ. Cô biết rằng cuộc sống của cả hai sẽ có nhiều thử thách và sự thay đổi, nhưng sự chân thành và quyết tâm của cô sẽ giúp cả hai vượt qua mọi khó khăn phía trước.

......................................

Sáng hôm sau, Chu Vân dậy sớm. Đầu nàng đau nhưng búa bổ sau cơn say rượu. Nàng nhìn xung quanh thì phát hiện ra đây không phải là phòng của mình.

Chu Vân hoang mang nhìn xung quanh, phát hiện ra Hàn Nguyệt đang ngủ dưới sàn. Nhưng kí ức khi say ùa về làm nàng ngượng ngùng không thôi, vội vàng vào trong phòng tắm trong phòng để rửa mặt cho tỉnh táo.

Hàn Nguyệt cũng đã thức dậy. Cô đi xuống tầng một để rửa mặt và chuẩn bị bữa sáng cho cả hai.

Chu Vân nhìn mình trong gương, nước lạnh từ bồn rửa mặt đang dội qua những cảm xúc hỗn độn trong lòng. Ký ức về đêm qua ùa về, từng khoảnh khắc hiện rõ ràng khiến nàng đỏ mặt. Nàng nhớ đến sự thân mật, những lời nói và cử chỉ bạo dạn mà nàng đã dành cho Hàn Nguyệt. Chu Vân vừa ngại ngùng, vừa bối rối, không biết phải đối diện với Hàn Nguyệt như thế nào.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play