Ngày thứ hai của kỳ nghỉ trôi qua với những khoảnh khắc ấm áp và thảnh thơi, nhưng cũng không thiếu những thách thức. Sau bữa tối, Hàn Nguyệt và Chu Vân cùng với Chi đi dạo ven biển dưới ánh đèn lấp lánh phản chiếu trên mặt nước. Cuộc trò chuyện giữa ba người diễn ra một cách tự nhiên, nhưng Hàn Nguyệt cảm thấy như có một cuộc chiến ngầm giữa mình và Chi. Chi không ngừng nhắc đến những kỷ niệm giữa mình và Chu Vân, khiến Hàn Nguyệt có chút khó chịu. Cô cố gắng tham gia vào cuộc trò chuyện, nhưng không thể phủ nhận cảm giác lo lắng đang dâng trào.
Chi, với một nụ cười đầy quyến rũ, nắm lấy tay Chu Vân và nói: “Mình luôn nhớ những ngày chúng ta cùng nhau dạo biển như thế này. Nó thật đặc biệt đối với mình.”
Chu Vân nhìn về phía Hàn Nguyệt và nhận thấy sự kiên định nhưng cũng có chút lo lắng trong ánh mắt của cô. Nàng cảm nhận được sự không thoải mái của Hàn Nguyệt và quyết định phải hành động để xoa dịu tình hình.
“Hàn Nguyệt và mình bây giờ đang có những kỷ niệm đẹp của riêng mình. Nhưng mình cũng rất trân trọng những kỷ niệm cũ,” Chu Vân cố gắng giữ giọng điệu thân thiện. “Chi, cậu đã làm mình nhớ về những khoảnh khắc đẹp, nhưng mình muốn tập trung vào những gì hiện tại.”
Chi có vẻ hơi chững lại, nhưng sau đó vẫn cố gắng giữ tinh thần lạc quan. Hàn Nguyệt biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu của một cuộc đối đầu không hề đơn giản, nhưng cô tin rằng tình yêu của mình dành cho Chu Vân sẽ vượt qua mọi thử thách.
Khi cả ba trở về phòng, Hàn Nguyệt không thể kìm nén cảm xúc của mình thêm nữa. Cô bỗng nhiên ôm chầm lấy Chu Vân, tỏa ra pheromone mùi máu bao quanh cả hai. Mùi hương mạnh mẽ và sắc bén của Hàn Nguyệt khiến Chu Vân có chút ngạc nhiên và lo lắng.
“Chị không vui sao?” Chu Vân hỏi, cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng trong pheromone của Hàn Nguyệt. Mùi hương của cô không còn ngọt ngào như thường lệ mà đầy sự chua chát, cho thấy Hàn Nguyệt đang ghen.
Hàn Nguyệt cúi đầu, ánh mắt lấp lánh lo lắng và tổn thương. “Chị không thể không cảm thấy khó chịu khi thấy cô ấy cố gắng thu hút em, như mọi thứ vẫn như xưa.”
Chu Vân hiểu rõ cảm xúc của Hàn Nguyệt. Chi đã cố tình toả ra pheromone mùi dâu ngọt ngào để thu hút sự chú ý của Chu Vân, điều này khiến Hàn Nguyệt cảm thấy bị đe dọa và ghen tị.
Nàng nhẹ nhàng vỗ về Hàn Nguyệt, cảm nhận sự căng thẳng trong pheromone của chị. Chu Vân quyết định sử dụng pheromone mùi hoắc hương của mình, một mùi hương ngọt ngào và nồng nàn, để át đi mùi máu của Hàn Nguyệt và giúp chị bình tĩnh lại. Nàng toả ra pheromone với một lượng vừa đủ để làm dịu tình hình, đồng thời ôm chặt lấy Hàn Nguyệt.
“Chị yêu, em hiểu cảm giác của chị,” Chu Vân nói với giọng ân cần. “Nhưng chị phải nhớ rằng em chỉ có thể yêu một mình chị thôi. Cảm giác đó có thể khiến chị tổn thương, nhưng em không bao giờ thay đổi.”
Hàn Nguyệt từ từ bình tĩnh lại khi pheromone mùi hoắc hương của Chu Vân bao quanh cả hai. Cô ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt Chu Vân và cảm nhận sự chân thành trong ánh mắt của nàng. Sự ấm áp và yêu thương từ pheromone của Chu Vân khiến tâm trạng của Hàn Nguyệt dịu lại.
“Chị xin lỗi,” Hàn Nguyệt thì thầm. “Chị không nên để cảm xúc của mình ảnh hưởng đến em. Chỉ là... chị không thể không cảm thấy ghen khi thấy Chi gần gũi với em như vậy.”
Chu Vân nở nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng véo má Hàn Nguyệt và tinh nghịch nói: “Chị của em hay ghen quá đi. Nhưng điều đó ở chị thật sự rất đáng yêu...”
Hàn Nguyệt mỉm cười, cảm nhận được sự an ủi và yêu thương từ lời nói của Chu Vân. Cả hai ôm chặt lấy nhau, cảm nhận sự ấm áp và tình yêu thương mà đối phương mang lại. Hai người biết rằng dù có phải đối mặt với bất kỳ thử thách nào, tình yêu và sự gắn kết của hai người sẽ giúp cả hai vượt qua mọi khó khăn.
Ngày thứ hai kết thúc trong sự bình yên, với cả hai người cùng nhau chìm vào giấc ngủ trong vòng tay của nhau. Hai người biết rằng tình yêu của mình sẽ là điểm tựa vững chắc cho cả hai trong những ngày tiếp theo.
Ngày thứ ba của kỳ nghỉ bắt đầu với những hoạt động thú vị trên bãi biển. Hàn Nguyệt và Chu Vân cùng nhau tham gia vào các trò chơi thể thao dưới ánh nắng mặt trời, như bóng chuyền bãi biển và lướt sóng. Tuy nhiên, Chi vẫn không bỏ lỡ cơ hội để gần gũi với Chu Vân. Cô liên tục trò chuyện và cười đùa với nàng, dường như cố gắng để tạo sự kết nối chặt chẽ hơn.
Buổi chiều, Chi mời Hàn Nguyệt và Chu Vân đến phòng của mình để tham gia một bữa tiệc nhỏ. Cô đã chuẩn bị sẵn các món ăn ngon và thức uống, tạo nên một không khí ấm cúng và dễ chịu. Hàn Nguyệt cảm thấy có chút lo lắng về việc Chi vẫn tiếp tục cố gắng gần gũi với Chu Vân, nhưng cô cũng không muốn làm hỏng bầu không khí và quyết định tham gia.
Updated 22 Episodes
Comments