Chương 17.

Khi bữa tiệc bắt đầu, Chi đã chuẩn bị một ly rượu đặc biệt dành cho Hàn Nguyệt. Cô đã hạ thuốc ngủ vào ly rượu này, nhằm làm cho Hàn Nguyệt dễ dàng ngủ và để mình có thể hành động mà không bị cản trở. Chi tỏ ra vui vẻ và thân thiện, trò chuyện với Chu Vân và cố gắng tạo ra một không khí thoải mái.

“Đây là một bữa tiệc nho nhỏ để chúng ta có thể thư giãn và thưởng thức thời gian bên nhau,” Chi nói với một nụ cười quyến rũ. “Mong rằng các bạn sẽ thích.”

Hàn Nguyệt cảm ơn Chi và nhận ly rượu từ tay cô. Cô cảm thấy hơi nghi ngờ nhưng không thể từ chối lời mời của Chi. Trong khi đó, Chu Vân cảm nhận được sự căng thẳng trong không khí và để ý thấy Hàn Nguyệt có vẻ mệt mỏi. Nàng cố gắng giữ cuộc trò chuyện nhẹ nhàng và thoải mái, hy vọng rằng sẽ giúp Hàn Nguyệt cảm thấy dễ chịu hơn.

Khi cuộc trò chuyện dần chuyển sang các chủ đề thú vị hơn, Hàn Nguyệt bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Cô từ từ uống ly rượu, không nhận ra rằng Chi đã chuẩn bị thuốc ngủ trong đó. Hàn Nguyệt dần trở nên mơ màng và không thể giữ được tỉnh táo.

Chi quan sát Hàn Nguyệt với một nụ cười hài lòng khi thấy cô đã bắt đầu gục xuống. Khi Hàn Nguyệt hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo, Chi quyết định là thời điểm thích hợp để hành động. Cô nhìn về phía Chu Vân, nhẹ nhàng mời nàng cùng đến gần để tận hưởng một phần của bữa tiệc.

“Cậu không thấy Hàn Nguyệt hơi mệt sao?” Chi hỏi, đôi mắt lấp lánh một cách bí ẩn. “Cô ấy có thể cần nghỉ ngơi một chút. Tại sao chúng ta không tiếp tục tận hưởng bữa tiệc này một mình? Mình có chuẩn bị một vài bất ngờ đặc biệt cho cậu.”

Chu Vân cảm thấy có điều gì đó không ổn và không hài lòng với tình hình hiện tại. Nàng nhìn về phía Hàn Nguyệt, thấy cô đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng nàng.

Khi Chi bắt đầu toả ra pheromone mùi dâu ngọt ngào, sự quyến rũ không hồi kết của cô đã bắt đầu tác động mạnh mẽ đến Chu Vân. Pheromone của Chi khiến Chu Vân rơi vào kì mẫn cảm của Alpha, sự kích thích từ mùi dâu ngọt ngào khiến nàng khó lòng kiểm soát bản năng. Nàng cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt, bản năng Alpha khiến nàng chỉ muốn đánh dấu Chi để khẳng định quyền sở hữu của mình.

Chu Vân cảm thấy căng thẳng và không thể kìm nén được cảm xúc của mình. Trong lúc tình trạng của nàng đang trở nên ngày càng tồi tệ, Hàn Nguyệt may mắn tỉnh dậy kịp thời. Cô thấy Chu Vân đang vật lộn với sự cám dỗ của pheromone, và ngay lập tức nhận ra tình hình nguy hiểm. Hàn Nguyệt nhanh chóng đến bên Chu Vân, dùng một tay nắm chặt lấy nàng và cắn vào tuyến thể sau gáy của nàng. Cô truyền pheromone mùi máu của mình vào cơ thể Chu Vân, giúp nàng bình tĩnh lại và làm dịu đi cơn kích thích mạnh mẽ.

Chu Vân từ từ cảm thấy bản thân mình ổn định hơn, mệt mỏi ngã vào lòng Hàn Nguyệt, sự ấm áp và an toàn từ cô giúp nàng cảm thấy yên bình. Hàn Nguyệt ân cần sắp xếp cho Chu Vân, dỗ dành nàng trở lại trạng thái bình tĩnh.

Khi Chu Vân đã ổn định, Hàn Nguyệt bước tới gần Chi, ánh mắt của cô lạnh lùng và kiên quyết. Không khí xung quanh dường như nặng nề với sự căng thẳng. Chi cảm nhận rõ ràng sức mạnh và uy áp của Enigma từ Hàn Nguyệt, một áp lực không thể cưỡng lại.

“Chi, tôi không chấp nhận bất kỳ hành động nào nhằm đe dọa hoặc gây hại đến người tôi yêu,” Hàn Nguyệt nói với giọng sắc lạnh. “Chu Vân là Alpha của tôi. Hãy lập tức thu hồi pheromone của mình và không tiếp tục gây ảnh hưởng đến cô ấy. Nhanh!"

Chi, bị áp lực từ uy áp của Enigma và sự cứng rắn trong giọng nói của Hàn Nguyệt, nhanh chóng thu hồi pheromone của mình. Cô cảm thấy sự kiên quyết và sức mạnh không thể chống lại từ Hàn Nguyệt, khiến cô phải nhượng bộ. Mặc dù vẫn giữ được vẻ mặt tươi cười, Chi biết rằng cô không còn cách nào khác ngoài việc tuân theo yêu cầu của Hàn Nguyệt.

“Được rồi,” Chi đáp, giọng nói đã mất đi sự tự tin. “Tôi sẽ dừng lại ngay.”

Hàn Nguyệt không thả lỏng sự cảnh giác. Cô tiếp tục quan sát Chi cho đến khi pheromone của cô hoàn toàn biến mất. Sau đó, Hàn Nguyệt quay lại bên Chu Vân, cảm thấy lòng nhẹ nhõm khi thấy nàng dần hồi phục. Cô tiếp tục ôm lấy nàng, truyền sự ấm áp và an toàn từ cô để giúp Chu Vân hoàn toàn bình tĩnh lại.

“Em ổn rồi chứ?” Hàn Nguyệt thì thầm, vỗ về Chu Vân.

Chu Vân mở mắt, ánh mắt mệt mỏi nhưng đầy yêu thương. “Cảm ơn chị. Em cảm thấy ổn hơn rồi. Chị đã cứu em.”

Hàn Nguyệt nở một nụ cười nhẹ nhàng, lau mồ hôi trên trán Chu Vân. “Chị sẽ luôn bảo vệ em, không để ai có thể đe dọa chúng ta. Chúng ta sẽ cùng vượt qua mọi thử thách.”

Trong khi đó, Chi, bị sự hiện diện mạnh mẽ của Hàn Nguyệt tác động, bắt đầu nhận ra rằng mình không thể dễ dàng đạt được mục đích của mình. Cô rời khỏi phòng, không dám có thêm hành động nào nữa.

Hàn Nguyệt và Chu Vân về lại phòng mình, thư giãn và trò chuyện để hồi phục tinh thần. Dù ngày hôm nay đã gặp phải thử thách lớn, nhưng tình yêu và sự gắn kết giữa họ đã giúp họ vượt qua.

Ngày thứ ba của kỳ nghỉ kết thúc với sự bình yên, khi Hàn Nguyệt và Chu Vân cùng nhau chìm vào giấc ngủ, cảm nhận sự an toàn và tình yêu từ đối phương. Cả hai biết rằng bất kỳ thử thách nào cũng sẽ không thể làm suy yếu tình cảm của họ.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play