NẾU KHÔNG PHẢI EM THÌ SẼ CHẲNG LÀ AI KHÁC
Tít tít tít...tít tít tít...!!! – Chiếc đồng hồ điện tử lại vang lên điểm đúng 5:00 sáng. Những tia nắng yếu ớt lại xuyên qua khe cửa sổ, chiếu lên gương mặt nhỏ nhắn, tỏa sáng với chiếc mũi thanh cao của Đông Giao. Nước da trắng trẻo, hai má hồng hồng cùng với đôi môi đỏ mọng khiến cô nàng trông như một thiên thần.
Giờ đang là mùa hè nên nó bước xuống giường cùng với một chiếc quần đùi jean. Đôi chân trắng nõn bắt đầu mang dép vào và bước xuống nhà bếp.
- Mùi gì mà thơm thế hả mẹ\, làm con không ngủ được đây này!_Cô nàng vòng tay ôm eo mẹ.
- Ra bàn ngồi lẹ đi\, mẹ nấu phở cho ăn sáng nè._Mẹ nó gạt tay nó ra rồi đẩy ra bàn ngồi.
- Phở hôm nay ngon lạ thường luôn! Lát nữa để con rửa chén cho nha.
Nó húp sạch tô phở xong mẹ nó bảo: " Thôi được rồi! Hôm nay có kết quả đúng không? Lát để mẹ chở con lên trường xem thế nào".
-Thôi không cần đâu mẹ, con hẹn nhỏ Hân rồi, lát bọn con đi cùng nhau.
"Kính coong"
Nghe tiếng chuông cửa xong nó liền dắt xe đạp ra và đi xem kết quả tuyển sinh cùng nhỏ Hân.
Trong không khí rộn ràng cùng dòng người tấp nập, nó cùng đứa bạn thân hồi hộp và lo lắng vô cùng. Bước đến trước bảng thông báo, người nó run lên..."Đông Giao...Đông Giao...Rốt cuộc là tên mình đâu rồi???"...Nó cứ tìm mãi, tìm mãi...
"Áaaaaaa!!! Cậu đậu rồi nè!!!!" - Nhỏ Hân la lên.
Nó không tin nổi trước mắt của nó nữa!! Không ngờ nó đã đậu vào trường chuyên mà nó hằng mơ ước. Nó vui mừng khôn xiết nhưng cũng không quên nhớ đến người bạn thân của nó: "Lạ thật, sao không thấy tên nhỏ Hân?"...
Cái nắng oi ả của mùa hè khiến tâm trạng nó cùng nhỏ Hân căng thẳng vô cùng. Hai đứa bước chân nặng trĩu đi trên đường.
-Hay là mình rút đơn, đi theo nguyện vọng hai của cậu nha.
-Không được!! Cậu phải đi học, mình chả sao cả! Trường chuyên thì có làm sao, lúc trước chỉ vì muốn học chung với cậu nên mình mới đăng kí thôi...chứ thật ra mình cũng thấy áp lực khi học ở đây lắm... Mà tính bỏ trốn hả, đậu rồi sao còn không đi bao chị ăn chè mau!!!^~^
-Được rồi, hôm nay để chị đây bao em ăn không no không về luôn!
Mấy ngày sau, nó lo đi sắm sửa sách vở mới, đồng phục mới với tâm trạng đầy phấn khởi. Mọi thứ đều diễn ra như trong mơ, đến bây giờ nó vẫn không thể tin được mọi chuyện đều là thật...
Sáng nay là ngày nó lên nhận lớp, sau khi đọc đi đọc lại mấy lượt danh sách lớp, nó bắt đầu lo lắng đôi chút..."Haizz! Làm sao đây? Mình không quen biết ai ở trong lớp cả!!
Bạn bè xung quanh đều là những người nhanh nhẹn hoạt bát, ai cũng có đôi có cặp khiến nó cảm thấy lạc lõng và cô đơn hơn bao giờ hết, rồi đột nhiên có người lại gần bắt chuyện với nó.
-Khả Như: Ủa Giao! Cậu cũng học lớp này hả? May quá!! Từ nay có gì giúp đỡ nhau nha bà!!!
-Oke nha!! Gặp được cậu mình mừng muốn ch*t, kkk.
Sau khi cả lớp vào chỗ ngồi, cô giáo chủ nhiệm của nó có đôi lời phát biểu:
- Cô rất vui khi được làm chủ nhiệm của lớp chúng ta năm nay\, mong là lớp chúng ta sẽ thật đoàn kết\, yêu thương giúp đỡ nhau và trở thành một tập thể vững mạnh trong quãng thời gian đồng hành cùng nhau nhé!
Cả lớp đồng loạt vỗ tay sau khi nghe cô nói.
- Bây giờ cô sẽ tiến hành bầu ban cán sự lớp cho lớp mình nha. Đầu tiên là lớp trưởng\, có lẽ các em đều chưa biết hết nhau nhưng mà cứ bầu ra một bạn\, rồi bạn đó sẽ làm một khoảng thời gian\, nếu thích hợp có thể làm hết năm học! Có bạn nào xung phong không?
Cô chủ nhiệm nhìn xung quanh lớp một vòng mà không thấy có động tĩnh gì liền hỏi: Bạn Đông Giao là bạn nào?
"Xui thật rồi...xui thật rồi...Không phải chứ!" Nó đứng dậy với bao sự rụt rè, ái ngại, nhưng vẫn lấy hết dũng khí để nói: " Dạ em thấy mình không hợp để làm lớp trưởng đâu ạ...hay là cô cho bạn khác làm được không ạ?!"
Vừa ngay lúc đó, giọng nói của một bạn nam sinh cất lên:
-Võ Nhật Hoàng: Với 9 năm kinh nghiệm làm lớp trưởng thì em nghĩ bạn ấy có thể giúp lớp mình ấy ạ.
"Đúng là cái tên trời đánh mà!! Năm học này lại chẳng dễ dàng gì nữa rồi..." - Nó nghĩ thầm trong bụng.
- Lý do cô chọn em là vì em có thành tích học tập và tham gia các hoạt động phong trào tốt. Cô thấy với kinh nghiệm dày dặn như vậy chúng ta cứ để bạn thử làm xem sao. Cả lớp có đồng ý không?
Mọi người không có ai có ý kiến gì mà chỉ dành cho nó một tràng pháo tay để chúc mừng.
- Vậy được rồi công việc đầu tiên của lớp trưởng là theo cô lên phòng giáo viên\, làm sổ theo dõi thi đua... À sắp đến nhà trường sẽ tổ chức lễ khai giảng\, lớp mình phải có một tiết mục văn nghệ chào mừng\, em làm việc với các bạn đăng ký chọn tiết mục đi nhé...À một số tài liệu năm ngoái anh chị lớp 12 có để lại cho các em\, Đông Giao giúp cô phân loại chúng rồi đưa vào thư viện luôn nhé!....
"Năm nay đúng khổ rồi...lại phải đi làm chân sai vặt cho cái lớp này! Đúng là cái đồ đáng ghét VÕ NHẬT HOÀNG!!!!!!"
Nó đã được xếp ngồi cuối lớp ngay sau lưng Nhật Hoàng. Trong suốt tiết học đầu tiên, Nhật Hoàng chỉ nằm úp mặt lên bàn mà không hề động đậy. Được một lúc hắn đột nhiên bật dậy rồi ngồi dựa lưng vào bàn của nhỏ Giao làm cho quyển sách của nó bị rớt xuống đất.
Nó bắt đầu bực mình, gõ bút lên lưng của hắn rồi chỉ xuống quyển sách, ý kêu hắn lượm quyển sách lên cho mình. Thế nhưng hắn cố tình làm ngơ, tiếp tục ngồi khoanh tay và tựa lưng lên bàn của nó.
Thấy vậy nó tức đỏ mặt, đành cúi xuống nhặt sách lên thì đúng lúc đó hắn cũng cúi xuống nhặt sách và vô tình nắm lấy tay nó.
Updated 44 Episodes
Comments