Lạc Mất Nhau
Đêm trăng thanh vắng, Mộc Vân vẫn đang cố gắng dò đường để có thể trở về nhà nhanh nhất có thể, do hôm nay cô phát hiện ra rất nhiều thảo mộc quý hiếm, cô muốn thu hái hết số thảo mộc đó vì không phải lúc nào cũng gặp may mắn như vậy.
Nhưng do mãi chú tâm vào việc hái thảo mộc mà cô quên mất giờ về nhà, trời dần nhá nhem tối cô bỏ hết số thảo mộc mình hái được bỏ vào giỏ rồi bắt đầu men theo con đường mòn xuống núi. Vì nơi đây địa hình hiểm trở, lại có rất nhiều thú dữ nên cô có vẻ hơi lo lắng, cũng không phải lần đầu cô đi vào rừng hái thuốc, nhưng hôm nay trời âm u lại thêm tiếng hú của động vật khiến cô bất giác rùng mình.
Cùng lúc đó.
Hoắc Cẩn đang cố gắng ẩn núp phía sau bụi rậm, anh đã theo dõi vụ án này gần một năm, vì đây là vụ buôn bán thuốc phiện lớn nên cấp trên đề xuất anh đích thân ra trận để sớm thu lưới, tóm gọn bọn buôn lậu, bắt được tên cầm đầu, mang lại cuộc sống yên bình cho bà con nơi đây.
Anh cùng đồng đội ngày đêm nằm vùng cuối cùng cũng đến ngày hái quả ngọt. Khi bọn buôn lậu đang giao dịch đội của anh đã xông vào bắt giữ và bắn bị thương rất nhiều tên, Hoắc Cẩn liếc thấy tên cầm đầu bỏ chạy anh giao nơi này lại cho đồng đội chạy theo hắn, vì đường núi khó đi hơn nữa trời tối cây cối um tùm rất khó để bắt được đối tượng, anh chạy theo nổ súng bắn, với tiêu chí thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. Tên cầm đầu cũng không phải dạng vừa hắn quay lại nổ súng bắn về phía Hoắc Cẩn, anh nhanh chóng nghiêng người né tránh nhưng vẫn không thoát khỏi viên đạn của hắn, hắn cũng bị thương khá nặng không thể chạy xa được , anh bỏ qua cảm giác đau đớn của chính mình lần theo dấu vết của hắn dưới ánh trăng anh nhìn thấy dấu vết dừng lại ở phía vách núi anh cúi xuống lấy ngón tay quệt qua đưa lên mũi, sau khi xác định là vết máu anh không quay lại mà tìm kiếm xung quanh xem hắn có ẩn núp ở đâu đó không.
Do mất máu quá nhiều, cộng thêm nhiều ngày dài ngủ núi, dầm sương ăn không được no nên sức lực cũng cạn kiệt. Anh ngồi xuống cạnh gốc cây nghỉ ngơi nhưng do đã kiệt sức lại thêm mất máu nên anh đã ngất lịm đi.
...****************...
Mộc Vân dùng cây đuốc đã chuẩn bị từ trước để dò đường, thấy phía trước không còn xa cô chỉ muốn nhanh chóng ra khỏi nơi đây. Nhưng khi bước chân cô đang cố bước nhanh hơn thì cô lại đá vào một thứ gì đó mà vấp ngã xuống, cô không dám ngẩng đầu lên vì cô nghĩ cô đã va phải một con trăn khổng lồ, nó có thể nuốt chửng cô mất, yên lặng vài giây không thấy động tĩnh gì cô mới dám ngẩng đầu nhìn lên, không phải là trăn, nhưng là chân người cô giơ cây đuốc sát lại thì thấy là một người đàn ông nằm dưới đất, cô sợ hãi hét toáng lên "á" rồi lui về phía sau, nhưng một lúc lâu cũng không thấy động tĩnh gì.
Cô vốn theo ông nhiều năm như vậy cũng chữa trị cho không ít người nhìn tình hình là biết tên này đang bị thương, hơn nữa thấy người khác gặp nguy mà không cứu thì không phải tính cách của cô. Vì vậy cô lấy hết can đảm lại gần sờ vào mũi xem anh ta còn thở không.
Sau khi xác định anh ta còn thở cô mới tiến tới kiểm tra vết thương trên người anh, cô cắm cây đuốc sát chỗ anh và cô để cô dễ quan sát, sau đó cô vạch áo ra phát hiện có một vết thương đang chảy máu ở phía bụng. Cô vội vàng xé tà áo của mình cột lại thành dây, lấy ít thảo mộc cô mới hái hôm nay vò nát đắp vào vết thương tạm thời để cầm máu.
Updated 32 Episodes
Comments