Chương 8 : Hù Dọa

“ Ồ"

Diệp Vân Khê như cười như không.

“ Phụ thân, người cảm thấy ta nên nghe theo lời đại bá sao?”

Diệp phụ bị nàng nhìn chằm chằm có chút ấp úng, ông hôm nay cũng không muốn đến, nói trắng ra là không muốn gặp mặt đứa con gái này.

Năm đó là ông đã mang nàng đến vứt bỏ tại đây, trong lòng không áy náy là giả.

Chỉ là đại ca đã nói thế, ông còn có thể nói cái gì “ Phụ thân....Vân Khê... nếu không, con đồng ý đi...."

Đồng ít cũng tốt, ít nhất không cần sống khó khăn như bây giờ.

Nhìn nhà cửa rách nát, vừa rồi ông có quan sát, ngoại trừ trong sọt có vài căn thảo ra không còn gì hết, giống như Diệp Mặc nói, đã sớm không có cái gì lót bụng.

Một tiếng cười khẽ vang lên.

Diệp Vân Khê nhìn Diệp phụ, chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười.

“ Phụ thân, ngườì quả nhiên vẫn giống trước kia, nhát gan như vậy "

Diệp phụ sửng sốt, Diệp Đại Bá tròn mắt đảo quanh, hùng hổ tuyên bố nói.

“ Diệp Vân Khê, ngươi quá phận!"

Diệp Vân Khê hừ khẽ một tia khinh thường.

“ Đại Bá, lời ta nói chẳng lẽ không đúng à? phải không, phụ thân?"

Diệp Lão Tam bàn tay nắm chặt, ông sao lại không biết lời trong ý ngoài của câu nói này chứ, còn không phải muốn nói, nếu lão thật sự đủ kiên cường, thì đâu đến nỗi để con cái tùy ý người ta sắp đặt?

Nàng đang oán hận ông bất công sao?

Nhìn con ngươi hờ hững của Diệp Vân Khê, tâm Diệp lão tâm chợt lạnh xuống.

Diệp Vân Khê không muốn xem hai người này làm loạn, liền xua tay đuổi khách " Nếu không còn chuyện gì nữa, đại bá cùng cha vẫn nên trở về đi thôi, còn chuyện gả đi, con cần có thời gian suy nghĩ"

Nghe nàng hùng hổ như vậy tưởng đâu không đồng ý, ngay cả biện pháp cứng lão ta cũng nghĩ xong rồi, giờ xem ra không cần nữa.

“ Tốt tốt lắm, con có thể suy nghĩ được như vậy rất tốt"

Diệp đại bá cười ha hả, nhìn cô cháu gái xấu xí cũng thuận mắt hơn nhiều.

Chỉ có Diệp cha là mặt trầm trọng ở một bên không lên tiếng.

Tiễn đi hai đại tổ tông, Diệp Vân Khê mặt lạnh càng thêm một tầng băng xương.

Diệp Vân Khê cầm lấy dao phay, một đường đi đến trấn trên, sau khi hỏi dò người bên đường, rốt cuộc cũng tìm được Lục phủ.

Một tiếng rầm lớn vang lên, cửa lớn nhà Lụ gia bị hung hăng một đạp ngã lăn xuống trên mặt đất.

Tiếng nói nén giận vang lên.

“ Kêu lão già họ lục đó ra đây, gia gia của lão ta đến tìm"

Đám gia đinh bị dọa chạy tán loạn.

Tam Công tử Lục Minh Diễn đang cùng đồng bạn chơi trong viện nghe nhạc, nghe gia đinh thông báo thì nhíu mày lại.

" Phụ thân lại định làm gì?"

" Bẩm tam công tử, nô cũng không biết, chỉ là nhìn nữ nhân đó hình như rất tức giận"

Gã hừ khẽ, không thèm quan tâm nói “ Đi nói với cha ta đi, tự ông ấy làm thì tự chịu, đừng đến quấy nhiễu ta"

Ôm mỹ nhân trong ngực, Lục Minh Diễn phất tay nói.

Gia đinh vội cúi đầu lui ra, sau đó chạy đến hậu viện tìm lão gia.

Nghe nói gia gia mình tới tìm, lục viên ngoại nhíu mày “ Nói tầm bậy, gia gia của lão phu đã sớm chết mười năm trước, sau còn đến tìm?"

Lão muốn xem xem rốt cuộc là tên nào không biết tốt xấu đến gay sự.

Vừa cùng gia Đinh ra bên ngoài, đã bị một thân hình mảnh mai thu hút.

Mặt của Diệp Vân Khê xấu thì xấu thật đấy, nhưng lại có một thân thể rất hoàn hảo, khiến cho lục viên ngoại dù có tiếng kém chọn cũng bị làm cho ngơ ngẩn.

Nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, Diệp Vân Khê quay đầu, tầm mắt khẽ híp lại nhìn Lục viên ngoại.

Lục viên ngoại lúc này mới nhìn rõ nàng khuôn mặt, một gáo nước lạnh chợt bất ngờ tạt lên mặt, khiến gã như từ trong mê cung tỉnh táo lại.

Lão nghiêm túc nhìn nàng “ Ngươi là nữ nhân nhà ai, sao lại xông vào nhà lão phu? còn đả thương nhiều người như vậy?"

Nhìn gia đinh nằm la liệt trên đất, nàng còn đang đứng trên ba tên gia đinh không biết còn sống hay đã chết, lão mặt lạnh xuống hỏi.

“ Nghe nói, Là ông muốn cưới tôi?"

Lưu viên ngoại nhíu mày “ Cô nương, chúng ta không thù không oán, lại càng không quên biết, cô nương nói gì ta không hiểu"

Một cô xấu xí như nàng, lão sao lại thèm thuồng đến độ đó được?

Quá xấu xí.

Diệp Vân Khê cười khẽ “ Không biết?”

Nàng ném xuống gậy gỗ, còn chưa để đám người kịp phản ứng đã nhảy xuống khỏi đám gia đinh túm lấy lão cổ áo “ Nghe cho rõ đây, tiểu nương chính là Diệp Vân Khê, chất nữ của Diệp Đại Hà, người mà ông đang muốn lấy làm tiểu thiếp thứ mười bảy đây, ông đã nhớ ra chưa?"

Lưu viên ngoại run rẩy nói không nên lời, lão làm sao biết được cháu gái của tên Diệp Đại hà lại là một nữ nhân điên chứ? rõ ràng gã nói nàng tui xấu xí chút nhưng rất ngoan ngoãn, vậy cái nữ nhân hung hãn này là ai?

Nếu nàng thật sự là cháu gái của Diệp Đại Hà, vậy lão còn không phải xong đời rồi sao?

Lấy nữ nhân này về, chỉ sợ chưa đến hai ngày tin lão quy tiên sẽ truyền ra mất.

Không thể, tuyệt đối không thể.

“ Cô nương, chuyện này ta hoàn toàn không biết, nếu ta biết là cô nương, nhất định sẽ không đồng ý chuyện vô lý như vậy, xin cô nương giơ cao đánh khẽ, chuyện này ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng"

Diệp Vân Khê hừ lạnh một tiếng " Coi như ông còn biết đều"

Nàng ném mạnh đao chẻ củi xuống cắm thẳng trên ván gỗ, tạo ra một âm thanh tuy không lớn nhưng lại rất khẳng người tâm.

Trước khi rời đi Diệp Vân Khê còn không quên nói" nếu thật sự rước bà đây về, thì e rằng phủ đệ này của ông phải đổi chủ rồi"

Lục viên ngoại run rẩy liên hồi, lúc này vừa sợ lại vừa hận, sợ nàng không vui sẽ đâm gã một nhát thay vì đâm ván gỗ, hận Diệp Đại Hà tìm cho gã một nữ nhân hung hãn như vậy.

Lão nhất định không để chuyện này yên.

Diệp Đại Hà, ông chờ đấy.

Hot

Comments

Anonymous

Anonymous

chi đai

2025-02-23

0

Thảo Uyên Thái

Thảo Uyên Thái

chỉ 1 chữ thôi : NGẦU

2024-12-11

16

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1 : Sự Thật Tàn Khốc
2 Chương 2 : Giáo Huấn
3 Chương 3 : Còn Có Thể Xui Xẻo Hơn Nữa Không?
4 Chương 4 Người Diệp Gia
5 Chương 5 : Cứu Một Mạng Hổ Còn Hơn xây bẩy tòa tháp.
6 Chương 6 : Đưa Cơm
7 Chương 7 : Ép Hôn
8 Chương 8 : Hù Dọa
9 Chương 9 : Tần Lãng
10 Chương 10 : Mua Bánh Bao
11 Chương 11 : Dã Vật - Thiếu Niên
12 Chương 12 : Đánh Lợn Rừng
13 Chương 13 : Bắt Cá
14 Chương 14 : Qua Đêm Trong Rừng
15 Chương 15 : Phiền Phức Tìm Tới
16 Chương 16 : Thôn Trưởng Diệp Thế Bình
17 Chương 17 : Dọn Đi Trấn Trên
18 Chương 18 : Gặp Lại
19 Chương 19 : Trần Vân
20 Chương 20 : Bị Từ Chối Rồi?
21 Chương 21 : Con Không Đồng Ý Cũng Phải Đồng Ý
22 Chương 22 : Đêm Mưa
23 Chương 23 : Nhất Định Phải Sống
24 Chương 24 : Tân Binh Mới
25 Chương 25 : Trở Về
26 Chương 26 : Tiểu Thần Y
27 Chương 27 : Sát Nhân
28 Chương 28 : Bị Bắt
29 Chương 29 : " Chết Rồi"
30 Chương 30 : Hồi Tưởng
31 Chương 31 : Hồi Tưởng [2]
32 Chương 32 : Gặp Lại Hổ Ca
33 Chương 33 : Cứu Giúp
34 Chương 34 : Đệ Đệ
35 Chương 35 : Tìm Người Diệp Gia Tính Sổ
36 Chương 36 : Náo Loạn Diệp Gia
37 Chương 37 : Náo Loạn Diệp Gia [2]
38 Chương 38 : Tường Thành
39 Chương 39 : Kinh Đô
40 Chương 40 : Gặp Lại Cố Hoành
41 Chương 41 : Lẻn Vào Tướng Quân Phủ
42 Chương 42 : Hiểu Lầm
43 Chương 43 : Thuốc Giải
44 Chương 44 : Cố Thanh
45 Chương 45 : Không Cam Lòng
46 Chương 46 : Đứa Trẻ Kia Trông Thật Giống Nàng
47 Chương 47 : Huynh Ấy Là Tỷ Phu Của Ta
48 Chương 48 : Ngũ Hoàng Tử
49 Chương 49 : Yến Tiệc
50 Chương 50 : Vị Ưng Công Chúa
51 Chương 51 : Nói Bóng Nói Gió
52 Chương 52 : Tráo Đổi
53 Chương 53 : Thách Thức
54 Chương 54 : Vu oan
55 Chương 55 : Thân Phận Của Diệp Vân Khê
56 Chương 56 : Chơi Tới Cùng
57 Chương 57 : Cứu Người
58 Chương 58 : Một Chút Máu
59 Chương 59 : Gặp Lại Tô Ma
60 Chương 60 : Hoa Môn
61 Chương 61 : Cố Lão Tới
62 Chương 62 :
63 Chương 63 : Kết Cục
Chapter

Updated 63 Episodes

1
Chương 1 : Sự Thật Tàn Khốc
2
Chương 2 : Giáo Huấn
3
Chương 3 : Còn Có Thể Xui Xẻo Hơn Nữa Không?
4
Chương 4 Người Diệp Gia
5
Chương 5 : Cứu Một Mạng Hổ Còn Hơn xây bẩy tòa tháp.
6
Chương 6 : Đưa Cơm
7
Chương 7 : Ép Hôn
8
Chương 8 : Hù Dọa
9
Chương 9 : Tần Lãng
10
Chương 10 : Mua Bánh Bao
11
Chương 11 : Dã Vật - Thiếu Niên
12
Chương 12 : Đánh Lợn Rừng
13
Chương 13 : Bắt Cá
14
Chương 14 : Qua Đêm Trong Rừng
15
Chương 15 : Phiền Phức Tìm Tới
16
Chương 16 : Thôn Trưởng Diệp Thế Bình
17
Chương 17 : Dọn Đi Trấn Trên
18
Chương 18 : Gặp Lại
19
Chương 19 : Trần Vân
20
Chương 20 : Bị Từ Chối Rồi?
21
Chương 21 : Con Không Đồng Ý Cũng Phải Đồng Ý
22
Chương 22 : Đêm Mưa
23
Chương 23 : Nhất Định Phải Sống
24
Chương 24 : Tân Binh Mới
25
Chương 25 : Trở Về
26
Chương 26 : Tiểu Thần Y
27
Chương 27 : Sát Nhân
28
Chương 28 : Bị Bắt
29
Chương 29 : " Chết Rồi"
30
Chương 30 : Hồi Tưởng
31
Chương 31 : Hồi Tưởng [2]
32
Chương 32 : Gặp Lại Hổ Ca
33
Chương 33 : Cứu Giúp
34
Chương 34 : Đệ Đệ
35
Chương 35 : Tìm Người Diệp Gia Tính Sổ
36
Chương 36 : Náo Loạn Diệp Gia
37
Chương 37 : Náo Loạn Diệp Gia [2]
38
Chương 38 : Tường Thành
39
Chương 39 : Kinh Đô
40
Chương 40 : Gặp Lại Cố Hoành
41
Chương 41 : Lẻn Vào Tướng Quân Phủ
42
Chương 42 : Hiểu Lầm
43
Chương 43 : Thuốc Giải
44
Chương 44 : Cố Thanh
45
Chương 45 : Không Cam Lòng
46
Chương 46 : Đứa Trẻ Kia Trông Thật Giống Nàng
47
Chương 47 : Huynh Ấy Là Tỷ Phu Của Ta
48
Chương 48 : Ngũ Hoàng Tử
49
Chương 49 : Yến Tiệc
50
Chương 50 : Vị Ưng Công Chúa
51
Chương 51 : Nói Bóng Nói Gió
52
Chương 52 : Tráo Đổi
53
Chương 53 : Thách Thức
54
Chương 54 : Vu oan
55
Chương 55 : Thân Phận Của Diệp Vân Khê
56
Chương 56 : Chơi Tới Cùng
57
Chương 57 : Cứu Người
58
Chương 58 : Một Chút Máu
59
Chương 59 : Gặp Lại Tô Ma
60
Chương 60 : Hoa Môn
61
Chương 61 : Cố Lão Tới
62
Chương 62 :
63
Chương 63 : Kết Cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play