Hai Thế Giới [HieuthuhaiNegav/HieuAn]
Chương 11: Trò Chơi Nguy Hiểm
Minh Hiếu không phản ứng ngay lập tức. Hắn chỉ nhướng mày, tay vẫn cầm chặt khẩu súng, nhưng không hề có dấu hiệu mất kiểm soát.
Thành An cảm thấy sống lưng lạnh buốt khi ánh mắt Tuấn Tài dừng lại trên mình. Giọng hắn nhẹ bẫng nhưng lại mang theo một sự nguy hiểm khó đoán.
Tuấn Tài
Xem ra, không phải ai cũng có cơ hội khiến Ông Trùm Minh Hiếu đây phải đích thân ra mặt như thế này. Thành An, cậu thực sự đặc biệt đấy.
Minh Hiếu
Mày nghĩ tao sẽ để mày đụng vào em ấy sao?
Tuấn Tài
Ồ? Vậy sao? Vậy tại sao mày lại mang cậu ta đến đây? Một chiến trường đầy súng đạn và máu me như thế này, không phải là nơi dành cho một tiểu thiếu gia nhà quyền quý đâu. *bật cười*
Thành An nhìn sang Minh Hiếu. Cậu cũng muốn biết câu trả lời.
Tại sao hắn lại đưa cậu đến đây?
Minh Hiếu không né tránh ánh nhìn của cậu. Hắn cười nhẹ, nhưng trong mắt lại chẳng có chút ấm áp nào.
Minh Hiếu
Vì tôi muốn An hiểu rõ, tôi bảo vệ em ấy như thế nào.
Tuấn Tài
Hay nói cách khác, mày muốn giam cậu ta vào thế giới của mày?
Tuấn Tài
Thật tiếc… nhưng hôm nay tao không đến đây để đánh nhau với mày.
Minh Hiếu
Vậy thì mày định làm gì? *nhướng mày*
Tuấn Tài chậm rãi đưa tay vào túi áo, lấy ra một vật nhỏ rồi ném xuống sàn. Một chiếc USB.
Không ai lên tiếng, nhưng không khí đột nhiên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Minh Hiếu liếc nhìn vật nhỏ đó, rồi cười lạnh.
Minh Hiếu
Mày muốn mặc cả với tao?
Tuấn Tài
Chẳng phải chúng ta đều là những kẻ làm ăn sao? Tao có thứ mày cần, mày có thứ tao muốn. *nhún vai*
Tuấn Tài
Hoặc có lẽ… ai đó sẽ phải đưa ra một sự lựa chọn khó khăn. *ánh mắt lại rời vào em*
Không khí trong nhà kho trở nên nặng nề đến mức khó thở.
Minh Hiếu không nói gì, nhưng bàn tay cầm súng của hắn siết chặt hơn.
Minh Hiếu
Mày nghĩ tao sẽ chơi trò mặc cả với mày?
Tuấn Tài nhếch môi cười, tay vẫn đút túi quần, dáng vẻ thong dong như thể hắn đang nắm chắc phần thắng.
Tuấn Tài
Chẳng phải chúng ta đều thích trò chơi sao? Vậy thì tao đề nghị một ván cược.
Hắn cúi xuống nhặt chiếc USB lên, giơ nó lên ngang tầm mắt.
Tuấn Tài
Trong này có đủ bằng chứng để lật đổ một vài kẻ quan trọng trong thế giới ngầm. Tao biết mày đã tìm kiếm nó từ lâu rồi.
Minh Hiếu không hề phản ứng, nhưng Thượng Long đứng sau hắn thì lại hơi nhíu mày.
Thành An không rõ nội dung của chiếc USB đó là gì.
Nhưng cậu có thể chắc chắn rằng nó quan trọng.
Vậy nên, điều kiện trao đổi của Tuấn Tài…
Cậu lên tiếng, phá vỡ sự im lặng giữa hai người đàn ông quyền lực.
Tuấn Tài quay sang cậu, nụ cười của hắn càng sâu hơn.
Tuấn Tài
Thông minh lắm, Thành An!
Hắn nhấc một ngón tay, chỉ về phía cậu
Cả căn phòng bỗng trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.
Tuấn Tài
Tao muốn Thành An.
Minh Hiếu
Mày đang nằm mơ?
Minh Hiếu ngay lập tức giơ súng lên, ánh mắt sắc như lưỡi dao.
Tuấn Tài bật cười, không hề sợ hãi trước khẩu súng đang chĩa vào mình.
Tuấn Tài
Mày có thể giết tao ngay bây giờ, Hiếu. Nhưng nếu mày làm thế, cái USB này sẽ biến mất mãi mãi.
Tuấn Tài
Và mày sẽ mất đi cơ hội duy nhất để hạ gục những kẻ đã chặn đường mày.
Tuấn Tài
Chúng ta đều biết, trong thế giới này, thông tin còn đáng giá hơn cả mạng người.
Minh Hiếu nhìn chằm chằm vào Tuấn Tài, ánh mắt tối sầm, cơ thể căng cứng như một con thú săn mồi bị chọc giận.
Thành An
Tại sao anh lại muốn tôi?
Tuấn Tài
Chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là… em sẽ chọn thế nào? *cười nhẹ*
Hắn bước một bước về phía trước, giọng nói trầm thấp nhưng mang theo sự khiêu khích rõ ràng.
Tuấn Tài
Minh Hiếu, mày sẽ chọn quyền lực hay người của mày?
Cả căn phòng im lặng đến mức Thành An có thể nghe thấy tiếng tim mình đập mạnh.
Minh Hiếu không lập tức trả lời.
Hắn chỉ siết chặt khẩu súng trong tay, ánh mắt sâu thẳm không đáy.
Và rồi….
Viên đạn ghim thẳng xuống sàn, ngay trước chân Tuấn Tài.
Hắn dừng lại, nhướng mày nhìn xuống lỗ đạn vừa xuất hiện, rồi bật cười.
Ra là vậy. Mày vẫn cố chấp như ngày nào, Minh Hiếu.
Minh Hiếu hạ súng xuống, giọng hắn trầm thấp đến đáng sợ.
Minh Hiếu
Tao không chơi trò của mày. Tao lấy mọi thứ tao muốn, theo cách của tao.
Minh Hiếu
Và nếu mày dám đụng vào An, tao sẽ khiến mày hối hận. *ánh mắt ánh lên tia sát khí*
Tuấn Tài nhìn hắn, rồi chậm rãi lùi lại, ném chiếc USB về phía Minh Hiếu.
Tuấn Tài
Tao sẽ chờ xem, Minh Hiếu. Tao rất tò mò… rốt cuộc, mày sẽ giữ được cậu ta trong bao lâu?
Nói rồi, hắn quay lưng bỏ đi, thuộc hạ của hắn cũng nhanh chóng rút lui.
Căn phòng trở nên im lặng.
Thành An nhìn xuống chiếc USB trong tay Minh Hiếu, rồi lại nhìn lên khuôn mặt vô cảm của hắn.
Thành An
Tại sao anh lại không giết hắn?
Minh Hiếu
Thế giới này là một ván cờ. Giết một con tốt không làm thay đổi kết quả.
Hắn cúi xuống, đặt tay lên vai An, siết nhẹ.
Giọng hắn trầm thấp, đầy nguy hiểm.
Minh Hiếu
Nhưng An… nhớ kỹ điều này.
Minh Hiếu
Dù ván cờ này có thế nào, em vẫn luôn là của tôi.
Comments
slim₊˚.’౨ৎ
xưng anh đi cute hơn
2025-04-06
0
hiếu thị hai
có câu ns hoài:)))
2025-04-06
0
cunyeuoi
mẹ ơi, bộ này hay điên phát rồ
2025-03-22
1