Vẫn đêm tối tĩnh mịch đó, một cô gái trên tay bế một cô gái khác đi về hướng Nam của thành phố. Dù trông cô thoáng có chút gì đó mệt mỏi, nhưng không vì thế mà cô than vãn hay dừng lại nghỉ ngơi một chút, có lẽ cô muốn mong chóng trở về nhà mình, vì dường như có người đang chờ đợi sự chăm sóc từ cô.
Từ con hẻm đó để đi về nhà Thiên Ngọc, phải đi qua hai ngã tư. Thời tiết hôm nay, quả thật là biết trêu người...chẳng biết tại sao ngay lúc này đây Trời lại đổ cơn mưa cơ chứ?
- Thật là tức chết đi được!! Không thấy cô gái này đã sốt cao đến thế hay sao nữa mà lại mưa chứ? Để lúc khác mưa không được à? - Thiên Ngọc vừa đi vừa quở Trời
- M...mưa sao? - Cô gái kia thều thào nói với Thiên Ngọc
- Tỉnh rồi à? Ừ đúng đấy\, trời đang mưa! Cô có lạnh không vậy?
- C...có\, tôi hơi lạnh!
- Ráng chịu đựng một chút\, rồi sẽ ấm lại nhanh thôi!
- Cảm ơn cô...nhiều... - Cô nắm chặt vạt áo Thiên Ngọc\, rồi lại nép mình vào lòng cô...từ từ thiếp đi
Thiên Ngọc không nghe thêm một tiếng động nào nữa bèn ngó xuống, cũng trông thấy cảnh tượng này. Trông đầu cô lúc này thầm nghĩ "Đối với một người không quen biết, mình chẳng bao giờ...làm như thế cả...cùng lắm mình sẽ gọi điện cho bệnh viện để họ cho một chiếc cứu thương đến...thế tại sao...hôm nay mình lại hành xử lạ như thế?". Cũng đúng thôi, người chẳng thích người khác chạm vào mình, lẽ nào lại bồng bế người khác trong lòng mình như thế, huống hồ đây lại là một người hoàn toàn xa lạ không quen không biết! Thiên Ngọc cứ chốc chốc lại ngó xuống, như để đảm bảo chẳng may cô gái có gì thì còn kịp thời xử lý
Ừ thì cũng chẳng mấy chốc, cả hai đã về đến nhà của Thiên Ngọc đây. Không hổ là Chủ tịch của Công ty giải trí lớn nhất nhì, nhà cô không khác gì một tòa lâu đài thu nhỏ vậy! Ai nhìn vào đảm bảo cũng suýt xoa mà khen lấy khen để cho mà xem. Ngay khi cô vừa đứng trước cổng, thì nó được tự động mở ra, và cô nhanh chóng bước vào. Và từ trong nhà, có một người chạy ra trên tay cầm một chiếc khăn lông...
- Đại tiểu thư!! Mừng Cô trở về\, lúc nãy Trời đổ cơn mưa khá lớn\, không biết Đại tiểu thư...
- Thím Nhã\, thím chỉ cần đưa tôi chiếc khăn lông trên tay thím cho tôi thôi!!
- Xin lỗi Đại tiểu thư\, là do tôi sơ ý quá!! Để tôi lau người giùm cho cô...
Thím Nhã định dùng chiếc khăn lông trên tay mình lau người cho Thiên Ngọc, thì liền bị cô ngăn lại
- Thím không cần lau cho tôi đâu\, lau cho cô gái này trước đã! Bị sốt cao rồi lại còn mắc mưa nữa
Thím Nhã ngạc nhiên nhìn cô gái đang nằm trong tay của Thiên Ngọc. Chuyện gì thế này? Đại tiểu thư của Lý gia trước giờ có bao giờ mang người lạ về...đằng này...ôi trời ơi chuyện động trời động trời thật rồi!!
- Thím à\, có nghe tôi nói không??
- À xin lỗi Đại tiểu thư! Nhưng mà có thể nào cho tôi hỏi...cô gái này...là ai không thưa cô? - Thím Nhã ngập ngừng hỏi\, dường như bà sợ câu hỏi của mình sẽ làm phật lòng Đại tiểu thư
- Không biết! - Thiên Ngọc nhún vai đáp - Chỉ là do tôi vô tình gặp cô ta trong tình cảnh hiểm trở\, mà nếu không cứu giúp thì có lẽ đã phải vô một hang động nào đó rồi
- À vâng! Thế cô cứ giao cô gái này cho tôi\, tôi sẽ chăm sóc cho cô ta
Vốn dĩ Thiên Ngọc đã rất mệt rồi, vì vừa dầm mưa vừa phải bồng bế thêm một người khác nữa nên trong thâm tâm cứ muốn mau chóng quẳng cô gái này cho thím Nhã rồi phó mặc cho bà muốn chăm kiểu nào thì chăm cũng không liên quan đến mình. Cơ mà vừa dự định đưa người sang...
Updated 76 Episodes
Comments