Cuộc Hẹn Bất Ngờ Cùng Alpha Thần Tượng Quốc Dân.
"Tô Mạt, cậu vừa đi gặp Thời học trưởng phải không!?"
Trên hành lang vốn đang yên ắng của ký túc xá sinh viên, bất thình lình vang lên tiếng chất vấn chói tai khiến nó mất đi sự yên tĩnh.
Chỉ thấy ở đó có hai Omega một nam một nữ vẫn còn mang nét trẻ trung tươi mới của thanh xuân, là người nữ đơn phương dây dưa với người nam.
Là người bị bạn thân từ thuở bé lôi kéo không ngừng chất vấn vô duyên vô cớ, Tô Mạt vô cùng hoang mang không hiểu vì sao hơi há miệng định biện giải cho mình: "Tớ..."
Nhưng mà có thể vốn không định nghe cậu giải thích cái gì, Lạc Tuệ Tuệ không đợi cậu nói dứt lời đã như chịu ấm ức đến mức đầu óc choáng váng chẳng kịp suy nghĩ cho rõ, cứ mặc nhân kéo tay cậu lầm bầm như bị thần kinh: "Tô Mạt, sao cậu có thể đối xử với tớ như vậy? Tớ đã nói mình thích Thời Nam học trưởng, muốn theo đuổi anh ấy, tại sao cậu còn đi gặp anh ấy... Tại sao!?"
Chát!
Một cái tát bất ngờ ập tới không cho ai kịp phản ứng đánh lên má trái của Tô Mạt. Âm thanh chói tai khiến người ta giật mình.
Đám sinh viên nghe thấy tiếng động tò mò mở cửa ló ra ngoài hóng hớt đúng lúc nghe thấy một đống lời bộc bạch của Lạc Tuệ Tuệ vốn đang thầm nói quả dưa này có vẻ lớn cũng không ngờ đến tình huống này không khỏi ngơ ngác nhìn hai người bên trên hàng lang.
"Tớ... Xin xin lỗi Mạt Mạt, không phải tớ cố ý đâu mà..."
Cái người vừa tát người ta một cái kia sau khi tát xong như nhận ra mình vừa làm gì thì tỏ ra hoảng hốt lại đáng thương sờ sờ biện giải. Miệng nói xin lỗi lại không giống như đang xin lỗi, trông còn tủi thân hơn người bị đánh.
Còn người vừa vô duyên vô cớ ăn một tát, làn da của Omega vốn đã rất non rất mềm dưới cái tát trong lúc tức giận đó nhanh chóng đỏ ửng, sưng lên đáng sợ, Tô Mạt ôm một bên má đã hằn lên năm ngón tay, từ giật mình hơn cả ai hết cho đến chết lặng nhìn Lạc Tuệ Tuệ không nói nên lời. Có thể là người ngoài nhìn thấy liền tưởng cậu kinh ngạc đến sững sờ đến giờ vẫn không kịp phản ứng, chỉ có Tô Mạt biết không phải vậy.
Cậu chỉ là bỗng dưng không muốn nói gì cả.
Còn Lạc Tuệ Tuệ sau khi nhận ra sai lầm của mình cũng không có bao nhiêu hối lỗi, vừa qua một lúc lại bắt đầu thần kinh. Cô nàng kích động bước lên nắm cánh tay còn lại của Tô Mạt: "Mạt Mạt!"
Omega vốn mềm mại, Lạc Tuệ Tuệ cũng không lạc loài, lúc cố tình tỏ ra đáng thương càng khiến người ta mềm lòng hơn nắm tay cậu khẩn khoảng van nài: "Mạt Mạt, coi như tớ xin cậu được không? Tớ thật sự rất thích anh Thời Nam, vừa gặp đã nhận định không phải anh ấy thì không ai nữa, xin cậu, tránh xa anh ấy đi. Nhân lúc này hai người vừa mới bắt đầu, rời khỏi anh ấy vì tớ được không?? Nể tình chúng ta là bạn thân từ nhỏ đến lớn, được không Mạt Mạt!??"
"Chuyện này tớ đã nói với hai baba của tớ và baba Tô, baba Lâm, họ đều đang đợi tớ dẫn anh ấy về cho họ coi mắt. Họ đều đang đợi đấy Mạt Mạt!"
Càng nói càng kích động, bất giác nắm cánh tay Tô Mạc đau điếng.
Tô Mạt cũng như cánh tay đó, hoàn toàn chết lặng nhìn khuôn mặt có phần điên dại của Lạc Tuệ Tuệ, trong lòng lại nói: Đúng, là như thế này, lần nào cũng vậy.
Từ nhỏ đến lớn, rõ ràng cả hai đều là Omega nên được người thương nhưng lúc nào Lạc Tuệ Tuệ cũng được cưng chiều hơn. Baba Tô, baba Lâm trong miệng Lạc Tuệ Tuệ chính là hai baba của cậu, bạn thân mà như anh em ruột thịt với hai baba của Lạc Tuệ Tuệ, được cô nàng nhận là baba nuôi cũng thiên vị cô nàng hơn cậu. Lạc Tuệ Tuệ muốn cái gì thì lập tức được cái đó. Lạc Tuệ Tuệ đã muốn thì dù là của cậu Tô Mạt vẫn phải nhường ra.
Chỉ vì Lạc Tuệ Tuệ là bé gái, còn cậu là bé trai ư?
Nhưng, nhưng mà xã hội này không phải chỉ xem giới tính thứ hai thôi sao?
Tô Mạt lúc còn nhỏ ngây thơ hiền lành như một bé thỏ trắng, hoang mang tủi thân cũng không nói ra, người lớn nói sao thì nghe vậy, vẫn ngoan ngoãn vâng lời, đến khi lớn lên cậu không mê mang nữa thì coi như chết lặng nhẫn nhịn chấp nhận sự thật nhìn Lạc Tuệ Tuệ cái gì cũng muốn cướp của cậu, không nói một lời nhường ra.
Từ bạn học cho tới đối tượng thầm mến thuở ngây ngô, chỉ cần là thứ cậu thích hay thứ thích cậu Lạc Tuệ Tuệ đều giành, đã giành thành thói hư tật xấu luôn rồi nhưng bản thân chẳng thèm biết, lại xem đó là đương nhiên.
Rất nhiều lần Tô Mạt tự hỏi rốt cuộc Lạc Tuệ Tuệ có xem cậu là bạn hay không. Có lẽ là không, cậu chưa thấy bạn thân từ thuở đỏ hỏn lại đối xử với nhau như thế.
Như bây giờ cũng vậy.
Cậu tự ngẫm cơn điên này của Lạc Tuệ Tuệ là từ đâu ra. Là có lý do hay cố tình gây sự. Rõ ràng cậu không hề đi gặp riêng Thời Nam. Cậu với hội trưởng hội sinh viên Thời Nam chỉ mới gặp nhau được một lần trong lễ nhập học, bởi vì thành tích cậu tốt nên được anh ấy mời vào hội, chưa nói đến cậu chẳng kịp thích anh ấy, bản thân Thời Nam có thích cậu không còn chả rõ, Lạc Tuệ Tuệ đã vội vàng giành giật, rồi giống như cậu biết mà còn cố chen vào giữa hai người, giành đối tượng của bạn thân... Tô Mạt có oan không tả nổi, cũng không muốn chịu nổi.
Cái gì cũng vậy, đều có giới hạn thôi.
Mà giới hạn của cậu vì một cái tát vô cớ gây sự trút giận của Lạc Tuệ Tuệ rốt cuộc vỡ tan tành.
Tô Mạt nhìn bàn tay Lạc Tuệ Tuệ bấu chặt lấy cánh tay cậu, móng tay đều bấm vào da thịt phát đau, hằn cả mấy hình mặt trăng khuyết nhưng cô nàng giống như không tự biết, còn đang tăng sức lực. Tô Mạt biết rõ nếu cường ngạnh giãy ra nhất định sẽ bị thương nhưng cậu vẫn làm.
Tô Mạt thả tay đang bụm má xuống, không để Lạc Tuệ Tuệ kịp phản ứng mạnh mẽ hất tay cô nàng ra.
Updated 55 Episodes
Comments
Phạm Nhung
đồ nhỏ đáng ghét😒😒😒
2025-03-19
6
Phạm Nhung
ko, LTT luôn xem TM cậu là cái gai trong mắt, chỉ cần có ích với cô ta thì lúc đó cậu mới có giá trị, còn ko thì đối xử với cậu như chiếc giẻ rách, hai baba ruột cậu ko lên tiếng hả trời/Grievance/
2025-03-19
4
Phạm Nhung
1 lời nói giả tạo, chưa chắc ông Thời nào đó thích một người như LTT đây/Speechless/
2025-03-19
4