4 - Cắt đứt.

Kiều Mạch là một bác sĩ trẻ tài năng. Cố Án đã từng dốc hết công sức để mời y về làm cho bệnh viện tư nhân của tập đoàn Cố Thị nhưng lại luôn bị từ chối.
Vị bác sĩ trẻ này rất có phong phạm cùng sự ngạo nghễ của riêng mình, không sợ quyền lực ác bá hay tham lam tiền tài. Điều này khiến Cố Án luôn nhìn y với cặp mắt thưởng thức.
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
NovelToon
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Kiều Mạch - bác sĩ bệnh viện trung ương. 26 tuổi. Anh em kết nghĩa của Cố Viên.
_______
Tiếp nào...
Trong phòng hồi sức bệnh viện trung ương.
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Nhưng còn anh, anh vẫn định đưa Duy Ân đi khỏi sao?
Kiều Mạch sắc mắt nhìn chằm chằm vào Cố Lẫm, chẳng có một tia sợ hãi nào lộ ra dù Cố đại thiếu gia không hề kiềm chế phóng thích ra uy áp của chính mình.
Quả thật khi nhìn thấy tình trạng của Duy Ân cùng thái độ quả quyết của Kiều Mạch, thâm tâm Cố Lẫm đã thoáng qua một tia do dự. Thế nhưng tia do dự ấy lại nhanh chóng bị hắn ém nhẹm đi. Sau đó hắn cau chặt mày, đơn giản buông một chữ:
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Đúng.
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Không được! Duy Ân hiện không thể rời đi! Em ấy đang bị viêm phổi nặng, thứ dược chất kia cũng hoàn toàn chưa rõ sẽ gây tác hại gì... Bây giờ nếu dằn vặt thêm nữa. Tiểu Ân sẽ chịu không nỗi đâu.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/vươn tay, bắt đầu động tác giật đi dây truyền và các nẹp cố định khác/
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh mau dừng lại! Không hiểu tôi nói gì sao?! Căn bản việc làm này là vô nhân tính! Anh không có quyền tự ý bắt giam và gây thương tích cho người khác!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Nếu thế. Cậu ta có quyền ám sát và cướp đoạt tài liệu mật của Cố Thị sao?
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Cố Lẫm, anh đang nói cái quái gì vậy hả?! Anh và em ấy vốn rất tốt kia mà! Ngày ăn liên hoan cuối năm Duy Ân còn nói là thật tốt khi được ở cùng mọi người... Nhưng tại sao bây giờ lại?!
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh có biết là vùng kín của Duy Ân tổn thương như thế nào hay không hả?!
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Không phải có anh cho phép thì tại sao họ lại có thể đối với em ấy như vậy? Họ có thể động chạm vào em ấy hay sao?!
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Nếu hôm nay anh không nói rõ ràng thì.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/không kiên nhẫn cắt ngang/ Cậu không tin sao? Trước giờ chúng ta đều bị con gián này lừa. Tôi không muốn nói nhiều nhưng chính Bạch Duy Ân đã dẫn dụ cha tôi vào vòng vây, khiến ông bị thương, đến tận bây giờ vẫn còn hôn mê chưa tỉnh. Không những thế, chính cậu ta đã tuồn ra rất nhiều mật tin của Cố Thị.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Trong cuộc thanh trừng lần này, Bạch Duy Ân chính là gián điệp.
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Không thể nào... /không tin tưởng, mắt trố ra/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Thế nên cậu hãy thôi lo chuyện bao đồng đi. /tiếp tục thô lỗ gỡ hết số dây dịch truyền lần ống trợ thở khỏi người cậu/
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh xem, có mấy vết thương ẩn đều là cố ý đâm vào chỗ yếu hại, rõ ràng có người muốn dần dần bức em ấy vào chỗ chết! /cầm chắc cổ tay Cố Lẫm, khuôn mặt trầm trọng/
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Cậu hiểu tính em ấy kia mà!
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Còn cả dược chất lạ kia nữa, rõ ràng là có người cố ý đưa chúng vào cơ thể em ấy.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Khiến nhiều người hận như vậy, có người lén ám toán cũng đâu có gì lạ. Vả lại, theo như cậu nói thì thứ đó đâu có nguy hại đến tính mạng. Đúng chứ?
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Cậu!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/mặc kệ mà giật tay ra khỏi tay Kiều Mạch/ Bạch Duy Ân. Mau thức dậy cho tôi!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/giơ tay, tát thật mạnh vào gò má trái cậu/
"CHÁT"
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh không thể làm vậy!!!
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó...
Không thể làm vậy sao? Hiểu lầm sao?
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Khục khục. /cười khẩy/ Ngày đó, chính tay Bạch Duy Ân đã đâm tôi một nhát. Cậu nói xem, tôi có thể hay không?
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Nói xem, này có phải là hiểu lầm hay không?
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh... Thật sự như thế sao?
Cố Lẫm không trả lời, chỉ nhìn vào đôi mi đang khẽ run của thiếu niên trên giường.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/Mơ màng mở mắt... /
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/nhếch mép, đôi mắt lạnh lùng/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Nếu đã tỉnh, THÌ MAU NGỒI DẬY CHO TÔI! /nắm tóc cậu lôi xuống khỏi giường/
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Anh đang làm cái quái gì vậy hả?! MAU BUÔNG RA!!!
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Hưm...
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Lẫm... Lẫm ca... /mơ hồ nên lỡ miệng nói/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Gọi 'Lẫm ca' nghe thân quá nhỉ?
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/vẫn còn chưa tỉnh táo hẳn, mắt nâu mờ mịt nhìn Cố Lẫm/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Em đừng dùng ánh mắt này mà nhìn tôi nữa!
"Chát"
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Tôi không có ngu ngốc như Cố Viên. Đã đến nước này mà còn cố công che chở, cho một kẻ như em!
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/đầu óc xoay mòng mòng, phải một lúc sau Duy Ân mới tiêu hóa được dụng ý trong mấy lời Cố Lẫm nói... /
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Mau! Đứng dậy!!!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
ĐỨNG DẬY!!!
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Ahhh....
Cậu bị kéo đau, đầu óc mụ mị cũng dần tỉnh táo ra.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Hưm... /cắn răng cố không kêu ra bất kỳ một tiếng nào/
Duy Ân loạng chòa loạng choạng vịn lên thành giường, muốn điều khiển thân thể nương theo động tác mạnh bạo kia để bớt phần nào đau đớn.
Nhưng thực sự là không đứng dậy nỗi...
Bác sĩ Kiều Mạch
Bác sĩ Kiều Mạch
Dây chằng ở xương bánh chè của Tiểu Ân bị cắt đứt rồi! Em ấy không đứng được đâu! Anh mau thả tay ra đi!
Mặc cho Kiều Mạch ngăn cả thế nào, Bạch Duy Ân vẫn bị Cố Lẫm lôi thẳng ra ngoài.
Cậu bây giờ không thể đi nỗi nên chỉ có thể bị hắn ta kéo lê trên đất. Quần áo bệnh nhân xộc xệch trên người dần lấm tấm đất bụi. Vết thương vỡ ra tràn ra những chấm đỏ thấm vào nền xanh của vải áo rất chói mắt, cùi chỏ tay cũng vì chống trên đất bị cạ cho trầy xước tóe máu.
Ngoài đường lớn giờ đã là sáng sớm. Người qua lại thấy một đám nam nhân lực lưỡng vân vest đen đứng dọc thành hàng nên cũng tránh ra xa, không muốn lo chuyện bao đồng.
Chốc lát sau Tiểu Ân đã bị kéo ra rồi ném ra ghế sau của chiếc xe hơi.
Cậu lại bị lôi về căn hầm tối tại cứ điểm Hoa Long bang, nơi vốn đã dùng để giam giữ cậu trong suốt một tuần qua.
_____
Hầm ngục, ánh đèn leo lét màu vàng cam không đủ để thắp sáng không gian u ám.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/Mạnh tay ném Duy Ân từ đầu trên cầu thang/
"Rầm rầm RẦM!"
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Ahhh...
Duy Ân cứ vậy mà lăn xuống đến tận bậc thang cuối cùng, vì quán tính nên cậu lăn thẳng vào cái bàn để hình cụ. Dụng cụ trên bàn nào roi nào dao cũng theo đó rơi rớt xuống người cậu.
Cố Lẫm thì cứ vẫn duy trì tư thế đứng im bất động.
Mặt ngoài thì điềm tĩnh như thế, nhưng bên trong hắn lại đang dậy bão!
Tim Cố Lẫm như thắt lại, bàn tay giấu trong túi quần siết chặt, hắn không hiểu bản thân đang nghĩ cái gì...
Chính hắn đã ra lệnh cho thuộc hạ đối đãi với cậu như thế. Vì hắn muốn phá hủy, phá hủy một Bạch Duy Ân đã làm hắn yêu, làm hắn hận, phá hủy một Bạch Duy Ân tươi sáng nhưng lại đem cái thứ ánh sáng giả dối ấy đi phản bội lại lòng tin của hắn.
Chỉ cần cậu không như trước kia, hoặc ít nhất hắn không nhìn thấy thì cái tình cảm đáng nguyền rủa ấy cũng sẽ bị đạp nát.
Vậy mà, sau khi chà đạp người xong, sau khi hắn biết cậu đã bị người ta làm cho ô bẩn, tim hắn vẫn cứ thế quặn thắt đến thở không nỗi.
Cảm xúc của Cố Đại thiếu gia như chết lặng. Hắn chỉ đứng đó, mặt vô biểu tình bắt đầu vặn vẹo lên.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
"Lẫm ca..."
Bạch Duy Ân run run nằm đó, cậu thực sự quá đau. Từ dưới căn hầm, cậu nhìn lên người thanh niên ấy... Trách được ai khi chính cậu ra tay phá hủy những thứ tốt đẹp mà chính hai người hợp nhau tạo ra...
Nhưng, nào còn lựa chọn nào khác...
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
"Xin lỗi..."
Đôi mắt Duy Ân đờ đẫn, cậu chỉ dám thầm xin lỗi hắn như thế này thôi...
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
"Từ đầu đã là sai trái... Em xin lỗi..."
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
"Thực sự xin lỗi..."
Duy Ân khẽ rơi nước mắt nhưng lại nhanh chóng đem tay áo che lên, không để Cố Lẫm phát giác. Cơ thể suy yếu khiến con người cũng yếu đuối hẳn đi, đầu óc quay cuồng, trái tim cũng thực khó chịu. Nó khiến Duy Ân gần như bị vắt kiệt. Cậu không có sức cục cựa gì mà nằm mọp ở dưới sàn đất, giữa một đống roi cùng dao găm đáng sợ, bất cứ lúc nào cũng có thể cứa vào da thịt trắng mềm của Duy Ân.
Cố Lẫm chăm chú nhìn vào bờ vai cùng lồng ngực gầy gò của cậu sau lớp áo bệnh nhân, trên đó còn thấp thoáng nhiều hôn ngân cùng dấu răng ái muội. Không hiểu từ đâu ra lại bừng lên một luồng lửa giận không tên.
Hắn ấy vậy mà tức giận với những dấu vết nhơ nhuốc kia.
Chính hắn muốn cậu biến thành dở sống dở chết, thành thứ hạn mạt ti tiện bị người chà đạp như bây giờ. Nhưng khi mọi thứ dở lỡ, khi hắn tận mắt chứng kiến hậu quả của chúng thì lại...
Ghen tức đến muốn điên lên!
Cậu thật sự chẳng còn là của riêng hắn. Cậu là món hàng đã bị đám thuộc hạ thô thiển kia lăng nhục qua.
Bẩn thỉu.
Rẻ tiền.
Hạ đẳng.
Căn bản, gián điệp đã vốn chẳng phải thứ gì tốt đẹp.
Sau khi chịu sự trừng phạt, giá trị cùng tự tôn đều bị đạp đổ thì lại càng chẳng bằng một món phế phẩm.
Đây chính là cái giá của sự dối trá phỉnh lừa.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
"Em nói em yêu tôi? Tất cả chỉ là giả dối!"
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Phải. Giả dối! /rít qua khẽ răng, đôi mắt long lên sòng sọc/
Khuôn mặt vặn vẹo vì đau đớn của Cố Lẫm đanh lại, hắn chậm rãi đi xuống từng bậc thang, hướng về phía Duy Ân đang nằm.
Giọng nói trầm thấp vang vọng như đánh sâu vào linh hồn Bạch Duy Ân.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Từ đầu em tỏ thái độ nhất nhất chọn tôi, là vì tôi là đại thiếu gia, quyền hạn lớn hơn cậu em trai kia? Có đúng không?
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Còn bây giờ, tôi không cần em...
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Thì em định thế nào? Hửm???
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Em còn định lừa gạt thêm ai nữa?
Chỉ mới không để ý một chút thì Cố Viên đã đoạt người đi. Giờ, cho dù có dùng lý do gì để biện giải thì hắn cũng sẽ không tin rằng giữa hai người này chẳng có chút ám muội gì.
Đã bị một đám người đè qua, mà vẫn còn kiên nhẫn mê hoặc em trai hắn sao?
Vừa bước đi, Cố Lẫm vừa suy diễn ra đủ thứ "thú vị" như thế đấy. Hắn càng nghĩ thì lại khinh thường Bạch Duy Ân hơn.
Đoạn cầu thang vẫn có giới hạn của nó. Hắn đi đến bậc cuối cùng rồi dừng lại trước mặt Tiểu Ân. Đưa chân giẫm lên bàn tay cậu rồi mạnh bạo nghiền ép lấy nó, hắn mở miệng buông lời chất vấn:
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Giờ không câu dẫn được tôi, thì lại chạy sang mê hoặc Cố Viên sao?! HẢ?!!!!!! /đè mạnh đế giày/
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
A... /bờ vai giật run lên, cảm thấy bàn tay như bị nghiền nát vụn ra/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Giờ tôi mới biết đấy. Em ở trên giường tôi nhưng tâm tư lại đặt ở chỗ khác...
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Chẳng biết chừng kẻ đứng sau kia mới thực sự là người mà em tâm tâm niệm niệm. /ngồi xổm xuống, kề sát mặt vào mặt cậu/
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Không có... Không phải...
Hắn lại đứng lên, ngạo nghễ nhìn từ trên cao xuống với tư cách một kẻ chiến thắng.
Chỉ cần dứt được đoạn tình cảm này. Hắn sẽ thắng!
Sau đó, Cố Lẫm đại thiếu gia hắn sẽ không bao giờ mở trái tim ra thêm một lần nào nữa.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Bạch Duy Ân a Bạch Duy Ân! Từ đầu em đã chẳng sạch sẽ gì rồi.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/tâm can vỡ vụn, thực sự là thở không nỗi... /
Bạch Duy Ân nhìn lên đôi mắt ưng lạnh lùng, cuối cùng từ bỏ mà cụp mi xuống.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Hà hà... Tỏ thái độ này? Xem như tôi nói đúng rồi chứ gì?
Nếu thế thì còn cần gì đau lòng?
Không đáng!
Kẻ phản bội là kẻ bất xứng với nhũng lời hứa hẹn.
Kiều Mạch đã nhắc lại những chuyện đó. Nhắc lại những mộng cảnh hoang đường vào khoảng thời gian đẹp đẽ ấy, khi hai người vẫn còn rất tốt chung sống bên cạnh nhau.
Bạch Duy Ân đã hứa thật nhiều, hắn cũng đã như thế.
Hắn cứ ngỡ tình yêu này sẽ thật lâu bền. Hắn đã nghĩ hắn tìm được một chỗ tựa đầu cho một linh hồn cô độc.
Hắn tin tưởng tất cả!!!
Vậy mà chỉ sau một đêm thì thiên đường hoàn toàn sụp đổ bằng sự bội tín của Bạch Duy Ân.
Hắn hất cằm cười phá lên, cười đến ngặt nghẽo.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Hahahahahahaha!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Thật không nghĩ, mị lực của em lại lớn như vậy... Tôi sao lại có thể yêu một kẻ như em?!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Thật biết ra vẻ.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Bây giờ. Một là nhanh chóng khai ra. Hai.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Tôi sẽ cho em xuống địa ngục.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Như cái cách mà đám người kia vừa làm vào tối hôm qua đấy... À không, còn tàn nhẫn hơn nữa. /đưa mũi giày nâng cằm Duy Ân lên/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Sao nào? Cho tôi kết quả mà tôi muốn, tôi sẽ cho qua mọi thứ, cho em về làm bạn giường với tôi, tôi sẽ lại yêu thương em như ngày nào. Con nếu không...
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
THÌ ĐỪNG TRÁCH TÔI ÁC ĐỘC!!! /Đá mạnh vào ngực Duy Ân/
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Hự!
"Rầm!"
Duy Ân lại bị đá văng vào cái bàn, bị đập mạnh vào vết thương ở vai.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
Hư... A... Ha... /cơ thể run lên bần bật vì đau/
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Có nói không?! HẢ?!!
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/Đầu lắc nguầy nguậy, lồm cồm lùi lại... Cố Lẫm bây giờ thực sự rất xa lạ và đáng sợ/
Không gian trong căn hầm ngục bỗng yên tĩnh đến lạ. Bạch Duy Ân khẽ ngẩng đầu, len lén nhìn vào người thanh niên cao lớn.
Chỉ thấy nụ cười hung ác như Tu La bước ra từ địa ngục hiện diện trên giương mặt hắn.
Cố Lẫm không động thủ thêm nữa. Nhưng sự lặng tờ này càng khiến cơ thể Bạch Duy Ân không kiềm được run lên.
Hắn thật sự rất đáng sợ. Cậu chưa từng nhìn thấy một Cố Lẫm như vậy.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Dù sao tràng diện cũng đã định. Dù cậu Bạch đây có âm mưu gì thì cũng xong rồi. Tôi sẽ không bao giờ để sự tồn tại uy hiếp như thế này xuất hiện thêm bất cứ một lần nào nữa.
Hình phạt tàn khốc cắt đứt những tín niệm.
Nếu đã không muốn nói, thì mãi mãi im lặng đi.
Tôi cũng sẽ không cần nghe thêm bất cứ một lời ngụy biện nào của em nữa.
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Huỳnh Phi.
Huỳnh Phi
Huỳnh Phi
Dạ. Đại thiếu gia!
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
/đôi mắt như dao găm, hắn cố ý gằn từng chữ, tỏ vẻ thật vô tình trước mắt Bạch Duy Ân /
Cố Lẫm (công 1)
Cố Lẫm (công 1)
Mấy anh em trút giận đủ thì ném ra sau Hóa Nhiếp Sơn cho chó ăn đi.
Duy Ân (thụ)
Duy Ân (thụ)
/chết lặng vì lời nói vô tình/
Hot

Comments

rosabella💖

rosabella💖

Thấy bé bot tội nhx thấy anh công này cx see tềnh phết vẫn thốt ra đc câu đấy thì chịu r

2023-07-09

0

Ngược Mới Vui 🙊

Ngược Mới Vui 🙊

wtf, nó vẫn thốt ra câu đấy dc t thấy tài đấy

2023-02-23

0

Ngược Mới Vui 🙊

Ngược Mới Vui 🙊

nghe đau dùm ẻm

2023-02-23

1

Toàn bộ
Chapter
1 1 - Kết cục của gián điệp
2 2 - Đau
3 3 - Mùi của âm mưu!
4 4 - Cắt đứt.
5 5 - Kẻ điên.
6 6 - Bất an.
7 7 - Cố sống...
8 8 - Uy hiếp.
9 9 - Sợ hãi mất đi.
10 10 - Tương đồng...
11 11 - Phải xem tạo hóa.
12 12 - Tiểu Ân...
13 13 - Nguy hiểm trùng trùng.
14 14 - Lão Cáo Già.
15 15 - Yêu không thể dứt.
16 16 - Tội lỗi.
17 17 - Chấp nhất.
18 18 - Ám hại.
19 19 - Hoang mang.
20 20 - Trẻ con...
21 21 - Nhẫn nại.
22 22 - Bỏ trốn.
23 23 - Ngoan cố.
24 24 & 25
25 26 & 27
26 28 - Chệch choạc.
27 29 - Nguy cơ.
28 Ngoài lề chấm cơm.
29 30 - Vây khốn.
30 31 - Giả dối.
31 32 - Trực giác.
32 33 - Nghi vấn.
33 34 - Hài tử xấu số.
34 35 - Kẻ điên cùng tên gàn dở.
35 36 - Bẫy rập.
36 37 - Ánh mắt cầu cứu của mẹ.
37 38 - Thoát chết trong gang tấc
38 39 - Chăm sóc.
39 40 - Trút hết ủy khuất.
40 41 - Kẻ nguy hiểm thực sự.
41 42 - Đừng nghĩ em ti tiện.
42 43 - Mụ mị nhầm lẫn.
43 44 - Mở mắt thành bảo bối.
44 45 -Tự tạo nghiệp khôg thể sốg
45 46 - Hoài nghi.
46 47 - Sơ hở.
47 48 - Giả vờ.
48 49 - Đại ca ca hung dữ!
49 50 - Không tha.
50 51 - Cùng một cái tên.
51 Ngoài lề chấm cơm (2)
52 52 - Nói dối mũi sẽ dài ra!
53 53 - Xuất viện.
54 54 - Có cha là đủ.
55 55 - Lòng tham.
56 56 - Bảo bối của Cố gia.
57 57 - Muốn!
58 58 & 59
59 60 - Câm lặng.
60 PN - Trước cuộc thanh trừng 1
61 61 - Giới hạn.
62 62 - Phẫn nộ!
63 63 - Oan gia ngõ hẹp.
64 64 - Vô cảm.
65 65 - Né tránh.
66 66 - Bầy rắn.
67 67 - Hòa hoãn.
68 68 - Tuyên bố!
69 69 - Tin tốt.
70 70 - Điên!
71 71 - USB.
72 72 - Cùng một loại người.
73 73 - Tên biến thái biết điều.
74 74 - Kỳ lạ...
75 75 - Biến mất.
76 76 - Không lường trước.
77 77 - Mâu thuẫn.
78 78 - Con Cáo Có Nhiều Mạng.
79 79 - Giết!
80 80 - Vì Em...
81 81 - Mặc Cảm.
82 82 - Là Do Nóng!
83 83 - Đuối Sức.
84 84 - Sốt.
85 85 - Ân Hận.
86 86 - Cho Người Khác!
87 87 - Cậu Ghen Sao?
88 88 - Quyết Tâm.
89 89 - Không Còn Là Mình.
90 90 - Cái Gai Trong Mắt.
91 91 - Tâm Động.
92 92 - Phạt Cái Mông Nhỏ (1).
93 93 - Phạt Cái Mông Nhỏ (2).
94 94 - Không Một Mình.
95 95 - Chữ Ái.
96 96 - Đừng Khiến Tôi Nổi Điên!
97 97 - Ký Thác.
98 98 - Vụn Vỡ.
99 99 - Kiêu Ngạo (1).
100 100 - Kiêu Ngạo (2).
101 101 - Thuốc... Thai?!
102 102 - Đến Trường.
103 103 - Bạn Cùng Phòng.
104 104 - Cảm Giác.
105 Ngoài lề chấm cơm (3)
106 105 - Phép Thử.
107 106 - Bám Riết.
108 107 - Câu Cá Hay Câu Người?(1)
109 108 - Câu Cá Hay Câu Người?(2)
110 109 - Công Kích (1).
111 110 - Công Kích (2).
112 111 - Ám Ảnh.
113 112 & 113 (1).
114 114 - Gấp Rút (2).
115 115 - Náo Loạn.
116 116 - Khương Hoành... Tu!!!
117 117 & 118.
118 119 & 120.
119 121 - Lam Dĩ An Là Người Xấu.
120 122 - Đã Từng.
121 123 - Đi Vào Cái Bẫy.
122 124 - Chuyển Hướng.
123 125 - Cần Mạng Của Cậu.
124 126 & 127.
125 128 & 129.
126 130 - Đường Cung Vây Biên Giác
127 131 - Con Bé Tỉnh Ruồi.
128 132 - Định Mệnh.
129 133 - Đột Nhập.
130 134 - Chân Diện Mục.
131 135 - Chân Diện Mục (2).
132 136 - Ấm Áp Không Ở Đây...
133 137 - Kết Thúc Đi...
134 138 - Chết Còn Hơn Sống...
135 139 - Thế Lửa Bành Trướng.
136 140 - Thoát.
137 141 - Phế Một Chân.
138 142 - Có Thể Phải Đoạn Chi.
139 143 - Sự Bố Thí Cuối Cùng...
140 144 - Vẫn Còn Chưa Phát Giác.
141 145 - Bái Biệt.
142 146 - Quan Trọng.
143 147 - May Mắn.
144 148 - Trèo Đầu Cưỡi Cổ.
145 149 - Trân Trọng Hiện Tại.
146 150 - Cuộc Chia Ly Cuối Cùng.
147 155 - Ánh Lửa Ấm Áp.
148 156 - Tang Lễ.
149 157 - Cảm Cúm.
150 158 - Vận Đào Hoa.
151 159 - Phế Vật.
152 160 - Nhút Nhát.
153 161 - Xương Hợp Kim Titan.
154 162 - "Nấu Cơm".
155 163 - Đêm Lạnh Nhưng Ấm Áp.
156 164 - Thiên Lý Nhãn.
157 165 - Tài Phiệt (1).
158 166 & 167.
159 168 - Kết Hôn Đi.
160 169 - Lời Trăn Trối (1).
161 170 - Lời Trăn Trối (2).
162 171 - Lời Trăn Trối (3).
163 172 - Lời Trăn Trối (4).
Chapter

Updated 163 Episodes

1
1 - Kết cục của gián điệp
2
2 - Đau
3
3 - Mùi của âm mưu!
4
4 - Cắt đứt.
5
5 - Kẻ điên.
6
6 - Bất an.
7
7 - Cố sống...
8
8 - Uy hiếp.
9
9 - Sợ hãi mất đi.
10
10 - Tương đồng...
11
11 - Phải xem tạo hóa.
12
12 - Tiểu Ân...
13
13 - Nguy hiểm trùng trùng.
14
14 - Lão Cáo Già.
15
15 - Yêu không thể dứt.
16
16 - Tội lỗi.
17
17 - Chấp nhất.
18
18 - Ám hại.
19
19 - Hoang mang.
20
20 - Trẻ con...
21
21 - Nhẫn nại.
22
22 - Bỏ trốn.
23
23 - Ngoan cố.
24
24 & 25
25
26 & 27
26
28 - Chệch choạc.
27
29 - Nguy cơ.
28
Ngoài lề chấm cơm.
29
30 - Vây khốn.
30
31 - Giả dối.
31
32 - Trực giác.
32
33 - Nghi vấn.
33
34 - Hài tử xấu số.
34
35 - Kẻ điên cùng tên gàn dở.
35
36 - Bẫy rập.
36
37 - Ánh mắt cầu cứu của mẹ.
37
38 - Thoát chết trong gang tấc
38
39 - Chăm sóc.
39
40 - Trút hết ủy khuất.
40
41 - Kẻ nguy hiểm thực sự.
41
42 - Đừng nghĩ em ti tiện.
42
43 - Mụ mị nhầm lẫn.
43
44 - Mở mắt thành bảo bối.
44
45 -Tự tạo nghiệp khôg thể sốg
45
46 - Hoài nghi.
46
47 - Sơ hở.
47
48 - Giả vờ.
48
49 - Đại ca ca hung dữ!
49
50 - Không tha.
50
51 - Cùng một cái tên.
51
Ngoài lề chấm cơm (2)
52
52 - Nói dối mũi sẽ dài ra!
53
53 - Xuất viện.
54
54 - Có cha là đủ.
55
55 - Lòng tham.
56
56 - Bảo bối của Cố gia.
57
57 - Muốn!
58
58 & 59
59
60 - Câm lặng.
60
PN - Trước cuộc thanh trừng 1
61
61 - Giới hạn.
62
62 - Phẫn nộ!
63
63 - Oan gia ngõ hẹp.
64
64 - Vô cảm.
65
65 - Né tránh.
66
66 - Bầy rắn.
67
67 - Hòa hoãn.
68
68 - Tuyên bố!
69
69 - Tin tốt.
70
70 - Điên!
71
71 - USB.
72
72 - Cùng một loại người.
73
73 - Tên biến thái biết điều.
74
74 - Kỳ lạ...
75
75 - Biến mất.
76
76 - Không lường trước.
77
77 - Mâu thuẫn.
78
78 - Con Cáo Có Nhiều Mạng.
79
79 - Giết!
80
80 - Vì Em...
81
81 - Mặc Cảm.
82
82 - Là Do Nóng!
83
83 - Đuối Sức.
84
84 - Sốt.
85
85 - Ân Hận.
86
86 - Cho Người Khác!
87
87 - Cậu Ghen Sao?
88
88 - Quyết Tâm.
89
89 - Không Còn Là Mình.
90
90 - Cái Gai Trong Mắt.
91
91 - Tâm Động.
92
92 - Phạt Cái Mông Nhỏ (1).
93
93 - Phạt Cái Mông Nhỏ (2).
94
94 - Không Một Mình.
95
95 - Chữ Ái.
96
96 - Đừng Khiến Tôi Nổi Điên!
97
97 - Ký Thác.
98
98 - Vụn Vỡ.
99
99 - Kiêu Ngạo (1).
100
100 - Kiêu Ngạo (2).
101
101 - Thuốc... Thai?!
102
102 - Đến Trường.
103
103 - Bạn Cùng Phòng.
104
104 - Cảm Giác.
105
Ngoài lề chấm cơm (3)
106
105 - Phép Thử.
107
106 - Bám Riết.
108
107 - Câu Cá Hay Câu Người?(1)
109
108 - Câu Cá Hay Câu Người?(2)
110
109 - Công Kích (1).
111
110 - Công Kích (2).
112
111 - Ám Ảnh.
113
112 & 113 (1).
114
114 - Gấp Rút (2).
115
115 - Náo Loạn.
116
116 - Khương Hoành... Tu!!!
117
117 & 118.
118
119 & 120.
119
121 - Lam Dĩ An Là Người Xấu.
120
122 - Đã Từng.
121
123 - Đi Vào Cái Bẫy.
122
124 - Chuyển Hướng.
123
125 - Cần Mạng Của Cậu.
124
126 & 127.
125
128 & 129.
126
130 - Đường Cung Vây Biên Giác
127
131 - Con Bé Tỉnh Ruồi.
128
132 - Định Mệnh.
129
133 - Đột Nhập.
130
134 - Chân Diện Mục.
131
135 - Chân Diện Mục (2).
132
136 - Ấm Áp Không Ở Đây...
133
137 - Kết Thúc Đi...
134
138 - Chết Còn Hơn Sống...
135
139 - Thế Lửa Bành Trướng.
136
140 - Thoát.
137
141 - Phế Một Chân.
138
142 - Có Thể Phải Đoạn Chi.
139
143 - Sự Bố Thí Cuối Cùng...
140
144 - Vẫn Còn Chưa Phát Giác.
141
145 - Bái Biệt.
142
146 - Quan Trọng.
143
147 - May Mắn.
144
148 - Trèo Đầu Cưỡi Cổ.
145
149 - Trân Trọng Hiện Tại.
146
150 - Cuộc Chia Ly Cuối Cùng.
147
155 - Ánh Lửa Ấm Áp.
148
156 - Tang Lễ.
149
157 - Cảm Cúm.
150
158 - Vận Đào Hoa.
151
159 - Phế Vật.
152
160 - Nhút Nhát.
153
161 - Xương Hợp Kim Titan.
154
162 - "Nấu Cơm".
155
163 - Đêm Lạnh Nhưng Ấm Áp.
156
164 - Thiên Lý Nhãn.
157
165 - Tài Phiệt (1).
158
166 & 167.
159
168 - Kết Hôn Đi.
160
169 - Lời Trăn Trối (1).
161
170 - Lời Trăn Trối (2).
162
171 - Lời Trăn Trối (3).
163
172 - Lời Trăn Trối (4).

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play