CHƯƠNG 2: Dọa người

Cố Tịnh Hải không nhìn trực diện Diệp Lạc Thần, nhưng khí chất áp đảo tỏa ra, khiến anh phút chốc đơ người, không thể không vâng lời.

"Được! Không ngồi thì không ngồi, cô ngồi, tôi đứng."

Thái dương Diệp Lạc Thần giật giật, anh miễn cưỡng đứng thẳng người, giữ một khoảng cách nhất định với Cố Tịnh Hải. Tuy nhiên đôi mắt không rời đối phương nửa giây.

Giờ mới để ý kỹ, Cố Tịnh Hải khoác trên người chiếc váy màu đen hai dây bó sát cơ thể, từng đường cong mỹ miều hiện lên rõ nét đến mê người. Thời trang của cô cũng chỉ là hai màu đen trắng, đơn giản nhưng không kém phần sang trọng quý phái. Là nam nhân trên thế gian này mà không mê muội Cố Tịnh Hải, thì người đó chắc chắn có vấn đề. Tìm đâu ra một nữ nhân vừa có sắc vừa có tài, bản lĩnh đầy người như Cố tổng đây.

Nhưng trước giờ, ngoại trừ một việc bất đắc dĩ, thì bất cứ ai muốn đụng vào Cố Tịnh Hải nhất định phải bước qua xác của Đường Tiểu Hy, và sự đồng tình từ Cố tổng.

Diệp Lạc Thần bất chợt nhớ lại hình ảnh ái muội giữa anh và Cố Tịnh Hải, anh quả là may mắn. Là người đầu tiên hay thứ mấy không quan trọng, được chiêm ngưỡng thân thể không tì vết của Cố tổng là hơn cả ăn được vạn món ngon trên đời này. Nghĩ tới đây, anh thầm cười khoái chí.

Nhưng theo hiểu biết của Diệp Lạc Thần về Cố Tịnh Hải, thì phong thái hiện giờ của cô mới chính là Cố Tịnh Hải thực thụ, băng lãnh và ngang tàn. Cớ gì tối qua, như một người hoàn toàn khác, không lẽ uống nhầm thuốc rồi. Đổ thừa do rượu thì thôi đi, ít ra cũng khống chế được ham muốn dục vọng. Trừ phi..

Nhất thời Diệp Lạc Thần không thể thẩm thấu được, nhìn thế nào vẫn không nhìn ra rốt cuộc Cố Tịnh Hải nghĩ gì. Con người Cố tổng đây theo người khác bàn luận là chẳng tốt lành gì, Diệp Lạc Thần sẽ xem như đó là tình một đêm, không cần áy náy.

Mặc dù đang tập trung gọt táo, Cố Tịnh Hải nhạy bén phát giác có một ánh mắt chằm chằm vào mình, không những nhìn mà còn soi mói, như muốn bóc từng lớp da của cô. Chưa từng có ai dám nhìn thẳng cô với ý khiếm nhã như vậy, người này gan to bằng trời rồi.

"Không được nhìn!" - Cố Tịnh Hải gằng giọng trầm đục.

"Không phải chứ cô hai, nói chuyện với cô, tôi không nhìn cô thì nhìn ai?" - Diệp Lạc Thần hơi nghiêng đầu, gương mặt còn ngáy ngủ có vẻ bất mãn.

Mặt Cố Tịnh Hải không chút cảm xúc, càng lặng yên như tờ, sự im lặng này rất đáng sợ, cứ như chuẩn bị phán quyết một người vậy. Thấy tình hình căng thẳng, Đường Tiểu Hy nhanh nhảu nắm lấy vai Diệp Lạc Thần xoay lại, nhắc nhở.

"Anh Diệp, nếu anh không muốn chết, bảo anh làm sao thì anh cứ làm vậy đi, đừng hỏi nhiều!"

Nói đến chết, Diệp Lạc Thần đây sợ nhất là chết. Hoa thơm cỏ lạ trên đời này còn chưa thụ hưởng đủ, sao có thể cam lòng chết trẻ. Ai chả biết Cố Tịnh Hải có biệt danh là ác ma, chỉ cần làm phật lòng cô một chút thôi, đến chầu diêm vương cũng chẳng toàn thây. Anh đây, không ngu dại.

"Tôi như vậy được chưa?"

Cuối cùng Diệp Lạc Thần đầu hàng, quay lưng về phía Cố Tịnh Hải, hơi liếc nhìn ẩn ý giễu cợt.

"Tiểu Hy!" - Cố Tịnh Hải ra hiệu cho Đường Tiểu Hy.

Đường Tiểu Hy liền đưa một đoạn clip cho Diệp Lạc Thần xem. Là cảnh ân ái của anh và Cố Tịnh Hải đêm qua đây mà, có người quay lén?

"Gì chứ?" - Diệp Lạc Thần giả ngơ, há hốc mồm kinh ngạc.

"Anh dám cưỡng bức Cố tổng nhà tôi" - Đường Tiểu Hy thản nhiên nói.

"Cưỡng bức?" - Diệp Lạc Thần phụt cười.

Không phải chứ, trò hề gì vậy, rõ ràng Cố Tịnh Hải chủ động quyến rũ anh đấy. Chứng cứ rành rành, chẳng có gì chứng minh là hai người không tự nguyện, vậy mà dám vu khống anh "cưỡng bức". Aha! Hiểu rồi, là Cố tổng cậy thế ức hiếp người, muốn dùng thứ này uy hiếp anh chăng?

Nhưng anh có gì để tráo đổi, thân thể ngọc ngà này Cố tổng ăn sạch sẽ rồi, không lẽ..

"Có gì đáng cười, anh phải chịu trách nhiệm với Cố tổng." - Tràn cười hả hê của Diệp Lạc Thần, làm Đường Tiểu Hy ê mặt bức bối.

Hai từ "trách nhiệm" liền khiến Diệp Lạc Thần ngưng cười. Trên môi vương lại chút mỉa mai.

"Cố tổng nhà cô có còn thuần khiết trong trắng gì đâu chứ, bảo tôi chịu trách nhiệm như vậy..oan uổng cho tôi quá đi!"

Chỉ ít người trong thiên hạ mới rõ, tiểu thư nhà họ Cố từng bị cưỡng bức đến thập tử nhất sinh. Sau trận đó, Cố Tịnh Hải đã trở nên tàn nhẫn đến ghê tợn, đàn ông trên thế gian này bắt gặp Cố tổng đều phải cúi đầu run sợ và tránh xa hàng chục mét.

Dù có biết, chẳng ai dám nhắc lại một lời, hay rêu rao khắp thiên hạ. Cớ gì một tên lưu manh mới nổi như Diệp Lạc Thần lại rõ tận tường, còn cố tình moi móc chế giễu Cố Tịnh Hải.

Quá đáng, quá đáng!

Cố Tịnh Hải không phản ứng, điềm tĩnh như không, môi khẽ nhếch. Chầm chậm nung nấu ngọn nham thạch sắp phun trào trong lòng, răng cắn chặt vào nhau cả.

Đường Tiểu Hy thì nóng giận phừng phừng ra mặt, bà đây là tức thay Cố tổng, Tiểu Hy nhìn qua Cố Tịnh Hải, tay gọt vỏ táo của Cố tổng có vẻ hơi mạnh mẽ một chút. Tiểu Hy thấy không ổn, liền nắm cổ áo Diệp Lạc Thần mạnh bạo kéo lại, trợn tròn mắt cảnh cáo.

"Anh muốn chết a?"

Phịch..

Lúc này, quả táo trên tay Cố Tịnh Hải được chẻ ra làm đôi, con dao cắm chặt trên bàn. Đường Tiểu Hy và Diệp Lạc Thần giật mình, rõ là Cố tổng nổi giận, liền im bặt. Chưa kịp nhìn qua, thì bóng hồng lướt nhanh tới tung một cước thô bạo vào bụng Diệp Lạc Thần, bay gọn lên giường.

Nói thật thì, cú tung hết sức thẩm thấu lục phủ ngũ tạng này, dù Diệp Lạc Thần có lạc vào cõi mộng trăm năm, lập tức bừng tỉnh ngay. Cái vẻ ngáo ngơ biến mất, ngũ quan như khai sáng hẳn ra.

Tiểu Hy kinh ngạc mở to mắt, bụm miệng thầm kêu wow một tiếng.

Cố tổng lợi hại!

Diệp Lạc Thần ôm bụng, định ngồi dậy, thì thân người bị ghìm chặt bởi đôi chân thon dài ngay lồng ngực, vì thế mà yên vị trở lại. Do Cố Tịnh Hải mặc váy, một chân lại chống lên ngực Diệp Lạc Thần, cho nên chỗ nhạy cảm không may phơi bày trước mắt anh.

"Nhắm mắt!" - Cố Tịnh Hải cố tình dí mạnh chân làm gương mặt Diệp Lạc Thần càng trở nên khó coi.

"A..Cố tổng..có gì từ từ nói!" - Diệp Lạc Thần nhăn nhó suýt xoa, gắng gượng lật người nhưng vô ích.

"Tôi nhắm, tôi nhắm..Cố tổng làm ơn thủ hạ lưu tình! A.."

Diệp Lạc Thần liền nhắm mắt theo mệnh lệnh. Cố Tịnh Hải lại dùng sức thêm một chút, vỗ vỗ vào bộ mặt khi nãy còn nghênh ngang của Diệp Lạc Thần, giờ lại như cún con dưới chân chủ nhân.

Cố Tịnh Hải nhếch môi: "Lúc nãy anh nói gì, thử nói lại tôi xem!"

"Không có..không có..tôi lỡ lời, Cố tổng! Cô đại nhân độ lượng, đức cao vọng trọng, mạng tôi không đáng để cô bẩn tay bẩn chân đâu, Cố tổng!"

Diệp Lạc Thần ôm lấy chân Cố Tịnh Hải, bây giờ không ủy khuất van xin, thì anh khó giữ được mạng, đành hạ mình một chút.

"Nói hay lắm!" - Cố Tịnh Hải cười mỉa, áp sát khuôn mặt như sắp chết ngạt của Diệp Lạc Thần, một hơi thở lạnh giá toát ra.

"Anh có tin, tôi giết chết anh, ngay ngày mai báo chí liền đưa tin Diệp Lạc Thần anh cưỡng bức tiểu thư nhà họ Cố, Tịnh Hải tôi, vì phòng vệ mà lỡ tay giết người, đến chết anh vẫn mang tiếng "cưỡng bức", anh có tin không?"

Cố Tịnh Hải cố tình nhấn mạnh hai từ "cưỡng bức" thâm ý cảnh cáo Diệp Lạc Thần.

"Tin, tin chứ..Người người tin cô, nhà nước tin cô, chính quyền tin cô, không lý nào tôi lại không tin cô.." - Diệp Lạc Thần khua môi múa mép một tràng, như sợ rằng một giây dừng lại sẽ chết tức khắc.

Cố Tịnh Hải nhếch môi khinh rẻ, sau đó buông tha cho Diệp Lạc Thần, khoan thai về chỗ ngồi. Không phải cô thật tình bỏ qua, chỉ là dựa vào quan hệ của cô ở hai giới hắc bạch, chỉ cần ai đó đụng tới cô, thì người trong giới sống chết cũng moi người đó ra xử trảm, Diệp Lạc Thần có chạy tới chân trời góc bể khó lòng mà thoát. Bấy nhiêu thôi, không cần Cố Tịnh Hải ra tay, cũng đủ làm Diệp Lạc Thần sống dở chết dở, khó coi hơn cả một búa của Thiên Lôi.

Diệp Lạc Thần thở phù một cái, đứng dậy ôm lấy lồng ngực còn đang phập phồng.

Dọa chết tôi rồi!

Anh không dám nhìn Cố Tịnh Hải, đối mặt với Đường Tiểu Hy, anh hỏi.

"Cố tổng! Cô muốn tôi làm gì cứ nói thẳng, tôi dám từ chối cô sao, cần gì dọa tôi như vậy!?"

Hot

Comments

@_SUNRIE_!

@_SUNRIE_!

chéo like với tui hk ạ

2022-05-06

0

Hạ Trình

Hạ Trình

như thế mới đúng chứ

2022-01-04

0

An Vy

An Vy

Văn phong hợp ngữ cảnh thế kia, phải học hỏi nhiều rồi

2021-12-30

1

Toàn bộ
Chapter
1 CHƯƠNG 1: Đêm ân ái
2 CHƯƠNG 2: Dọa người
3 CHƯƠNG 3: Hợp đồng
4 CHƯƠNG 4: Sở Hà - Người phụ nữ thủ đoạn
5 CHƯƠNG 5: Tạo cơ hội
6 CHƯƠNG 6: Bữa ăn tối căng thẳng
7 CHƯƠNG 7: Quá khứ cay nghiệt
8 CHƯƠNG 8: Chị vẫn quan tâm đến em
9 CHƯƠNG 9: Điều kiện trao đổi
10 CHƯƠNG 10: Làm anh hùng không đúng lúc
11 CHƯƠNG 11: Bán tín bán nghi
12 CHƯƠNG 12: Không được cúi đầu
13 CHƯƠNG 13: Một phút bình tâm
14 CHƯƠNG 14: Thừa nhận thích tôi, thì cô sẽ chết sao!?
15 CHƯƠNG 15: Cầu xin
16 CHƯƠNG 16: Hoài niệm
17 CHƯƠNG 17: Thử thách
18 CHƯƠNG 18: Yêu là một loại nhiệm vụ
19 CHƯƠNG 19: Cố tổng ghen sao
20 CHƯƠNG 20: Phát hiện
21 CHƯƠNG 21: Niềm tin, liệu đặt đúng chỗ
22 CHƯƠNG 22: Làm việc vì đam mê
23 CHƯƠNG 23: Đột nhập kho nguyên liệu
24 CHƯƠNG 24: Thâm ý dò hỏi
25 CHƯƠNG 25: Hiểu rõ hơn ai hết
26 CHƯƠNG 26: Có thể thay đổi một chút không?
27 CHƯƠNG 27: Bao dung là hoang đường
28 CHƯƠNG 28: Trút bực tức
29 CHƯƠNG 29: Chỉ là tình một đêm
30 CHƯƠNG 30: Dám không nghe lời
31 CHƯƠNG 31: Thoát được bẫy này gặp phải bẫy khác
32 CHƯƠNG 32: Gậy ông đập lưng ông
33 CHƯƠNG 33: Hại người thành ra hại con gái mình
34 CHƯƠNG 34: Có thực như vậy
35 CHƯƠNG 35: Vui buồn xen kẽ
36 CHƯƠNG 36: Cố gắng vì điều gì
37 CHƯƠNG 37: Nếu có ngày đó
38 CHƯƠNG 38: Cái tát
39 CHƯƠNG 39: Người chết ở hộp đêm
40 CHƯƠNG 40: Thẩm vấn
41 CHƯƠNG 41: Sao có người vô cảm tới vậy
42 CHƯƠNG 42: Dừng tay
43 CHƯƠNG 43: Không hổ thẹn với lương tâm
44 CHƯƠNG 44: Dự cảm chẳng lành
45 CHƯƠNG 45: Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm
46 CHƯƠNG 46: Đính chính
47 CHƯƠNG 47: Tiếp tục nhiệm vụ
48 CHƯƠNG 48: Lời hứa giao kèo
49 CHƯƠNG 49: Ý đồ
50 CHƯƠNG 50: Lẻn vào nhà
51 CHƯƠNG 51: Chính thức trở về
52 CHƯƠNG 52: Đã là bốn mạng người
53 CHƯƠNG 53: Quyết định táo bạo: Chứng minh?
54 CHƯƠNG 54: Mượn rượu tỏ tình (H)
55 CHƯƠNG 55: Chỉ cần anh tin em!
56 CHƯƠNG 56: Đe dọa
57 CHƯƠNG 57: Thực sự chúng ta đã từng gặp nhau/ Giá mà..
Chapter

Updated 57 Episodes

1
CHƯƠNG 1: Đêm ân ái
2
CHƯƠNG 2: Dọa người
3
CHƯƠNG 3: Hợp đồng
4
CHƯƠNG 4: Sở Hà - Người phụ nữ thủ đoạn
5
CHƯƠNG 5: Tạo cơ hội
6
CHƯƠNG 6: Bữa ăn tối căng thẳng
7
CHƯƠNG 7: Quá khứ cay nghiệt
8
CHƯƠNG 8: Chị vẫn quan tâm đến em
9
CHƯƠNG 9: Điều kiện trao đổi
10
CHƯƠNG 10: Làm anh hùng không đúng lúc
11
CHƯƠNG 11: Bán tín bán nghi
12
CHƯƠNG 12: Không được cúi đầu
13
CHƯƠNG 13: Một phút bình tâm
14
CHƯƠNG 14: Thừa nhận thích tôi, thì cô sẽ chết sao!?
15
CHƯƠNG 15: Cầu xin
16
CHƯƠNG 16: Hoài niệm
17
CHƯƠNG 17: Thử thách
18
CHƯƠNG 18: Yêu là một loại nhiệm vụ
19
CHƯƠNG 19: Cố tổng ghen sao
20
CHƯƠNG 20: Phát hiện
21
CHƯƠNG 21: Niềm tin, liệu đặt đúng chỗ
22
CHƯƠNG 22: Làm việc vì đam mê
23
CHƯƠNG 23: Đột nhập kho nguyên liệu
24
CHƯƠNG 24: Thâm ý dò hỏi
25
CHƯƠNG 25: Hiểu rõ hơn ai hết
26
CHƯƠNG 26: Có thể thay đổi một chút không?
27
CHƯƠNG 27: Bao dung là hoang đường
28
CHƯƠNG 28: Trút bực tức
29
CHƯƠNG 29: Chỉ là tình một đêm
30
CHƯƠNG 30: Dám không nghe lời
31
CHƯƠNG 31: Thoát được bẫy này gặp phải bẫy khác
32
CHƯƠNG 32: Gậy ông đập lưng ông
33
CHƯƠNG 33: Hại người thành ra hại con gái mình
34
CHƯƠNG 34: Có thực như vậy
35
CHƯƠNG 35: Vui buồn xen kẽ
36
CHƯƠNG 36: Cố gắng vì điều gì
37
CHƯƠNG 37: Nếu có ngày đó
38
CHƯƠNG 38: Cái tát
39
CHƯƠNG 39: Người chết ở hộp đêm
40
CHƯƠNG 40: Thẩm vấn
41
CHƯƠNG 41: Sao có người vô cảm tới vậy
42
CHƯƠNG 42: Dừng tay
43
CHƯƠNG 43: Không hổ thẹn với lương tâm
44
CHƯƠNG 44: Dự cảm chẳng lành
45
CHƯƠNG 45: Hiểu lầm nối tiếp hiểu lầm
46
CHƯƠNG 46: Đính chính
47
CHƯƠNG 47: Tiếp tục nhiệm vụ
48
CHƯƠNG 48: Lời hứa giao kèo
49
CHƯƠNG 49: Ý đồ
50
CHƯƠNG 50: Lẻn vào nhà
51
CHƯƠNG 51: Chính thức trở về
52
CHƯƠNG 52: Đã là bốn mạng người
53
CHƯƠNG 53: Quyết định táo bạo: Chứng minh?
54
CHƯƠNG 54: Mượn rượu tỏ tình (H)
55
CHƯƠNG 55: Chỉ cần anh tin em!
56
CHƯƠNG 56: Đe dọa
57
CHƯƠNG 57: Thực sự chúng ta đã từng gặp nhau/ Giá mà..

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play