Dương vừa đăng nhập vào game thì màn hình bỗng hiện lên dòng thông báo Tuấn Anh đã mời cô vào phòng rồi, đặc biệt hơn lúc trưa là trong phòng ngoại trừ cô và Tuấn Anh ra thì còn có thêm ba người nữa mà 2 chữ cái đầu tiên trong tên họ đều giống nhau, đều cùng bắt đầu bằng “EG_”. Đầu tiên là người vừa mời cô vào EG_TuanAnh, tiếp đó là EG_Manh.M, EG_Haya và cuối cùng EG_Simple
Tuấn Anh mở mic bắt đầu nói “Sao lúc trưa bỏ trốn nhanh thế cô bé?”
“Sợ trình độ của bản thân gà quá khiến cho người nào đó cảm thấy bực tức! Còn nữa đừng gọi tôi là cô bé nữa năm nay tôi 17 tuổi rồi và còn hai tháng nữa thôi là bước sang tuổi 18 rồi” Dương bởi vì không biết đối phương là ai nên cũng chẳng thèm suy nghĩ mà trực tiếp nói ra cảm nhận của bản thân luôn.
“Thế vẫn vào chơi cùng là sao? Tự vả mặt hả em? Mà lớp 12 rồi vẫn còn thời gian để chơi game sao? Tôi nhớ là chỉ còn khoảng gần 200 ngày nữa là diễn ra kì thi đại học rồi mà” Tuấn Anh vừa dứt lời thì cũng là lúc vừa vào trận.
Mọi người bắt đầu di chuyển về từng đường của mình để bắt đầu trận đầu
“Thì sao? Chẳng nhẽ không cho người ta thời gian để chơi game giải trí hay sao? Mà các anh thiếu chữ cái để đặt hay sao mà lại chọn giống nhau thế kia. Chơi với mấy người tự nhiên thấy lạc lõng quá” Ánh Dương vừa nói vừa tiến thẳng đến chỗ bùa xanh như mọi khi.
Đến lúc Jungle đến thì bùa xanh đã bị mất từ lúc nào không hay. Đức Mạnh lúc này không nhìn được nữa mà ngẩng đầu lên và nói“Tuấn Anh, anh có thể bảo cô em kia đừng có ăn bùa nữa được không?”
“Aurora! Hôm nay tôi không có đi rừng nên em đừng có ăn bùa xanh nữa được không? Jungle ngồi cạnh anh đang tức xì khói đầu rồi này. Còn nếu em thực sự muốn ăn bùa xanh thì có thể bảo Jungle dẫn đi ăn bùa của đội bạn cũng được đó” Tuấn Anh vừa nói vừa tấn công người chơi của đội bạn.
Không biết vì bởi vì Ánh Dương đang chơi với toàn người nổi tiếng hay bởi vì là đội bạn chơi quá kém mà chỉ có hơn 10 phút trận đấu đã kết thúc mất rồi. Những ngày sau đó Tuấn Anh và Dương chơi game với nhau rất nhiều cứ hễ rảnh là cả hai lại cùng nhau chơi game, thậm chí Tuấn Anh còn lập một tài khoản phụ để leo rank cùng Ánh Dương luôn.
Nhưng bởi từ giờ đến lúc kì thi tốt nghiệp không còn nhiều thời gian nữa nên Ánh Dương quyết định sẽ nghỉ chơi game một thời gian để tập trung vào sự nghiệp thi đại học của mình. Hôm nay cũng chính là trận cuối cùng trước khi cô quyết định xóa game.
Vừa vào phòng Ánh Dương liền bật mic lên và gọi “Anh Tuấn Anh. Nói thật là từ lúc chơi game chung với nhau đến giờ cũng được gần 2 tháng rồi nhưng ngoại trừ việc Ánh Dương biết được đối phương tên là Tuấn Anh và lớn hơn cô 2 tuổi ra thì cô chẳng hề biết thêm một chút thông tin nào nữa cả.
“Sao thế?”
“Sắp thi đại học rồi nên em sẽ không có thời gian để chơi game nữa đâu” Ánh Dương nói với giọng đầy buồn rầu, mặc dù không biết đối phương rốt cuộc là người ra sao nhưng Ánh Dương vẫn thích chơi cùng người con trai này, đơn giản có lẽ vì cô có thể thoải mái tâm sự những điều bản thân khó có thể nói ra và không sợ đối phương sẽ kể ra chuyện đó với ai.
“Không sao hết, khi nào thi đại học xong rồi chúng ta tiếp tục chơi. Yên tâm đi, kì thi đại học không quá khó như em tưởng tượng đâu. Anh nhớ lúc anh thi đại học chỉ dành ra có khoảng 3 tháng để ôn tập thôi mà cũng đỗ đại học đó thôi”
“Em tự nhiên muốn biết điểm thi đại học của anh quá” Ánh Dương sực nhớ ra và lân la hỏi thăm
“ 28,5 điểm”
“Anh là học bá đấy hả?” Ánh Dương mắt chữ A mồm chữ O khi nghe Tuấn Anh nhắc đến điểm thi đại học của mình
“Không đến nỗi đó, chỉ là nếu anh không đỗ đại học trên 26 điểm thi bố mẹ anh sẽ không đồng ý cho anh theo cái nghề này”
Ánh Dương vừa đánh lính vừa nói “Thế là siêu lắm rồi, mặc dù em không biết là anh đang làm nghề gì nhưng chắc chắn một điều là anh rất yêu thích nó nên mới làm được như vậy”
“Phải anh rất yêu thích công việc hiện tại và hai người anh trai của anh cũng đang làm công việc này luôn”
Ánh Dương sực nhớ ra chuyện chính liền nói “À đúng rồi, sắp tới em sẽ không online được. Anh có thể kết bạn facebook với em được không?”
“Đương nhiên là được rồi, tí em gửi link cho anh để anh gửi lời kết bạn cho em nhé! Tài khoản của anh bị hạn chế người gửi lời mời kết bạn rồi nên em không gửi được đâu” Tuấn Anh đồng ý ngay mặc dù không hiểu lí do tại sao nữa, bình thường anh có chơi với rất nhiều người trong đó có cả con gái nhưng anh chưa hề đồng ý chấp nhận kết bạn facebook với bất kì ai nhưng cô bé này lại khiến anh đồng ý ngay lập tức mà không cần suy nghĩ gì cả.
Sau khi kết thúc trận game xong Ánh Dương liền gửi link facebook của mình cho anh rồi đi làm bài tập. Bởi vì thói quen khi học bài là cô sẽ cất điện thoại ở rất xa nên không hề hay biết là anh đã gửi lời mời kết bạn cho cô từ lúc nào rồi. Đến khi cô ngẩng mặt lên thì bầu trời cũng đã tối rồi. Nhìn đồng hồ lúc này đã chỉ hơn 8 giờ tối rồi, Ánh Dương liền vươn vai một cái rồi đi xuống nhà tìm cái ăn. Vừa bước xuống nhà cô đã nhìn thấy bố và mẹ đang ngồi ăn trái cây và bàn luận về ca mổ ngày hôm nay.
Thấy cô bước xuống mẹ cô liền nói “Con chịu xuống nhà rồi đó hả? Mẹ tưởng con không thèm để ý đến chúng ta nữa chứ?”
Mẹ cô tên là Lê Thị Hạ, là bác sĩ khoa ngoại lồng ngực của bệnh viện Bạch Mai. Bà năm nay đã ngoài 40 rồi nhưng nhìn vẫn vô cùng trẻ trung, bởi vì tính chất công việc nên bà và chồng thường xuyên vắng nhà mặc cho đứa con gái của mình lớn lên trong tình cảnh thiếu tình thương của cha mẹ. Còn bố cô tên là Triệu Bảo An, lớn hơn mẹ cô 8 tuổi, hiện đang là phó khoa ngoại lồng ngực cũng vì công việc nên ông cũng thường xuyên vắng nhà mặc con gái cho người giúp việc chăm nom.
“Bố mẹ sao hôm nay lại về thế?” Ánh Dương ngồi xuống đối diện bố mẹ mình và nói
Bố cô vắt chéo chân ngồi trên sopha và nói “Đây nhà là của ta thì tại sao ta không có quyền về cơ chứ?”
“Vậy thì bố mẹ cứ ngồi đó đi, con lên phòng ôn bài tiếp đây” Ánh Dương nói rồi đi thẳng lên phòng mà quên luôn ý định lúc ban đầu là đi xuống nhà tìm cái để ăn
“Cái ông này hay thật đấy! Sao lại nói chuyện với con nó như thế hả?” Mẹ cô vung tay đập mạnh lên đùi chồng và nói
“Tôi nói gì sai sao? Đây là nhà của tôi mà, sao tôi lại không được về hả? Chẳng nhẽ mỗi lần về thì tôi lại phải xin phép nó trước hay sao? Còn nữa nó là con tôi chứ không phải bố mẹ tôi nha, tôi muốn nó theo ngành y là tốt cho nó chứ có phải hại nó đâu” Bố cô lớn tiếng nói
“Nó không muốn học y là có lí của nó mà, ông xem xem tôi với ông đều là bác sĩ nhưng lại chẳng thể làm gì cho nó cả. Lúc nào cũng ở bệnh viện trực rồi cấp cứu, nó từ nhỏ đã sống trong tình cảnh không có chúng ta ở bên rồi nên nhất thời không muốn theo ngành này thôi mà”
“Bà cứ bênh nó đi rồi có ngày nó leo lên đầu bà ngồi đấy” Bố cô nói xong liền bỏ vợ lại đó mà đi về phòng của mình
Phải, ông hoàn toàn biết được lí do tại sao con gái mình lại không muốn học y nhưng nhìn thấy con cái của đồng nghiệp cũng đang học y, có đứa còn trở thành đồng nghiệp với bố mẹ của mình nên ông cũng rất muốn con gái mình như vậy. Ông luôn mơ tới cái cảnh ông từng chút từng chút chỉ bảo con gái mình trở thành một bác sĩ tài giỏi nên không thể đồng ý cho con bé theo ngành khác được, hôm nay mục đích ông trở về nhà cũng chỉ là muốn con gái mình đồng ý học y mà thôi nhưng chưa nói được câu nào thì con bé đã bỏ về phòng mất hút rồi còn đâu nữa.
Cộc! Cộc! Cộc!
Bà Hạ một tay cầm khay thức ăn một tay gõ cửa và nói “Dương ơi, mẹ vào có được không?”
“Mẹ vào đi ạ!”
“Mẹ biết con chưa có ăn gì nên nấu cho con bát mì và ly sữa” Bà Hạ đặt khay thức ăn xuống bàn và nhẹ nhàng nói
“Con cảm ơn” Ánh Dương không ngẩng mặt lên nhìn mẹ mình mà chỉ trả lời cho có lệ mà thôi
“Dương à, sao con…” Bà Hạ ngồi xuống giường và khẽ nói nhưng chưa kịp nói hết câu thì con gái đã chặn ngang lời
“Mẹ à, không còn gì nữa thì mẹ ra ngoài đi. Con cần tập trung học bài”
“À… Được, vậy mẹ ra ngoài đây. Con nhớ ăn mì đi nhé!” Bà Hạ gặng một nụ cười đầy gượng gạo rồi dặn dò con cái xong liền đi ra ngoài
Sau khi tiếng đóng cửa kết thúc, Ánh Dương lúc này mới buông cây bút trong tay ra và ngẩng mặt lên nhìn khung cảnh bên ngoài ô cửa sổ. Lúc nãy Ánh Dương cố tình chặn lời mẹ mình bởi vì cô hoàn toàn biết được mẹ muốn nói điều gì và điều đó cô không hề muốn nghe một chút nào, giá như bố mẹ cứ ở bệnh viện từ giờ cho đến khi kỳ thi tốt nghiệp kết thúc càng tốt, có lẽ Ánh Dương sẽ cảm thấy thoải mái hơn chút ít cũng nên.
Updated 94 Episodes
Comments
Hà Huyền
sao mình thấy truyện này mấy chap đầu có vài nét giống vs truyện của chị Cỏ z
2023-04-23
3
cún đz
10
2021-08-26
0
cún đz
9
2021-08-26
0