Chương 4: Đầu thai.

Mười ngàn năm sau...

Nhân giới,

"Mau! Mau đi xem! Nghe nói có một vị thánh nữ y tộc vừa từ núi Thanh Mai xuống Vương thành đã kê đơn phát thuốc miễn phí cho người nghèo chúng ta đó! Mau đi kẻo hết!".

"Thật sao? Đi! Đi!...".

Những người dân nghèo đua nhau, chen chúc, xô đẩy,... bao quanh nàng thánh nữ y tộc. Xung quanh ai lấy đều đỏ mặt, ngây người vì vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng, và ôn nhu của nàng. Người người truyền tai nhau thì thầm nói nhỏ, muốn biết tên người nữ tử đó.

Nàng có làn da như tuyết, mái tóc bạc kết hợp với đôi mắt màu xanh ngọc bích, đôi môi mỏng nhẹ đang mỉm cười với mọi người, nàng mặc bộ đồ trắng điểm vài bông hoa anh đào, đầu cài trâm gỗ,... nếu không phải biết nàng là thánh nữ y tộc thì mọi người cứ nghĩ đó là tiên nữ hạ phàm mất!

Nữ tử bắt mạch, kê đơn, kê thuốc cho từng người, từng người... qua đi qua lại trong ngõ xóm.

Lúc này là ngày thứ 1267000 Hàn Mặc xuống nhân gian, từ năm này đến năm khác, ngày này qua ngày khác hắn đều đem hi vọng đi tìm một người. Cứ thế, thời gian thấm thoắt thoi đưa, hắn đã tìm được hơn mười ngàn năm. Lần này hắn đến Vương Thành, bước chân đi chậm rãi. Trong đôi mắt đen mang một nỗi buồn, trông hắn như một cái xác không hồn vậy, chờ đợi người mình yêu suốt mười ngàn năm, trừ hắn ra có nam nhân nào chịu được chứ?

Hắn bước đi chậm rãi, trong tai có tiếng văng vẳng của lũ người phàm, họ đều truyền tai nhau kể về một nữ tử: "Ngươi nhìn thấy Thánh nữ chưa? Ôi từ đôi mắt xanh ngọc bích đến mái tóc bạch kim, quả là tuyệt sắc giai nhân!".

Bất chợt, Hàn Mặc nhận ra điều gì đó, hắn mở to mắt, tim đập thình thịch rồi chạy đến chỗ đám người phàm đang kể về nữ tử ấy, hắn nắm chặt cổ tay người phàm đó lại, giọng nói có chút vội vàng, hơi thở gấp gáp: "Ngươi vừa nói cái gì? Mắt ngọc bích? Tóc bạch?".

Người phàm đó thấy Hàn Mặc đột nhiên xông đến và nắm chặt tay hắn, nhìn ánh mắt hắn trợn to khiến tên đó không khỏi hoảng hốt, sợ sệt liền gằn giọng hét toáng lên: "Vị huynh đài này! Bỏ tay ta ra! Có chuyện gì từ từ nói! Có chuyện gì từ từ nói! Đ... đừng động thủ!".

Hàn Mặc giật mình bỏ tay hắn ra rồi hít thật sâu bình tĩnh lại, chất giọng thâm trầm thoát khỏi thanh quản: "À... Cái người mà ngươi vừa kể ấy... ta có chút tò mò là người như nào mà ngươi lại tả như vậy, có... có thể cho ta biết người đó ở đâu không?".

Tên người phàm đó thở phào nhẹ nhõm, hóa ra hắn chỉ hỏi người, nhưng cái bộ dáng như vậy có phải hơi thái quá không?

"À...Vị huynh đài này chắc là từ xa đến đây! E là không biết, vậy ta kể cho nghe!"

"Hôm nay, có vị thánh nữ Y tộc xuống núi Thanh Mai để kể đơn bắt mạch cho những người nghèo bọn ta. Đây! Ngươi xem, ta khỏe hẳn lên rồi! Thấy chưa? Có điều... nhìn cách ăn mặc của huynh dù không phải con nhà quan thì cũng là công tử nhà giàu. Huynh đài mà muốn thánh nữ chữa, ha ha..., mất tiền đấy!".

"Không sao! Vậy ngươi nói ta biết nàng ở đâu đi!"- Ánh mắt của Hàn Mặc như sáng lên, đem theo một chút hi vọng, tim hắn đập thình thịch.

Sau khi tên người phàm đó nói ra vị trí của nàng Thánh nữ đó, hắn liền nhanh chóng chạy thật nhanh, trong lòng hắn luôn tự nói với chính mình rằng: "Là nàng sao? Nàng về rồi sao? Ngân Hoa! Mười ngàn năm rồi...Ta tìm  nàng mười ngàn năm rồi! Ngân Hoa... xin nàng! Ta mong lần này người đó là nàng!".

Cứ thế hắn ôm hi vọng chạy lại...

Đến nơi, đôi mắt hắn đột nhiên rơi lệ, trong lòng có chút kích động, có chút vui mừng,... chính khoảnh khắc hắn nhìn thấy nữ nhân trước mắt ấy, ánh mắt hắn sáng rực lên như thể hắn nhìn ánh mắt trời vậy, bất giác, miệng hắn liền rung lên run rẩy, nhẹ nhàng thốt ra hai từ: "Ngân Hoa!...".

Hắn tiến lên đưa mình chen chúc giữa đám người trước mặt, ánh mắt hắn nhìn nàng vẫn luôn đem theo sự dịu dàng từ năm ấy, hắn muốn chạy thật nhanh đến ôm chặt nàng, ôm chặt đến nỗi nàng không thể bỏ ta mà đi nữa nhưng hắn lại sợ, sợ rằng nếu hắn đột nhiên chạy đến ôm lấy đối phương, nàng sẽ ghét hắn, bởi... giờ nàng đầu thai trong thân thể của người phàm, mà một khi đầu thai rồi... có mấy ai nhớ được chuyện xưa kia?

Hắn đứng nhìn nàng một lúc lâu. Đến lúc chiều tà, mọi người đều đã đi hết, vị thánh nữ đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Nàng vừa quay lưng lại thấy một người đàn ông khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, ngũ quan sắc nét tựa mĩ nam trong tranh, đưa đôi đồng tử nhìn nàng thâm tình nhưng không giấu nổi nét bi thương.

"Vị công tử này...Ta thấy huynh đứng đây từ chiều, không biết... huynh đến đây khám bệnh, hay... là đến nhìn ta? Nếu là đến nhìn, vậy thứ lỗi tiểu nữ không thể tiếp đón."- Nàng nhìn bộ dáng hắn như vậy không hiểu vì sao trong lòng ngư sôi sục lên, muốn nói một câu gì đó chọc cho hắn vui chút. Khuôn mặt đẹp như vậy mà lộ biểu cảm buồn như thế... thật sự hơi phí a.

"Người... không nhận ra ta nữa sao?!!"

"Chúng ta từng gặp nhau sao? Vậy xin lỗi ngươi nhé! Nam nhân ta gặp nhiều vô kể... đến nỗi ta đều không nhớ gì hết! Mong huynh đừng để ý!".

"Không sao!".

"Vậy... nếu không có chuyện gì, tiểu nữ xin về trước!"

Nói xong, nàng lướt qua Hàn Mặc. Hắn quay đầu lại nhìn nàng. Hơn hai ngàn năm rồi, bóng lưng quen thuộc ấy vẫn không thay đổi, chỉ là... tại sao... trái tim lại đau thế này?... Vì nàng đã không còn nhớ ra ta nữa rồi ư?

Nhưng như vậy cũng tốt! Có như thế, nàng sẽ không phải vì chúng sinh thiên hạ mà bỏ ta nữa. Nếu nàng đã quên, vậy... chúng ta liền bắt đầu lại...

Phương Hoa, ta muốn kiếp này nàng là người bình thường đừng vì ai như xưa kia!

Hàn Mặc vẫn đứng đó, ánh mắt thâm tình của hắn nhìn ngắm bóng lưng nàng,...

...cho đến khi bóng lưng ấy biến mất! Hắn mới chịu cúi đầu rời đi.

Hot

Comments

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

liệu đó có đúng là sư phụ của hàn mặc không nhỉ 🤔

2022-03-30

0

Linh Ngư Nhã

Linh Ngư Nhã

Công nhận, người này kiên trì thật! Không bt có thể nói là “si tình” hay ko😓

2022-03-07

0

Quỳnh Anh

Quỳnh Anh

mình cũng muốn được đầu thai về kiếp trước để xem mình như nào 👁️👄👁️⁉

2021-12-31

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2 Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3 Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4 Chương 4: Đầu thai.
5 Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6 Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7 Chương 7: Cô nương tóc trắng
8 Chương 8: Lục Xà
9 Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10 Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11 Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12 Chương 12: Ôm nàng
13 Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14 Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15 Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16 Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17 Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18 Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19 Chương 19: Linh Cẩm
20 Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21 Khi tác giả bít chuyện
22 Chương 21: Hội lồng đèn
23 Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24 Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25 Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26 Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27 Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28 Chương 27: Đạo sĩ thối
29 Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30 Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31 Chương 30: Thích khách
32 Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33 Chương 32: Phiền ông rồi!
34 Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35 Chương 34: Ngân... Hoa?!
36 Chương 35: Đôi tay dính máu
37 Chương 36: Giả bệnh
38 Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39 Chương 38: Lên kiệu
40 Chương 39: Vở kịch?
41 Chương 40: Người cùng thuyền.
42 Chương 41: Tố Nguyệt
43 Chương 42: Ngủ chung một giường
44 Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45 Chương 44: Giao dịch
46 Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47 Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48 Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49 Chương 48: Bữa sáng
50 Chương 49: Không so đo
51 Chương 50: Vở kịch thêm một người
52 Chương 51: Điều tra từng người
53 Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54 Chương 53: Hình phạt
55 Chương 54: Tiệc tẩy trần
56 Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57 Chương 56: Hồn độc
58 Chương 57: Kẻ đáng nghi
59 Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60 Chương 59: Nữ nhân cay độc
61 Chương 60: Ác mộng
62 Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63 Chương 62: Nghi vấn?
64 Chương 63: Rời khỏi nàng
65 Chương 64: Lời từ biệt
66 Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67 Chương 66: Đi không để lại một lời.
68 Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69 Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70 Chương 69: Kí ức vườn đào
71 Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72 Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73 Chương 72: Bàn chuyện
74 Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75 Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76 Chương 75: Tết Tháng Trắng
77 Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78 Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79 Chương 78: Trúng xuân dược
80 Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81 Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82 Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83 Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84 Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85 Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86 Chương 85: Bị tập kích
87 Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88 Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89 Chương 88: Đêm lộng gió
90 Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91 Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2
Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3
Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4
Chương 4: Đầu thai.
5
Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6
Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7
Chương 7: Cô nương tóc trắng
8
Chương 8: Lục Xà
9
Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10
Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11
Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12
Chương 12: Ôm nàng
13
Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14
Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15
Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16
Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17
Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18
Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19
Chương 19: Linh Cẩm
20
Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21
Khi tác giả bít chuyện
22
Chương 21: Hội lồng đèn
23
Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24
Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25
Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26
Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27
Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28
Chương 27: Đạo sĩ thối
29
Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30
Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31
Chương 30: Thích khách
32
Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33
Chương 32: Phiền ông rồi!
34
Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35
Chương 34: Ngân... Hoa?!
36
Chương 35: Đôi tay dính máu
37
Chương 36: Giả bệnh
38
Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39
Chương 38: Lên kiệu
40
Chương 39: Vở kịch?
41
Chương 40: Người cùng thuyền.
42
Chương 41: Tố Nguyệt
43
Chương 42: Ngủ chung một giường
44
Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45
Chương 44: Giao dịch
46
Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47
Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48
Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49
Chương 48: Bữa sáng
50
Chương 49: Không so đo
51
Chương 50: Vở kịch thêm một người
52
Chương 51: Điều tra từng người
53
Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54
Chương 53: Hình phạt
55
Chương 54: Tiệc tẩy trần
56
Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57
Chương 56: Hồn độc
58
Chương 57: Kẻ đáng nghi
59
Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60
Chương 59: Nữ nhân cay độc
61
Chương 60: Ác mộng
62
Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63
Chương 62: Nghi vấn?
64
Chương 63: Rời khỏi nàng
65
Chương 64: Lời từ biệt
66
Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67
Chương 66: Đi không để lại một lời.
68
Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69
Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70
Chương 69: Kí ức vườn đào
71
Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72
Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73
Chương 72: Bàn chuyện
74
Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75
Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76
Chương 75: Tết Tháng Trắng
77
Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78
Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79
Chương 78: Trúng xuân dược
80
Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81
Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82
Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83
Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84
Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85
Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86
Chương 85: Bị tập kích
87
Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88
Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89
Chương 88: Đêm lộng gió
90
Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91
Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play