Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)

Tên ma đầu Hàn Mặc đứng nhìn bóng lưng nàng biến mất, đôi chân hắn dường như không phải của hắn nữa rồi, nó tiến một bước lại một bước, theo hướng nàng rời đi, nhưng nếu chạy theo nàng... liệu, nàng sẽ thấy phiền? Phải làm sao mới có thể lại gần nàng, bên cạnh nàng đây?

Hắn đứng đó nghĩ mãi, không quan tâm mọi thứ xung quanh. Đến khi trời tối, hắn mới chịu rời đi...

Về Ma giới, Hàn Mặc bước lên bục ngồi lên Vương tọa trong Ma điện rồi gọi Linh Lung:

"Linh Lung, bổn tôn hỏi cô, nếu... ta muốn tiếp cận một người con gái, thì... thì ta phải làm gì?"

Hàn Mặc ánh mắt né tránh, hai má hắn có chút đỏ. Không ngờ một Ma tôn suốt ngày trưng cái bộ mặt lạnh lùng khó ưa lại có thể có một mặt như vậy khi hỏi về một người con gái.

Rốt cuộc cô ấy là ai? Mong rằng... cô gái đó có thể giúp vết thương lòng của Ma Tôn biến mất. Ngài ấy đã đau đớn suốt nhiều năm rồi.

Linh Lung là thị nữ trưởng trong đám cung nữ ở Ma giới, chân thân là một con hồ ly. Từ khi Hàn Mặc trở thành Ma tôn, càn quét Tam giới, cô đã rất ngưỡng mộ và mong muốn một ngày bản thân cũng có thể oai phong được như vậy. Có điều... thực lực cô lại rất yếu kém, chỉ có thể ứng tuyển vào làm thị nữ bên cạnh Ma tôn nhưng những năm qua, cô không ngừng học hỏi, lại chăm chỉ làm việc nên đã được cử lên làm trưởng thị nữ ngày ngày đứng bên cạnh ngài ấy, ngày ngày hầu hạ người cô luôn ngưỡng mộ. Vốn muốn quỳ xuống xin hắn nhận đồ đệ, nhưng... trong suốt thời gian cô hầu hạ hắn ấy, hắn lại không mảy may đến một lời, càng không hề nhìn ngó đến cô.

Sau khi Ngân Hoa tiên tôn mất, hắn ngày ngày nhâm nhi vài vò rượu, không có rượu thì đi đánh Thiên giới, ngao du nhân giới.

Trong lòng Linh Lung, Ma tôn nhìn thì bá đạo như thế, lạnh lùng như thế nhưng bất quá ngài ấy cũng chỉ là một con Cùng Kỳ đáng thương cô độc trong góc phòng. Đã không biết bao nhiêu các cận thần ra mắt con gái cho ngài ấy, ý muốn ngài ấy mau kết hôn để con lối dõi. Nhưng những người con gái ấy dù có xinh đẹp đến cỡ nào tất cả đều không lọt vào mắt. Tại sao ư? Có lần trong cơn say xỉn, ngài ấy gọi tên một người con gái, tên cô ấy là "Ngân Hoa"?

Thiết nghĩ, phải chăng người trong lòng? Nếu đúng là vậy, thì xin cô hãy quay về, Ma tôn những năm qua đã rất đau khổ rồi! Bộ dạng như vậy ai chịu được chứ?

"Nếu Ma tôn muốn tiếp cận một người con gái, ngài phải tìm hiểu kĩ từ nghề nghiệp đến hoàn cảnh của người đó. Như vậy, người có thể dễ dàng tiếp cận hơn!".

"Nghề nghiệp sao? Bổn tôn... biết được nàng ấy là thánh nữ Y tộc."

"Nếu là Nữ Y, nô tì có một cách... nhưng tác dụng như nào thì nô tì không chắc chắn."- Linh Lung chưa nói hết câu, Hàn Mặc đã bước nhanh đến gần nàng khiến nàng không khỏi hoảng hốt, bởi từ trước đến nay đây là lần đầu tiên ngài ấy chịu lại gần cô. Cho nên... rốt cuộc cô gái ấy là ai? Thật ngưỡng mộ cô gái ấy.

Hàn Mặc đến gần, hai tay nắm chặt lấy vai Linh Lung, ánh mắt hắn trợn to mang hơi thở gấp gáp. Dường như hắn chỉ muốn mau chóng đi gặp nàng, muốn bên nàng ngay tức khắc.

Linh Lung cũng cảm nhận được điều đó, cô liền mau chóng nói ra: "Cách của tì nữ là... nếu cô ấy là nữ Y, ngài... có thể thử dùng khổ nhục kế."

Hàn Mặc nghe xong, hắn thở mạnh, trong mắt hắn có một chút vui mừng rồi từ từ buông đôi tay đang đặt trên vai Linh Lung xuống, quay người lại, nước mắt hắn rưng rưng: "Phải rồi, sao ta không nghĩ ra cách này chứ! Linh Lung, cô đã giúp ta, ta sẽ thưởng cho cô một điều ước, giờ ta đi tìm nàng ấy. Mong rằng khi quay về, cô có thể nói với ta."

Hàn Mặc nói xong, hắn biến mất, trước mặt cô chỉ còn một làn sương đen mà tên đó để lại. Một lúc sau, làn sương ấy cũng tan mất trong không trung.

Một ngày ở trên trời bằng một năm dưới trần gian, bất quá, cuộc trò chuyện đó chỉ kéo dài một canh giờ nhưng đối với nhân gian, một tháng đã qua đi...

Lúc này, Hàn Mặc lại đi xuống Vương thành, chạy đến nơi hắn và nàng trùng phùng. Nhưng đã đến rồi... nhưng người đâu? Hắn đứng đó đợi mãi, đợi mãi vẫn không thấy người con gái ấy. Cho đến khi trời tối sầm lại, hắn mới kịp phản ứng rồi quay ra hỏi người dân ở đây.

Nghe ngóng một hồi, điều hắn biết được chính là do tháng trước có người làm khó nàng, nên từ đó nàng không đến Vương thành nữa... Còn giờ nàng ở đâu ư? Họ nói nàng là Thánh nữ, nghe đồn Y tộc ở núi Thanh Mai.

Cho dù chỉ là tin đồn, nhưng chỉ cần còn hi vọng, hắn vẫn chấp nhận. Trong tim hắn muốn gặp được nàng, tâm trí hắn cũng muốn gặp được nàng. Dù phải trả bất cứ giá nào, hắn vẫn sẽ không từ bỏ.

Hàn Mặc theo lời người dân đi đến núi Thanh Mai rồi tìm khắp ngọn núi. Cuối cùng cũng tìm thấy.

Đứng ra xa, nàng trong bộ đồ trắng giản dị cùng mái tóc bạch kim buộc gọn,... vẫn là đôi mắt xanh ngọc bích quen thuộc đầy nét ôn nhu ấy làm hắn không nhịn được mà muốn mân mê từng chút một.

Hắn nhớ đến cách Linh Lung nói với hắn: dùng khổ nhục kế, rồi biến khắp mình những vết thương, vết lớn có, vết nhỏ cũng có... Chưa đủ, hắn điểm thêm máu vào những vết thương đó. Nếu không biết đây chỉ là khổ nhục kế, thì không ai có thể nhận ra đây là vết thương do hắn tạo ra.

Hắn giả bộ làm người bị thương, bước đi khập khiễng, bên mép miệng hộc một chút máu rồi lấy cành củi khô nhặt được dưới đất lên làm gậy đỡ,... trông dáng vẻ của hắn, thật không nhìn ra được một Ma tôn kiêu ngạo mà lạnh lùng, hắn diễn giống y như thể hắn bị thương thật vậy.

Bước đến ngôi nhà tranh nàng đang đứng phơi thuốc phía trước. Một căn nhà giản dị được làm bằng tre, trước mắt có một cái sân rộng, khắp sân đều là thuốc,... hắn đến ngày càng gần, đôi mắt hắn nhìn nàng giờ không còn nét bi thương như trước nữa mà thay vào đó, đôi mắt ấy là sự vui mừng, sự hạnh phúc khi được trùng phùng, được gặp lại người mình yêu.

Hắn bước qua cánh cổng làm bằng gỗ, nhìn nàng rồi ho một tiếng "Khụ Khụ..." khiến nàng đang mải mê phơi thuốc nghe thấy liền lập tức quay đầu lại.

Quay đầu lại nhìn, nàng hoảng hốt khi thấy một nam nhân mà mình vừa gặp tháng trước toàn thân máu me, vết thương đầy mình. Vốn nàng là Y nữ, lại là Thánh nữ Y tộc nên nàng không kìm lòng được mà nhanh chóng chạy đến đỡ lấy hắn, đưa hắn vào nhà.

Tìm đến chiếc giường mà nàng hay đưa bệnh nhân nằm gần đó cho hắn ngồi rồi cuống cuồng chạy đi lấy khăn lau và một chút thuốc để giảm vết thương cho hắn.

"Huynh bị thương rồi, để ta lau vết thương giúp huynh, rồi sau đó sẽ bắt mạch kê thuốc"- Nàng vừa vò khăn vừa nói nhưng sau khi vắt khăn xong, quay về phía hắn, chợt nhận ra hắn còn chưa cởi y phục. Thoáng chốc, tim nàng bỗng dưng đập thình thịch, cảm thấy kì lạ vì đã từng cứu bao nhiêu người, trong đó cũng có rất nhiều nam nhân... nhưng tại sao, tim lại đập mạnh như vậy trước mặt người nam nhân này. Chẳng lẽ do hắn đẹp? Không đâu nhỉ....

"À... Huynh... có thể tự cởi y phục không?"

Dứt lời, Hàn Mặc mới bắt đầu cúi đầu xuống nhìn vào chiếc thắt lưng, đưa hai tay lên chuẩn bị tháo... Trong lúc đó, nàng lén nhìn hắn, cảm thấy có một cỗ khí tức vô cùng quen thuộc hiện trong đầu nàng.

Không gì khác chính là bóng dáng nam nhân trước mặt. Nó loé lên một lúc rồi tan biến.

Rốt cuộc đã quên mất thứ gì? Ảo giác sao? Nếu là ảo giác, tại sao... người này lại cho ta một cảm giác như đã từng quen.

"Ta tháo xong rồi, cô nương có thể trị thương cho ta rồi."

Phút chốc hắn đã tháo xong thắt lưng, cũng đã cởi xong áo,... Hắn ngẩng đầu lên, nàng giật mình hoàn hồn lại và lắp bắp: "À... À... giờ ta lau cho huynh!".

Hot

Comments

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

𝓗𝓊𝓈𝒷𝒶𝓃𝒹 𝓜𝒾𝓇𝓉𝓎 💞

cj ơi cho em cảm nghĩ về vòng của bệnh nhân chị đi chị 🙄 ( em thề em ko mê trai)

2022-03-30

0

Linh Ngư Nhã

Linh Ngư Nhã

T muốn dc đọc phần tả bo đỳ của na9

2022-03-07

2

Linh Ngư Nhã

Linh Ngư Nhã

TG nợ na9 một giải Oscar r

2022-03-07

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2 Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3 Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4 Chương 4: Đầu thai.
5 Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6 Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7 Chương 7: Cô nương tóc trắng
8 Chương 8: Lục Xà
9 Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10 Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11 Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12 Chương 12: Ôm nàng
13 Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14 Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15 Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16 Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17 Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18 Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19 Chương 19: Linh Cẩm
20 Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21 Khi tác giả bít chuyện
22 Chương 21: Hội lồng đèn
23 Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24 Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25 Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26 Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27 Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28 Chương 27: Đạo sĩ thối
29 Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30 Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31 Chương 30: Thích khách
32 Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33 Chương 32: Phiền ông rồi!
34 Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35 Chương 34: Ngân... Hoa?!
36 Chương 35: Đôi tay dính máu
37 Chương 36: Giả bệnh
38 Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39 Chương 38: Lên kiệu
40 Chương 39: Vở kịch?
41 Chương 40: Người cùng thuyền.
42 Chương 41: Tố Nguyệt
43 Chương 42: Ngủ chung một giường
44 Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45 Chương 44: Giao dịch
46 Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47 Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48 Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49 Chương 48: Bữa sáng
50 Chương 49: Không so đo
51 Chương 50: Vở kịch thêm một người
52 Chương 51: Điều tra từng người
53 Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54 Chương 53: Hình phạt
55 Chương 54: Tiệc tẩy trần
56 Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57 Chương 56: Hồn độc
58 Chương 57: Kẻ đáng nghi
59 Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60 Chương 59: Nữ nhân cay độc
61 Chương 60: Ác mộng
62 Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63 Chương 62: Nghi vấn?
64 Chương 63: Rời khỏi nàng
65 Chương 64: Lời từ biệt
66 Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67 Chương 66: Đi không để lại một lời.
68 Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69 Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70 Chương 69: Kí ức vườn đào
71 Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72 Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73 Chương 72: Bàn chuyện
74 Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75 Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76 Chương 75: Tết Tháng Trắng
77 Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78 Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79 Chương 78: Trúng xuân dược
80 Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81 Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82 Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83 Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84 Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85 Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86 Chương 85: Bị tập kích
87 Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88 Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89 Chương 88: Đêm lộng gió
90 Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91 Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 1)
2
Chương 2: Nỗi đau đớn khi mất đi người yêu. (Phần 2)
3
Chương 3: Chinh phạt Thiên giới.
4
Chương 4: Đầu thai.
5
Chương 5: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 1)
6
Chương 6: Chỉ muốn ở bên nàng (Phần 2)
7
Chương 7: Cô nương tóc trắng
8
Chương 8: Lục Xà
9
Chương 9: Điều ước của Cùng Kỳ.
10
Chương 10: QUÂN LAM THẦN! Cút ra khỏi nàng ấy!
11
Chương 11: Cùng về trong cơn mưa.
12
Chương 12: Ôm nàng
13
Chương 13: Kể nàng nghe một câu chuyện
14
Chương 14: Căn nhà bị cháy.
15
Chương 15: Quái vật ba đầu sáu tay nơi mật thất
16
Chương 16: Lạc mất Hàn Mặc.
17
Chương 17: Cứu một mạng người hơn xây bảy toà tháp.
18
Chương 18: Mời Quân Lam Thần ăn một bữa.
19
Chương 19: Linh Cẩm
20
Chương 20: Ngươi có ý gì?!
21
Khi tác giả bít chuyện
22
Chương 21: Hội lồng đèn
23
Chương 22:Pháo hoa nở rực rỡ trên khoảng trời rộng lớn
24
Chương 23: Nàng... muốn đuổi ta đi sao?
25
Chương 24: Theo dõi chặt Thiên giới
26
Chương 25: Nơi chiến trường tàn khốc.
27
Chương 26: Ngân Hoa, nàng sẽ sớm về lại bên ta thôi!
28
Chương 27: Đạo sĩ thối
29
Chương 28: Nguồn gốc cái danh yêu nữ
30
Chương 29: Công tử ra tay giúp đỡ
31
Chương 30: Thích khách
32
Chương 31: Ta trước nay vẫn luôn yêu nàng...
33
Chương 32: Phiền ông rồi!
34
Chương 33: Tiểu Hàn Mặc
35
Chương 34: Ngân... Hoa?!
36
Chương 35: Đôi tay dính máu
37
Chương 36: Giả bệnh
38
Chương 37: Nhờ giúp đỡ
39
Chương 38: Lên kiệu
40
Chương 39: Vở kịch?
41
Chương 40: Người cùng thuyền.
42
Chương 41: Tố Nguyệt
43
Chương 42: Ngủ chung một giường
44
Chương 43: Nam nhân chạm mặt, nói sau này muốn tỷ thí với ta?
45
Chương 44: Giao dịch
46
Chương 45: Huynh còn không mau đi!
47
Chương 46: Khai Giới Chi Thần
48
Chương 47: Điện Thần Quang. Cấm thuật?
49
Chương 48: Bữa sáng
50
Chương 49: Không so đo
51
Chương 50: Vở kịch thêm một người
52
Chương 51: Điều tra từng người
53
Chương 52: Bánh hạt dẻ lần đầu gặp gỡ
54
Chương 53: Hình phạt
55
Chương 54: Tiệc tẩy trần
56
Chương 55: Hoàng đế đến thăm
57
Chương 56: Hồn độc
58
Chương 57: Kẻ đáng nghi
59
Chương 58: Thê tử gì chứ?!
60
Chương 59: Nữ nhân cay độc
61
Chương 60: Ác mộng
62
Chương 61: Mảnh vỡ in dấu những vết máu trên sàn
63
Chương 62: Nghi vấn?
64
Chương 63: Rời khỏi nàng
65
Chương 64: Lời từ biệt
66
Chương 65: Máu tanh và tiếng kêu than
67
Chương 66: Đi không để lại một lời.
68
Chương 67: Biết đâu duyên chưa cạn, ngày nào đó sẽ còn gặp nhau...
69
Chương 68: Sự kinh tởm và miệng dã thú
70
Chương 69: Kí ức vườn đào
71
Chương 70: Uống rượu bên cành đào
72
Chương 71: Nữ tử khuôn mặt như tấm băng dày
73
Chương 72: Bàn chuyện
74
Chương 73: Đan Trường Sinh ( Phần 1)
75
Chương 74: Đan Trường Sinh ( Phần 2)
76
Chương 75: Tết Tháng Trắng
77
Chương 76: Đến chùa lễ Phật
78
Chương 77: Kẻ đoản mệnh
79
Chương 78: Trúng xuân dược
80
Chương 79: Hoắc Phong Tố Nguyệt
81
Chương 80: Mặt mũi hoàng gia mất hết rồi!
82
Chương 81: Cắt đứt tình cảm
83
Chương 82: Phê chuẩn đến ngoại thành
84
Chương 83: Chuyến đi không an toàn
85
Chương 84: Chiến Thiên - Ma
86
Chương 85: Bị tập kích
87
Chương 86: Yêu quái mê hoặc lòng người
88
Chương 87: Bổn cô nương là CỬU VĨ HỒ!
89
Chương 88: Đêm lộng gió
90
Chương 89: Quang thần Hi Nhiễm
91
Chương 90: Căn bệnh lạ (Hết phần 1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play